Vì muốn cô có thể tận hưởng trọn vẹn mọi khoảnh khắc và niềm vui nơi đây. Buổi tối anh bố trí cho cô cả một bữa tiệc nướng ngoài trời đậm chất bờ biển nhiệt đới.
Mọi chi tiết của bữa tiệc nướng đều được anh cho người chuẩn bị một cách chu đáo. Từ hải sản tươi sống cho đến những loại rượu cocktail đầy màu sắc. Trong thoáng chốc cô đã nghĩ mình chính là một người dân vùng biển chính hiệu.
Anh hào phóng mời các du khách trong resort cùng tham gia vào bữa tiệc để khuấy động không khí cho sôi động. Tất nhiên mọi người sẽ không ai từ chối. Trên đời này làm sao có thể có người chối bỏ được đồ ăn ngon, những bữa tiệc ngoài trời, và hơn nữa là chứng kiến tình yêu như cổ tích của một cặp trai tài gái sắc thế này cơ chứ.
Tất cả mọi người đều từ lạ thành quen, cùng nhau thưởng thức những món nướng tuyệt hảo, đồ uống hấp dẫn và hòa mình vào những điệu nhảy đậm chất bản địa trên bờ biển thơ mộng. Thật là con người và thiên nhiên như hòa làm một mà.
Anh và cô kết thúc cuộc hẹn hò mà anh đã vạch ra sau 7 ngày dạo chơi hết mọi ngóc ngách đường phố của thành phố biển thiên đường nghỉ dưỡng Maldives. Họ cùng nhau quay trở về thành phố C. Giờ cũng là cuối năm, anh cũng cần phải trở về tham gia chủ trì bữa tiệc thường niên cuối năm của tập đoàn Lâm thị.
Anh chưa bao giờ mong chờ bữa tiệc cuối năm đến vậy. Mọi năm anh cũng tham gia nhưng là bắt buộc với tư cách người chủ trì. Năm nay anh lại vô cùng háo hức, vì anh đã ấp ủ một kế hoạch lớn hơn cho bữa tiệc. Từ sân bay anh và cô không về thẳng biệt thự riêng của anh mà lái xe về nhà chính Lâm gia.
Anh và cô đã mua rất nhiều quà cho mọi người trong gia đình nên chắc chắn cô sẽ tự mang quà qua tặng để thể hiện thành ý của mình. Và tất nhiên, người có lòng thì chẳng ai muốn chê trách. Mọi người bên nhà chính Lâm gia vốn đã thích cô lại càng thêm quý mến bởi những hành động quan tâm của cô.
Cô hoàn thành trách nhiệm của một người con dâu tương lai, thì anh cũng chẳng làm ba mẹ vợ tương lai phải thất vọng. Đúng là ông bà ta nói yêu ai yêu cả đường đi lối về là điều có thật. Anh đã yêu cô thì cũng sẽ quan tâm để người thân xung quanh của cô. Xem ra con đường thân thiết với người thân hai bên mà anh và cô đã trải ra khá là thuận lợi.
Buổi tối trở về biệt thự, cô nhàn nhã nằm gối đầu lên đùi anh xem một bộ phim mà cô yêu thích. Anh yêu chiều vân vê vài lọn tóc của cô.
" Tiểu Vy. Sắp tới Lâm thị tổ chức tiệc thường niên, em sẽ tham dự với anh chứ."
Cô không rời mắt khỏi màn hình chỉ bâng quơ trả lời anh.
" Chắc không đâu, em không hay đến tham dự những bữa tiệc. Em thật sự rất ngại."
" Sao lại không tham gia. Tiệc thường niên năm nay Lâm thị sẽ tổ chức luôn mừng công việc sát nhập Điện tử Vạn Minh. Em là người phụ trách dự án này sao lại không tham gia."
" Anh nói vậy thì chắc em sẽ tham gia. Có điều chắc em sẽ đi cùng với Quỳnh An. Việc xuất hiện cùng một chỗ với anh thật sự rất thu hút sự chú ý của mọi người."
Cô nói vậy lại làm anh thấy không vui. Hai người đã chính thức quen nhau cũng được gần ba tháng rồi. Trước đây cô còn ngại vì đang làm dự án bên anh. Giờ mọi việc đã xong cô còn gì phải e ngại nữa chứ. Hay vốn dĩ cô từ đầu đã không muốn công khai quan hệ với anh. Điều này làm anh có chút chùng lòng.
Thấy anh mãi không nói gì, cô bỏ dở tập phim ngồi dậy nói chuyện với anh.
" Thiên, anh sao vậy. Không phải chúng ta đang nói chuyện rất ổn sao. Bỗng dưng sao anh không nói gì nữa?"
Anh nhìn thật sâu vào đôi mắt cô. Anh tự thấy hình ảnh của mình phản chiếu trong đôi mắt của cô đậm bao nhiêu nét u buồn. Anh trầm trọng nói với cô.
" Tiểu Vy. Việc công khai quan hệ với anh đối với em khó khăn vậy sao? Anh thật sự chỉ muốn mọi người biết được anh yêu em và em là của anh. Như vậy cũng không được sao em?"
" Thật sự em không nghĩ vậy. Em chỉ không muốn gây sự chú ý thôi. Em không nghĩ điều đó sẽ làm ảnh suy nghĩ nhiều đến thế"
" Tiểu Vy. Em nhớ rõ cho anh. Anh yêu em và anh chỉ mong tất cả mọi người trên thế giới này đều biết điều này. Tất cả mọi người đều có thể biết em là người phụ nữ của Lâm Ngạo Thiên anh. Em hiểu chứ?"
" Em hiểu. Em không nghĩ rằng anh sẽ để ý nhiều như vậy. Nếu đó là điều anh muốn thì chúng ta cứ công khai mối quan hệ đi."
Nhận được sự đồng ý của cô anh như mở cờ trong bụng. Anh đặt lên trán cô một nụ hôn dịu dàng. Cô tinh nghịch lém lỉnh trêu chọc lại anh.
" haiz. Chắc sau khi chúng ta công khai, em sẽ trở thành kẻ thù của phụ nữ cả thành phố này. à mà không, phải là của cả nước mới đúng. Ai bảo người đàn ông của em quá hoàn hảo, cô gái nào cũng ham muốn làm gì."
Nhìn điệu bộ giả vờ hờn dỗi của cô anh không khỏi buồn cười. Anh nhéo nhẹ vào chóp mũi cô đầy yêu thương. Sao người con gái trước mặt này cứ làm cho anh phải yêu cô đến vậy.
" Tiểu Vy, em có thể nói chuyện với bà mẹ em được không? Anh muốn ba mẹ anh và ba mẹ em chính thức gặp mặt."
" Như vậy có đường đột quá không anh?"
" Không đường đột. Đằng nào việc chúng ta yêu nhau cả hai bên bả mẹ đều đã biết. Anh rất nghiêm túc trong quan hệ của chúng ta. Vậy không phải hai bên gặp mặt chỉ là điều sớm muộn thôi sao?"
" Được. Em nghe anh. Để em gọi điện hỏi ý kiến ba mẹ xem thế nào."
Anh còn nhanh tay hơn cả cô. vừa thấy cô đồng ý anh đã với tay lấy điện thoại của cô, bấm chọn ngay số của mẹ Văn rồi mới đưa máy cho cô. Cô vừa vui vừa buồn cười. Anh cũng thật là, trông anh còn nôn nóng hơn cả cô.
Nhà họ Văn
Ở bên này, Ông bà văn đang cùng nhau uống trà, mẹ Văn thấy số máy của cô gọi thì nhanh chóng nghe.
" Tiểu Vy. Con gái là đang nhớ mẹ hay sao?"
" Mẹ à. Ngạo Thiên nói hai bác bên Lâm gia muốn mời ba mẹ dùng cơm, gặp mặt chính thức ạ. Có được không mẹ?"
" Tất nhiên là được, cái con bé ngốc này. Con cứ hẹn ông bà Lâm vào tối mai cho mẹ. Mẹ sẽ nói lại với ba con."
" Vâng mẹ. Con biết rồi ạ."
Cô cúp máy, mẹ Văn bồi thêm cho chồng mình chén trà và nhẹ giọng nói với ông.
" ba Tiểu Vy này, con bé vừa gọi cho tôi. Nó nói người lớn bên nhà thằng bé Ngạo Thiên muốn dùng bữa với chúng ta, nói là chính thức gặp mặt"
" Thế bà đã nói với con bé thế nào rồi."
" Tôi đồng ý với nó rồi. Nếu bọn trẻ nghiêm túc đến với nhau không phải gặp mặt hai bên gia đình là điều nên làm sao?"
" Bà nói phải. Điều đó là sớm muộn. Gặp mặt nhau sớm một chút cũng tốt. Xem ra thằng bé Tiểu Thiên là đang muốn tiến xa hơn trong mối quan hệ với con bé nhà mình rồi."
" Đúng vậy. Tôi thấy thằng bé cũng khá tốt. Lựa chọn nó làm con rể cũng không phải là một quyết định tồi."
" Tôi cũng thấy vậy."
Hai ông bà nói chuyện với nhau khá vui vẻ mà chủ đề chính vẫn là xoay quanh anh và cô. Chẳng phải mọi người cha mẹ trên đời nuôi con về tuổi xế chiều chỉ mong con cái có thể tìm được bến đỗ tương lai hạnh phúc của đời mình sao. Giờ cô đã tìm được bến đỗ của mình chắc chắn ông bà sẽ thấy vui cho cô và vô cùng mãn nguyện rồi.
Biệt thự riêng của Lâm Ngạo Thiên
Thấy ba mẹ Văn đã đồng ý gặp mặt ba mẹ mình, anh không giấu được niềm vui trong mình. Thế là kế hoạch của anh lại tiến gần hơn một bước nữa đến thành công rồi. Anh nhanh chóng gọi điện cho ba mẹ mình để báo tin rằng ba mẹ Văn đã đồng ý. Cũng như nhanh chóng báo trợ Lý Âu sắp xếp địa điểm ăn cơm vào tối ngày mai.
Dĩ nhiên, người lớn trong Lâm gia cũng vui chẳng kém gì anh. Giờ họ chỉ hận không thể khua chiêng gõ trống mà rước ngay cô vào hào môn ấy chứ. Xem ra, trong mối quan hệ sắp tới, ai cũng vô cùng mong đợi và khá hài lòng với đối Phương rồi.
Chỉ là một bữa cơm thông thường thôi mà có thể làm Lâm Ngạo Thiên anh sốt sắng đến như vậy. Anh như hoàn toàn biến thành người khác, đánh mất hoàn toàn phong thái đĩnh đạc, bình thản ngày thường của mình. Từ khi quen cô, anh mới phát hiện ra mình đã vì cô mà bỏ qua rất nhiều chừng mực của bản thân. Càng gần đến bữa tối, anh càng thấy sốt sắng nhiều hơn.
Địa điểm mà trợ lý Âu chọn cho hai bên dùng bữa là một phòng bao bên trong nhà hàng của khách sạn Dragon thuộc sở hữu của Lâm thị Đúng 7h tối mọi người hai bên gia đình đã có mặt tại điểm hẹn đã được thông báo trước. Vừa thấy ba mẹ Văn ông bà Lâm đã niềm nở chào mừng.
" anh Văn, chị Văn. Làm phiền hai người rồi. Lẽ ra vợ chồng tôi nên chủ động gặp mặt anh chị sớm hơn, như vậy mới phải phép ạ."
Lâm Lão gia khách sáo nói. Ba Văn cũng đáp lại cho phải lệ.
" Anh Lâm nói quá rồi. Chúng ta đều là vì hạnh phúc của bọn trẻ mà, anh không cần phải khách sáo vậy đâu."
Sau một màn bắt tay chào hỏi nhiệt tình, tất cả mọi người đều an tọa vào vị trí ngồi của mình xung quanh bàn ăn hình tròn. Với tư cách là chủ nhà, Lâm Ngạo Thiên đã chuẩn bị vô cùng chu đáo. Đồ án cũng là do anh dựa vào sở thích của mọi người mà đích thân chọn lựa.
Anh cung kính rót rượu vang đỏ vào ly cho tất cả mọi người trong phòng. khỏi phải nói ba Văn đã hài lòng với thái độ cung kính của anh đến thế nào. Phải yêu con gái ông đến bao nhiêu mới có thể tận tâm với cha mẹ đối phương đến như vậy. Điều này không phải là ai muốn thể hiện ra một cách giả tạo cũng được. Hơn nữa một người đàn ông ưu tú về mọi mặt như anh, cần gì phải tỏ thái độ lấy lòng trước người khác có chứ. Những hành động dù rất đơn giản này của anh nhưng càng làm ông Văn càng chắc chắn vào tình cảm của anh với con gái mình và càng tin tưởng anh hơn. Anh đúng là một người đàn ông đáng để ông gửi gắm con gái mình mà.
Mọi chi tiết của bữa tiệc nướng đều được anh cho người chuẩn bị một cách chu đáo. Từ hải sản tươi sống cho đến những loại rượu cocktail đầy màu sắc. Trong thoáng chốc cô đã nghĩ mình chính là một người dân vùng biển chính hiệu.
Anh hào phóng mời các du khách trong resort cùng tham gia vào bữa tiệc để khuấy động không khí cho sôi động. Tất nhiên mọi người sẽ không ai từ chối. Trên đời này làm sao có thể có người chối bỏ được đồ ăn ngon, những bữa tiệc ngoài trời, và hơn nữa là chứng kiến tình yêu như cổ tích của một cặp trai tài gái sắc thế này cơ chứ.
Tất cả mọi người đều từ lạ thành quen, cùng nhau thưởng thức những món nướng tuyệt hảo, đồ uống hấp dẫn và hòa mình vào những điệu nhảy đậm chất bản địa trên bờ biển thơ mộng. Thật là con người và thiên nhiên như hòa làm một mà.
Anh và cô kết thúc cuộc hẹn hò mà anh đã vạch ra sau 7 ngày dạo chơi hết mọi ngóc ngách đường phố của thành phố biển thiên đường nghỉ dưỡng Maldives. Họ cùng nhau quay trở về thành phố C. Giờ cũng là cuối năm, anh cũng cần phải trở về tham gia chủ trì bữa tiệc thường niên cuối năm của tập đoàn Lâm thị.
Anh chưa bao giờ mong chờ bữa tiệc cuối năm đến vậy. Mọi năm anh cũng tham gia nhưng là bắt buộc với tư cách người chủ trì. Năm nay anh lại vô cùng háo hức, vì anh đã ấp ủ một kế hoạch lớn hơn cho bữa tiệc. Từ sân bay anh và cô không về thẳng biệt thự riêng của anh mà lái xe về nhà chính Lâm gia.
Anh và cô đã mua rất nhiều quà cho mọi người trong gia đình nên chắc chắn cô sẽ tự mang quà qua tặng để thể hiện thành ý của mình. Và tất nhiên, người có lòng thì chẳng ai muốn chê trách. Mọi người bên nhà chính Lâm gia vốn đã thích cô lại càng thêm quý mến bởi những hành động quan tâm của cô.
Cô hoàn thành trách nhiệm của một người con dâu tương lai, thì anh cũng chẳng làm ba mẹ vợ tương lai phải thất vọng. Đúng là ông bà ta nói yêu ai yêu cả đường đi lối về là điều có thật. Anh đã yêu cô thì cũng sẽ quan tâm để người thân xung quanh của cô. Xem ra con đường thân thiết với người thân hai bên mà anh và cô đã trải ra khá là thuận lợi.
Buổi tối trở về biệt thự, cô nhàn nhã nằm gối đầu lên đùi anh xem một bộ phim mà cô yêu thích. Anh yêu chiều vân vê vài lọn tóc của cô.
" Tiểu Vy. Sắp tới Lâm thị tổ chức tiệc thường niên, em sẽ tham dự với anh chứ."
Cô không rời mắt khỏi màn hình chỉ bâng quơ trả lời anh.
" Chắc không đâu, em không hay đến tham dự những bữa tiệc. Em thật sự rất ngại."
" Sao lại không tham gia. Tiệc thường niên năm nay Lâm thị sẽ tổ chức luôn mừng công việc sát nhập Điện tử Vạn Minh. Em là người phụ trách dự án này sao lại không tham gia."
" Anh nói vậy thì chắc em sẽ tham gia. Có điều chắc em sẽ đi cùng với Quỳnh An. Việc xuất hiện cùng một chỗ với anh thật sự rất thu hút sự chú ý của mọi người."
Cô nói vậy lại làm anh thấy không vui. Hai người đã chính thức quen nhau cũng được gần ba tháng rồi. Trước đây cô còn ngại vì đang làm dự án bên anh. Giờ mọi việc đã xong cô còn gì phải e ngại nữa chứ. Hay vốn dĩ cô từ đầu đã không muốn công khai quan hệ với anh. Điều này làm anh có chút chùng lòng.
Thấy anh mãi không nói gì, cô bỏ dở tập phim ngồi dậy nói chuyện với anh.
" Thiên, anh sao vậy. Không phải chúng ta đang nói chuyện rất ổn sao. Bỗng dưng sao anh không nói gì nữa?"
Anh nhìn thật sâu vào đôi mắt cô. Anh tự thấy hình ảnh của mình phản chiếu trong đôi mắt của cô đậm bao nhiêu nét u buồn. Anh trầm trọng nói với cô.
" Tiểu Vy. Việc công khai quan hệ với anh đối với em khó khăn vậy sao? Anh thật sự chỉ muốn mọi người biết được anh yêu em và em là của anh. Như vậy cũng không được sao em?"
" Thật sự em không nghĩ vậy. Em chỉ không muốn gây sự chú ý thôi. Em không nghĩ điều đó sẽ làm ảnh suy nghĩ nhiều đến thế"
" Tiểu Vy. Em nhớ rõ cho anh. Anh yêu em và anh chỉ mong tất cả mọi người trên thế giới này đều biết điều này. Tất cả mọi người đều có thể biết em là người phụ nữ của Lâm Ngạo Thiên anh. Em hiểu chứ?"
" Em hiểu. Em không nghĩ rằng anh sẽ để ý nhiều như vậy. Nếu đó là điều anh muốn thì chúng ta cứ công khai mối quan hệ đi."
Nhận được sự đồng ý của cô anh như mở cờ trong bụng. Anh đặt lên trán cô một nụ hôn dịu dàng. Cô tinh nghịch lém lỉnh trêu chọc lại anh.
" haiz. Chắc sau khi chúng ta công khai, em sẽ trở thành kẻ thù của phụ nữ cả thành phố này. à mà không, phải là của cả nước mới đúng. Ai bảo người đàn ông của em quá hoàn hảo, cô gái nào cũng ham muốn làm gì."
Nhìn điệu bộ giả vờ hờn dỗi của cô anh không khỏi buồn cười. Anh nhéo nhẹ vào chóp mũi cô đầy yêu thương. Sao người con gái trước mặt này cứ làm cho anh phải yêu cô đến vậy.
" Tiểu Vy, em có thể nói chuyện với bà mẹ em được không? Anh muốn ba mẹ anh và ba mẹ em chính thức gặp mặt."
" Như vậy có đường đột quá không anh?"
" Không đường đột. Đằng nào việc chúng ta yêu nhau cả hai bên bả mẹ đều đã biết. Anh rất nghiêm túc trong quan hệ của chúng ta. Vậy không phải hai bên gặp mặt chỉ là điều sớm muộn thôi sao?"
" Được. Em nghe anh. Để em gọi điện hỏi ý kiến ba mẹ xem thế nào."
Anh còn nhanh tay hơn cả cô. vừa thấy cô đồng ý anh đã với tay lấy điện thoại của cô, bấm chọn ngay số của mẹ Văn rồi mới đưa máy cho cô. Cô vừa vui vừa buồn cười. Anh cũng thật là, trông anh còn nôn nóng hơn cả cô.
Nhà họ Văn
Ở bên này, Ông bà văn đang cùng nhau uống trà, mẹ Văn thấy số máy của cô gọi thì nhanh chóng nghe.
" Tiểu Vy. Con gái là đang nhớ mẹ hay sao?"
" Mẹ à. Ngạo Thiên nói hai bác bên Lâm gia muốn mời ba mẹ dùng cơm, gặp mặt chính thức ạ. Có được không mẹ?"
" Tất nhiên là được, cái con bé ngốc này. Con cứ hẹn ông bà Lâm vào tối mai cho mẹ. Mẹ sẽ nói lại với ba con."
" Vâng mẹ. Con biết rồi ạ."
Cô cúp máy, mẹ Văn bồi thêm cho chồng mình chén trà và nhẹ giọng nói với ông.
" ba Tiểu Vy này, con bé vừa gọi cho tôi. Nó nói người lớn bên nhà thằng bé Ngạo Thiên muốn dùng bữa với chúng ta, nói là chính thức gặp mặt"
" Thế bà đã nói với con bé thế nào rồi."
" Tôi đồng ý với nó rồi. Nếu bọn trẻ nghiêm túc đến với nhau không phải gặp mặt hai bên gia đình là điều nên làm sao?"
" Bà nói phải. Điều đó là sớm muộn. Gặp mặt nhau sớm một chút cũng tốt. Xem ra thằng bé Tiểu Thiên là đang muốn tiến xa hơn trong mối quan hệ với con bé nhà mình rồi."
" Đúng vậy. Tôi thấy thằng bé cũng khá tốt. Lựa chọn nó làm con rể cũng không phải là một quyết định tồi."
" Tôi cũng thấy vậy."
Hai ông bà nói chuyện với nhau khá vui vẻ mà chủ đề chính vẫn là xoay quanh anh và cô. Chẳng phải mọi người cha mẹ trên đời nuôi con về tuổi xế chiều chỉ mong con cái có thể tìm được bến đỗ tương lai hạnh phúc của đời mình sao. Giờ cô đã tìm được bến đỗ của mình chắc chắn ông bà sẽ thấy vui cho cô và vô cùng mãn nguyện rồi.
Biệt thự riêng của Lâm Ngạo Thiên
Thấy ba mẹ Văn đã đồng ý gặp mặt ba mẹ mình, anh không giấu được niềm vui trong mình. Thế là kế hoạch của anh lại tiến gần hơn một bước nữa đến thành công rồi. Anh nhanh chóng gọi điện cho ba mẹ mình để báo tin rằng ba mẹ Văn đã đồng ý. Cũng như nhanh chóng báo trợ Lý Âu sắp xếp địa điểm ăn cơm vào tối ngày mai.
Dĩ nhiên, người lớn trong Lâm gia cũng vui chẳng kém gì anh. Giờ họ chỉ hận không thể khua chiêng gõ trống mà rước ngay cô vào hào môn ấy chứ. Xem ra, trong mối quan hệ sắp tới, ai cũng vô cùng mong đợi và khá hài lòng với đối Phương rồi.
Chỉ là một bữa cơm thông thường thôi mà có thể làm Lâm Ngạo Thiên anh sốt sắng đến như vậy. Anh như hoàn toàn biến thành người khác, đánh mất hoàn toàn phong thái đĩnh đạc, bình thản ngày thường của mình. Từ khi quen cô, anh mới phát hiện ra mình đã vì cô mà bỏ qua rất nhiều chừng mực của bản thân. Càng gần đến bữa tối, anh càng thấy sốt sắng nhiều hơn.
Địa điểm mà trợ lý Âu chọn cho hai bên dùng bữa là một phòng bao bên trong nhà hàng của khách sạn Dragon thuộc sở hữu của Lâm thị Đúng 7h tối mọi người hai bên gia đình đã có mặt tại điểm hẹn đã được thông báo trước. Vừa thấy ba mẹ Văn ông bà Lâm đã niềm nở chào mừng.
" anh Văn, chị Văn. Làm phiền hai người rồi. Lẽ ra vợ chồng tôi nên chủ động gặp mặt anh chị sớm hơn, như vậy mới phải phép ạ."
Lâm Lão gia khách sáo nói. Ba Văn cũng đáp lại cho phải lệ.
" Anh Lâm nói quá rồi. Chúng ta đều là vì hạnh phúc của bọn trẻ mà, anh không cần phải khách sáo vậy đâu."
Sau một màn bắt tay chào hỏi nhiệt tình, tất cả mọi người đều an tọa vào vị trí ngồi của mình xung quanh bàn ăn hình tròn. Với tư cách là chủ nhà, Lâm Ngạo Thiên đã chuẩn bị vô cùng chu đáo. Đồ án cũng là do anh dựa vào sở thích của mọi người mà đích thân chọn lựa.
Anh cung kính rót rượu vang đỏ vào ly cho tất cả mọi người trong phòng. khỏi phải nói ba Văn đã hài lòng với thái độ cung kính của anh đến thế nào. Phải yêu con gái ông đến bao nhiêu mới có thể tận tâm với cha mẹ đối phương đến như vậy. Điều này không phải là ai muốn thể hiện ra một cách giả tạo cũng được. Hơn nữa một người đàn ông ưu tú về mọi mặt như anh, cần gì phải tỏ thái độ lấy lòng trước người khác có chứ. Những hành động dù rất đơn giản này của anh nhưng càng làm ông Văn càng chắc chắn vào tình cảm của anh với con gái mình và càng tin tưởng anh hơn. Anh đúng là một người đàn ông đáng để ông gửi gắm con gái mình mà.