Mục lục
Cao Thủ Y Đạo - Trần Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 22: Đây là vớ phải bở thôi?
“Chuyên gia cũng không có cách nào, sao anh ta chỉ châm vài kim là có thề khỏi bệnh chứ?” Lý Viện khỉnh thường: “Chắc chắn cô sẽ tái phát lại thôi!”
“Mau bắt họ rời đi, lãnh đạo bên trên sắp tới thị sát rồi!” Trương Lỗi nhận được tin nhắn thì sắc mặt thay đổi: “Đừng để họ làm ảnh hưởng tới hình tượng của bệnh viện”
“Dư Phàm, mau dẫn theo vợ anh rời đi, đừng ở đây làm liên luỵ chúng tôi” Lý Viện phất tay như xua rác rưởi.
“Đi à? Sợ là không dễ dàng vậy đâu” Trần Vũ nở nụ cười.
“Sao, cậu còn muốn làm gì?” Trương Lỗi tức giận.
“Ông là chủ nhiệm khoa nội, vừa rồi chính ông nói, chắc chưa quên nhỉ.” Trần Vũ cười lạnh: “Người nghèo thì đừng bị bệnh, không có tiền thì nên ở nhà chờ chết, hũ tro cốt rẻ lắm, lời này ông quên rồi à?”
“Tôi muốn giáp mặt hỏi cấp trên của mấy người, là người chữa bệnh, một bác sĩ có y đức mà nói ra những lời như thế, có phù hợp không?”
“Họ Trần, anh có tư cách gì nói như vậy?” Lý Viện tức giận: “Lãnh đạo bên trên là người mà anh muốn là gặp sao?”
“Ngại quá, đúng là tôi muốn thì gặp được đó!” Trần Vũ cười lạnh.
“Bảo vệ, bảo vệ đâu rồi? Lôi hai người kia ra ngoài!” Lý Viện có việc cần Trương Lỗi giúp nên nóng vội muốn thể hiện.
Bảo vệ khoa trong bệnh viện lập tức tới, Lý Viện chỉ vào mấy người Trần Vũ: “Mau ném mấy người này ra ngoài, lãnh đạo sắp tới, anh ta ở đây gây chuyện sẽ ảnh hưởng tới lãnh đạo, các anh chịu trách nhiệm nổi không?”
“Trần Vũ à, chúng ta đi thôi, Lý Viện, mọi người đều từng là bạn học, đừng làm ầm ĩ như vậy” Dư Phàm thấy chuyện trở nên nhốn nháo thì vội tiến lên.
“Bạn học? Ai là bạn học của mấy người, mấy người có thể giúp tôi trở thành y tá chính thức không? Mấy người có thể giới thiệu tôi với lãnh đạo không? Các người có thể giúp tôi thành người trong biên chế bệnh viện không?”
Lý Viện cười lạnh: “Không thể! Các người chỉ là đám rác dưới đáy xã hội, vậy nên ít bắt quàng làm họ đi, bạn gì mà bạn.”
“Không đi à, kéo họ đến phòng bảo vệ, tôi không tin họ còn phản kháng nổi!” Trương Lỗi tức giận.
“Sao thế, xảy ra chuyện gì ở đây?” Viện trưởng dẫn theo vài lãnh đạo trong hệ thống y tế đi ngang, trong đó có Chu Trì.
‘Viện trưởng Lý, là mấy người bệnh không đóng nổi viện phí nên mới gây sự thôi!” Trương Lỗi vội đáp: “Tôi đang kêu bảo vệ giải quyết!”
“Mau xử lý đi, sếp Chu đến kiểm tra rồi, còn ra thể thống gì nữa?” Viện trưởng Lý sầm mặt, người đi chung với ông ta chẳng phải ai khác mà là sếp sòng của bên y tế – Chu Trì.
Trương Lỗi giật thót, đây không phải là lãnh đạo đứng đầu của bên y tế – Chu Trì sao.
