Việc đầu tiên khi Mặc Phi đặt chân về khách sạn, là muốn nhanh chóng đi tắm, để dội rửa hết thảy số rượu, mà Thập Thất đã nôn lên người mình trước đó.
Thế nhưng, anh căn bản không kịp thời làm chuyện mình muốn. Bởi vì, người con gái bá đạo ấy đã sớm giam anh trên giường.
Những câu hỏi đong đầy tình cảm, mở màn cho nụ hôn cuồng nhiệt, mà cô tự giác gửi đến. Dẫu biết đang say, nhưng thực tình không thể cưỡng lại bao điều lý trí sai khiến.
Người đàn ông ấy, hôm nay có một sức hút gì đó rất mãnh liệt. Gương mặt, ánh mắt và cả nụ cười của anh, làm đầu óc cô như mụ mị. Cộng thêm đang trong giây phút yếu lòng, cô tha thiết cần thứ gì đó để khỏa lấp...
Lần hai tạm ngừng nụ hôn trên môi, Mặc Phi nhìn thẳng vào mắt cô gái, kiên định hỏi:
"Thất Thất! Em có biết mình đang làm gì không?"
"Biết chứ!" Cô gái mỉm cười đơn thuần, nhưng ánh mắt vẫn cho đối phương cảm thấy niềm tin được ẩn chứa bên trong.
Nhìn vào gương mặt xinh xắn, với đôi gò má ửng hồng, chiếc môi nhỏ lem luốt chút son, trông lại càng đáng yêu, khiến người đàn ông bất giác nuốt nước bọt.
Anh lại khẽ khàng nhắc nhở:
"Bây giờ, em hối hận vẫn còn kịp..."
Chứng kiến dáng vẻ lo trước lo sau của Mặc Phi, Thập Thất bỗng nhiên bật cười, rồi chủ động đưa tay lên ôm cổ đối phương, dùng đôi nhãn quan chất đầy kiên định nhìn anh và hỏi:
"Anh tưởng, tôi say đến không biết gì hửm?"
Nói như vậy, thì Mặc Phi phải biết cô gái trước mặt mình đang vô cùng tỉnh táo và nắm bắt được toàn bộ mọi hành vi của mình.
Cô không say, cũng không phải không muốn tiếp tục?
"Tôi muốn biết cái cảm giác hoan ái thể xác, là thế nào. Xem xem, nó có gì thú vị mà khiến họ nhẫn tâm lừa dối, phản bội tôi như thế."
Mặc Phi im lặng, vì cảm thấy bản thân mình đang bị lợi dụng, thậm chí không được tôn trọng, nên anh đã dứt khoát xuống giường, rồi đi thẳng vào phòng tắm.
Thập Thất ngồi dậy, lưng tựa vào thành đầu giường và đưa mắt dõi theo bóng lưng của người đàn ông đến khi khuất dạng. Bỗng dưng, trên môi cô trưng ra nụ cười nghịch ngợm mà ma mị.
Phải chăng, cô nàng đang có suy nghĩ táo bạo nào đó?
Cô nghĩ gì, thì không biết. Nhưng ngay sau đó, xuống giường và âm thầm đi tới mở cửa phòng tắm, rón rén cất bước tiến vào bên trong, là hành động thiết thực nhất đang diễn ra.
Thập Thất, quả nhiên là cô gái bản lĩnh, bản lĩnh tới mức khiến Mặc Phi đang đứng tắm dưới vòi sen, cũng phải giật mình, vì bất thình lình bị ôm lấy từ phía sau.
Cũng may, may khi anh tắm nhưng vẫn còn để lại chiếc quần tam giác giúp che đi bộ phận nhạy cảm. Chứ nếu không, coi như công sức gìn giữ suốt 25 năm đã bị nữ nhân này ném vào sọt rác.
Quay lại nhìn cô, bằng biểu cảm dở khóc dở cười, anh hỏi:
"Em đang cố tình câu dẫn tôi đấy! Hôm nay, ăn nhầm mật gấu hay sao, mà gan vậy?"
"Ăn gì đâu, uống có mấy chai rượu à. Ai biểu đang vui, tự nhiên anh trốn vào đây làm gì? Đi tắm, cũng không rủ người ta."
Khoan! Dừng lại khoảng chừng là hai giây, để Mặc Phi kịp định hình lại xem rốt cuộc người con gái này đang say hay tỉnh?
Cô bảo cô không say, nhưng hành động với lời nói dường như trái ngược...
"Thập Thất! Tôi hỏi lại em lần nữa, em có biết em đang đùa với lửa không?" Mặc Phi vô cùng nghiêm túc.
Vậy mà, đối phương lại ngây ngô bật cười, rồi còn tinh nghịch nhìn chằm chằm vào hai chiếc ti nhỏ nhắn của anh ta, sau đó dạn dĩnh đưa ngón trỏ chạm vào, vân vê qua qua lại lại.
"Mát lạnh lắm mà, đâu có nóng giống lửa."
Hết nói nổi, cạn luôn ngôn từ. Khoảnh khắc nghe xong câu nói vô cùng hồn nhiên ấy, Mặc Phi cũng hiểu ra mình nên làm gì tiếp theo.
Cần phải dài dòng làm chi nữa, khi mà thịt cá tươi ngon đã dâng tới tận miệng.
Sau đó, yết hầu nam tính bắt đầu chuyển động. Mặc Phi không ngừng nuốt nước bọt, khi tận mắt nhìn thấy vòng một đầy đặn của cô gái đang nhấp nhô trước mắt. Những giọt nước li ti bắn vào làn da trắng mịn noãn nà, vô tình trượt dài vào kẻ hở giữa hai bầu sữa căng tròn, như đang khiêu khích ý chí của người đàn ông.
Lúc này, Thập Thất vẫn mải mê trêu đùa những giọt nước nhỏ đọng lại trên vòm ngực săn chắc của đối phương, thì bị anh bất ngờ dùng tay nâng cằm lên một cách thật nhẹ nhàng.
Hai ánh mắt liên kết nhau nhanh chóng. Cô gái nhất thời vẫn còn ngơ ngác, thì sau lần n để yết hầu chuyển động, người đàn ông đã trực tiếp cúi xuống, gặm lấy đôi môi anh đào nhỏ nhắn, đang mấp máy trước mặt.
Lần này, là Mặc Phi chủ động. Nhất định, sẽ không đơn giản như cái cách vì hận tra nam, mà cô dùng anh để trút giận.
Đây mới là lúc đến lượt anh bùng nổ thịnh nộ...
Thế nhưng, anh căn bản không kịp thời làm chuyện mình muốn. Bởi vì, người con gái bá đạo ấy đã sớm giam anh trên giường.
Những câu hỏi đong đầy tình cảm, mở màn cho nụ hôn cuồng nhiệt, mà cô tự giác gửi đến. Dẫu biết đang say, nhưng thực tình không thể cưỡng lại bao điều lý trí sai khiến.
Người đàn ông ấy, hôm nay có một sức hút gì đó rất mãnh liệt. Gương mặt, ánh mắt và cả nụ cười của anh, làm đầu óc cô như mụ mị. Cộng thêm đang trong giây phút yếu lòng, cô tha thiết cần thứ gì đó để khỏa lấp...
Lần hai tạm ngừng nụ hôn trên môi, Mặc Phi nhìn thẳng vào mắt cô gái, kiên định hỏi:
"Thất Thất! Em có biết mình đang làm gì không?"
"Biết chứ!" Cô gái mỉm cười đơn thuần, nhưng ánh mắt vẫn cho đối phương cảm thấy niềm tin được ẩn chứa bên trong.
Nhìn vào gương mặt xinh xắn, với đôi gò má ửng hồng, chiếc môi nhỏ lem luốt chút son, trông lại càng đáng yêu, khiến người đàn ông bất giác nuốt nước bọt.
Anh lại khẽ khàng nhắc nhở:
"Bây giờ, em hối hận vẫn còn kịp..."
Chứng kiến dáng vẻ lo trước lo sau của Mặc Phi, Thập Thất bỗng nhiên bật cười, rồi chủ động đưa tay lên ôm cổ đối phương, dùng đôi nhãn quan chất đầy kiên định nhìn anh và hỏi:
"Anh tưởng, tôi say đến không biết gì hửm?"
Nói như vậy, thì Mặc Phi phải biết cô gái trước mặt mình đang vô cùng tỉnh táo và nắm bắt được toàn bộ mọi hành vi của mình.
Cô không say, cũng không phải không muốn tiếp tục?
"Tôi muốn biết cái cảm giác hoan ái thể xác, là thế nào. Xem xem, nó có gì thú vị mà khiến họ nhẫn tâm lừa dối, phản bội tôi như thế."
Mặc Phi im lặng, vì cảm thấy bản thân mình đang bị lợi dụng, thậm chí không được tôn trọng, nên anh đã dứt khoát xuống giường, rồi đi thẳng vào phòng tắm.
Thập Thất ngồi dậy, lưng tựa vào thành đầu giường và đưa mắt dõi theo bóng lưng của người đàn ông đến khi khuất dạng. Bỗng dưng, trên môi cô trưng ra nụ cười nghịch ngợm mà ma mị.
Phải chăng, cô nàng đang có suy nghĩ táo bạo nào đó?
Cô nghĩ gì, thì không biết. Nhưng ngay sau đó, xuống giường và âm thầm đi tới mở cửa phòng tắm, rón rén cất bước tiến vào bên trong, là hành động thiết thực nhất đang diễn ra.
Thập Thất, quả nhiên là cô gái bản lĩnh, bản lĩnh tới mức khiến Mặc Phi đang đứng tắm dưới vòi sen, cũng phải giật mình, vì bất thình lình bị ôm lấy từ phía sau.
Cũng may, may khi anh tắm nhưng vẫn còn để lại chiếc quần tam giác giúp che đi bộ phận nhạy cảm. Chứ nếu không, coi như công sức gìn giữ suốt 25 năm đã bị nữ nhân này ném vào sọt rác.
Quay lại nhìn cô, bằng biểu cảm dở khóc dở cười, anh hỏi:
"Em đang cố tình câu dẫn tôi đấy! Hôm nay, ăn nhầm mật gấu hay sao, mà gan vậy?"
"Ăn gì đâu, uống có mấy chai rượu à. Ai biểu đang vui, tự nhiên anh trốn vào đây làm gì? Đi tắm, cũng không rủ người ta."
Khoan! Dừng lại khoảng chừng là hai giây, để Mặc Phi kịp định hình lại xem rốt cuộc người con gái này đang say hay tỉnh?
Cô bảo cô không say, nhưng hành động với lời nói dường như trái ngược...
"Thập Thất! Tôi hỏi lại em lần nữa, em có biết em đang đùa với lửa không?" Mặc Phi vô cùng nghiêm túc.
Vậy mà, đối phương lại ngây ngô bật cười, rồi còn tinh nghịch nhìn chằm chằm vào hai chiếc ti nhỏ nhắn của anh ta, sau đó dạn dĩnh đưa ngón trỏ chạm vào, vân vê qua qua lại lại.
"Mát lạnh lắm mà, đâu có nóng giống lửa."
Hết nói nổi, cạn luôn ngôn từ. Khoảnh khắc nghe xong câu nói vô cùng hồn nhiên ấy, Mặc Phi cũng hiểu ra mình nên làm gì tiếp theo.
Cần phải dài dòng làm chi nữa, khi mà thịt cá tươi ngon đã dâng tới tận miệng.
Sau đó, yết hầu nam tính bắt đầu chuyển động. Mặc Phi không ngừng nuốt nước bọt, khi tận mắt nhìn thấy vòng một đầy đặn của cô gái đang nhấp nhô trước mắt. Những giọt nước li ti bắn vào làn da trắng mịn noãn nà, vô tình trượt dài vào kẻ hở giữa hai bầu sữa căng tròn, như đang khiêu khích ý chí của người đàn ông.
Lúc này, Thập Thất vẫn mải mê trêu đùa những giọt nước nhỏ đọng lại trên vòm ngực săn chắc của đối phương, thì bị anh bất ngờ dùng tay nâng cằm lên một cách thật nhẹ nhàng.
Hai ánh mắt liên kết nhau nhanh chóng. Cô gái nhất thời vẫn còn ngơ ngác, thì sau lần n để yết hầu chuyển động, người đàn ông đã trực tiếp cúi xuống, gặm lấy đôi môi anh đào nhỏ nhắn, đang mấp máy trước mặt.
Lần này, là Mặc Phi chủ động. Nhất định, sẽ không đơn giản như cái cách vì hận tra nam, mà cô dùng anh để trút giận.
Đây mới là lúc đến lượt anh bùng nổ thịnh nộ...