Mục lục
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc - Sở Trần (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Tiên nguội lạnh.

Tin tức Tinh Trần cùng hắn hủy hợp đồng sau khi Hạ Lam rời khỏi phòng làm việc liền nhanh chóng truyền ra trong giới, dẫn phát chấn động.

Vô số người trong giới khiếp sợ bút tích của Tinh Trần.

Trương Tiên gióng trống khua chiêng xin lỗi Sở Trần như vậy, đã khiến cho rất nhiều người suy nghĩ sâu xa, mà cách làm của Tinh Trần giờ phút này, khiến người ta trực tiếp hướng ánh mắt về Sở Trần.

Rất nhiều công ty giải trí và các nghệ sĩ đều liệt cái tên Sở Trần vào danh sách không thể

trêu chọc.

Phải biết rằng, trước đêm nay, Trương Tiên là vua lưu lượng truy cập hot nhất trong giới giải trí, nhưng tất cả những chuyện này lại tan thành mây khói khi đắc tội Sở Trần.

‘Trương Tiên bị hủy hợp đồng’

Chủ đề đứng đầu bảng xếp hạng tìm kiếm.

Nhóm hóng chuyện.



“Anh Dương, thần hóng chuyện!”

“Cả thế giới chỉ có một mình anh Dương dự đoán được sự việc đảo ngược.”

“Tôi thật sự không dám nghĩ a, Trương Tiên lần này té ngã sẽ lớn như vậy.”

Tôi cũng không dám nghĩ… Tiêu Dương yên lặng thầm niệm một câu.

Hắn ở trong nhóm dự đoán toàn bộ sự việc sẽ có đảo ngược, nhưng lực đảo ngược này, ngay cả Tiêu Dương cũng thật lâu cũng không có cách nào phục hồi tinh thần lại.

Chuyện hôm nay, quá đủ.

Sở Trần trở lại biệt thự Tống gia, bởi vì đêm nay động tĩnh náo loạn quá lớn, người Tống gia cũng chưa có nghỉ ngơi, trong quá trình này, cũng nhiều lần liên lạc với Sở Trần, sau khi được thông báo sở Trần có thể xử lý tốt chuyện, người Tống gia đều đang chờ đợi tin tức.

“Anh rể, anh thật lợi hại!” Tống Thu kinh hô: “Lật tay thành mây, trở tay thành mưa, anh

chính là nhà tư bản đại gian đại ác trong giới giải trí.”

Sở Trần:

“Trương Tiên cũng coi như là trừng phạt đúng tội.” Lão gia tử Tống Trường Thanh cảm thán: “Tiểu Thu, cháu cũng phải nhớ kỹ bài học này của Trương Tiên, tuyệt đối không thể tùy ý khi dễ kẻ yếu, bởi vì cháu không biết, trong mắt cháu nhỏ yếu, có phải là tồn tại cháu không thể trêu vào hay

không.”

Tống Thu nghiêm túc gật đầu: “Ngày mai sau khi nhập ngũ, cháu liền cụp đuôi làm người.”

Khóe miệng Tống Tà Dương giật giật: “Nên biểu hiện vẫn là phải tích cực biểu hiện.”

Số’ Trần và Tống Nhan trở về biệt thự.

“Tiểu Cẩn cùng Ninh Tử Mặc đã trở về Ninh gia, nghe nói bọn họ sắp kết hôn.” Tống Nhan mỉm cười nói: “Gia chủ Ninh gia đã tán thành tình yêu giữa Tiểu cẩn và Ninh Tử Mặc. Sở Trần, bọn họ có thể đi đến ngày hôm nay, công lao của anh không thể không CÓ.



Sở Trần ngồi trên sô pha: “Đây là chuyện

trưởng bối chúng ta, nên làm.”

Tống Nhan liếc anh một cái, lập tức mở miệng: “Chuyện tối nay… có phải chú ra tay hay không?”

Chú?

Sở Trần sửng sốt một chút, mới phản ứng lại, ‘chú’ trong miệng Tống Nhan chỉ cha của Sở Trần nhiều năm không gặp.

Sở Trần buông tay: “Nói thật, anh cũng không biết.”

“Bọn họ không phải đã biết anh ở chỗ này, vì sao không đến thăm anh, có thể hay không là… Họ đối với chuyện của chúng ta…trong lòng còn có khúc mắc.” Tống Nhan thật cẩn thận hỏi.

Em hỏi anh, anh nên hỏi ai… Sở Trần cũng cảm thấy đau cả đầu, bỗng nhiên phản ứng lại, nhìn khuôn mặt tinh xảo tú mỹ này của Tống Nhan, da thịt trắng nõn như ngọc có thể phá vỡ: “Nhan Nhan, em có từng nghe qua, người thân cách thế hệ không?”

Tống Nhan giật mình.

Một bàn tay to vỗ về sau lưng cô, thân thể Tống Nhan co giật như điện giật một chút.

Bên tai truyền đến thanh âm của Sở Trần: “Cha mẹ anh không đến thăm chúng ta, có thể là bởi vì chúng ta còn chưa cho bọn họ cơ hội ôm cháu trai.”

Sắc mặt Tống Nhan ửng đỏ.

Chân ngọc thật dài không khống chế được quấn lấy Sở Trần.

Kinh thành, đêm ở Hương Sơn, yên tĩnh không tiếng động.

Đại hội giao lưu võ giả Hương Sơn đã kết thúc, các môn phái cũng bắt đầu rút lui khỏi Hương Sơn.

Kể cả phái Bắc Đẩu, sau khi đại hội giao lưu kết thúc, trước tiên toàn bộ rút lui.

Dưới chân núi Hương, bên trong một nhà dân.

“Kết thúc rồi, phái Bắc Đẩu cũng không triển khai phản kích đối với thất bại của chuyến đi Dương Thành.” Huyền Minh trưởng lão trầm mặt, một quyền nện lên bàn.

Phái Thiên Cơ dốc hết toàn lực, còn có đội ngũ đại diện võ giả do phái Bắc Đẩu dẫn đầu, đội hình như vậy, cường đại chưa từng có, nhưng cuối cùng chẳng những không có thành công giải quyết Sở Trần, còn khiến Sở Trần ứng thế đột phá đến trình độ võ đạo tông sư.

Sau khi đội đại diện Hương Sơn rút khỏi

Dương Thành, tàn trận phái Thiên Cơ cũng đi tới kinh thành.

Bọn họ vẫn ẩn núp dưới chân Hương Sơn, chờ mong trên Hương Sơn, cường giả phái Bắc Đẩu có thể lên cao hô lên, dùng đội hình càng thêm cường đại đi đối phó sở Trần, không nghĩ tới, cuối cùng lại đợi không thấy, phái Bắc Đẩu lại nuốt phải trận thiệt hại này.

“Hừ, còn được xưng là đại phái siêu cấp gì, bị một hậu bối trẻ tuổi cửu Huyền Môn áp

đến thở không nổi, ngay cả tâm tư phản kháng cũng không có.” Lâu Ngụy cũng tức giận, hừ lạnh.

Người của phái Thiên Cơ trong phòng thần sắc khó nén thất vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK