Thẩm Thanh Hòa cởi áo khoác, quay người, nhìn thấy người mặt đỏ bừng, cười nói: “Nghĩ cái gì đấy? Sao mặt lại đỏ vậy.” Mặt Thẩm Giáng Niên càng đỏ hơn, cắn môi không nói nên lời.
Sao đây ta? Đây là lần đầu cô tắm cùng Thẩm Thanh Hòa; nói đúng hơn thì ngoại trừ tắm ở nhà tắm công cộng, đây là lần đầu tiên cô tắm cùng người khác.... Trời ạ, tim Thẩm Giáng Niên đập loạn nhịp, thiếu nghị lực mà nuốt nước miếng, có ai nói cho cô biết, phải làm thế nào đây?
Thẩm Thanh Hòa đã cởi áo khoác, cô cũng cởi luôn à? Như vậy có phải là không dè dặt quá không? Hay là chờ Thẩm Thanh Hòa cởi hết luôn? Hay chờ cô ấy cởi một nửa.... Khi đầu của Thẩm Giáng Niên đang hoang mang về vấn đề này, thì Thẩm Thanh Hòa đã đi tới: “Trước tiên băng vết thương lại, đừng để bị ướt.”
À quên, còn có những vết thương nữa, cô đã quên nó.
Cũng may cô không có cởi quần áo, chứ không trưởng quan sẽ cười cô rồi.
Thẩm Giáng Niên ngồi trên sô pha, Thẩm Thanh Hòa ngồi xuống, tay chạm vào mắt cá chân, Thẩm Giáng Niên hơi rụt chân lại. Lúc ở bệnh viện, bác sĩ đã rửa miệng vết thương rồi, sẵn tiện rửa sạch chân cô luôn.... Nhưng cả đường đi đến đây, cô có chút lo lắng.
“Không sao.” Thẩm Thanh Hòa cúi đầu, chậm rãi nhấc chân Thẩm Giáng Niên lên, đặt lên đùi cô. Động tác của Thẩm Thanh Hòa rất nhanh nhẹn, giống như người thành thạo. Thẩm Giáng Niên nhìn những ngón tay thon dài của cô, nhịp nhàng uyển chuyển, một lúc sau, một nút thắt xinh đẹp được hình thành.
“Tắm không quá một tiếng, sẽ không bị ướt.” Thẩm Thanh Hòa nói. Thẩm Giáng Niên không hiểu tại sao Thẩm Thanh Hòa lại nhất định phải tỉ mỉ như vậy, nhưng cô vẫn gật đầu nói: “Em cũng không thể tắm quá lâu.” Cô bị què chân, đứng lâu cũng sẽ mỏi.
Thẩm Thanh Hòa vuốt ve mắt cá chân của cô, ngẩng đầu lên nói: “Cũng chưa chắc.” Lời nói có chút đùa giỡn. Thẩm Giáng Niên thật sự rất khó mà không hiểu sai... đặc biệt là cùng câu trước, cùng nhau tắm, nhưng mà cô không dám nghĩ sâu hơn, sợ sẽ thất vọng, trước đó cô đã câu dẫn đủ điều đều không thành, Thẩm Giáng Niên không dám câu dẫn nữa.
“Đi thôi.” Thẩm Thanh Hòa đứng dậy, đồng thời đi tới, cúi người xuống, Thẩm Giáng Niên dựa người về phía sau, “Đã xả nước chưa?” Cô không thấy Thẩm Thanh Hòa xả nước, hơn nữa, sao có cảm giác như Thẩm Thanh Hòa muốn bế cô.
“Đã xong lâu rồi.” Thẩm Thanh Hòa xác nhận rồi bế lấy Thẩm Giáng Niên. Hai má Thẩm Giáng Niên ửng hồng, có chút ngượng ngùng: “Em tự đi được.”
“Tối nay phải nghe tôi.” Thẩm Thanh Hòa bế cô lên, mặt Thẩm Giáng Niên nóng bừng, tim đập kịch liệt, “Sao em không thấy người mở nước, là hệ thống tự động sao?”Trời ạ, cô ấy thực sự không nghĩ ra được chủ đề khác.
“Ừa.” Hơi thở của Thẩm Thanh Hòa đều đặn, không giống như đang lao lực bế một người, Thẩm Giáng Niên ôm chặt Thẩm Thanh Hòa, “Em thật sự không nặng à?”
"Ừa.”
“Là đến nhà tắm kia hả?”
“Ừa.”
Mẹ kiếp... căn bản không nói được, miệng Thẩm Giáng Niên khô khốc, bởi vì cảnh vật xung quanh dần dần trở nên quen thuộc. Hôm nay, đèn có cảm biến tự động màu khác với hôm trước, là màu xanh ngọc, màu xanh hoàng gia, nhìn như đang bước đại dương xanh huyền bí, Thẩm Giáng Niên biết bọn họ sắp vào phòng tắm.
Lúc này Thẩm Giáng Niên mới nhớ ra cô chưa mang quần áo vào thay, mà thứ còn đáng sợ hơn là gì nhỉ? Là cô hoàn toàn quên mất mấy cái vali ở CBD.
“Lát em mặc gì á?” Thẩm Giáng Niên đứng đó, Thẩm Thanh Hòa đã nghiêng người tới, dùng đầu ngón tay chạm vào cúc áo của cô, giọng điệu nghiêm túc nhưng lời nói thì ngả ngớn: “Em cho rằng, tối nay em có cơ hội mặc quần áo à?” Lòng Thẩm Giáng Niên tựa hồ bị một ngọn lửa nhỏ đốt lên, ngọn lửa âm ỉ, thân thể có chút ngứa ngáy, cô đỏ mặt nói: “Ý của người là?” Là ý mà cô đang nghĩ tới sao? Phải không đó? Trời ạ, câu trả lời điên rồ trong đầu cô chính là: Đúng vậy, đúng vậy, nhất định là vậy.
Cô mong chờ quá nhiều, không còn chỗ để chối bỏ, trong đầu tràn ngập lời khẳng định cho suy đoán của cô, Thẩm Thanh Hòa tối nay sẽ muốn cô! Chỉ nghĩ đến đây, Thẩm Giáng Niên cảm thấy máu trong người như sôi lên, có lẽ là do cô đã dục cầu bất mãn quá lâu, chỉ cần một ý nghĩ đã khiến phần thân dưới của cô co giật, bắt đầu ướt đẫm.
“Giơ tay lên.” Thẩm Thanh Hòa cởi cúc áo của cô… cởi cúc rất nghiêm túc, khiến Thẩm Giáng Niên suy nghĩ lung tung, thiếu chút nữa lợi dụng thời gian cô ấy cởi cúc để đạt được cực khoái nho nhỏ trong tâm hồn. Cởi áo khoác đến bộ quần áo bó sát, Thẩm Giáng Niên dùng hai tay che lại, “Để em tự làm…” Thẩm Thanh Hòa không ép buộc, cúi đầu đưa tay xuống chạm vào cúc quần, “Vậy em cởi áo đi.” Ý là, tôi cởi quần cho em.
Tay Thẩm Thanh vừa chạm vào bụng dưới, thân thể Thẩm Giáng Niên cứng đờ, sợ bản thân thiếu nghị lực mới bị sờ một cái đã tới rồi, vì thế Thẩm Giáng Niên tỏ ra bướng bỉnh lần cuối: “Người vào trước đi, em tự mình cởi.” Giữ tay Thẩm Thanh Hòa không cho cử động.
Thẩm Thanh Hòa ngước mắt lên, sâu trong mắt cô ấy là khao khát quen thuộc mà Thẩm Giáng Niên biết, khiến cô nhớ đến lần đầu gặp Thẩm Thanh Hòa, khiến cô khàn giọng không biết bao nhiêu lần trong đêm. Chỉ là trong chốc lát, Thẩm Giáng Niên mới chú ý, bất mãn nói: “Người cũng chưa có cởi....” Sao lại đi cởi của cô.
“Chờ em cởi cho tôi.” Thẩm Thanh Hòa nhướng mày cười nói. Thẩm Giáng Niên lập tức đỏ mặt: “Thật sao?”
“Ừa.”
“Vậy giờ em cởi cho người nha.” Thẩm Giáng Niên nói xong là động tay.
“Cởi em trước đã.” Thẩm Thanh Hòa luôn thẳng thắn trong chuyện này, mặt Thẩm Giáng Niên rất đỏ, rất muốn khí phách mà nói cởi thì cởi, nhưng mà thẹn thùng chiếm thượng phong, “Người quay lại đi.” Thẩm Thanh Hòa cười xoay người..
Thẩm Giáng Niên cởi trần với tốc độ nhanh nhất. Cô không hề cảm thấy lạnh chút nào, nhiệt độ trong phòng tắm dường như được điều chỉnh tự động, không quá nóng cũng không quá lạnh, khiến Thẩm Giáng Niên có cảm giác khỏa thân ở nhà Thẩm Thanh Hòa là một loại hưởng thụ.
“Người nhắm mắt lại.” Thẩm Giáng Niên khỏa thân ngại đối mặt với Thẩm Tnah Hòa, cởi đồ cho người này.
“Ừa.”
Thẩm Giáng Niên trốn ở phía sau Thẩm Thanh Hòa, nghiêng người nhìn trộm, Thẩm Thanh Hòa xác thực đã nhắm mắt lại.
"Không được mở khi chưa có lệnh của em." Thẩm Giáng Niên dùng giọng mạnh mẽ nói, Thẩm Thanh Hòa lại ừa, sau đó Thẩm Giáng Niên đỏ mặt đi vòng qua, ai nào ngờ mới duỗi tay chạm vào chiếc cúc đầu tiên thì môi đã bị hôn một cái, “Người....” Thẩm Giáng Niên cạn lời, Thẩm Thanh Hòa nhắm mặt cười nói: “Tôi không có mở mắt mà.” Cúi người lại gần hơn, hôn nhẹ lên môi Thẩm Giáng Niên, vừa hôn vừa thì thầm: “Em cởi đi... tôi... muốn... hôn em... muốn lâu rồi.”
Lời ngon tiếng ngọt thế làm sao Thẩm Giáng Niên từ chối cho được, đầu ngón tay vuốt ve cúc áo của Thẩm Thanh Hòa, môi bị nhấp nháp cắn xé, Thẩm Giáng Niên tiếp đón Thẩm Thanh Hòa, hoàn toàn quên mất tới chuyện cởi quần áo cho Thẩm Thanh Hòa.
“Đừng dừng lại ~” Là Thẩm Thanh Hòa nắm tay Thẩm Giáng Niên, cởi cúc áo của chính mình. Thân thể Thẩm Giáng Niên tê dại, một loại cảm giác đã lâu không có, môi lưỡi của Thẩm Thanh Hòa khéo léo quấn quanh cô, hai chân Thẩm Giáng Niên yếu ớt tựa vào trên người Thẩm Thanh Hòa.
Thẩm Thanh Hòa thuận thế giơ tay ôm eo Thẩm Giáng Niên, kéo người vào trong lòng, bụng nhỏ chạm vào nhau, Thẩm Giáng Niên cảm thấy tâm hồn run rẩy, cảm giác tê dại truyền khắp cơ thể. Bụng dưới của Thẩm Thanh Hòa thực sự rất rắn chắc, Thẩm Giáng Niên nóng lòng đưa tay vào, chạm vào làn da căng cứng.
Cuối cùng, Thẩm Thanh Hòa tự mình cởi quần áo, vị tiểu lãng cuốn nào đó, nóng lòng sờ cô, nóng lòng hôn môi, quên mất chuyện cởi quần áo rồi. Thẩm Thanh Hòa cởi quần áo trên người, khi cô cởi quần, hai người phải giữ khoảng cách, Thẩm Giáng Niên nhớ tới nhiệm vụ của mình liền đưa tay cởi quần của Thẩm Thanh Hòa, Thẩm Thanh Hòa ngăn cô lại, “Quần, tôi tự cởi.”
“Tại sao?” Thẩm Giáng Niên liếm môi, cô cũng không phải không cởi thì không được.
“Hôm nay em bị thương, không thích hợp cúi xuống.” Lời nói Thẩm Thanh Hòa rất bình thường.
Cô sẽ không nói nhìn Thẩm Thanh Hòa cởi quần là rất hưởng thụ. Đôi chân dài này thực sự rất đẹp, làn da trắng nõn, dường như chỉ cần dùng sức một chút cũng sẽ để lại dấu vết.
Cuối cùng khi hai người khỏa thân gặp nhau, cánh cổng sâu trong cơ thể Thẩm Giáng Niên từ từ bị đẩy ra, ngọn lửa nhỏ đang cháy trong lòng bỗng trở nên dữ dội. Đôi mắt nóng bỏng chạm nhau tạo ra những tia lửa điện, Thẩm Giáng Niên vẫn có thể cảm nhận được Thẩm Thanh Hòa rất yêu thích bộ ngực của cô, ánh mắt cô ấy lưu luyến ở ngực, thật ra Thẩm Giáng Niên rất thẹn thùng, đặc biệt là dưới tình trạng tỉnh táo, nhưng mà giờ phút này... dù một người có xấu hổ đến đâu, đã nổi lên ham muốn, cũng như cởi hết rồi, sao phải xấu hổ nữa?
Giờ phút xằng bậy này, người nên tận hưởng phải là cô, Thẩm Giáng Niên ưỡn ngực, giơ tay câu lấy cổ Thẩm Thanh Hòa, áp thẳng vào ngực Thẩm Thanh Hòa, khoái cảm do đầu ngực vô tình ma sát mang lại, khiến hai chân của Thẩm Giáng Niên gần như bủn rủn. Thẩm Thanh Hòa ôm đỡ lấy cô, thân thể áp sát, Thẩm Thanh Hòa hôn lên môi Thẩm Giáng Niên, nụ hôn mãnh liệt cuối cùng khiến Thẩm Giáng Niên tìm được một cảm giác quen thuộc, cô cảm nhận được sự khao khát của Thẩm Thanh Hòa đối với mình, cảm giác chiếm hữu, toàn bộ thông qua nụ hôn, từng cái động chạm được thể hiện qua đó.
Khi nước ấm đổ xuống, Thẩm Giáng Niên toàn thân như bị điện giật, thoải mái đến mức không khỏi hừ một tiếng. Môi Thẩm Thanh Hòa hôn xuống, đầu lưỡi liếm nhẹ đầu ngực vốn đã cương cứng, khiến thân thể Thẩm Giáng Niên mềm mại vô cùng, đặc biệt là lúc Thẩm Thanh Hòa mút, cô bối rối không biết phải làm sao... Muốn ưỡn ngực để được nhiều hơn nữa, nhưng lại muốn rụt người lại để né tránh, cảm giác mâu thuẫn này khiến Thẩm Giáng Niên vô cùng khó chịu, "Trưởng quan ~” Thẩm Giáng Niên thở hổn hển gọi Thẩm Thanh Hòa, Thẩm Thanh Hòa cắn nhẹ đầu ngực, ừm một tiếng, Thẩm Giáng Niên nghe được, cả người tê dại, “Em đứng không được~”
“Có tôi đây.” Tay Thẩm Thanh Hòa đặt lên eo Thẩm Giáng Niên, đỡ lấy cơ thể cô, “Thả lỏng đi~” Thẩm Giáng Niên sợ rằng vừa thả lỏng thì sẽ tới mất. Bản thân không thể thiếu nghị lực như thế được, Thẩm Giáng Niên nghĩ vậy, căn răng nghẹn xuống, nào ngờ Thẩm Thanh Hòa lại chen chân vào giữa hai chân cô, cọ đầu gối vào bộ phận kín của cô, mài mấy lần như đậu phụ, đã thế còn bất ngờ cắn vào đầu ngực, vừa đau vừa tê, đưa đẩy rồi cắn.... Thẩm Giáng Niên thả lỏng một hơi, cảm thấy phía dưới trào ra một cổ ẩm ướt, “A ~ ha~” Cô rên lên.
"Mới đó mà tới rồi sao~” Nụ hôn của Thẩm Thanh Hòa lại rơi xuống môi cô.
Môi vờn lấy, đầu gối vẫn áp vào chỗ kín, khiến Thẩm Giáng Niên ngân nga thoải mái~ ~ Tàn dư của cơn cực khoái vẫn còn đó, không hề thuyên giảm chút nào. Thẩm Thanh hôn đáp lại, không trì hoãn việc chính, để Thẩm Giáng Niên dựa vào chính mình, “Tôi tắm cho em~”
"Em không còn sức nữa ~" Chân đã què còn phải đứng làm chuyện nên làm ở trên giường, thật sự chịu không nổi, “Em muốn lên giường, người mau lên đi~” Thẩm Giáng Niên khẩn cầu tha thiết, Thẩm Thanh Hòa cắn vào tai cô, “Ừa ~ Tiểu lãng cuốn~” Thẩm Thanh Hòa tắm, Thẩm Giáng Niên cũng không nhàn rỗi, hết hôn lên mặt người ta rồi đến liếm lỗ tai người ta, còn chơi xấu, xoa ngực Thẩm Thanh Hòa, Thẩm Thanh Hòa mặc cô tùy ý, Thẩm Giáng Niên không nghe được hơi thở hổn hển như mong đợi, cô nghĩ, có lẽ là do Thẩm Thanh Hòa còn tiến vào bên trong cô.
Thẩm Giáng Niên nhớ tới Thẩm Thanh Hòa tiến vào mới có khoái cảm, cho nên Thẩm Giáng Niên cũng không kỳ vọng quá nhiều, tối nay chỉ cần thoải mái là được, ngày mai đã chia xa, không biết lần tới là khi nào. Lúc Thẩm Thanh Hòa vào trong cô, cô cũng hy vọng có thể làm cho Thẩm Thanh Hòa cảm thấy thoải mái, nói thật, bởi vì lần đầu tiên của Thẩm Thanh Hòa, cô đã không cho người này cảm giác thoải mái, bản thân Thẩm Giáng Niên còn bị tâm lý, nghĩ lại lúc đó bản thân không phải là người.
Thẩm Giáng Niên suốt ruột muốn lên giường, tắm xong liền đẩy Thẩm Thanh Hòa ra khỏi phòng tắm, vừa hôn vừa nói: “Lên giường ~ lên giường đi~” Người què hưng phấn quên mất đau đớn của chân, nhưng Thẩm Thanh Hòa vẫn còn lý trí, bắt người lại, “Phải sấy tóc.”
Thẩm Giáng Niên kiên nhẫn chịu đựng dục vọng của mình, nhưng không nhịn được, cô đưa tay vào trong áo choàng tắm trống rỗng của Thẩm Thanh Hòa, sờ lên làn da căng mịn, vừa chạm vào vừa nuốt khan, rất muốn liếm. Cô thực sự muốn, càng nghĩ càng không nhịn được, Thẩm Thanh Hòa phát hiện sấy tóc càng ngày càng khó khăn, bởi vì tiểu lãng cuốn ngày càng nhích tới gần, cuối cùng như cô nhóc tinh nghịch, còn vén áo choàng tắm lên và trực tiếp hôn.
Đầu lưỡi linh hoạt mềm mại trêu chọc, hơi thở của Thẩm Thanh Hòa có chút gấp gáp, “Nào ngoan, sấy tóc xong đi ~” Thẩm Giáng Niên từ chối, dùng hai tay ôm lấy eo Thẩm Thanh Hòa, định cắn một miếng, nhưng vì da quá căng quá, nên không thể, chỉ có thể đáng thương mà liếm, còn phàn nàn: “Em không cắn được ~” Giọng nói nhỏ nhẹ bất bình khiến Thẩm Thanh Hòa không khỏi bật cười.
Sau khi vất vả sấy tóc xong, bụng dưới của Thẩm Thanh Hòa cũng bị Thẩm Giáng Niên liếm ướt, nếu Thẩm Thanh Hòa không cản lại, Thẩm Giáng Niên đã trực tiếp liếm xuống dưới rồi, “Ai bao em không ngoan ~ giờ sẽ phạt em~” Thẩm Thanh Hòa đè người lên giường, thân thể Thẩm Giáng Niên vặn vẹo, ham muốn không thể chịu nổi, cô cầu xin: “Phạt thế nào thì tùy người hết~” Chỉ là đừng tra tấn em ~ lời này, Thẩm Giáng Niên không dám nói, nhưng hành động của cô lại nói lên, cô nắm lấy tay Thẩm Thanh Hòa, thăm dò xuống, cô muốn, muốn đi vào.
Tay Thẩm Thanh Hòa chỉ là chạm chỗ đó, không có ý định tiến vào, Thẩm Giáng Niên có chút nôn nóng, có chút ủy khuất, “Em muốn ~” Cô cắn vào tai Thẩm Thanh Hòa cầu xin: “Vào đi ~”
"Không vào vẫn có thể làm em sung sướng~”
Sao đây ta? Đây là lần đầu cô tắm cùng Thẩm Thanh Hòa; nói đúng hơn thì ngoại trừ tắm ở nhà tắm công cộng, đây là lần đầu tiên cô tắm cùng người khác.... Trời ạ, tim Thẩm Giáng Niên đập loạn nhịp, thiếu nghị lực mà nuốt nước miếng, có ai nói cho cô biết, phải làm thế nào đây?
Thẩm Thanh Hòa đã cởi áo khoác, cô cũng cởi luôn à? Như vậy có phải là không dè dặt quá không? Hay là chờ Thẩm Thanh Hòa cởi hết luôn? Hay chờ cô ấy cởi một nửa.... Khi đầu của Thẩm Giáng Niên đang hoang mang về vấn đề này, thì Thẩm Thanh Hòa đã đi tới: “Trước tiên băng vết thương lại, đừng để bị ướt.”
À quên, còn có những vết thương nữa, cô đã quên nó.
Cũng may cô không có cởi quần áo, chứ không trưởng quan sẽ cười cô rồi.
Thẩm Giáng Niên ngồi trên sô pha, Thẩm Thanh Hòa ngồi xuống, tay chạm vào mắt cá chân, Thẩm Giáng Niên hơi rụt chân lại. Lúc ở bệnh viện, bác sĩ đã rửa miệng vết thương rồi, sẵn tiện rửa sạch chân cô luôn.... Nhưng cả đường đi đến đây, cô có chút lo lắng.
“Không sao.” Thẩm Thanh Hòa cúi đầu, chậm rãi nhấc chân Thẩm Giáng Niên lên, đặt lên đùi cô. Động tác của Thẩm Thanh Hòa rất nhanh nhẹn, giống như người thành thạo. Thẩm Giáng Niên nhìn những ngón tay thon dài của cô, nhịp nhàng uyển chuyển, một lúc sau, một nút thắt xinh đẹp được hình thành.
“Tắm không quá một tiếng, sẽ không bị ướt.” Thẩm Thanh Hòa nói. Thẩm Giáng Niên không hiểu tại sao Thẩm Thanh Hòa lại nhất định phải tỉ mỉ như vậy, nhưng cô vẫn gật đầu nói: “Em cũng không thể tắm quá lâu.” Cô bị què chân, đứng lâu cũng sẽ mỏi.
Thẩm Thanh Hòa vuốt ve mắt cá chân của cô, ngẩng đầu lên nói: “Cũng chưa chắc.” Lời nói có chút đùa giỡn. Thẩm Giáng Niên thật sự rất khó mà không hiểu sai... đặc biệt là cùng câu trước, cùng nhau tắm, nhưng mà cô không dám nghĩ sâu hơn, sợ sẽ thất vọng, trước đó cô đã câu dẫn đủ điều đều không thành, Thẩm Giáng Niên không dám câu dẫn nữa.
“Đi thôi.” Thẩm Thanh Hòa đứng dậy, đồng thời đi tới, cúi người xuống, Thẩm Giáng Niên dựa người về phía sau, “Đã xả nước chưa?” Cô không thấy Thẩm Thanh Hòa xả nước, hơn nữa, sao có cảm giác như Thẩm Thanh Hòa muốn bế cô.
“Đã xong lâu rồi.” Thẩm Thanh Hòa xác nhận rồi bế lấy Thẩm Giáng Niên. Hai má Thẩm Giáng Niên ửng hồng, có chút ngượng ngùng: “Em tự đi được.”
“Tối nay phải nghe tôi.” Thẩm Thanh Hòa bế cô lên, mặt Thẩm Giáng Niên nóng bừng, tim đập kịch liệt, “Sao em không thấy người mở nước, là hệ thống tự động sao?”Trời ạ, cô ấy thực sự không nghĩ ra được chủ đề khác.
“Ừa.” Hơi thở của Thẩm Thanh Hòa đều đặn, không giống như đang lao lực bế một người, Thẩm Giáng Niên ôm chặt Thẩm Thanh Hòa, “Em thật sự không nặng à?”
"Ừa.”
“Là đến nhà tắm kia hả?”
“Ừa.”
Mẹ kiếp... căn bản không nói được, miệng Thẩm Giáng Niên khô khốc, bởi vì cảnh vật xung quanh dần dần trở nên quen thuộc. Hôm nay, đèn có cảm biến tự động màu khác với hôm trước, là màu xanh ngọc, màu xanh hoàng gia, nhìn như đang bước đại dương xanh huyền bí, Thẩm Giáng Niên biết bọn họ sắp vào phòng tắm.
Lúc này Thẩm Giáng Niên mới nhớ ra cô chưa mang quần áo vào thay, mà thứ còn đáng sợ hơn là gì nhỉ? Là cô hoàn toàn quên mất mấy cái vali ở CBD.
“Lát em mặc gì á?” Thẩm Giáng Niên đứng đó, Thẩm Thanh Hòa đã nghiêng người tới, dùng đầu ngón tay chạm vào cúc áo của cô, giọng điệu nghiêm túc nhưng lời nói thì ngả ngớn: “Em cho rằng, tối nay em có cơ hội mặc quần áo à?” Lòng Thẩm Giáng Niên tựa hồ bị một ngọn lửa nhỏ đốt lên, ngọn lửa âm ỉ, thân thể có chút ngứa ngáy, cô đỏ mặt nói: “Ý của người là?” Là ý mà cô đang nghĩ tới sao? Phải không đó? Trời ạ, câu trả lời điên rồ trong đầu cô chính là: Đúng vậy, đúng vậy, nhất định là vậy.
Cô mong chờ quá nhiều, không còn chỗ để chối bỏ, trong đầu tràn ngập lời khẳng định cho suy đoán của cô, Thẩm Thanh Hòa tối nay sẽ muốn cô! Chỉ nghĩ đến đây, Thẩm Giáng Niên cảm thấy máu trong người như sôi lên, có lẽ là do cô đã dục cầu bất mãn quá lâu, chỉ cần một ý nghĩ đã khiến phần thân dưới của cô co giật, bắt đầu ướt đẫm.
“Giơ tay lên.” Thẩm Thanh Hòa cởi cúc áo của cô… cởi cúc rất nghiêm túc, khiến Thẩm Giáng Niên suy nghĩ lung tung, thiếu chút nữa lợi dụng thời gian cô ấy cởi cúc để đạt được cực khoái nho nhỏ trong tâm hồn. Cởi áo khoác đến bộ quần áo bó sát, Thẩm Giáng Niên dùng hai tay che lại, “Để em tự làm…” Thẩm Thanh Hòa không ép buộc, cúi đầu đưa tay xuống chạm vào cúc quần, “Vậy em cởi áo đi.” Ý là, tôi cởi quần cho em.
Tay Thẩm Thanh vừa chạm vào bụng dưới, thân thể Thẩm Giáng Niên cứng đờ, sợ bản thân thiếu nghị lực mới bị sờ một cái đã tới rồi, vì thế Thẩm Giáng Niên tỏ ra bướng bỉnh lần cuối: “Người vào trước đi, em tự mình cởi.” Giữ tay Thẩm Thanh Hòa không cho cử động.
Thẩm Thanh Hòa ngước mắt lên, sâu trong mắt cô ấy là khao khát quen thuộc mà Thẩm Giáng Niên biết, khiến cô nhớ đến lần đầu gặp Thẩm Thanh Hòa, khiến cô khàn giọng không biết bao nhiêu lần trong đêm. Chỉ là trong chốc lát, Thẩm Giáng Niên mới chú ý, bất mãn nói: “Người cũng chưa có cởi....” Sao lại đi cởi của cô.
“Chờ em cởi cho tôi.” Thẩm Thanh Hòa nhướng mày cười nói. Thẩm Giáng Niên lập tức đỏ mặt: “Thật sao?”
“Ừa.”
“Vậy giờ em cởi cho người nha.” Thẩm Giáng Niên nói xong là động tay.
“Cởi em trước đã.” Thẩm Thanh Hòa luôn thẳng thắn trong chuyện này, mặt Thẩm Giáng Niên rất đỏ, rất muốn khí phách mà nói cởi thì cởi, nhưng mà thẹn thùng chiếm thượng phong, “Người quay lại đi.” Thẩm Thanh Hòa cười xoay người..
Thẩm Giáng Niên cởi trần với tốc độ nhanh nhất. Cô không hề cảm thấy lạnh chút nào, nhiệt độ trong phòng tắm dường như được điều chỉnh tự động, không quá nóng cũng không quá lạnh, khiến Thẩm Giáng Niên có cảm giác khỏa thân ở nhà Thẩm Thanh Hòa là một loại hưởng thụ.
“Người nhắm mắt lại.” Thẩm Giáng Niên khỏa thân ngại đối mặt với Thẩm Tnah Hòa, cởi đồ cho người này.
“Ừa.”
Thẩm Giáng Niên trốn ở phía sau Thẩm Thanh Hòa, nghiêng người nhìn trộm, Thẩm Thanh Hòa xác thực đã nhắm mắt lại.
"Không được mở khi chưa có lệnh của em." Thẩm Giáng Niên dùng giọng mạnh mẽ nói, Thẩm Thanh Hòa lại ừa, sau đó Thẩm Giáng Niên đỏ mặt đi vòng qua, ai nào ngờ mới duỗi tay chạm vào chiếc cúc đầu tiên thì môi đã bị hôn một cái, “Người....” Thẩm Giáng Niên cạn lời, Thẩm Thanh Hòa nhắm mặt cười nói: “Tôi không có mở mắt mà.” Cúi người lại gần hơn, hôn nhẹ lên môi Thẩm Giáng Niên, vừa hôn vừa thì thầm: “Em cởi đi... tôi... muốn... hôn em... muốn lâu rồi.”
Lời ngon tiếng ngọt thế làm sao Thẩm Giáng Niên từ chối cho được, đầu ngón tay vuốt ve cúc áo của Thẩm Thanh Hòa, môi bị nhấp nháp cắn xé, Thẩm Giáng Niên tiếp đón Thẩm Thanh Hòa, hoàn toàn quên mất tới chuyện cởi quần áo cho Thẩm Thanh Hòa.
“Đừng dừng lại ~” Là Thẩm Thanh Hòa nắm tay Thẩm Giáng Niên, cởi cúc áo của chính mình. Thân thể Thẩm Giáng Niên tê dại, một loại cảm giác đã lâu không có, môi lưỡi của Thẩm Thanh Hòa khéo léo quấn quanh cô, hai chân Thẩm Giáng Niên yếu ớt tựa vào trên người Thẩm Thanh Hòa.
Thẩm Thanh Hòa thuận thế giơ tay ôm eo Thẩm Giáng Niên, kéo người vào trong lòng, bụng nhỏ chạm vào nhau, Thẩm Giáng Niên cảm thấy tâm hồn run rẩy, cảm giác tê dại truyền khắp cơ thể. Bụng dưới của Thẩm Thanh Hòa thực sự rất rắn chắc, Thẩm Giáng Niên nóng lòng đưa tay vào, chạm vào làn da căng cứng.
Cuối cùng, Thẩm Thanh Hòa tự mình cởi quần áo, vị tiểu lãng cuốn nào đó, nóng lòng sờ cô, nóng lòng hôn môi, quên mất chuyện cởi quần áo rồi. Thẩm Thanh Hòa cởi quần áo trên người, khi cô cởi quần, hai người phải giữ khoảng cách, Thẩm Giáng Niên nhớ tới nhiệm vụ của mình liền đưa tay cởi quần của Thẩm Thanh Hòa, Thẩm Thanh Hòa ngăn cô lại, “Quần, tôi tự cởi.”
“Tại sao?” Thẩm Giáng Niên liếm môi, cô cũng không phải không cởi thì không được.
“Hôm nay em bị thương, không thích hợp cúi xuống.” Lời nói Thẩm Thanh Hòa rất bình thường.
Cô sẽ không nói nhìn Thẩm Thanh Hòa cởi quần là rất hưởng thụ. Đôi chân dài này thực sự rất đẹp, làn da trắng nõn, dường như chỉ cần dùng sức một chút cũng sẽ để lại dấu vết.
Cuối cùng khi hai người khỏa thân gặp nhau, cánh cổng sâu trong cơ thể Thẩm Giáng Niên từ từ bị đẩy ra, ngọn lửa nhỏ đang cháy trong lòng bỗng trở nên dữ dội. Đôi mắt nóng bỏng chạm nhau tạo ra những tia lửa điện, Thẩm Giáng Niên vẫn có thể cảm nhận được Thẩm Thanh Hòa rất yêu thích bộ ngực của cô, ánh mắt cô ấy lưu luyến ở ngực, thật ra Thẩm Giáng Niên rất thẹn thùng, đặc biệt là dưới tình trạng tỉnh táo, nhưng mà giờ phút này... dù một người có xấu hổ đến đâu, đã nổi lên ham muốn, cũng như cởi hết rồi, sao phải xấu hổ nữa?
Giờ phút xằng bậy này, người nên tận hưởng phải là cô, Thẩm Giáng Niên ưỡn ngực, giơ tay câu lấy cổ Thẩm Thanh Hòa, áp thẳng vào ngực Thẩm Thanh Hòa, khoái cảm do đầu ngực vô tình ma sát mang lại, khiến hai chân của Thẩm Giáng Niên gần như bủn rủn. Thẩm Thanh Hòa ôm đỡ lấy cô, thân thể áp sát, Thẩm Thanh Hòa hôn lên môi Thẩm Giáng Niên, nụ hôn mãnh liệt cuối cùng khiến Thẩm Giáng Niên tìm được một cảm giác quen thuộc, cô cảm nhận được sự khao khát của Thẩm Thanh Hòa đối với mình, cảm giác chiếm hữu, toàn bộ thông qua nụ hôn, từng cái động chạm được thể hiện qua đó.
Khi nước ấm đổ xuống, Thẩm Giáng Niên toàn thân như bị điện giật, thoải mái đến mức không khỏi hừ một tiếng. Môi Thẩm Thanh Hòa hôn xuống, đầu lưỡi liếm nhẹ đầu ngực vốn đã cương cứng, khiến thân thể Thẩm Giáng Niên mềm mại vô cùng, đặc biệt là lúc Thẩm Thanh Hòa mút, cô bối rối không biết phải làm sao... Muốn ưỡn ngực để được nhiều hơn nữa, nhưng lại muốn rụt người lại để né tránh, cảm giác mâu thuẫn này khiến Thẩm Giáng Niên vô cùng khó chịu, "Trưởng quan ~” Thẩm Giáng Niên thở hổn hển gọi Thẩm Thanh Hòa, Thẩm Thanh Hòa cắn nhẹ đầu ngực, ừm một tiếng, Thẩm Giáng Niên nghe được, cả người tê dại, “Em đứng không được~”
“Có tôi đây.” Tay Thẩm Thanh Hòa đặt lên eo Thẩm Giáng Niên, đỡ lấy cơ thể cô, “Thả lỏng đi~” Thẩm Giáng Niên sợ rằng vừa thả lỏng thì sẽ tới mất. Bản thân không thể thiếu nghị lực như thế được, Thẩm Giáng Niên nghĩ vậy, căn răng nghẹn xuống, nào ngờ Thẩm Thanh Hòa lại chen chân vào giữa hai chân cô, cọ đầu gối vào bộ phận kín của cô, mài mấy lần như đậu phụ, đã thế còn bất ngờ cắn vào đầu ngực, vừa đau vừa tê, đưa đẩy rồi cắn.... Thẩm Giáng Niên thả lỏng một hơi, cảm thấy phía dưới trào ra một cổ ẩm ướt, “A ~ ha~” Cô rên lên.
"Mới đó mà tới rồi sao~” Nụ hôn của Thẩm Thanh Hòa lại rơi xuống môi cô.
Môi vờn lấy, đầu gối vẫn áp vào chỗ kín, khiến Thẩm Giáng Niên ngân nga thoải mái~ ~ Tàn dư của cơn cực khoái vẫn còn đó, không hề thuyên giảm chút nào. Thẩm Thanh hôn đáp lại, không trì hoãn việc chính, để Thẩm Giáng Niên dựa vào chính mình, “Tôi tắm cho em~”
"Em không còn sức nữa ~" Chân đã què còn phải đứng làm chuyện nên làm ở trên giường, thật sự chịu không nổi, “Em muốn lên giường, người mau lên đi~” Thẩm Giáng Niên khẩn cầu tha thiết, Thẩm Thanh Hòa cắn vào tai cô, “Ừa ~ Tiểu lãng cuốn~” Thẩm Thanh Hòa tắm, Thẩm Giáng Niên cũng không nhàn rỗi, hết hôn lên mặt người ta rồi đến liếm lỗ tai người ta, còn chơi xấu, xoa ngực Thẩm Thanh Hòa, Thẩm Thanh Hòa mặc cô tùy ý, Thẩm Giáng Niên không nghe được hơi thở hổn hển như mong đợi, cô nghĩ, có lẽ là do Thẩm Thanh Hòa còn tiến vào bên trong cô.
Thẩm Giáng Niên nhớ tới Thẩm Thanh Hòa tiến vào mới có khoái cảm, cho nên Thẩm Giáng Niên cũng không kỳ vọng quá nhiều, tối nay chỉ cần thoải mái là được, ngày mai đã chia xa, không biết lần tới là khi nào. Lúc Thẩm Thanh Hòa vào trong cô, cô cũng hy vọng có thể làm cho Thẩm Thanh Hòa cảm thấy thoải mái, nói thật, bởi vì lần đầu tiên của Thẩm Thanh Hòa, cô đã không cho người này cảm giác thoải mái, bản thân Thẩm Giáng Niên còn bị tâm lý, nghĩ lại lúc đó bản thân không phải là người.
Thẩm Giáng Niên suốt ruột muốn lên giường, tắm xong liền đẩy Thẩm Thanh Hòa ra khỏi phòng tắm, vừa hôn vừa nói: “Lên giường ~ lên giường đi~” Người què hưng phấn quên mất đau đớn của chân, nhưng Thẩm Thanh Hòa vẫn còn lý trí, bắt người lại, “Phải sấy tóc.”
Thẩm Giáng Niên kiên nhẫn chịu đựng dục vọng của mình, nhưng không nhịn được, cô đưa tay vào trong áo choàng tắm trống rỗng của Thẩm Thanh Hòa, sờ lên làn da căng mịn, vừa chạm vào vừa nuốt khan, rất muốn liếm. Cô thực sự muốn, càng nghĩ càng không nhịn được, Thẩm Thanh Hòa phát hiện sấy tóc càng ngày càng khó khăn, bởi vì tiểu lãng cuốn ngày càng nhích tới gần, cuối cùng như cô nhóc tinh nghịch, còn vén áo choàng tắm lên và trực tiếp hôn.
Đầu lưỡi linh hoạt mềm mại trêu chọc, hơi thở của Thẩm Thanh Hòa có chút gấp gáp, “Nào ngoan, sấy tóc xong đi ~” Thẩm Giáng Niên từ chối, dùng hai tay ôm lấy eo Thẩm Thanh Hòa, định cắn một miếng, nhưng vì da quá căng quá, nên không thể, chỉ có thể đáng thương mà liếm, còn phàn nàn: “Em không cắn được ~” Giọng nói nhỏ nhẹ bất bình khiến Thẩm Thanh Hòa không khỏi bật cười.
Sau khi vất vả sấy tóc xong, bụng dưới của Thẩm Thanh Hòa cũng bị Thẩm Giáng Niên liếm ướt, nếu Thẩm Thanh Hòa không cản lại, Thẩm Giáng Niên đã trực tiếp liếm xuống dưới rồi, “Ai bao em không ngoan ~ giờ sẽ phạt em~” Thẩm Thanh Hòa đè người lên giường, thân thể Thẩm Giáng Niên vặn vẹo, ham muốn không thể chịu nổi, cô cầu xin: “Phạt thế nào thì tùy người hết~” Chỉ là đừng tra tấn em ~ lời này, Thẩm Giáng Niên không dám nói, nhưng hành động của cô lại nói lên, cô nắm lấy tay Thẩm Thanh Hòa, thăm dò xuống, cô muốn, muốn đi vào.
Tay Thẩm Thanh Hòa chỉ là chạm chỗ đó, không có ý định tiến vào, Thẩm Giáng Niên có chút nôn nóng, có chút ủy khuất, “Em muốn ~” Cô cắn vào tai Thẩm Thanh Hòa cầu xin: “Vào đi ~”
"Không vào vẫn có thể làm em sung sướng~”