“Phải suy nghĩ cho kỹ đó.” Ôn Đế cuối cùng không nhịn được, cười nói bằng Tiếng Anh phát âm chuẩn Mỹ, sắc mặt Thẩm Giáng Niên đột nhiên xụ xuống.
“Lợi” đến mức khiến bản thân ngốc nghếch, muốn lợi dụng người ta để đi nhìn Thẩm Thanh Hòa, thế mà lại quên mất, Ôn Đế là người nước ngoài, tiếng Anh phát âm giọng chuẩn Mỹ, còn tiếng Trung thì đúng chuẩn Trung Quốc.
“Em có việc gì à?” Ôn Đế buồn cười nói, “Nói đi, biết đâu chị giúp được em.”
Thẩm Giáng Niên vốn muốn nói không có việc gì, nhưng bây giờ không có người để nói chuyện, cô buồn chán đến hoảng, thở dài nói: “Rất chán ghét chờ đợi mà không có kỳ hạn.”
“Không phải ghét chờ đợi.” Ôn Đế trầm ngâm nói, “Chỉ cần có kỳ vọng và kết quả tốt thì có thể chờ đợi.”
Thẩm Giáng Niên hiểu những gì cô ấy nói, nhưng tâm lý của cô không thể điều chỉnh tốt được.
“Hơn nữa, càng chờ lâu thì càng bất ngờ phải không?” Ôn Đế phác thảo “bản thiết kế” với giọng điệu đầy mong đợi, “Hãy nghĩ đến cảm giác chờ đợi rất lâu cũng chờ được ngày mà bản thân muốn.”
“Nói là thế nhưng mà trong lúc chờ, em lại không biết nên làm gì.” Hoặc nói đúng hơn là làm gì cũng không xong, Ôn Đế cười khẽ, kiên quyết nói: “Không biết em đang đợi gì, nhưng chắc đây là lần đầu em đợi phải không?”
“Ừa.”
“Có muốn nghe ý kiến của chị không?”
Thẩm Giáng Niên vội vàng gật đầu, nhớ tới người ta không nhìn thấy, vội vàng nói: “Chị nói đi, chị nói đi.”
"Đầu tiên, em phải nói cho chị biết là em đang chờ ai, như vậy, chị mới có thể phân tích chi tiết cụ thể vấn đề, nếu em chờ người thì....”
“Đúng vậy, là chờ người, đừng hỏi em chờ ai.” Thẩm Giáng Niên giành nói trước, Ôn Đế có lẽ cũng đoán được nhưng không nói ra, “Nếu họ đã nói em chờ, vậy này cho thấy người đó không muốn em đi tìm họ, ít nhất là trong thời gian ngắn đừng đi, có thể người ta có việc cần giải quyết, không tiện liên lạc với em.” Ôn Đế phân tích rất lý trí, “Cho nên, chưa đến lúc cần thiết, chị khuyên em không nên chủ động, cứ vậy đi, chờ một thời gian nữa, để tránh bản thân suy nghĩ lung tung, em nên đặt mục tiêu cho em.”
“Mục tiêu gì?” Thẩm Giáng Niên không có tâm trạng đi làm việc, “Bây giờ em chẳng có sức để làm.”
“Mục tiêu của em có liên quan đến người đó.”
Có liên quan đến Thẩm Thanh Hòa? Thẩm Giáng Niên không nghĩ ra được, bởi vì mỗi khi liên quan đến Thẩm Thanh Hoà, cô đều muốn tiến thêm một bước, ở bên cạnh cô ấy: “Cho em một ví dụ đi.”
“Chị là người thô tục, nên lời nói cũng rất tục.” Ôn Đế cười xấu xa, “Ví dụ như nâng cao kỹ năng làm cơ thể thoải mái chẳng hạn.”
...Thẩm Giáng Niên đỏ mặt, học cách làm cho Thẩm Thanh Hoà thoải mái hơn? Có vẻ cũng không tệ nhỉ? Nhưng vấn đề là, cô học đến cực hạn, rồi làm bản thân cảm thấy không thoải mái thì phải làm sao? Không chạm vào mình, nhất quyết đợi Thẩm Thanh Hoà, chẳng lẽ để bản thân nghẹn chết sao? Cơ thể cô giờ còn thấy trống vắng đây.
“Ví dụ khác nữa, tập thể dục để vóc dáng bốc lửa hơn nữa.” Ôn Đế nghiêm túc nói, “Em không biết à, có rất nhiều vợ chồng, sau khi kết hôn, vì cảm thấy sao cũng được cho nên ăn lấy ăn để, ăn đến cơ thể thành ra dạng khác.”
Thẩm Giáng Niên nghe vậy gật đầu, đó sự thật. Trong vòng bạn bè của cô, rất nhiều bạn cùng lớp của cô đã kết hôn, những bức ảnh họ đăng lên đã thay đổi rõ ràng, họ ngày càng béo hơn.
"Hoặc là học cách sống hòa thuận giữa hai người." Ôn Đế giống như một "giáo viên" trong lớp, khi nói chuyện không quên giao lưu với "học sinh", “Em và người mà em đang chờ kia, đã bao giờ em nghĩ qua cách thức hòa thuận với nhau chưa?”
“Chưa.” Thẩm Giáng Niên dùng ngón tay cái xoa xoa môi, “Em luôn thuận theo tự nhiên.”
“Đó là chuyện bình thường,” Ôn Đế hiển nhiên đã đoán trước được, “Nhưng mà em thử nghĩ xem, nếu như em muốn cùng ai đó bên nhau cả đời....” Ôn Đế dừng lại, “Cuộc đời này rất dài, trong quãng đường đời ấy, có khi chính em phải đối mặt với rất nhiều cám dỗ, cũng có khi gặp được những chuyện xảy ra ngoài ý muốn, còn có những vụn vặt khó tránh khỏi trong đời sống hằng ngày....” Giọng nói của Ôn Đế dịu xuống, nghe như một mỏ neo cảm xúc, Thẩm Giáng Niên bị mê hoặc, cũng dần bị thao túng, “Nếu cả hai đều để thuận theo tự nhiên, có đôi khi, e là....” Ôn Đế không nói rõ chuyện gì sẽ xảy ra và thay đổi chủ đề, "Để duy trì mối quan hệ hòa thuận, cách sống của hai người rất quan trọng.”
Thẩm Giáng Niên lại gật đầu, nghi hoặc nói: “Nhưng người ấy không có ở đây, còn em…”
"Em không hoàn hảo, em có chỗ cần cải thiện. Nếu đối phương không có ở đây, em có thể cân nhắc chính mình trước." Ôn Đế phát hiện cô gái này ở phương diện yêu đương rất chậm tiêu, hoặc là đã rơi vào bẫy tình thì không suy xét được gì hết, “Ngoài ra, cách để sống hòa thuận với nhau, cũng bao gồm việc làm sao để phát mị lực với đối phương từng chút một, chứ không phải trong một thời gian ngắn mà phóng ra mãnh liệt.” Ôn Đế thấy bên kia không phản ứng, thế là gọi tên Thẩm Giáng Niên, Thẩm Giáng Niên a một tiếng, chậm rãi nói: “Ôn Đế, đột nhiên em phát hiện, chị hiểu biết rất nhiều.”
“Hẳn rồi.”
“Vấn đề là, chẳng phải chị luôn độc thân à?” Thẩm Giáng Niên không thể tưởng tượng được, một cẩu độc thân, sao lại rành nói chuyện của hai người thế.
“Chị chưa ăn nhưng cũng có thấy mà.”
“Chị mới là heo đó!” Thẩm Giáng Niên lập tức phản ứng.
"Haha ~" Ôn Đế cười lớn, "Nhưng chị nói thật đó, thứ em cần học còn nhiều lắm, đặc biệt là chuyện hai người phụ nữ muốn sống chung cả đời với nhau, có rất nhiều thứ cần phải học đấy.”
.... Ôn Đế cái người thành tinh này, Thẩm Giáng Niên không phủ nhận, nhưng cũng không thừa nhận.
Cuộc điện thoại của Ôn Đế coi như dạy cho Thẩm Giáng Niên một khóa sơ cấp, trên đường về nhà, cô dần dần sắp xếp lại cuộc trò chuyện trước đó trong đầu.
Cho dù đó là những cách để khiến cơ thể vui sướng, hay những bài tập để rèn luyện cơ thể, hay cách hòa thuận giữa vợ vợ.... Những thứ này đó, cô cần phải học, hơn nữa chuyện cô và Thẩm Thanh Hòa ở bên nhau còn phải bước qua rào cản của gia đình. Cô nhất định sẽ bước qua được.
Trở lại Thẩm phủ, Thẩm Giáng Niên bắt đầu lập kế hoạch, sắp xếp theo thứ tự quan trọng, đầu tiên là học bí quyết khoái cảm thể xác, đồng thời rèn luyện thân thể, chuyện sống chung hòa thuận với nhau, cô cũng sẵn tiện học luôn, còn về phía gia đình có lẽ cũng đoán được gì đó cô sẽ nắm bắt thời cơ đi sâu hơn. Chuyện sống chung hòa thuận cô sẽ nhân cơ hội học từ ba mẹ, từ trước đến giờ hai người vẫn rất hòa thuận, vì vậy, trước khi gặp Thẩm Thanh Hoà, Thẩm Giáng Niên chưa bao giờ thực sự phản đối hôn nhân.
Kế hoạch bày ra, Thẩm Giáng Niên mở máy tính lên, được nhắc nhở dùng vân tay mở khóa, Thẩm Giáng Niên gặp rắc rối. Vân tay? Cô không có dấu vân tay của Thẩm Thanh Hoà... Thẩm Giáng Niên cảm thấy bực bội, dùng ngón trỏ ấn vào, không ngờ nó lại báo mở khóa thành công.
Chết tiệt, đáng sợ đến vậy sao? Thẩm Giáng Niên nhìn ngón tay của mình, cô chưa từng ghi lại dấu vân tay của mình!
Thẩm Giáng Niên lại nhìn lên, giật mình trước nội dung hiện lên trên màn hình máy tính mà cô đã đăng nhập thành công.
“Lợi” đến mức khiến bản thân ngốc nghếch, muốn lợi dụng người ta để đi nhìn Thẩm Thanh Hòa, thế mà lại quên mất, Ôn Đế là người nước ngoài, tiếng Anh phát âm giọng chuẩn Mỹ, còn tiếng Trung thì đúng chuẩn Trung Quốc.
“Em có việc gì à?” Ôn Đế buồn cười nói, “Nói đi, biết đâu chị giúp được em.”
Thẩm Giáng Niên vốn muốn nói không có việc gì, nhưng bây giờ không có người để nói chuyện, cô buồn chán đến hoảng, thở dài nói: “Rất chán ghét chờ đợi mà không có kỳ hạn.”
“Không phải ghét chờ đợi.” Ôn Đế trầm ngâm nói, “Chỉ cần có kỳ vọng và kết quả tốt thì có thể chờ đợi.”
Thẩm Giáng Niên hiểu những gì cô ấy nói, nhưng tâm lý của cô không thể điều chỉnh tốt được.
“Hơn nữa, càng chờ lâu thì càng bất ngờ phải không?” Ôn Đế phác thảo “bản thiết kế” với giọng điệu đầy mong đợi, “Hãy nghĩ đến cảm giác chờ đợi rất lâu cũng chờ được ngày mà bản thân muốn.”
“Nói là thế nhưng mà trong lúc chờ, em lại không biết nên làm gì.” Hoặc nói đúng hơn là làm gì cũng không xong, Ôn Đế cười khẽ, kiên quyết nói: “Không biết em đang đợi gì, nhưng chắc đây là lần đầu em đợi phải không?”
“Ừa.”
“Có muốn nghe ý kiến của chị không?”
Thẩm Giáng Niên vội vàng gật đầu, nhớ tới người ta không nhìn thấy, vội vàng nói: “Chị nói đi, chị nói đi.”
"Đầu tiên, em phải nói cho chị biết là em đang chờ ai, như vậy, chị mới có thể phân tích chi tiết cụ thể vấn đề, nếu em chờ người thì....”
“Đúng vậy, là chờ người, đừng hỏi em chờ ai.” Thẩm Giáng Niên giành nói trước, Ôn Đế có lẽ cũng đoán được nhưng không nói ra, “Nếu họ đã nói em chờ, vậy này cho thấy người đó không muốn em đi tìm họ, ít nhất là trong thời gian ngắn đừng đi, có thể người ta có việc cần giải quyết, không tiện liên lạc với em.” Ôn Đế phân tích rất lý trí, “Cho nên, chưa đến lúc cần thiết, chị khuyên em không nên chủ động, cứ vậy đi, chờ một thời gian nữa, để tránh bản thân suy nghĩ lung tung, em nên đặt mục tiêu cho em.”
“Mục tiêu gì?” Thẩm Giáng Niên không có tâm trạng đi làm việc, “Bây giờ em chẳng có sức để làm.”
“Mục tiêu của em có liên quan đến người đó.”
Có liên quan đến Thẩm Thanh Hòa? Thẩm Giáng Niên không nghĩ ra được, bởi vì mỗi khi liên quan đến Thẩm Thanh Hoà, cô đều muốn tiến thêm một bước, ở bên cạnh cô ấy: “Cho em một ví dụ đi.”
“Chị là người thô tục, nên lời nói cũng rất tục.” Ôn Đế cười xấu xa, “Ví dụ như nâng cao kỹ năng làm cơ thể thoải mái chẳng hạn.”
...Thẩm Giáng Niên đỏ mặt, học cách làm cho Thẩm Thanh Hoà thoải mái hơn? Có vẻ cũng không tệ nhỉ? Nhưng vấn đề là, cô học đến cực hạn, rồi làm bản thân cảm thấy không thoải mái thì phải làm sao? Không chạm vào mình, nhất quyết đợi Thẩm Thanh Hoà, chẳng lẽ để bản thân nghẹn chết sao? Cơ thể cô giờ còn thấy trống vắng đây.
“Ví dụ khác nữa, tập thể dục để vóc dáng bốc lửa hơn nữa.” Ôn Đế nghiêm túc nói, “Em không biết à, có rất nhiều vợ chồng, sau khi kết hôn, vì cảm thấy sao cũng được cho nên ăn lấy ăn để, ăn đến cơ thể thành ra dạng khác.”
Thẩm Giáng Niên nghe vậy gật đầu, đó sự thật. Trong vòng bạn bè của cô, rất nhiều bạn cùng lớp của cô đã kết hôn, những bức ảnh họ đăng lên đã thay đổi rõ ràng, họ ngày càng béo hơn.
"Hoặc là học cách sống hòa thuận giữa hai người." Ôn Đế giống như một "giáo viên" trong lớp, khi nói chuyện không quên giao lưu với "học sinh", “Em và người mà em đang chờ kia, đã bao giờ em nghĩ qua cách thức hòa thuận với nhau chưa?”
“Chưa.” Thẩm Giáng Niên dùng ngón tay cái xoa xoa môi, “Em luôn thuận theo tự nhiên.”
“Đó là chuyện bình thường,” Ôn Đế hiển nhiên đã đoán trước được, “Nhưng mà em thử nghĩ xem, nếu như em muốn cùng ai đó bên nhau cả đời....” Ôn Đế dừng lại, “Cuộc đời này rất dài, trong quãng đường đời ấy, có khi chính em phải đối mặt với rất nhiều cám dỗ, cũng có khi gặp được những chuyện xảy ra ngoài ý muốn, còn có những vụn vặt khó tránh khỏi trong đời sống hằng ngày....” Giọng nói của Ôn Đế dịu xuống, nghe như một mỏ neo cảm xúc, Thẩm Giáng Niên bị mê hoặc, cũng dần bị thao túng, “Nếu cả hai đều để thuận theo tự nhiên, có đôi khi, e là....” Ôn Đế không nói rõ chuyện gì sẽ xảy ra và thay đổi chủ đề, "Để duy trì mối quan hệ hòa thuận, cách sống của hai người rất quan trọng.”
Thẩm Giáng Niên lại gật đầu, nghi hoặc nói: “Nhưng người ấy không có ở đây, còn em…”
"Em không hoàn hảo, em có chỗ cần cải thiện. Nếu đối phương không có ở đây, em có thể cân nhắc chính mình trước." Ôn Đế phát hiện cô gái này ở phương diện yêu đương rất chậm tiêu, hoặc là đã rơi vào bẫy tình thì không suy xét được gì hết, “Ngoài ra, cách để sống hòa thuận với nhau, cũng bao gồm việc làm sao để phát mị lực với đối phương từng chút một, chứ không phải trong một thời gian ngắn mà phóng ra mãnh liệt.” Ôn Đế thấy bên kia không phản ứng, thế là gọi tên Thẩm Giáng Niên, Thẩm Giáng Niên a một tiếng, chậm rãi nói: “Ôn Đế, đột nhiên em phát hiện, chị hiểu biết rất nhiều.”
“Hẳn rồi.”
“Vấn đề là, chẳng phải chị luôn độc thân à?” Thẩm Giáng Niên không thể tưởng tượng được, một cẩu độc thân, sao lại rành nói chuyện của hai người thế.
“Chị chưa ăn nhưng cũng có thấy mà.”
“Chị mới là heo đó!” Thẩm Giáng Niên lập tức phản ứng.
"Haha ~" Ôn Đế cười lớn, "Nhưng chị nói thật đó, thứ em cần học còn nhiều lắm, đặc biệt là chuyện hai người phụ nữ muốn sống chung cả đời với nhau, có rất nhiều thứ cần phải học đấy.”
.... Ôn Đế cái người thành tinh này, Thẩm Giáng Niên không phủ nhận, nhưng cũng không thừa nhận.
Cuộc điện thoại của Ôn Đế coi như dạy cho Thẩm Giáng Niên một khóa sơ cấp, trên đường về nhà, cô dần dần sắp xếp lại cuộc trò chuyện trước đó trong đầu.
Cho dù đó là những cách để khiến cơ thể vui sướng, hay những bài tập để rèn luyện cơ thể, hay cách hòa thuận giữa vợ vợ.... Những thứ này đó, cô cần phải học, hơn nữa chuyện cô và Thẩm Thanh Hòa ở bên nhau còn phải bước qua rào cản của gia đình. Cô nhất định sẽ bước qua được.
Trở lại Thẩm phủ, Thẩm Giáng Niên bắt đầu lập kế hoạch, sắp xếp theo thứ tự quan trọng, đầu tiên là học bí quyết khoái cảm thể xác, đồng thời rèn luyện thân thể, chuyện sống chung hòa thuận với nhau, cô cũng sẵn tiện học luôn, còn về phía gia đình có lẽ cũng đoán được gì đó cô sẽ nắm bắt thời cơ đi sâu hơn. Chuyện sống chung hòa thuận cô sẽ nhân cơ hội học từ ba mẹ, từ trước đến giờ hai người vẫn rất hòa thuận, vì vậy, trước khi gặp Thẩm Thanh Hoà, Thẩm Giáng Niên chưa bao giờ thực sự phản đối hôn nhân.
Kế hoạch bày ra, Thẩm Giáng Niên mở máy tính lên, được nhắc nhở dùng vân tay mở khóa, Thẩm Giáng Niên gặp rắc rối. Vân tay? Cô không có dấu vân tay của Thẩm Thanh Hoà... Thẩm Giáng Niên cảm thấy bực bội, dùng ngón trỏ ấn vào, không ngờ nó lại báo mở khóa thành công.
Chết tiệt, đáng sợ đến vậy sao? Thẩm Giáng Niên nhìn ngón tay của mình, cô chưa từng ghi lại dấu vân tay của mình!
Thẩm Giáng Niên lại nhìn lên, giật mình trước nội dung hiện lên trên màn hình máy tính mà cô đã đăng nhập thành công.