Mục lục
Cao Thủ Y Đạo - Trần Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chồng, anh đi với Tư Doanh một chuyến đi.” Quả nhiên, Diệp Hân Vũ trực tiếp bán Trần Vũ đi.

“Vợ, điều này… không tốt lắm nhỉ, trời đã muộn vậy rồi, cô nam quả nữ bọn anh.” Trần Vũ nhắc nhở cô.

“Sợ cái gì chứ? Huống hồ hôm nay mười giờ Thiến Thiến mới tan làm, anh tiện đón cô ấy luôn đi.” Diệp Hân Vũ không nghe ra chút ý nào trong lời nói của Trần Vũ, cô trực tiếp phất tay nói.

“Trần Vũ, tôi sẽ không thật sự để anh ở cùng tôi đâu, anh chỉ cần ở bên cạnh nhìn tôi to gan là được.” Hứa Tư Doanh thẹn thùng nói.

“Đi.” Diệp Hân Vũ liếc nhìn Trần Vũ.

“Được rồi, anh sẽ đi.” Trần Vũ cạn lời, xem ra không đi cũng không được.

“Trần Vũ, xe của anh rất đắt đúng không.” Hứa Tư Doanh ngồi trên ghế lái phụ, làn váy lật ngược lên, liều mạng thu hút ánh mắt của Trần Vũ.

“Bạn tặng.” Trần Vũ không vui vẻ gì nói.

“A, anh có thật nhiều bạn.” Hứa Tư Doanh ngưỡng mộ nói.

“Đúng vậy, tôi có rất nhiều bạn, hơn nữa đều có tiền hơn tôi, cần tôi giới thiệu cho cô mấy anh không?” Trần Vũ liếc mắt nhìn cô ta.

“Không cần… bây giờ tôi chỉ thấy hứng thú với anh thôi.” Hứa Tư Doanh cười hi hi.

Trần Vũ thầm mắng một tiếng, chuyên tâm lái xe, không để ý tới Hứa Tư Doanh nữa.

Sau khi đến chỗ, Hứa Tư Doanh đi gặp khách hàng, Trần Vũ thì đợi trong quán cà phê dưới lầu.

Chưa uống xong một ly cà phê thì một gã mập bước ra khỏi phòng riêng, phía sau anh ta còn có hai người xách một vali xách tay cực lớn.

Mấy người họ có vẻ vội vàng, hơn nữa vali trong tay thoạt nhìn rất nặng, cần đến hai người xách, bọn họ đi đến cửa thì một chiếc xe bảy chỗ lái đến, mấy người họ nhanh chóng lên xe, sau đó biến mất không còn bóng dáng.

Trong lòng Trân Vũ rùng mình, đột nhiên cảm giác có chút không ổn, chẳng phải tên mập đó là khách hàng mà Hứa Tư Doanh muốn gặp à? Mà vali trong tay hai người phía sau anh ta nhìn thế nào cũng giống người.

“Không ổn.” Trần Vũ phản ứng lại, nhanh chóng đứng lên, nhưng chiếc xe đó đã rời đi rồi.

Trần Vũ vội vàng mở cửa xe, đạp chân ga đuổi theo.

Xe chạy nhanh một đường, lái đến một khu dân cư cũ nát, sau đó hai người họ khiêng vali xuống, mở ra, bên trong rõ ràng là Hứa Tư Doanh

đang hôn mê.

Một gáo nước lạnh tạt vào mặt của Hứa Tư Doanh khiến cô ta giật mình tỉnh lại.

Sau khi tỉnh lại thì cô ta nhìn xung quanh, chỉ thấy bên cạnh có năm sáu cô gái bị trói tay chân, vẻ mặt bọn họ hoảng sợ, trong miệng còn bị nhét vải bông.

“Cứu mạng…” Hứa Tư Doanh lập tức hét lên.

“Câm miệng lại.” Một cái bạt tai giáng lên trên mặt của Hứa Tư Doanh, tên mập bước lên bóp lấy cằm của Hứa Tư Doanh rồi liếc nhìn, hài lòng nói: “Người này cũng không tồi, chất lượng nhóm hàng lần này đều rất cao, ngày mai chuyển đi bằng đường thủy đi, chuyển ra nước ngoài có thể bán được với cái giá tốt.”

“Tổng giám đốc Vương, tôi chỉ là một nhân viên nghiệp vụ của ngân hàng, tôi chỉ muốn tăng điểm tích lũy ngân hàng, anh thả tôi ra đi.” Hứa Tư Doanh bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch, nghe giọng điệu của tên mập thì biết ngay đối phương là nhóm lừa đảo bán người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK