• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lệ quỷ 1

Anh giai shipper gõ cửa hồi lâu giữa ngày nóng, rống cổ lên gào: Ngôn Hành Yến có nhà không? Kết quả mở cửa cho anh ta lại là một con chồn đang đánh đu trên tay nắm cửa.

Lần đầu tiên gặp trường hợp vật nuôi mở cửa anh giai trố mắt đứng đực ra mắt to trừng mắt nhỏ không biết nói gì với Phong Ly, nhìn vào nhà có hai nam thanh niên ngồi vẽ rùa lên mặt nhau, hiện tại đang đánh nhau kịch liệt bất phân thắng bại.

Cái loại chủ nhân vô trách nhiệm gì đây không biết, chỉ biết chơi còn bắt vật nuôi ra mở cửa.

Phong Ly ngoan ngoãn không nói gì ngậm lấy đồ được gửi đến từ tay anh shipper rồi nhảy lên tủ giày dùng móng vuốt đẩy một chai nước lạnh đặt trên đó.

Anh shipper: “…”

Anh shipper: “Cho tao à?”

Nhận lấy chai nước, anh shipper còn chưa kịp hết kinh ngạc đã thấy Phong Ly dùng chân phải khều túi hàng thuần thục kéo vào trong nhà.

Anh shipper: “…” Anh ta bỗng nhận ra có lẽ lúc trước mình đã nhầm, thật ra còn chồn trắng này mới là chủ còn hai thằng hâm ngồi chọc nhau trong nhà mới là vật nuôi…

Tiễn anh shipper tam quan vỡ nát đi xong Phong Ly quay người giơ bưu phẩm lên hô: “Ngôn Hành Yến, thư thông báo trúng tuyển của ngươi!”

“Thư thông báo gì cơ?” Ngôn Hành Yến dùng mu bàn tay lau sạch mực đen trên mặt, càng lau càng lem, Lệ Nam nhìn không được rút một tờ khăn ướt ra để Ngôn Hành Yến ngồi lên sô pha còn hắn lau mặt cho y, “Cậu bắt quỷ ngu người rồi à, thư thông báo trúng tuyển của đại học N.

Ai ngốc hả? Ngôn Hành Yến âm thầm hưởng thụ sự phục vụ của Lệ Nam, hơi nhìn xuống là có thể thấy khuôn mặt hắn gần trong gang tấc, còn cả cổ áo đang phanh rộng ra vì nóng của hắn.

“À à.” Ngôn Hành Yến qua loa lấy lệ nói: “Cái này à… của cậu đâu?”

Vừa dứt lời trên lầu truyền đến tiếng gào thét quen thuộc của anh giai shipper: “Lệ Nam ở nhà không! Có chuyển phát nhanh!”

Phong Ly vèo cái nhảy lên tay nắm cửa từ trong khe cửa chui ra, một phút sau nó vinh quang dẫn anh giai shipper đang quay cuồng trong hoang mang về, tha thư thông báo trúng tuyển lên bàn trà, xé túi khoai tây chiên rồi chôn đầu vào.

Lệ Nam mở thư, lòng bàn tay vuốt lên huy hiệu trường đại học N được dập nổi thận trọng đọc nội dung bên trong: “… Chuyên ngành nhân chủng học?” Vì không xác định chí hướng nên hắn xếp nguyện vọng lần lượt vào năm ngành có điểm cao nhất của đại học N, nhưng nếu kí ức của hắn không bị sai lệch thì trong năm nguyện vọng đó không hề có nhân chủng học.

Gần như ngay lập tức Lệ Nam biết ai giở trò, hắn lấy thư thông báo trúng tuyển của Ngôn Hành Yến, bên trên cũng in ba chữ to: Nhân chủng học.

“… Cái chuyên ngành này toàn là thiên sư hết à?”

Ngôn Hành Yến mang cho Lệ Nam một đĩa lê đã cắt, lúc đặt xuống y dùng tăm tự xiên cho mình một miếng nhét vào trong miệng, “Không, thực tế chỉ có hai chúng ta thân phận đặc biệt, nghiêm túc mà nói thì chỉ có tôi, cậu không tính.”

Lệ Nam nở nụ cười, “Tôi tính là gì?”

“Cậu coi như là người nhà của thiên sư.” Ngôn Hành Yến trêu chọc cười một tiếng, như nguyện được ăn một đấm của Lệ Nam, trong lòng y có quỷ nên lén quan sát phản ứng của đối phương, thấy Lệ Nam vẫn không có gì khác lạ, cũng không khổ sở thì yên tâm.

Lệ Nam chụp ảnh giấy báo trúng tuyển của hai người rồi gửi cho ba mẹ, Ngôn Hành Yến thì gửi cho anh họ Ngôn Hành Thiện, không ngờ Ngôn Hành Thiện lại là một tên nghiện chơi điện thoại, Lệ Nam gửi ảnh mới được 85% đã trả lời…

Nam Nam, Yến Yến, có muốn tới đại học N chơi không? Các anh giai đưa hai đứa đi dạo sân trường.

Trọng điểm của Lệ Nam là “các anh giai”, của Ngôn Hành Yến là “Nam Nam”… Anh mà cũng xứng gọi Nam Nam sao!?

Y chộp lấy điện thoại của Lệ Nam, gõ như lạch cạch như bay trên bàn phím 9 ô: Kid, có thể đừng dùng xưng hô buồn nôn như vậy không?

Ngôn Hành Thiện: Mày gọi anh là Kid từ bao giờ hả, anh mày đổi tên bao giờ thế.

Lệ Nam: Cơ lão (lão gay =)))) (Chú thích về Cơ Đức xem lại chương 22, ở đây Yến chê anh họ gay vl)

Ngôn Hành Thiện: Cút, để Nam Nam nói chuyện với anh mày.

Lệ Nam nhấc điện thoại của Ngôn Hành Yến lên mở Wechat lập một group chat cho cả ba người, hắn dùng tư thế lén chơi điện thoại trong giờ tự học buổi tối năm đó, thậm thụt gõ bàn phím cảm ứng dưới ngăn bàn: Anh họ, trừ anh ra còn ai nữa?

Ngôn Hành Thiện: Đến rồi anh sẽ giới thiệu cho mọi người quen nhau, là một thiên sư rất lợi hại.

Lệ Nam: Haha, biết chút thuật ngự quỷ mà cũng là lợi hại à? Tự bản thân không có bản lĩnh làm thiên sư cũng chỉ biết nuôi mấy con quỷ, cẩn thận ép đám quỷ kia phản phệ.

Ngôn Hành Thiện: Anh bảo này, hai đứa có thể đổi lại tài khoản không, anh mày nhìn đau hết cả đầu.

Mấy tính từ mô tả “rất lợi hại” khiến Ngôn Hành Yến bỗng nhiên sinh ra cảm giác khủng hoảng, dù sao ở trước mặt Lệ Nam y am hiểu pháp khí và phù chú, tuy chưa lật trời nhưng vừa gặp mặt đã dẫn người mới đâu vào đấy, thế mà còn chưa được khen.

“Thuật ngự quỷ rác rưởi, dăm ba trò mèo thiên sư nhà quê mới học.” Ngôn Hành Yến nói như đúng rồi: “Cũng vì quá rác không ai dùng nên mới hiếm thấy, chỉ có cậu thiếu kiến thức mới thấy nó mới mẻ.”

Lệ Nam tốt xấu gì nửa tháng nay cũng đã bù đắp không ít kiến thức về thiên sư đâu còn là bạn học cùng lớp dễ lừa gạt nữa, hắn đuổi con quỷ đói đầu thai Phong Ly ra khỏi đĩa lê, nheo mắt nói: “Bạn ơi, tôi nhận ra dạo này bạn thích ăn đập lắm, thái độ với tôi ngày càng hung dữ, cẩn thận ngày nào đó tôi mang cả phách của bạn bỏ nhà ra đi.”

Phong Ly nằm trên gối liếm lông như mèo nghe vậy ậm ừ nửa ngày, nó không dám đắc tội với cả hai bên, không thể làm gì khác hơn là chạy vội vào WC giả vờ đi giải quyết nhu cầu sinh lý.

Ngôn Hành Thiện: Đâu hết rồi?

Ngôn Hành Thiện:

Ngôn Hành Thiện: Được rồi, không dối gạt hai đứa bây, thành phố A có một con lệ quỷ, anh và Lão Đào định nhảy vào vũng nước đục này, hai đứa có hứng thú không?

Lệ Nam: !!!

Đúng như Ngôn Hành Thiện đoán, Lệ Nam kích động không thể trả lời vội vã gõ ra ba dấu chấm than gửi đi, hắn túm lấy tay áo Ngôn Hành Yến bắt đầu lắc, “Lệ quỷ, Ngôn Hành Yến mau nhìn điện thoại di động, anh họ nói thành phố A có lệ quỷ!”

Ngôn Hành Yến không lên tiếng, Lệ Nam khó hiểu nhìn y một cái kết quả lại thấy tên kia đã mua xong vé xe chuyến 6h ngày mai, hiện tại đang ký gửi thú cưng, sau đó còn ghét bỏ Phong Ly vừa không biết bay vừa không biết tàng hình.

Phong Ly nhảy lên đầu gối Ngôn Hành Yến tranh luận bây giờ nó còn nhỏ, sau đó tò mò hỏi: “Lệ quỷ thì sao? Sao các ngươi kích động thế?”

“Mày có biết trăm năm ra được bao nhiêu con lệ quỷ không?” Ngôn Hành Yến giơ một ngón tay, Phong Ly trợn to đôi mắt tròn trịa, lập tức nói tiếp: “Chỉ có một con?”

“Khụ, không khoa trương như vậy, mười con.” Lệ Nam vung tay thêm một số không vào sau ngón tay của Ngôn Hành Yến. Ngôn Hành Yến nhướn mày lập tức cắm con 1 của mình vào con 0 của Lệ Nam, trong chốc lát Lệ Nam dù không kịp phản ứng hành động này của Ngôn Hành Yến có ý nghĩa gì nhưng hắn nhanh chóng mở năm ngón tay nắm lấy cả bàn tay Ngôn Hành Yến.

“Đừng có nghịch tay, các ngươi không thấy trẻ trâu à!” Phong Ly ngây thơ nhất giậm giậm móng vuốt, ngồi nghiêm chỉnh hỏi: “Vì sao lệ quỷ lại ít như vậy?”

Vấn đề này Ngôn Hành Yến từng giải thích cho Lệ Nam trước và sau khi kết hôn, mấy ngày nay Lệ Nam đọc sách cũng có thể giới thiệu cặn kẽ, y hơi nâng cằm, như cấp trên kiểm tra nghiệp vụ cấp dưới: “Cậu giải thích đi.”

“Minh quỷ muốn trở về nhân gian báo thù thì phải biến thành lệ quỷ, đầu tiên là phải từ bỏ con đường luân hồi chuyển thế của chính mình, ngay điểm này đã ngăn cản phần lớn oan quỷ, dù sao thì sau khi uống canh Mạnh Bà xong chúng sẽ có được cuộc sống mới không cần phải… vì quá khứ mà từ bỏ tương lai của mình.

Sau đó nó phải nhận hết mọi cực hình ở mười tám tầng địa ngục, vì quỷ đã không còn khái niệm chết đi chỉ còn đau đớn, rất ít người chịu từ bỏ luân hồi để đi đến bước này.

Tiếp theo nó phải trình lý do mình muốn báo thù cho Phán Quan và Diêm Vương, sau khi được hai người đồng ý mới có thể trở về nhân gian trở thành lệ quỷ. Quy tắc đưa ra phán quyết của họ là gì đến nay con người chưa ai biết, vì có rất nhiều quỷ hồn oan tình ngập trời liều mạng bò qua luyện ngục, nhưng không được phép… tôi đoán một trong những điều kiện là phải xem xét hiệu ứng bươm bướm sẽ xảy ra nếu lệ quỷ trả thù?”

Lệ Nam giải thích rất rõ ràng, học trò ngoan Phong Ly cũng rất cho mặt mũi gật gật đầu thiếu chút nữa thì muốn ghi chép lại. Ngôn Hành Yến tiếp tục nói bổ sung: “Qua được Địa Phủ vẫn chưa đủ, đến nhân gian chắc chắn còn thiên sư đang chờ để tiêu diệt nó, chưa nói đến việc đối tượng nó trả thù sẽ áp dụng các biện pháp ứng đối, lệ quỷ nghịch thiên, giết nó là thuận theo ý trời lại được rất nhiều âm đức, có thiên sư nào mà không thòm thèm?

Cho nên lòng kiên định, năng lực, may mắn, ba thiếu một cũng không được. Cậu đoán xem trong mười mấy con lệ quỷ được mấy con báo thù thành công?”

Tin tức có số liệu cụ thể như này trong sách không nhắc tới, Phong Ly đoán không con nào thành công, Lệ Nam suy nghĩ rồi đoán là một nửa.

“Chín phần mười thành công.” Ngôn Hành Yến cong mắt, khóe môi mang theo ý cười trêu đùa thành công, “Vì lệ quỷ quá mạnh, sức mạnh Địa Phủ ban cho giúp nó không gì không làm được.”

Lệ Nam muốn hỏi một con còn lại là người đàn bà họ Trần kia đúng không? Phải là thiên sư thế gia như nhà họ Ngôn, là khắc tinh của ma quỷ mới miễn cưỡng cứu được Ngôn Hành Yến, nhưng Ngôn Hành Yến vẫn mất đi một con mắt vậy người bình thường bị lệ quỷ trả thù căn bản không có sức đánh trả.

“Phán Quan và Diêm Vương không sợ lệ quỷ giết đỏ cả mắt sau đó lợi dụng sức mạnh của mình gây họa cho nhân gian?”

“Nên điểm này cũng thuộc phạm vi xem xét của Phán Quan và Diêm Vương, xem con minh quỷ này có xu hướng phản xã hội không, mục tiêu báo thù có rõ ràng không.”

“Vậy…”

Đầu nhỏ của Phong Ly không ngừng quay trái quay phải nhìn hai người đang nói chuyện, mông lung chẳng hiểu gì, “Cho nên ngày mai chúng ta đi…?”

“Đi xem khủng long bạo chúa thời tiền sử.” Lệ Nam cảm thấy mô tả của mình rất chính xác, nhưng Phong Ly mới chỉ bốn năm tháng tuổi không biết khủng long bạo chúa là gì, Ngôn Hành Yến lại đổi một ví dụ khác: “Đi bắt một con bên ngoài là bom hạt nhân bên trong là quỷ.”

Phong Ly: “…” Lẽ nào ông mày biết bom hạt nhân là cái giống gì?

***

Nhân học (anthropology): là ngành nghiên cứu nhiều khía cạnh của loài người trong các xã hội quá khứ và hiện tại. Nhân loại học xã hội và nhân học văn hóa nghiên cứu các chuẩn mực và giá trị xã hội. Nhân học ngôn ngữ nghiên cứu về cách mà ngôn ngữ tác động tới đời sống xã hội. Nhân học sinh học hay nhân học hình thể nghiên cứu về sự phát triển sinh học của con người. Khảo cổ học, lĩnh vực nghiên cứu văn hóa nhân loại trong quá khứ thông qua khảo cứu các chứng tích thể lý, được coi là một nhánh của nhân học tại Hoa Kỳ, trong khi tại châu Âu, nó được coi là một ngành riêng biệt hoặc được nhóm vào ngành khác như lịch sử. Trong các tiếng châu Âu, thuật ngữ “nhân học” bắt nguồn từ các từ trong tiếng Hy Lạp là anthropos có nghĩa là “con người” và logos có nghĩa là “nghiên cứu”. Tại Việt Nam, nhân học còn được gọi là nhân chủng học nhưng cần lưu ý đây còn là một tên gọi khác của phân ngành nhân học hình thể. (Theo Wikipedia)

Bố cục bàn phím 9 phím: Đây là một bố cục bàn phím khác của Pinyin, được thiết kế để sử dụng trên điện thoại phổ thông. Ngày nay, khi mọi người dần chuyển sang điện thoại thông minh, chủ yếu dùng bàn phím 26 phím thì bàn phím này ít được sử dụng hơn, tuy nhiên nó vẫn là lựa chọn ưu tiên của những người muốn gõ chữ bằng một tay.

Khoe các bạn bàn phím nền ck iu của mình =))) đây là bàn phím 9 ô gõ tiếng Trung nhé, gõ khó chết mẹ ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK