“Ngân Tinh, dù sao hiện tại cậu cũng vừa mới chia tay xong, vẫn đang trong tình trạng vườn không nhà trống. Chi bằng cậu suy xét tới mình đi! Chúng ta ở bên nhau là được rồi, cậu chính là ngôi sao may mắn của tớ, tớ gả cho cậu nhất định sẽ hạnh phúc mà!”
Cơ thể của Du Văn nặng nề đứng tại vị trí cũ, biểu cảm trên khuân mặt liên tục biến hóa, nhìn chằm chằm hai người phụ nữ.
Thẩm Ngân Tinh cười khẽ: “Cậu có thể sinh con cho tớ sao?”
“Nếu như cậu muốn thì cũng có thể thuê người mang thai hộ mà. Nếu như cậu muốn sinh con cũng được! Chúng ta đều là phụ nữ, còn có thể thiếu đứa con ruột hay sao? Đúng không nào? Không giống như đàn ông, bên ngoài gieo giống còn sợ đứa con đó không phải là con ruột của mình! Đàn ông mà, toàn là kẻ phiền toái!”
Khóe môi Du Văn giật giật!
Đàn ông...
Kẻ phiền toái...
Du Văn kéo căng vành môi cứng đờ của mình...
Lời này nghe ra cũng rất có lý...
Nhưng mà, hiện giờ anh ta chỉ cảm thấy toàn thân lạnh cóng.
Thậm chí, anh ta còn có thể cảm nhận khí lạnh đủ đển đam điên thoại anh ta đóng băng ngay lập tức toát ra từ chiếc điện thoại kia.
Thẩm Ngân Tinh bị ngôn từ của Hứa Thanh Vy làm cho bật cưới “phốc” một cái!
Cô gật đầu tán thành: “Cũng đúng thật ha.”
Một tiếng “cót két”, Du Văn run lên cầm cập, anh ta có thể nghe ra tiếng bút bi bị bẽ gãy!
Du Văn đưa tay lên sờ mặt một lượt.1
Thôi xong rồi, phải làm sao bây giờ?
Thực ra anh ta cũng có chút đồng tình với ông chủ, vừa yêu đương không được mấy ngày đã có tình địch xuất hiện.
Tình địch thì tình địch đi, nhưng đây lại là một người phụ nữ nữa cơ chứ!1
Quả nhiên ông chủ không giống người thường mà, ngay cả tình địch cũng có phong cách riêng!
“Trợ lý Du?”
Cho đến khi, Thẩm Ngân Tinh nhạy cảm phát giác có người cứ nhìn chằm chằm cô, thì cô mới vừa quay đầu nhìn thấy Du Văn đang đứng tại đó.
Du Văn cắn môi, không biết làm gì với chiếc điện thoại trong tay, nên thả xuống hay tiếp tục giơ lên.
Cuối cùng sau khi cân nhắc anh ta quyết định không ngắt điện thoại mà chỉ bỏ điện thoại vào túi.
Sau đó, anh ta nhẹ gật đầu với Thẩm Ngân Tinh, rồi tiến về phía trước, đưa chìa khóa xe cho cô.
“Sợ cô khi đi làm sẽ cần dùng đến nó, cho nên, tôi mới đem nó tới để trả cho cô.”
“Ồ, cảm ơn!”
Du Văn nhẹ nhàng trả lời một câu: “Không có gì!”
Tầm mắt anh ta khẽ lướt qua Hứa Thanh Vy, tới khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Hứa Thanh Vy, mới vội vàng lịch sự gật đầu với cô ấy. Sau đó, nhìn về Thẩm Ngân Tinh nói:
“Vậy thì tôi không làm phiền cô Ngân Tinh nữa, chúc cô làm việc vui vẻ!”
“Được.”
Du Văn ỉ vào việc chân dài, nhanh chóng dùng hai ba bước, bước ra khỏi cánh cửa của tòa nhà, một lúc đã đi được mười mấy mét, tới lúc hòa toàn rời khỏi mới lấy điện thoại trong túi ra.
“Ông chủ?”
“...”
Một lúc lâu vẫn không có người đáp lại!
Du Văn nhìn điện thoại, thôi được rồi, điện thoại bị cúp.
Sau đó, Du Văn quyết định tìm người điều tra một lượt về người phụ nữ đi cùng với Thẩm Ngân Tinh hồi nãy.
...
Đợi đến Du Văn đi khỏi, Hứa Thanh Vy đứng bên cạnh mới hỏi: “Anh ta là ai vậy?”
“Ồ, là trợ lý của một người bạn… hôm qua tớ uống hơi quá đà, không xe lái về nhà, hôm nay anh ta đem xe đến trả cho tớ...”
Cả khuôn mặt của Hứa Thanh Vy đầy vẻ nghi ngờ: “Bạn bè?”
“...Ừm.”
Thẩm Ngân Tinh qua loa gật đầu.
Bây giờ, cô vẫn còn chưa chuẩn bị tâm lý tốt để chính thức giới thiệu Bạc Hàn Xuyên với mọi người.
Trong quán cà phê, Thẩm Ngân Tinh cảm nhận được không ít những ánh mắt quái dị nhìn cô.
Sự việc lần này, trước mắt là Thẩm Tư Duệ đang chiếm thế thượng phong. Cho nên fans của cô ta cũng đang trong trạng thái vui sướng khi người gặp họa, đa số đều chế giễu cô.
Thẩm Ngân Tinh cũng ít bị công kích. . Ngôn Tình Hay
Còn về những ánh mắt kia, từ sáu năm về trước cô đã sớm quen rồi.
Mà ngay lúc này, điện thoại cô đột nhiên vang lên.