“Năm nay bệ hạ đã ngoài năm mươi, nhưng chưa cưới vợ sinh con. Suốt cuộc đời, ông đều vất vả vì nước vì dân, thực ra, là một công dân của Ninh Quốc, tôi nghĩ mọi người đều rất quan tâm đến cuộc hôn nhân của ông.”
Ngay khi lời của người chủ trì thốt ra, Lăng Ngạo hừ lạnh một tiếng.
Tống Vĩnh Nhi nhướng mày: “Sao thế?”
Lăng Ngạo khinh thường nói: “Quá giả tạo. Nói chuyện riêng trước mặt quân chủ một nước, rõ ràng đã có bản thảo, tên kia đã viết bản thảo cho ông ấy và học thuộc lòng. Nếu không, ai cho anh ta dũng khí để hỏi ông ấy kiểu này?”
Tống Vĩnh Nhi: “…”
Nghê Chiến bất đắc dĩ nhìn Lăng Ngạo: “Anh nhìn thấu đáo mọi thứ như vậy, sống còn có ý nghĩa gì nữa?”
“Cậu nghĩ tôi muốn chắc?” Lăng Ngạo còn không thèm nhìn anh ta: “Khi chỉ số IQ đạt đến một mức nhất định, nhiều thứ không cần phải nghĩ ngợi, chỉ cần nhìn thoáng qua là tôi có thể hiểu tường tận rồi.”
Nghê Chiến: “…”
Lăng Ngạo lại nói: “Tất nhiên, cậu vẫn chưa thể lĩnh ngộ được cảnh giới này của anh đây đâu.”
Nghê Chiến: “…”
Lăng Ngạo cuối cùng cũng cho anh ta một cái nhìn thương hại: “Nhưng cũng không phải là không có hy vọng, để coi mấy năm nữa xem.”
Nghê Chiến: “…”
Người dẫn chương trình trên TV lại nói: “Không biết nhiều năm như vậy, bệ hạ đã từng có cô gái yêu thích trong lòng chưa? Hoặc bệ hạ có thể nói cho tôi biết, ông yêu thích kiểu con gái nào không?”
Màn hình đột nhiên nhắm vào Lạc Kiệt Hy, để lộ đôi tai đỏ bừng của ông.
“Năm 12 tuổi, tôi có từng rung động với một người con gái. Một mối tình cảm suốt nhiều năm. Sau đó vì một số lý do, chúng tôi không thể kết hôn. Bây giờ, tôi mong cô ấy hạnh phúc.”
Đôi mắt chân thành nhưng cũng mờ ảo kỷ niệm, khi nói ra, mắt ông bất giác đỏ hoe!
Quân chủ một nước nói đến mối tình đầu sao lại có thể có cảm xúc như vậy, ngay cả Tống Vĩnh Nhi biết nội tình của ông cũng không khỏi xúc động, trong lòng rung động, thầm nghĩ cha chồng thật ngầu!
Người dẫn chương trình có vẻ ngạc nhiên: “Thật sao, cô gái mà ông thích năm 12 tuổi, bây giờ còn liên lạc gì không?”
“Ha ha, cái này là bí mật. Câu hỏi cá nhân, tôi có quyền không trả lời!”
Lạc Kiệt Hy mỉm cười dịu dàng, thậm chí còn thể hiện một biểu cảm ngượng ngùng hiếm thấy.
Cách diễn đạt tinh tế cùng lời nói ý nghĩa này chắc chắn khó tránh khỏi giấu đầu lòi đuôi.
Sau một giây im lặng, kéo đủ khẩu vị của mọi người, ông ta lại nói: “Người phụ nữ tôi thích cần là người phụ nữ có tư tưởng của mình và có lòng tự tôn độc lập. Cô ấy phải có tấm lòng nhân hậu, biết lo cho dân, thương dân, phải biết tiến thối có độ, lấy đại cục làm trọng, phải có tấm lòng nhân hậu, bên ngoài trang nhã, xinh đẹp. Cô ấy chắc hẳn phải đi nhiều nơi, có nhiều kiến thức, kinh nghiệm cũng như tâm hồn phong phú khiến tôi ấn tượng.”
Nói đến đây, ông ấy im lặng.
Mà Tống Vĩnh Nhi lại rất kích động kéo tay áo của Lăng Ngạo, nói: “Chú! Chú! Ông ấy đang thổ lộ với mẹ anh đấy! Chính là Phu nhân Nguyệt Nha!”
Vẻ mặt của Lăng Ngạo vẫn vô cùng nhợt nhạt, nhưng nét giễu cợt trong con ngươi cũng mờ dần.
Anh nhìn thẳng vào mắt Lạc Kiệt Hy trên TV, dường như đã nhìn thấu ý định ban đầu của cuộc phỏng vấn này.
Mà Nghê Chiến thậm chí còn không cần suy nghĩ đã giúp Lăng Ngạo lên tiếng: “Điều này khiến mọi người nghĩ ai đã thành đôi với ai. Khi được công nhận là hai người nên đôi thì sẽ biết họ thực sự có một cậu con trai, điều này khiến mọi người dễ dàng chấp nhận hơn. Mọi người sẽ nghĩ: Ồ? Họ có con trai sao? Cũng không có gì, dù sao họ cũng là một cặp!”
Sau khi nghe Nghê Chiến giải thích, Tống Vĩnh Nhi càng thêm xúc động không thôi!
“Trời ạ, bệ hạ muốn công nhận mẹ con nhà chú đó!”
“Ừ! Đó là ý của bệ hạ!”
“Ồn quá.”
Trong khi Tống Vĩnh Nhi và Nghê Chiến vừa lo lắng vừa phấn khích thì Lăng Ngạo lại nhướng mày với vẻ đau đầu: “Im đi, yên tĩnh chút!”
Trên TV, người dẫn chương trình khẽ mỉm cười nhìn Lạc Kiệt Hy, vẻ mặt của anh hẳn đã được luyện tập qua trước gương không biết bao nhiêu lần rồi, anh cực kỳ chuyên nghiệp làm bộ muốn nói lại thôi, sau đó lại đấu tranh tư tưởng gay gắt, cuối cùng thì anh cũng sẵn sàng từ bỏ.
Hơn nữa, biểu cảm của người dẫn chương trình đều được camera quay cận cảnh!
“Bệ hạ, tôi rất vui mừng, người phụ nữ mà ông đang nói đến, một người phụ nữ tuyệt vời như vậy, trong nhận thức của tôi dường như chỉ có Phu nhân Nguyệt Nha! Người phụ nữ ông đang nói đến, người phụ nữ ông đã luôn thích từ năm mười hai tuổi, là Phu nhân Nguyệt Nha sao?”
Người chủ trì cuối cùng hỏi xong, biểu hiện của Lạc Kiệt Hy có chút kỳ quái, nhưng lập tức trừng lớn mắt.
Việc né tránh càng tự nhiên, máy ảnh càng cận cảnh thì càng nói rõ Lạc Kiệt Hy xấu bụng!
Dưới màn hình TV, kênh SMS để tương tác với mọi người được mở và các dòng phụ đề được đánh ra——
“À, là Phu nhân Nguyệt Nha sao? Tôi thích bà ấy lắm, tôi thực sự hy vọng Bệ hạ và Phu nhân Nguyệt Nha sẽ ở bên nhau!”
“Tuổi của họ cũng không kém nhau bao nhiêu nhỉ? Vả lại Phu nhân Nguyệt Nha cũng đang độc thân, liệu họ có đang đợi nhau không?”
“Tôi cảm động quá, bệ hạ vì mối tình đầu mười hai tuổi mà như vậy đến bây giờ sao?”
“Tôi cá đó nhất định là Phu nhân Nguyệt Nha!”
“Nếu bệ hạ muốn kết hôn mà mục tiêu không phải là Phu nhân Nguyệt Nha, tôi sẽ rất thất vọng, trong lòng tôi bọn họ luôn là xứng đôi vừa lứa!”
Tống Vĩnh Nhi không khỏi kích động, vung nắm đấm trắng nõn tựa vào trước TV, đọc từng câu một!
Nhưng không ai trong màn hình TV là nói chuyện, camera vẫn hướng về phía Lạc Kiệt Hy!
Với biểu hiện trìu mến trên khuôn mặt, Lạc Kiệt Hy ngồi đó nhìn chằm chằm vào đôi tay đặt trước mặt mình, đôi mắt ông hơi đỏ lên, một chút nước mắt, ông lại kìm chế, ông nâng cằm lên, đột ngột hít một hơi thật sâu.
Thoạt nhìn yêu thương vô cùng, mà tư thái đầy mặt bất lực!
Ông ta lại đột ngột cúi đầu, quay mặt sang một bên, đưa tay ra chặn hướng máy quay, nói hơi khàn: “Xin lỗi, chờ một lát lại quay!”
Nhưng đây là chương trình truyền hình trực tiếp, tất cả các kênh truyền hình trên cả nước đều đang phát sóng trực tiếp!
Máy quay đã quay chằm chằm vào ông ta suốt một lúc, người dân cả nước đã phải rơi lệ khi xem quân vương vĩ đại của họ nói về một người phụ nữ!
Hơn nữa, cả ông và Nghê Tịch Nguyệt đều đã có quá nhiều đóng góp cho đất nước và nhân dân!
Ai dám bắt nạt bọn họ là bắt nạt toàn bộ quốc gia Ninh Quốc!
Chính là nghiêm trọng như vậy!
Lúc này, phụ đề dưới màn hình lại trở nên căng thẳng——
“Rốt cuộc là có bí mật gì sao? Họ bảo vệ nhau suốt nhiều năm như vậy nhưng lại không thể kết hôn sao?”
“OMG, một câu chuyện tình yêu lãng mạn, tôi cảm thấy như đang xem một bộ phim thần tượng!”
“Ủng hộ bệ hạ và phu nhân Nguyệt Nha ở bên nhau!”
“Bên nhau! Bên nhau! Bên nhau! Chuyện quan trọng phải nói ba lần!”
Tống Vĩnh Nhi đọc mà nghẹn ngào, sắp khóc lên. Không còn cách nào, cô là thiếu nữ yếu lòng như thế đấy!