Gã ta vội nhiệt tình vươn tay: “Sếp Chu, hoan nghênh tới thị sát, tôi…”
“Cậu em, cậu cũng ở đây à?” Nào ngờ Chu Trì lại làm lơ bàn tay vươn tới của gã ta mà đi vòng qua tới chỗ Trần Vũ, nhiệt tình giơ tay.
Trần Vũ thấy Chu Trì mặt mày hồng hào thì cười: “Chúc mừng sếp Chu nha!”
“Ha ha, cậu em nhìn ra rồi sao? Cậu đúng là lợi hại!” Chu Trì hưng phấn không thôi: “Cậu đoán chuẩn ghê, sáng vừa nói thì thông báo bổ
nhiệm đã tới ngay, tôi bàn giao xong phải đi nhậm chức rồi!”
“Vậy phải chúc mừng sếp Chu thật rồi!” Trần Vũ cười, anh coi mặt mày của Chu Trì thì biết trong ba ngày ông ta sẽ có tin vui lên chức, quả nhiên đã ứng nghiệm.
“Cũng nhờ miệng vàng lời ngọc của cậu em, tối nay ông anh đây sẽ mời cậu uống vài ly” Chu Trì rất biết ơn, nói thật chuyện mình có thể lên chức hay không, ông ta cũng không dám chắc.
Nhưng sáng hôm qua Trần Vũ nói như thế, chiều đã nhận được thông báo, còn bảo trực tiếp lên tỉnh, ông ta càng thêm khẳng định Trần Vũ là cao nhân.
Còn đám người Trương Lỗi bên cạnh thì trợn tròn mắt, tay Trương Lỗi còn đang dừng trong không trung, lòng lại lạnh hơn phân nửa.
Trần Vũ này có quan hệ gì với Chu Trì? Chu Trì là lãnh đạo bên hệ thống y tế, sao lại nhiệt tình với Trần Vũ như thế?
Lý Viện há hốc, cô ta vì biên chế mà chạy không biết bao nhiêu quan hệ nhưng toàn gặp được người giữ chức lưng chừng không quan trọng, chẳng có tác dụng gì.
Nhưng Trần Vũ là ai, thế mà lại quen biết Chu Trì, hơn nữa nhìn tình hình có vẻ Chu Trì đã chịu chút ân huệ từ Trần Vũ? Nếu Trần Vũ lên tiếng, chẳng phải chuyện của cô ta không còn gì đáng lo sao?
“Sếp Chu, tôi là y tá của bệnh viện, Trần Vũ là bạn học của tôi.” Lý Viện mặt dày tiến lên.
“Hả, bạn học?” Chu Trì sửng sốt.
“Lý Viện, cô vừa nói loại bạn học như chúng tôi thì hoàn toàn không có tác dụng gì với cô mà, cô cũng không muốn có quan hệ gì với chúng tôi, lời mình nói sao quên nhanh thế?” Trần Vũ cười lạnh.
“Trần, Trần Vũ, vừa rồi tôi không đúng mọi người đều là bạn học, tôi cũng từng giúp Dư Phàm rất nhiều chuyện mà.”
Lý Viện nóng nảy, cô ta cố gắng tạo quan hệ với Trần Vũ, muốn mượn dùng quan hệ này để làm quen với sếp lớn, chuyện biên chế của cô ta chẳng phải sẽ thuận lợi hoàn thành sao, vừa rồi đối xử với Trần Vũ như vậy, giờ cò ta hối hận quá đây.
“Lý Viện, vợ tôi nằm viện, cô có tác dụng nhất trong việc hối thúc đóng tiền viện phí tạm thời đó!” Dư Phàm nhíu mày, anh ta cũng không phải kẻ lấy oán báo ơn.
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Chu Trì lên tiếng.
“Sếp Chu, bệnh viện này có quy định, viện phí tạm thời phải giao mười nghìn, bạn học của tôi không kiếm ra kịp đã bị họ đuổi, đồ còn ở đây này!”
“Còn vị chủ nhiệm này thì xuất sắc hơn nữa, nói là không có mười nghìn thì ra cửa quẹo phải, ở đó có hũ đựng tro cốt rẻ lắm” Trần Vũ nói.
“Cái gì?” Chu Trì biến sắc: “Viện trưởng Lý, đây là quy định của bệnh viện ông hả?”
“Chuyện này, chuyện này… sếp Chu, bệnh viện chúng tôi cũng có chút khó xử!” Viện trưởng Lý hoảng sợ.
“Khó xử? Khó xử cái gì? Các người có khó khăn như người dân không? Chính phủ đang khuyến khích việc hạn chế mưu lợi ở bệnh viện, các người hay rồi, nâng hẳn viện phí tạm thời lên mười nghìn, các người tính toán gì đây?”
“Tôi sẽ chỉnh đốn và cải cách ngay lập tức!” Viện trưởng Lý đổ mồ hôi lạnh, sếp Chu sắp lên chức, hơn nữa còn lên tỉnh, nếu ông ta không hài lòng thì sau này bệnh viện gặp khó rồi.
“Giỏi quá nhỉ, đây chính là điểm đặc sắc của bệnh viện các người nhỉ, y tá đuổi người, chủ nhiệm khoa thì bảo bệnh nhân mua hũ đựng tro? Hồ sơ hai người kia đâu, mang tới đây tôi coi!”
“Còn muốn vào biên chế hả? Tự tôi xem xét hồ sơ để coi họ đủ tiêu chuẩn không, bằng không các người chờ bị xử phạt đi!” Chu Trì hất tay, đi thẳng.
Trương Lỗi và Lý Viện tái mặt, về chuyện tiêu chuẩn, nói trắng ra thì 8/10 người đêu không đủ, chỉ cần không nói thì sẽ không sao.
Nhưng bây giờ sếp lớn đích thân điều tra thì sao mà không lòi ra đây?
“Lý Viện, Trương Lỗi, hai người bị cách chức tạm thời, đợi chuyện giải quyết xong thì mới có quyết định xử phạt hai người!” Viện trưởng xoay người quát: “Bây giờ các người có thể đỉ rồi!”
‘Viện trưởng, đừng mà, tôi còn đang bình xét lên chức, ông cách chức như thế thì tôi phải chờ vài năm mất!” Trương Lỗi luống cuống.
“Còn chuyện chuyển thành nhân viên chính thức của tôi nữa!” Lý Viện hoảng sợ.
“Bình xét lên chức? Chuyển chính thức?
Các người chờ coi, giữ được việc không còn chưa biết đâu.” Viện trưởng Lý tức giận.
Hai tên ngốc này, Chu Trì đã giận tới mức bỏ đi mà còn muốn mình xem xét việc lên chức và chuyển chính thức? Mơ đi!
“Dư Phàm, chúng ta đi thôi!” Chuyện cũng giải quyết xong, Trần Vũ lười nói nhảm thêm, Lý Viện tiêu rồi, đáng đời cô ta!
“Trần Vũ, thật sự cảm ơn cậu!” Dư Phàm rất biết ơn anh.
“Không cần, về nghỉ sớm đi, cứ uống theo đơn tôi kê!” Trần Vũ viết đơn thuốc xong giao cho hai người rồi rời đỉ trong trăm nghìn lời cảm tạ của hai người ki.
Rời khỏi bệnh viện, khỉ Trần Vũ định ra cổng thì đột nhiên anh thấy một bóng lưng quen thuộc, nụ cười cứng đờ trên mặt.
Đây là một người phụ nữ mặc đồ công sở giỏi giang, trong tay ôm túi hồ sơ như có tâm sự gì đó nên không màng tới ai trên đường đì.
Đôi mày nhạt hờ hững như núi xa, mắt phượng sáng rõ, da như tuyết trắng, ba phần mềm mại và bảy phần giỏi giang, làm cho ánh mắt người ta không thể dời đi.
Ninh Nhã Tuyết, bạn thân nhất của vợ kiếp
trước – Lý Thanh Uyển, cũng là bạn học và bạn tốt của Trần Vũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK