Mục lục
Ông Bố Bỉm Sữa Chiến Thần - Thanh Niên Xú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy hai chân hành động tự nhiên của ông cụ Lý, Ngô Đình Khải mỉm cười. Vẫn là ông cụ hành động kỹ càng.

Ngô Đình Khải đã nhìn ra rằng sở dĩ ông cụ Lý ngồi xe lăn có lẽ là vì khi mạnh mẽ đột phá cảnh giới Võ Hoàng thì hai chân bị thương.

Quả thật là hai chân của ông cụ Lý có chút vấn đề nhỏ.

Trước đó vẫn ngồi xe lăn là do giấu dốt.

Mà bây giờ trông lại có vẻ hành động rất tự nhiên, nhưng thật ra là đang cố gắng chống đỡ.

Ông ấy muốn hành động nhân lúc người khác không đề phòng để dọa cho người nhà họ Trần lùi bước!

Ngô Đình Khải nhìn phản ứng của người nhà họ Trần. Xem ra hiệu quả của lần đánh úp này cũng không tồi.

Thấy ông cụ Lý vẫn luôn ngồi xe lăn lại đứng lên, Trần Minh Xuyên lùi về phía sau ba bước, trong lòng run đẩy, mãi không nói nên lời.

Mà những người nhà họ Trần khác cũng mang vẻ mặt ngạc nhiên mở to miệng, nửa ngày không thốt nổi một câu.

Dù sao thì bọn họ cũng không ngờ được rằng đêm nay sẽ xuất hiện sự cố liên tiếp như thế.

Rất nhiều võ giả nhà họ Trần ngơ ngác đờ ra nhìn về phía Trần Minh Xuyên, hy vọng ông ta sẽ ra lệnh một câu.

Trần Minh Xuyên không hổ là gia chủ nhà họ Trần. Ông ta lấy lại tinh thần rất nhanh.

Khuôn mặt ông ta bình tĩnh, giọng nói lạnh lùng cất lên: “Ông Lý, ông thật sự đã diễn một trò rất hay đấy!”

“Nhìn chiêu vừa rồi của ông thì có lẽ đã đột phá đến cảnh giới Võ Hoàng rồi chăng!”

Trong giọng nói của ông ta còn kèm theo một sự ghen tị nồng đậm.

Cảnh giới Võ Hoàng đấy!

Cảnh giới mà bao nhiêu võ giả tha thiết ước mơ!

Đáng tiếc rằng người có thể thành công đột phá đến cảnh giới kia vô cùng thưa thớt.

Ông cụ Lý chắp hai tay phía sau, lạnh lùng nhìn Trần Minh Xuyên rồi lạnh nhạt nói: “May mắn mà thôi!”

Lúc này, Lý Cơ Uy lấy lại tinh thần thì ngạc nhiên vui vẻ nói: “Cha, người thật sự đột phá rồi sao?”

“Chuyện lớn như vậy sao không nói cho chúng con biết chứ, sao ngay cả chúng con mà cha cũng gạt?”

Ông cụ Lý nhìn ông ta một cái rồi hừ lạnh nói: “Nói cho các người ư?”

“Nói cho các người rồi các người có thể quản được cái miệng của mình à?”

Sự thể hiện của Lý Cơ Uy từ trước đến nay đều lọt vào trong mắt ông cụ Lý.

Ông ấy rất thất vọng!

Đúng lúc này, một giọng nói trẻ tuổi vang lên ở cửa sảnh lớn.

“Ê, người nhà họ Trần ở bên trong nghe đây, các người đã bị hai người chúng tôi bao vây!”

“Cho các người thời gian là mười giây để nhanh chóng buông vũ khí trong tay xuống.”

“Nếu không chúng tôi sẽ đánh vào!”

Giọng điệu của giọng nói này vô cùng thoải mái, không hề giống đang khuyên người ta đầu hàng chút nào.

Trái lại còn có cảm giác như đang nhàm chán trêu chọc, chỉ đang chơi chơi đơn thuần nói cho xong!

Vừa nghe mấy câu nói này, vẻ mặt của mọi người trong phòng đều rất quái dị.

Hai người ư?

Bao vây mấy chục cao thủ nhà họ Trần người ta sao?”

Đùa à!

Ông cụ Lý nghe thấy câu này thì mắt sáng lên.

Ông ấy hừ lạnh nói: “Trần Minh Xuyên, hành động đêm nay của nhà họ Trần các người đã hoàn toàn thất bại!”

“Bây giờ, lập tức rời khỏi nhà họ Lý, cho tôi một câu trả lời thỏa đáng!”

“Nếu không thì nhà họ Trần các người cứ chờ toàn quân bị diệt đêm nay đi.”

Trong lời nói của ông cụ Lý có khí phách vô cùng mạnh mẽ.

Nghe thấy những lời này, rất nhiều vị khách đều âm thầm giơ ngón tay cái lên.

Rất ngầu!

Không hổ danh là gia chủ nhà họ Lý!

Một bên là ông cụ Lý cảnh giới Võ Hoàng, một bên là hai cao thủ ngang ngược không rõ lai lịch.

Lúc mọi người ở đây đều nghĩ Trần Minh Xuyên sẽ chịu thua thì Trần Minh Xuyên lại nói một câu không đầu không đuôi:

“Tộc Vệ tiến lên!”

Âm cuối trong câu nói của ông ta vừa rơi xuống, có mấy người đàn ông mặt không biểu cảm đi ra trong số võ giả nhà họ Trần.

Ánh mắt của những người này rất u ám, vẻ mặt chết lặng, cứ xụ mặt như vậy, cứ như không thể làm ra quá nhiều biểu cảm trên mặt vậy.

Mấy võ giả mặt không biểu cảm này vừa đi vừa uống một loại thuốc trong ống nghiệm.

Theo sự tiến vào của loại thuốc này, biểu cảm của mấy võ giả kia càng ngày càng dữ tợn.

Mà khí thế trên người bọn họ cũng liên tiếp tăng lên!

Lúc này, Trần Minh Xuyên mới dùng giọng nói lạnh lùng nói: “Cho ông một câu trả lời thỏa đáng sao?”

“Hừ!”

“Ông Lý, ông cho rằng chỉ mỗi ông có lá bài chưa lật thôi sao?”

“Nói cho ông biết, nhà họ Trần tôi mất nhiều công sức như vậy, đêm nay phải thâu tóm nhà họ Lý nhà ông.”. Т𝙧𝐮yện cop từ t𝙧ang — Т𝐑𝐮MТ𝐑𝑈𝖸 E𝗡.vn —

Ông ta còn có một câu chưa nói ra: nếu không, nhà họ Trần sẽ mất vốn gốc!

Ông cụ Lý nhìn thấy những võ giả mặt không thay đổi không ngừng tới gần, trong lòng trầm xuống.

Sau khi những võ giả này dùng thuốc, thực lực không ngừng tăng lên, còn có xu hướng ngang ngửa với Võ Vương.

Ông ấy vừa mới bước vào cảnh giới Võ Hoàng. Nếu đối mặt với hai đến ba võ giả Võ Vương đỉnh cấp thì còn có thể thắng.

Nhưng những võ giả mặt không thay đổi này ước chừng có sáu người.

Số lượng nhiều như vậy nếu ông ấy đi ứng phó thì sẽ hơi khó khăn.

Hơn nữa những võ giả mặt không thay đổi này chắc chắn còn có nữa.

Nghĩ đến đây, lòng ông cụ Lý trầm xuống đáy cốc.

Phía trước sáu võ giả mặt không thay đổi này còn có Tứ Sát của nhà họ Trần.

Nhà họ Trần thế mà có thể cho ra mười cao thủ cấp bậc Võ Vương, thảo nào bọn họ dám to gan như vậy!

Lúc này, võ giả mặt không thay đổi của nhà họ Trần đã đến gần. Ông cụ Lý đã không còn thời gian để suy nghĩ những cái khác nữa.

Ông ấy vẫn nghĩ rằng chỉ cần bản thân còn sống thì vẫn có thể che chở nhà họ Lý được an ổn.

Bây giờ xem ra suy nghĩ này vẫn quá đơn giản rồi!

Mới vừa một đòn mà ông cụ Lý đã nhận ra có gì đó không đúng lắm.

Đã có mấy lần ông ấy ra tay giã vào các đốt ngón tay của võ giả mặt không thay đổi nhưng võ giả này lại không hề xuất hiện phản ứng sinh lý cơ bản nhất.

Mắt thấy mấy chuôi đao dài bổ tới, ông cụ Lý dùng sức đánh một chưởng lên ngực võ giả mặt không thay đổi trước người rồi sau đó tránh ra lùi lại phía sau.

“Ca ca ca!”

Mấy tiếng xương cốt nứt ra vang lên liên tiếp.

Ngay lúc ông cụ Lý vừa mới chuẩn bị tức giận thì một cảnh tượng khiến ông ấy ngạc nhiên vô cùng đã xảy ra.

Võ giả mặt không thay đổi chắc chắn đã bị đánh gãy xương sườn kia thế mà lại đứng lên lần nữa, sau đó lại vung đao chém tới.

Cái gì?

Mặt của ông cụ Lý trở nên u ám. Nếu là như thế thì nhà họ Lý nguy rồi!

Trần Anh Kiệt thấy Tộc Vệ cũng đã ra tay thì trong lòng nhanh chóng trở nên kiên định.

Tộc Vệ của nhà họ Trần đã dùng thuốc kiểu mới do công ty nghiên cứu sinh vật học dưới tay nhà họ Trần trong một thời gian dài, không ngừng thay đổi thể chất và chỉ theo đuổi sự mạnh mẽ của cơ thể.

Thể chất như vậy, sau khi dùng một loại thuốc thúc giục biến hóa trong ống nghiệm kia xong thì nguyên tố vi lượng lưu trữ trong cơ thể Tộc Vệ trước đó sẽ bị kích thích, đáp ứng nhu cầu nâng cao thực lực trong thời gian ngắn.

Đúng là vì có những Tộc Vệ này mà nhà họ Trần mới muốn làm thế gia đúng đầu Thục Châu.

Trần Anh Kiệt nhìn về phía cửa sảnh lớn rồi lớn tiếng nói: “Các người đừng có mà ngang ngược. Chờ sau khi trừng trị ông già nhà họ Lý kia xong lại đến lượt các người.”

Có võ giả Tộc Vệ không sợ đau không sợ chết như vậy, trên đời này ai có thể ngăn cản?

Lúc này, Ngô Đình Khải vẫn luôn đứng bên cạnh xem kịch nhíu mày.

Mấy Tộc Vệ của nhà họ Trần đã được bồi dưỡng bằng thuốc pha chế sẵn!

Nhìn qua thì có vẻ như lực chiến đấu của Tộc Vệ kia không tồi nhưng thực ra tai họa ngầm rất nhiều.

Chắc chắn tuổi thọ sẽ giảm đi rất nhiều, từ nay về sau tu vi võ đạo sẽ không thể tăng thêm được nữa, chỉ có thể dựa vào thuốc để duy trì sức chiến đấu.

Loại phương pháp độc ác này từng xuất hiện trong một quốc gia nhỏ đã biến mất.

Không ngờ rằng nhà họ Trần này không biết lấy số liệu và phương thuốc ở đâu mà lại nghiên cứu loại thuốc này.

Ngô Đình Khải nhìn ông cụ Lý, phát hiện tình hình không ổn.

Đám võ giả mặt không thay đổi kia ra tay vô cùng hung hãn, chỉ đơn giản là lấy thương đổi thương, lấy mạng đổi mạng.

Cái kiểu không muốn sống này khiến ông cụ đã sắp ăn không tiêu rồi.

Ngô Đình Khải nhìn về phía cửa rồi cất cao giọng nói: “Hai người các người còn lèo nhèo gì đó nữa?”

Tuyệt Mệnh và Tuyệt Tình đang đứng ở cửa chờ sau khi ông cụ Lý thua thì vào thu dọn đống đổ nát nghe vậy thì hoảng hốt.

“Ầm!”

Phản ứng của hai người rất nhanh. Giọng nói của Ngô Đình Khải truyền tới vừa dứt, cửa gỗ của sảnh lớn đã bị đạp tung, hai bóng người đột ngột xuất hiện tiến vào.

Thích

Theo dõi

Quà

Vote

14

214

1300

25

Bình luận nổi bật

Tổng số 0 câu trả lời

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK