Mục lục
Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma - Ann Nguyệtt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Mặc dù con không làm đặc công hay là đi đánh bắt tội phạm nhưng đã muốn làm một cảnh sát thì việc học võ là không thể qua khỏi.

Chúng con gặp nhau tại học viện và dần yêu nhau nhưng do tính chất công việc nên hai đứa vẫn chưa tính chuyện cưới xin. Thời gian dần trôi qua, tuổi tác của hai con cũng đẫn một lớn nên chuyện lập gia đình là không thể tránh khỏi.

Trong một lần hai tụi con làm tiệc chia tay để anh ấy đi làm nhiệm vụ thì không mai đã phát sinh quan hệ. Anh ấy hứa sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ lần này sẽ xin rút khỏi đội đặc nhiệm làm một cảnh sát bình thường rồi sẽ cưới con.

Nhưng không ngờ anh ấy lại gặp chuyện"

Cô gái kia vừa nói vừa khóc thương tâm, còn ba mẹ của cô thì rầu rĩ nhìn nhau. Còn Diệp Viên Hy thì nhìn ông anh trai của mình đang nằm bất động trên giường ngủ mà thầm than trong lòng:

Ôi trời, không ngờ là mình được lên chức làm cô rồi. Ông anh hai này đúng là quý hóa quá, làm con gái nhà người ta có bầu rồi bây giờ lại nằm liệt giường như con cá chết ở đây.



Dù gì thì đứa con trong bụng cô gái này cũng là cháu ruột của hai người nên không thể nào bỏ được. Cô gái ấy cũng sẽ nói đời này chỉ lấy một mình anh hai cô.

Nếu như suốt cuộc đời này Diệp Nghiên Vũ không tỉnh lại thì cô gái ấy cũng nguyện bên cạnh chăm sóc anh hai cô cả đời.

Ba mẹ cô cũng vì câu nói này mà cảm động đến phát khóc. Cha cô còn nói đợi đến khi nào anh hai của cô tỉnh dậy sẽ ngay lập tức tổ chức đám cưới cho hai người.

Còn anh ấy không tỉnh dậy thì hai người sẽ nuôi cháu, để cô ấy có thể đi tìm hạnh mới cho cuộc đời của mình.

Vậy là mọi chuyện cứ thế mà kết thúc êm đẹp, cô cứ thế mà có thêm một người chị dâu và một đứa cháu.

Vì tình hình sức khỏa của anh hai cô không được tốt lắm lại thêm chị dâu lại mang thai nên ba mẹ cô quyết định chuyển lên đây sống luôn.

Cô đã mua cho ba mẹ cùng chị dâu một ngôi nhà rộng thoải mái gần bệnh viện để tiện đi lại chăm sóc bệnh nhân. Với lại căn nhà kia của cô có rộng nhưng nơi đó cô ở cùng Diệp Tử Kiệt và cô bạn thân Mạn Mạn, còn Duy Khánh, Chước Tư, Tỉnh Lâm, Hàn Mặc và Châu Khải Hiên thỉnh thoảng cũng sẽ ghé đó để nói với cô một vài chuyện cần giải quyết.

Hoặc lâu lâu mấy người đó cũng có thể ngủ lại vì chổ ở của cô rộng rãi, nhà ở mặt tiền của thành phố lớn nên tiện đường mà tấp vào. Kể từ khi khôi phục trí nhớ cô đã cho người dọn dẹp để mấy người đó mỗi người ở một phòng.



Biệt thự trên núi thì khá xa nên bất tiện khi đi lại, vì thế mà mọi người chuyển địa điểm đến nhà cô. Để ba mẹ ở chung nhà rồi nhìn thấy đám người mặt đồ đen đi ra đi vào, lúc nào cũng mang cái bộ mặt nguy hiểm thì không tiện cho lắm.

Ở lại nói chuyện được một lúc rồi thì cô quay trở về biệt thự, trên đường đi cô còn bật điện thoại lên xem những gì đang diễn ra ở nhà của mình.

Trong điện thoại cô thấy một bóng dáng nhỏ bé đang âm thầm nhìn xung quanh rồi bước vào phòng làm việc một cách cẩn thận để tìm kiếm gì đó trong đống giấy tờ lộn xộn trên bàn. Người đó còn kỹ đến nổi đeo cả bao tay.

"Xem ra mình đã để bọn chúng tự tung tự tác quá lâu rồi nhỉ, thời cơ thu lưới đã đến rồi"

Cô láy xe thẳng đến căn biệt thự rồi tiến thẳng lên phòng làm việc.

Cánh cửa vừa mở, hình ảnh một cô bé đang cẩn thận lục lọi giấy tờ đập thẳng vào mắt cô. Cô bé vừa nghe có tiếng động thì giật mình rồi ngước đầu lên nhìn cô, hai người bốn mắt chạm nhau.

"Chào tiểu Khả Ái, cái tên đẹp nhưng con người thì không đẹp tí nào"


"Chị, tại sao chị lại"


"Muốn qua mặt bà chị đây à, em còn non lắm"


Tiếp đến là một số người làm từ bên ngoài đi vào bắt cô bé lại.


"Các người cứ giao đứa bé cho Diệp Tử Kiệt để thằng nhóc đó tự giải quyết, dù sau đi nữa đứa bé này cũng là do nó mang về"


Cô biết thế giời này không dễ sống, con đường cũng đầy những sát thủ đường đua, việc cài người vào để thăm dù hay hảm hại đối thủ cũng là điều bình thường nhưng có điều cô nhóc này chỉ là một đứa trẻ.


Bỏ chuyện này ra sau đầu rồi cô lập tức đi về phòng ngủ, cuộc sống không có anh làm cô rất mệt mỏi nên giờ cô không còn tâm trạng để quan tâm đến những chuyện xung quanh.


Những việc cô đang làm chỉ là đang gồng mình để gánh vách Hàn thị thay anh, quản lý ước mơ của cô Mạn Hy Dạ. Hiện giờ Diệp Viên Hy cô chỉ đang tồn tại mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK