Sở Diệc cũng không quan tâm lắm: "Chỉ một bộ tiên hiệp mà thôi. Khoa học viễn tưởng nước ngoài không thể làm được, dù sao cũng phải về nước cố hết sức tham gia một bộ phim truyền hình điện ảnh vì nước chứ."
Mặt mày Thẩm Ngân Tinh bình thản, đứng dậy rồi nói: "Cậu bảo trợ lý của mình đưa lịch trình gần nhất của cậu để tôi còn sắp xếp."
Sở Diệc có thể nghĩ tới cố gắng sản xuất một bộ phim điện ảnh vì đất nước à?
Một lý do rất chính đáng.
"Cứ như vậy là đi rồi?"
"Nhờ phúc của cậu mà tôi còn có nhiều chuyện khác ở công ty cần làm một chút."
Sở Diệc cong môi: "Chị chỉ cần đi theo bên cạnh tôi là tốt rồi. Chị chính là cô chủ của tôi mà, có chỗ nào tôi dám để chị vất vả?"
Thẩm Ngân Tinh giật giật khóe miệng: "Có lòng."
Cô nói xong thì muốn đi ngay, nhưng Sở Diệc lại nắm được cổ tay của cô.
"Chia với Tô Vũ rồi?"
Sắc mặt Thẩm Ngân Tinh nặng nề đi, giữa chân mày nhíu chặt lại.
"Cậu lo nhiều quá rồi đó."
Sắc mặt Sở Diệc cũng không tốt: "Muốn rời khỏi chỗ này hay không?"
"..."
Nhìn thấy Thẩm Ngân Tinh im lặng, sắc mặt Sở Diệc cũng nổi lên vài tia nóng nảy.
"Chị còn muốn ở đây đợi bao lâu nữa?"
"Còn có chút chuyện chưa giải quyết xong... Tôi cũng không nghĩ tới việc rời đi!"
Thẩm Ngân Tinh nói xong, thì cô sượt qua bên người anh ta đi qua khỏi.
...
Sở Diệc mới về nước nên cần nghỉ ngơi trước đã, cho nên ngay từ đầu cũng không có công việc gì.
Hai ngày nay nhìn lịch trình của anh ta khiến Thẩm Ngân Tinh thật đau đầu, anh ta nhận bộ phim tiên hiệp của một nhà sản xuất lớn, nhưng bên phía đó còn có một bóng dáng một diễn viên quen thuộc.
Đương nhiên Thẩm Tư Duệ không có vị trí phiên nữ chính.
Nhưng nhân vật cũng có tính mấu chốt, là một nhân vật vì yêu gây ra thương tích rồi bị đọa đày vào Ma đạo.
Bởi vì một nam nhân mình yêu gần ngàn năm lại yêu thương một nữ nhân khác, trong lòng không cam lòng, cùng với yêu còn là thù hận nên không chiếm được thì muốn hủy diệt nó đi.
Khi nhìn thấy bản thảo kịch bản này, Thẩm Ngân Tinh thật sự nhịn không được cười mỉa mai.
Từ một khía cạnh nào đó, đạo diễn chọn lựa vai diễn này thật sự nói đúng là rất thích hợp với Thẩm Tư Duệ.
Ảnh đế về nước rồi tiếp nhận một vai diễn, công ty thật thông minh khi không cho anh ta nhận ngay vai nam chính.
Điều này cũng làm cho Thẩm Ngân Tinh thờ phào nhẹ nhõm một hơi, dù sao anh ta cũng đã có danh hiệu ảnh đế, mà lại tình hình ngành giải trí trong nước hỗn tạp như vậy, ở đâu cũng có cảnh khi một diễn viên nữ nào đó hầu hạ tốt kim chủ nào đó thì được nhét mạnh mẽ vào đoàn phim, kịch bản rồi diễn viên đều không ổn lắm.
Đến lúc phòng vé đổ bộ, thì tiếng xấu tự nhiên cũng rơi vào nam nữ diễn viên chính trước.
Sở Diệc vừa đoạt được được giải ảnh đế, quay về trong nước lập tức nhận ngay vai diễn đầu tiên nên cũng tạo ra ít lưu ý nhỏ, cho nên đó hoàn toàn là tự lấy đá đập chân mình.
Nói như vậy, nếu chọn vị trí nam hai, coi như là hết lòng hết sức rồi.
Giống như anh ta nói ngay từ đầu, vì nước mà cố hết sức diễn xuất, những lời này thật sự không tệ.
Nam chính là diễn viên dưới trướng công ty truyền thông Hải Nạp- Sài Thanh Phong
Nữ chính là một người mà không ai dám trêu chọc Liễu Nhứ Nhi được Lệ Đình Khang nâng trong lòng bàn tay.
Chỉ là dựa trên đội ngũ minh tinh cũng có thể nhìn ra được, đây đúng là bộ phim được sản xuất rất lớn.
Nhưng thời gian tới ngày khai máy còn khá xa.
Giai đoạn tuyên truyền trước truyền thông cần phải mất ít nhất một tháng.
Hứa Thanh Vy hoàn toàn là nuôi thả Thẩm Ngân Tinh, chỉ một yêu cầu duy nhất là phải hầu hạ thật tốt Sở Diệc là được rồi.
Thẩm Ngân Tinh cũng biết tầm quan trọng của Sở Diệc, tự nhiên hầu hạ thật tốt cho vị tổ tông này.
Đi theo bên cạnh Sở Diệc hai ngày, cái gì mà: "Chị chính là cô chủ của tôi, tôi sao dám để chị bị vất vả?" Lời nói như vậy giống như nghe cho vui mà thôi.
Buổi chiều vất vả lắm mới nhờ được Sở Diệc, cuối cùng Thẩm Ngân Tinh dường như bị dùng hết sức lực, kết quả định khi ra về phải nghỉ ngơi một đêm thật tốt thì cô lại bị người chặn lại dưới lầu.