Mục lục
Truyện: Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y - Vân Khương Mịch (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 285

 

“Vương gia, chuyện lớn không xong rồi!”

 

Lưu Đại Văn quỳ một gối ở mép giường: “Vương gia, hạ quan bị người của Minh Vương bắt đi!”

 

“Cái gì?”

 

Mặc Vân Khinh cả kinh, chật vật ngồi dậy.

 

Nhưng mà vết thương của hắn ta vẫn chưa kF _ ại, vừa ngồi dậy thì đã đau đến nhe răng trợn mắt nên đành phải tiếp tục nằm xuống.

 

Qủa thật hắn ta nằm như vậy không hề có chút khí thế nào.

 

“Chuyện gì đã xảy ra?”

 

Mặc Vân Khinh trầm mặt hỏi.

 

“Vương gia, không biết tại sao Minh Vương lại biết được việc này do Vương gia bày mưu tính kế sai hạ quan làm. Vì vậy tối nay hắn cố ý bắt hạ quan rồi hành hạ tàn nhẫn một lúc lâu!”

 

Lưu Đại Văn ủy khuất: “Tuy hạ quan da thô thịt dày nhưng người của Minh Vương lòng dạ ác độc, hành hạ người khác không hề lưu tình”

 

Mặc Vân Khinh không có tâm tình, cũng không có hứng thú nghe hắn ta khóc lóc mà trực tiếp cắt đứt lời của Lưu Đại Văn: “Ngươi khai ra Bổn vương rồi?”

 

“Vương gia, hạ quan cũng là vạn bất đắc dĩ…”

 

Lời còn chưa nói xong, hắn ta đã bị Mặc Vân Khinh đạp mạnh một cước lộn nhào!

 

“Ôi chao!”

 

Lưu Đại Văn và Mặc Vân Khinh cùng thê thảm kêu lên.

 

Nhưng mà người trước bởi vì bị đạp lộn nhào nên gáy va vào chân của chiếc ghế. Tối nay Lưu Đại Văn đã bị đạp mấy lần, bây giờ ngực đau đến mức không thể hô hấp được!

 

Mà người sau thì bởi vì một cước không hề suy nghĩ này mà vết thương lại nứt ra.

 

Trong cơn tức giận, hắn ta tựa hồ quên mất rằng trên người mình đang bị thương.

 

Cho nên hai người cùng nhau kêu đau thành tiếng.

 

Mặc Vân Khinh đau đến sắc mặt ảm đạm, hạ nhân lập tức vội vàng tiến lên kiểm tra, chỉ thấy miệng vết thương thật vất vả mới khép vào đã lại nứt ra, tiết khố cũng bị máu tươi nhiễm đỏ!

 

“Vương gia!”

 

 

Mặc Vân Khinh vỗ mạnh mép giường, tức giận quát lên: “Người đâu! Kéo phế vật này xuống, loạn côn đánh chết!”

 

“Vương gia tha mạng, Vương gia tha mạng!”

 

Lưu Đại Văn vội vàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ: “Vương gia, vì bảo vệ tính mạng, nên hạ quan mới bất đắc dĩ phải khai ra Vương gia. Nhưng trên đường đi, hạ quan đã nghĩ ra cách giải quyết rồi!”

 

“Cầu xin Vương gia tha cho hạ quan lần này, cho hạ quan một cơ hội được lấy công chuộc tội!”

 

Lấy công chuộc tội?

 

Mặc Vân Khinh nhìn hắn ta với ánh mắt âm u: “Nói! Nếu ngươi không thể lập công chuộc tội, bổn vương sẽ chặt ngươi cho chó ăn!”

 

Lưu Đại Văn run lẩy bẩy nói ra ý định của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK