Thẩm Tư Duệ lắc đầu: “Tớ không thể quyên góp những món trang sức trên người được, đây đều là đồ của nhà tài trợ. Giờ tớ sẽ gọi điện thoại cho bà nội và bảo bà khi nào đến thì đem theo một sợi dây chuyền tới cũng được……”
“Không cần.” Lâm Quỳnh Anh cười cười, túm lấy tay của Thẩm Tư Duệ: "Có anh họ của tớ là đủ rồi.”
“Cái gì?” Thẩm Tư Duệ hoài nghi.
Lâm Quỳnh Anh tiếp tục nói: “Cậu bây giờ chính là một trong những tiểu hoa đán nỗi tiếng nhất trong nước! Hơn nữa ngay từ đầu đã thu hút được ánh mắt của rất nhiều người như vậy, một điệu nhảy của cậu, chắc chắn sẽ có rất nhiều người lao vào muốn khiêu vũ cùng với cậu!”
Thẩm Tư Duệ khẽ nhíu mày lại, sau khi nghe Lâm Quỳnh Anh nói xong, lông mày của cô ta gần như mở ra ngay lập tức.
Hiểu rồi.
Hóa ra là như vậy.
“Đến lúc đó anh họ và cậu cần phải nắm chặt lấy đó, điệu nhảy của Tư Duệ tối nay chắc chắn sẽ là điệu nhảy khai mạc cho bữa tiệc này, cơ hội tốt như vậy hẳn là cậu sẽ không tính nhường cho người khác đấy chứ?”
Tô Vũ đưa mắt nhìn liếc qua Thẩm Tư Duệ, phát hiện hai má của cô ta ửng hồng, ánh mắt đầy mong chờ nhìn anh ta.
Anh ta cười nhẹ nhàng: "Điệu nhảy của Tư Duệ chắc chắn chỉ có thể là của anh, anh sẽ không nhường cho người khác.”
Thẩm Tư Duệ cuối cùng cũng cười vui vẻ.
“Hai người chắc chắn sẽ là cặp đôi chói lọi nhất đêm nay!”
Lâm Quỳnh Anh cảm thấy phấn khích khi nghĩ về điều đó.
Lại lần nữa ngước mắt lên liếc nhìn Thẩm Ngân Tinh đang đứng ở cách đó không xa, trên mặt hiện lên vẻ đắc ý.
Đến lúc đó có cô sẽ biết tay!
Không quá vài phút, một người phụ nữ mặc váy dạ tiệc màu đen dài xuất hiện ở trên sân khấu, cô ta cầm micro đứng ở trung tâm với nụ cười ngọt ngào và thoải mái đi vào lòng người.
“Xin chào tất cả các vị quan khách, hoan nghênh mọi người tới tham gia buổi lễ bổ nhiệm tổng giám đốc tối ngày hôm nay. Nhưng tôi vừa nhận được tin từ tổng giám tổng cho biết do trên đường có chút kẹt xe, có thể anh sẽ tới trễ trong chốc lát. Nhưng theo như phân phó của anh thì buổi tiệc tối hôm nay có thể bắt đầu trước… Tôi tin rằng có một số vị khách VIP đã biết được nội dung của sự kiện tối ngày hôm nay… Vâng, không sai đó chính là sự kiện quyên góp từ thiện quy mô nhỏ, phải biết rằng…”
Sau đó người dẫn chương trình nói thêm một số nội dung liên quan tới việc từ thiện bằng một giọng nói ngọt ngào, rõ ràng, cùng với những lời nói hoa mỹ rồi trực tiếp nói tới chủ đề chính.
Trên thực tế trong sảnh tiệc này không có mấy người lo lắng cho những người nhận được tiền quyên góp này.
Nhưng họ cũng không từ chối hoạt động quyên góp từ thiện kiểu này, bởi vì đây cũng là một loại hình thức khoe khoang.
Hầu hết mọi người đều thích đứng ở trên đỉnh của thành công và được người khác ngưỡng mộ.
Thẩm Ngân Tinh và Hứa Thanh Vy cũng bị thu hút bởi nhận xét của người dẫn chương trình.
“Tổng giám đốc của tập đoàn tài chính Bạc thị này cũng đủ âm hiểm, quả nhiên nhà tư bản đều là những nhà hút máu. Nhưng nhà họ Bạc sau này sẽ còn tàn nhẫn hơn nữa, nhìn thấy không, đám nhà tư bản trong sảnh tiệc này cuối cùng đều bị anh ta hút hết sạch máu!”
Hứa Thanh Vy vừa nói vừa lắc đầu cười khẽ: "Nhà tư bản hút máu nhà tư bản, Bạc thiếu tổng hút một hơi, chậc chậc… nếu không phải có kinh nghiệm tư bản mấy chục năm này, thật là không thể làm ra cái chuyện mặt dày này… Con cáo già xảo quyệt!
Da mặt dày?
Con cáo già xảo quyệt?
Thẩm Ngân Tinh nghĩ đến gương mặt kia của Bạc Hàn Xuyên, thật sự là không khớp với hai từ này.
Cô nhẹ nhàng cười một tiếng, nếu Bạc Hàn Xuyên biết có người hình dung anh như vậy, thật không biết sẽ phản ứng thế nào!
“Dù sao những người này cũng có rất nhiều tiền và đây cũng chỉ là từ thiện…”
Trong khi hai người nói chuyện, việc quyên góp cũng đã tiến hành được hơn một nữa.
Nhưng mà lúc này, Lâm Quỳnh Anh đột nhiên đứng lên và nói với người dẫn chương trình trên sân khấu:
“MC, nếu đã là tiệc chiêu đãi thì quyên góp như vậy cũng không tránh khỏi nhàm chán. Như vậy nhé, tối hôm nay có nhiều quý ông quý bà như vậy, sao chúng ta không đấu giá một điệu khiêu vũ khai mạc?”