Mục lục
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc - Sở Trần (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ rốt cục hiểu được, vì sao Sở Trần sẽ nói, ngục giam số 2, tuyệt đối là công phá nhanh nhất.

Sở Trần hiểu rõ thực lực của vị nữ chiến thần này a!

Trong ngục giam có không ít võ giả Trạm thị, thanh âm chiến đấu lớn bên ngoài đã sớm khiến cho không ít người chú ý.

Khi nhìn thấy một bộ áo đỏ, khuôn mặt lạnh lùng, phiêu nhiên đến, không ít người đầu tiên là theo bản năng sửng sốt, chợt mang theo kích động, sợ hãi nằm mơ: “Cô…là đến đây để cứu chúng tôi sao?”

“Đại Thương sư thúc, chúng tôi tới cứu người!”

Đột nhiên phía sau có một giọng nói hét lên.

“Thiên Không trưởng lão, là chúng tôi!”

“Cửu Huyền Môn cùng Bách Hoa Cung liên thủ,lên Chiến Long Đảo, đến giải cứu chúng ta!”

Dựa theo từng tiếng hô to, võ giả Trạm thị, giết vào ngục giam.

Trong ngục giam các võ giả Trạm thị đang bị giam giữ sôi trào.

Bọn họ nghĩ rằng cái chết sẽ là kết thúc nhất định của họ, trước đêm nay, không ai dám hy vọng xa vời rằng họ có thể rời khỏi ngục giam.



Ở chỗ này, mỗi ngày đều có võ giả Trạm thị bị tra tấn đến muốn sống khồng được muốn chết không xong.

Đây là nơi luyện ngục.

Giờ khắc này, nơi luyện ngục, thần nữ giáng xuống.

Bịch!

Liễu Như Nhạn quét sạch phòng ngự của Thiên Ngoại Thiên trong này một lần, lập tức lao ra bên ngoài: “Ta đi ra ngoài ngăn cản viện binh của Thiên Ngoại Thiên, các ngươi phụ trách cứu người.”

Trận chiến không hề báo trước này bắt đầu ở lãnh địa Trạm Thị của Chiến Long Đảo.

Một đêm nay, không ít võ giả Trạm thị ẩn núp khắp nơi cũng mơ hồ, cũng có không ít thám dò tới gần những phương hướng này.

Trạm Ngao chạy tới.

Cậu cầm kiếm dài, bà nội cầm đao lớn, không chút do dự xông vào chiến trường.

Sở Trần cũng chú ý tới một màn này, theo bản năng giật mình, lập tức trong lòng cảm khái, sau khi quê nhà bị hủy, có chút sức mạnh, thật sự không phải chỉ dựa vào thực lực cảnh giới có thể biểu hiện ra.

Bọn họ còn có thể bảo vệ quê hương bằng chính máu của mình.

Xa xa, cường giả khí tức đang đến gần.

Sở Trần ngẩng đầu lên, rốt cục cũng sắp tới.

“Lại có ba người tới.” sỏ’ Trần cảm giác được ba cỗ khí tức cảnh, nhất thời hiểu được sắp xếp của Thiên Ngoại Thiên, ngục giam số 1 ba người trợ giúp, bốn chỗ ngục giam còn lại, mỗi người phái một khí tức cảnh, đồng thời, bọn họ còn tùy thời chuẩn bị trợ giúp đối phương.

Sở Trần khóe miệng khẽ nhếch lên, may mắn trước khi chuẩn bị xuất phát, mình trì hoãn hành động cứu viện của ngục giam số 5.

Trạm Đồ dẫn người ẩn núp xung quanh ngục giam số 5, đợi đến khi đại quân hải tặc tấn cồng Chiến Long Đảo, bọn họ lại tùy thời mà động.



Sở Trần đứng ờ điểm cao nhất của ngục giam, dưới ánh đèn chiếu rọi, dưới chân anh, chiến đấu đang nóng lên.

Sở Trần dẫn võ giả Trạm thị đến chỉ cỏ hơn năm mươi người, thế nhưng, theo chiến đấu tiến hành, Sở Trần phát hiện, võ giả Trạm thị từ các nơi xuất hiện càng ngày càng nhiều.

“Nơi này, vẫn là địa bàn của Trạm thị.” sỏ’ Trần nhìn xa xa, Từ Hậu Trạch đã chạy tới ánh mắt cũng rơi vào trên người Sở Trần.

Sở Trần trẻ tuồi khiến Từ Hậu Trạch âm thầm giật mình, ánh mắt nhìn lướt qua Sở Trần mấy lần: “Ngươi là ai?”

Sở Trần khuôn mặt mỉm cười: “Cửu Huyền Môn, Sở Trần.”

Từ Hậu Trạch lại lần nữa giật mình, không thể tin được.

Người đêm nay ở Chiến Long Đảo gây ra động tĩnh lớn như vậy, lại đến từ Cửu Huyền Môn.

Hai đặc phái viên khí tức cảnh bên cạnh Từ Hậu Trạch cũng cảm giác không thề tưởng tượng nồi, nơi này chính là Chiến Long Đảo, giữa Cửu Huyền Môn và Chiến Long Đảo, thậm chí còn tồn tại quan hệ cạnh tranh, bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới cường giả Cửu Huyền Môn sẽ xuất hiện ở cái chỗ này.

Rất nhanh, Từ Hậu Trạch phục hồi tinh thần lại, khóe miệng lạnh lùng: “Cửu Huyền môn, có chút xen vào việc của người khác.”

Sở Trần cười khanh y: “Chuyện chính nghĩa, làm sao có thể gọi là việc đâu đâu?”

“Động thủ.”

Ba người Từ Hậu Trạch cơ hồ đồng thời lấy cung tiễn phía

sau.

Cong cung.

Bắn cung.

Ba mũi tên xẹt qua đêm tối, phá không mà vang lên.

Bắn về phía Sở Trần với tốc độ cực nhanh.

Bọn họ đều nhìn ra khí tức cảnh của Sở Trần, khi nhìn thấy Sờ Trần trước tiên liền muốn động thủ, đối với kẻ địch nói nhảm chính là lãng phí an toàn tính mạng của mình.

Vèo! Vèo! Vèo!

Cung tiễn của ba người cũng không có một phát liền dừng, tiễn thuật sớm đã đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, đồng thời phối hợp cũng rất án ý, sau khi bắn ra mũi tên thứ nhất, mũi tên thứ hai cơ hồ đồng thời đi theo ra, phân biệt phong tòa mấy phương hướng Sở Trần có thể tránh né.

Còn có mũi tên thứ ba!

Ba đại khí tức cảnh, trong thời gian cực ngắn, đồng thời phát ra ba mũi tên.

Chín mũi tên giống như tử thần bao trùm mà đi.

Ánh mắt Từ Hậu Trạch lạnh lùng, hắn chán ghét Sở Trần nói cái gì chính nghĩa, Thiên Ngoại Thiên mới là chính nghĩa.

“Trên đời này, truyền thừa võ giả thật sự là Thiên Ngoại Thiên, các ngươi đều là dị chủng.” Từ Hậu Trạch thản nhiên mở miệng: “Hiểu chưa?”

Đồng tử ba người trong nháy mắt lại ngưng đọng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK