Sau khi gõ cửa xong thì cô bước vào. Bên trong là hai người con trai, một người thì nằm trên giường bệnh còn một người thì ngồi ở cái ghế.
"Người nằm trên giường bệnh chính là Châu Khải Hiên còn người ngồi trên cái ghế kia chính là Chước Tư, chuyện này sớm muộn gì Chước Tư cũng biết nên cô cứ nói với hai người đó"
Nghe lời của anh thì cô chỉ nghe gật đầu một cái. Chước Tư thấy cô thì chuẩn bị đứng dậy đi ra ngoài. Thấy thế cô liền lên tiếng:
"Anh kia anh không cần phải đi ra ngoài đâu"
Haiz.. cô công nhận đến thuộc hạ của anh cũng rất có khí chất, bây giờ hai người họ ai nấy cũng đều nhìn cô bằng cặp mắt đầy lạnh lùng và đề phòng.
"Bọn họ đã biết cô không phải y tá"
"Ủa sau bọn họ biết hay vậy"
"Có y tá nào mà lơ tơ mơ như cô đâu"
"Anh quá đáng vừa thôi nha"
"Làm việc chính đi"
"Ò"
Châu Khải Hiên và Chước Tư nhìn cô nói chuyện với không khí nên hai người họ tưởng đầu óc của cô có vấn đề, mặc dù vậy như họ vẫn dữ bộ dạng đề phòng.
Diệp Viên Hi nói chuyện với anh xong thì cô đi thẳng đến giường bệnh của Châu Khải Hiên rồi ngồi xuống:
"Chúng ta đều là người cùng hội cùng thuyền nên hai anh không cần phải phòng bị như thế đâu."
Cô vừa nói dứt câu thì hai người kia nhìn cô bằng một gương mặt không cảm xúc và ánh mắt thì lạnh tanh.
"Thôi được rồi tôi không lòng vòng nữa mà vào thẳng vấn đề chính. Chuyện là lão đại của các anh hiện giờ đang là một hồn ma và tôi có thể nhìn thấy anh ta.
Tôi biết chuyện này có hơi viễn vong như nó là sự thật. Nếu như các anh không tin tôi có thể nói sơ qua về thân phận của hai anh."
Nói xong cô chỉ tay về hướng người đang nằm trên giường và nói:
"Anh là Châu Khải Hiên trợ lí ủa Hàn Chiêu Dạ chuyên phụ tráchquản lí về bạch đạo, biệt danh trong hắc đạo chính là Lam Hiên."
Tiếp đến cô chỉ về người đang ngồi trên ghế:"Còn anh tên Chước Tư chuyên phụ trách về phía hắc đạo và sở trường chính là công nghệ thông tin và bắn súng.
Ở căn biệt thự riêng của lạo đại mấy anh có một tầng hầm bí mật. Bên dưới thường là nơi trao đổi thông tin, tập luyện của mấy anh và còn có cả con đường dẫn tới trụ sở chính của tổ chức."
Chước Tư nghe cô nói thì chỉ trầm mặt nói:"Cô nghĩ chúng tôi là trẻ con hay sau mà tin vào chuyện hông ma, hơn nữa những thông tin cô nói có thể là cô tra ra thì sau"
"Ồ một tổ chức lớn như mấy anh nói về thân phận chính là tuyệt mật, mà đã là chuyện tuyệt mật thì tôi có thể dể dàng tra ra và biết được sau.
Hơn nữa những thông tin này chỉ có Hàn Chiêu Dạ và hai anh và hai thành viên khác trong tổ chức biết thôi. Nếu hai anh không nói cho tôi biết, hai người kia tôi cũng chả quen vậy nênchỉ có lão đại của mấy anh nói cho tôi biết mà thôi"
"Có thể cô là dáng điệp của một tổ chức khác thì sau" Tuy nói như vậy nhưng cả Châu Khải Hiên và cả Chước Tư cũng đã buôn bỏ phòng bị và dần tin cô.
"Các anh sống trong môi trường đấu đá riết rồi đầu óc cũng chỉ toàn mấy thứ đấu đá và nghi ngờ.
Chuyện này cũng không trách mấy anh được. Haiz... các anh có tin những gì tôi nói hay không cũng không quan trọng nữa. Tôi chỉ có nhiệm vụ truyền lời nói của Hàn Chiêu Dạ đến với các anh thôi"
Bây giờ cô nói chuyện anh là hồn ma nữa thì chỉ tốn thêm thời gian nên bây giờ cô quyết định vào thẳng vẫn đề luôn. Nhưng cô chỉ mới định nói thì Hàn Chiêu Dạ lên tiếng.
"Ở đây có máy ghi âm"
"Chổ nào"
"Phía dưới đầu giường của Châu Khải Hiên"
Diệp Viên Hi nghe thế thì đứng dậy đi đến chổ mà anh chỉ, quả thật ở đây có một cái máy ghi âm, cô gỡ nó ra rồi đưa Chước Tư.
"Các anh đúng là sơ suất mà, nếu như chuyện này mà để lọt vào tai của người khác thì chúng ta tôi đời"
Nói xong cô đưa cho cái mái ghi âm cho Chước Tư vì anh ta là người hắc đạo nên thích hợp làm mấy chuyện này. Diệp Viên Hi nghĩ vậy
"Ở bên ngoài có người đang theo dỗi chúng ta"
"Vậy những chuyện nãy giờ"
"Người này chỉ mới vừa mới đến thôi"
"Ò"
Nghe những lời anh nói xong thì cô quay qua nói nhỏ với đám người Chước Tư.
"Lão đại các anh bảo hiện giờ đang có người theo dỗi và tôi nghĩ chắc họ đang nhắm tới anh đấu Châu Khải Hiên nên anh hãi cận thận nhé.
Bây giờ chúng ta nên trao đổi phương thức liên lạc cho nhau đi, những chuyện khác để hôm nào rãnh nói sau.
Àk còn cái máy ghi âm các anh nhớ chỉ xóa đoạn hội thoại của chúng ta rồi để lại chổ củ để tránh bức dây động rừng"
Sau khi trao đổi phương thức liên lạc xong thì cô rời đi. Vốn định nói chuyện đưa thân xác của anh đến nơi khác nhưng có vài con chuộc nên bây giờ phải gác chuyện này qua một bên thôi.
Cô đi rồi thì Châu Khải Hiên đưa mắt nhìn Chước Tư.
"Cậu nghĩ sau về lời nói của cô gái lúc nãy"
"Tuy có chúc huyền nhuyễn nhưng chắc nó là sự thật vì những chuyện cô ta nói không phải ai cũng biết"
"Ukm tôi cũng nghĩ vậy nhưng chúng ta vẫn nên đề phòng và quan sát thêm"
"Anh ở đây nghĩ ngơi đi, tôi có việc nên phải đi xử lí"
Nói xong thì Chước Tư làm một loạt động tác với máy ghi âm rồi gắn nó lại chổ mà củ rồi rời đi.