Mục lục
Phá quân mệnh - Chàng rể bất phàm – Diệp Phàm (tác giả: Từ Phàm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng qua hắn ta luyện võ hơi muộn mà thôi, nếu như hắn ta có thể luyện võ từ nhỏ thì không chừng cũng chẳng kém hơn mấy người này bao nhiêu.  

 

Hơn nữa, hiện tại chung thuật của hắn ta trong số những đệ tử trẻ chắc chắn được xếp vào hạng cao nhất.  

 

Nhưng hắn ta cũng không thể tức giận, dù sao thì hắn ta cũng cần lấy thông tin từ người khác.  

 

Lâm Thanh Đế lập tức cười nói: “Các vị sư đệ, tôi có một chiêu thức chung thuật là Phi Thiên Chung, không biết các vị có hứng thú tìm hiểu đôi chút không?”  

 

Phi Thiên Chung?  

 

Mấy người vừa nghe thấy thế thì đều ngẩn người, Phi Thiên Chung vô cùng lợi hại, không cần phải tiếp cận đối thủ để hạ chung, đối với người hạ chung mà nói như vậy mới là cách an toàn nhất.  

 

Chỉ cần ở trong khoảng cách cố định thì có thể hạ chung qua không khí, là một chung thuật trông khá khó nhưng lại rất mạnh.  

 

Cũng không khác với Phi Thiên Giáng Đầu của Đông Nam Á lắm, nhưng Phi Thiên Giáng Đầu lại là biến đổi từ Phi Thiên Chung mà ra.  

 

Chung thuật này vô cùng lợi hại, cả ở Vạn Chung Môn, không có nhiều người biết, người học được đều là các đệ tử có thực lực rất cao.  

 

Mà đó cũng là tuyệt kỹ của Vạn Chung Môn bọn họ, sao lại có thể giao cho người khác?  

 

“Anh thật sự muốn thảo luận sao?”. Một người đàn ông nghi ngờ nói: “Anh nên biết là chúng tôi đều không biết Phi Thiên Chung!”  

 

“Ha ha ha, mọi người đều là sư huynh, sư đệ đồng môn, mang ngọc mắc tội, chi bằng quảng bá ra thiên hạ, cùng nhau thảo luận…”  

 

Lâm Thanh Đế cười ha ha một tiếng, tay vừa vẫy một cái là đã có một con bướm đỏ tươi bay ra từ trên đầu ngón tay. Con bướm đỏ như máu trông rất xinh đẹp mà đầy ma mị, nhưng mấy người bên cạnh tức khắc biến sắc.  

 

“Sư huynh Thanh Đế!”. Mấy người đó nhao nhao chắp tay gọi Lâm Thanh Đế.  

 

Lâm Thanh Đế liền cười lạnh trong lòng, ngoài mặt vẫn không có biểu cảm gì. Gì mà sư huynh đệ, lợi ích mới là tất cả!  

 

“Sư huynh Thanh Đế, bây giờ cả giới võ đạo đều đang bàn luận rồi, người kế thừa Đao Ma đó đang ở thành phố Cảng. Người của Thất Tinh Tông đi giết hắn ta mà đã chết một đệ tử nữ, còn có một tông môn nhỏ là Lăng Tiêu Sơn cũng đi giết hắn ta, sau đó cũng bị hắn ta giết ít nhất ba, bốn người, có thể nói là tổn thất nghiêm trọng!”  

 

Một người đàn ông kể lại những tin tức mà anh ta nhận được, Lâm Thanh Đế nghe xong thì con ngươi khẽ co lại, Diệp Phàm lại mạnh đến vậy sao!  

 

Đối với hắn ta mà nói, đây không phải là chuyện tốt. Hắn ta đang tiến bộ thì sao Diệp Phàm không tiến bộ được?  

 

“Mấy người đi giết hắn là cảnh giới nào?”, Lâm Thanh Đế hỏi.  

 

“Hóa kình tiểu tông sư! Bây giờ, thực lực tiểu tông sư của người kế thừa Đao Ma đó là đã được chứng thực rồi, nếu thực lực không phải tiểu tông sư mà đi giết hắn ta thì chính là tự giết mình thôi!”   

 

“Quả nhiên là vậy!”  



Trong lòng Lâm Thanh Đế trùng xuống. Bây giờ miễn cường lắm thì hắn ta mới đạt tới ám kình đại thành, cách hóa kình tiểu tông sư vẫn còn một đoạn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK