Mục lục
Phá quân mệnh - Chàng rể bất phàm – Diệp Phàm (tác giả: Từ Phàm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Âu Dương Thái Hồng nhìn đao Hoàng Tuyền trong tay Diệp Phàm, lên tiếng bình phẩm mà không hề để tâm tới vết thương trên tay.  

 

Trong lòng Diệp Phàm nặng nề vô cùng, Âu Dương Thái Hồng này mạnh quá, anh đã phải dốc toàn lực chém đao vừa rồi.  

 

Hơn nữa còn đánh ra đao cực mạnh là Truy Hồn Đoạt Mệnh - đao thứ hai trong Thập tam đao Phong Ma.  

 

Vậy mà lại bị Âu Dương Thái Hồng dùng nắm đấm đánh tan, thực lực của anh kém quá xa.  

 

“Thằng ranh, dừng ở đây thôi!”  

 

Bóng người Âu Dương Thái Hồng lướt nhanh tựa con cự long lao về phía Diệp Phàm, người còn chưa tới mà áp lực khổng lồ đã khiến Diệp Phàm khó chịu.  

 

“Ngọc Quân, chăm sóc bản thân thật tốt nhé!”  

 

Diệp Phàm lớn giọng kêu, ném mạnh Âu Dương Ngọc Quân ra ngoài, mà sau đó lại bùng phát nội lực chém thêm một đao vào Âu Dương Thái Hồng.  

 

“Thằng ranh cứng đầu, mày có thể chém mấy đao chứ?”  

 

Giọng của Âu Dương Thái Hồng chứa đầy sự khinh bỉ, hai nắm đấm như sắt thép đập vào đao khí của Diệp Phàm.  

 

Diệp Phàm không ngừng nghỉ, anh cũng không lùi bước, ngược lại luôn tiến lên chém Âu Dương Thái Hồng.  

 

Bịch bịch bịch!  

 

Bàn tay Âu Dương Thái Hồng được bao bọc bởi cương khí đánh vào đao Hoàng Tuyền của Diệp Phàm, đao không sao, song bàn tay của Diệp Phàm lại tê rần đau đớn, suýt chút nữa buông đao Hoàng Tuyền ra.  

 

Diệp Phàm càng hiểu rõ sức mạnh của Âu Dương Thái Hồng, nhưng anh cũng có một kết luận, đó là Âu Dương Thái Hồng vẫn chưa đạt tới cảnh giới tông sư.  

 

“Đại trưởng lão nhà Âu Dương, ông không phải là tông sư!”, Diệp Phàm hét to.  

 

Âu Dương Thái Hồng ngừng giây lát rồi dữ tợn cười: “Năng lực phán đoán đáng kinh ngạc đấy, nhưng mày vẫn phải chết”.  

 

Âu Dương Thái Hồng không phủ nhận, đúng là ông ta chưa trở thành tông sư, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc ông ta giết Diệp Phàm.  

 

“Đi chết đi!”  

 

Rầm!  

 

Tay trái của Âu Dương Thái Hồng vung lên, nội lực kinh người từ cơ thể truyền ra, hiện lên một thứ như quả tạ, đây chính là khí kình hóa thành hình, là sự tiến hóa của nội lực.  

 

“Cút về cho tôi…”

Diệp Phàm đang muốn dùng lực va chạm thì Âu Dương Ngọc Quân khập khiễng xông qua, muốn đỡ một đòn này cho anh nhưng Diệp Phàm tức giận lập tức đánh một chưởng khiến cậu ta bay lên.  

 

Ầm!  

 

Đánh bay Âu Dương Ngọc Quân, Diệp Phàm chém một đao về phía cối xay, chặn lại nó, bản thân cũng bị văng ra ngoài.  

 

Ầm!  

 

Bị đánh bay khoảng chừng bốn năm mét, Diệp Phàm mới rơi mạnh xuống đất, nền đất dưới chân anh nứt ra mảng lớn.  

 

Ầm!  

 

Cơ thể vừa mới đứng vững thì cả người Diệp Phàm đã run rẩy, ho ra cả máu.  


Khí thế vốn dĩ hung mãnh điên cuồng đột nhiên yếu hẳn, nhưng cũng may không có thương tổn gì ảnh hưởng đến phổi, thương thế cũng không phải quá nặng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK