Mục lục
Mục Thần - Mục Vỹ (truyện full tác giả: Ốc Sên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người chủ trì lại bước lên bục đấu giá, nói: “Hi vọng sau khi ta nói phương thức luyện chế này ra, mọi người có thể giữ bình tĩnh”.

“Trước tiên, đan dược này đã được đại sư Diệu Thanh kiểm nghiệm, nó thuộc vào loại thượng thượng thừa trong các phương thức luyện chế tam phẩm, là đan dược tam phẩm cực phẩm, cho nên giá khởi điểm là ba triệu linh thạch hạ phẩm”.

“Ba triệu? Hét giá kinh thế!”

“Ba triệu cơ? Giá khởi điểm cao quá!”

“Đúng, xem ra chỉ có gia tộc hạng hai và bốn gia tộc lớn có thể tranh giành được thôi”.

Nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người, người chủ trì lại nói: “Có thể bây giờ mọi người thấy không thể chấp nhận được cái giá này, nhưng hãy nghe ta nói về công dụng của nó đã”.

“Như mọi người đã biết, thành Bắc Vân chúng ta sống dựa vào dãy nũi Bắc Vân, số dược liệu và quặng sắt có được cũng từ đây mà ra. Mọi người đi vào dãy núi này, ít nhiều cũng sẽ gặp thú dữ, bị tấn công thì cụt tay què chân cũng là chuyện bình thường”.

“Khi một võ giả mất đi một cánh tay hay một bàn tay thì gần như đã bị coi là tàn phế, cho nên đan dược này có tên là Ngọc Cốt Đan. Nó là đan dược giúp võ giả cụt tay chân có thể mọc lại, lưu thông máu huyết sản sinh xương cốt. Hơn thế nữa, xương thịt mới được sinh ra còn mạnh mẽ hơn trước đó gấp hàng chục lần”.

“Ngọc Cốt Đan!”

“Thay da đổi thịt, xương gãy lại mọc!”

“Trời ơi! Ta không nghe nhầm chứ!”

Bất chợt, cả phòng đều hô lên.

Vì loại đan dược này đúng là vượt xa Hối Khiếu Đan.

Trong một năm, có ít nhất hàng nghìn hàng vạn võ giả của thành Bắc Vân đi vào dãy núi Bắc Vân, trong đó có quá nửa người dù về được thì cũng gãy tay què cẳng.

Một võ giả như vậy thì sau này chỉ có thể thành một người tàn phế thôi.

Ở nơi khác, tác dụng của Ngọc Cốt Đan cũng rất cừ, nhưng chắc chắn sẽ không được chào đón bằng ở thành Bắc Vân.

Nên ba triệu linh thạch hạ phẩm không hề đắt chút nào.

Đáng, rất đáng!

Trưởng tộc của các gia tộc đang ngồi trên ghế tính toán. Bỏ ra ba triệu linh thạch hạ phẩm để mua phương thức luyện chế, sau đó dù mời thầy luyện đan ba sao tới luyện chế thì một viên đan dược cũng đủ kiếm được năm trăm nghìn hay thậm chí là một triệu linh thạch. Thương vụ này đúng là quá hời.

“Được, bốn triệu. Phong Vô Hành ta trả bốn triệu. Mua được phương thức luyện chế này chẳng khác nào mua được về một núi vàng”.

“Phong Vô Hành, có bốn triệu mà ông cũng đòi mua ư? Nhà họ Miêu ta trả năm triệu”.

“Năm triệu rưỡi!”

Lúc này, các gia tộc khác tại đây cũng không nhịn được nữa, bọn họ thật sự rất cần Ngọc Cốt Đan này.

Đan dược tam phẩm rất quý, nhưng cũng phải xem giá trị nữa.

Giá trị của Ngọc Cốt Đan này chắc chắn hơn hẳn các đan dược tam phẩm khác.

“Hối Khiếu Đan, Ngọc Cốt Đan. Sư phụ, sau này, trò cũng sẽ luyện chế các đan dược này”, thấy các vị trưởng tộc hàng ngày điềm tĩnh đều đang phát điên trong phòng đấu giá, Diệu Tiên Ngữ không nhịn được nói.

Phương thức luyện chế đan dược này quá quý giá, bảo sao bọn họ không động lòng.

“Yên tâm, sau này sư phụ sẽ dạy con. Nhưng bây giờ, nếu con có thể luyện chế ra được năm trang phương thức luyện chế đan dược nhị phẩm mà ta đưa cho thì ta sẽ truyền tiếp cho con đan dược lợi hại hơn”.

“Thật không ạ?”

Thấy Mục Vỹ nói vậy, hai mắt của Diệu Tiên Ngữ sáng lên.

Với một thầy luyện đan thực thụ mà nói, phương thức luyện đan luôn là hấp dẫn nhất.

Đến đại sư Diệu Thanh, khi nhìn thấy hai phương thức luyện chế đan dược tam phẩm này, cũng kinh ngạc hồi lâu.

Cuối cùng sau khi kiểm định phương thức luyện chế này không có vấn đề gì, đại sư Diệu Thanh đã định mua lại. Nhưng Mục Vỹ đồng ý tặng cho ông ấy, ông ấy ngại, không dám nhận, nên giờ mới có trò bán đấu giá này.

“Sáu triệu!”

Lúc này, trong phòng đấu giá, giá của Ngọc Cốt Đan đã tăng lên con số sáu triệu linh thạch hạ phẩm.

Số linh thạch này tương đương với tổng thu nhập một năm của bốn gia tộc lớn.

Nhưng có vẻ như con số này vẫn chưa hề có dấu hiệu ngừng tăng.

Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ đứng cạnh Thiệu Danh Ngự cũng không ngồi yên được nữa.

Với các gia tộc như bọn họ mà nói thì đan dược này đúng là có sức hấp dẫn trí mạng.

Nếu để các gia tộc hạng hai đỉnh cấp mua được, không đến hai năm, gia tộc bọn họ sẽ bị vượt mặt.

“Bảy triệu!”

Cuối cùng, Điêu Chấn Vân đã phải lên tiếng.

Theo Mục Vỹ đã giao hẹn trước đó, với giá bảy triệu thì ông ta phải bỏ ra mười bốn triệu linh thạch hạ phẩm. Nhưng bây giờ, ông ta không còn để tâm đến chuyện đó nữa.

Mười bốn triệu, với tài năng của nhà họ Điêu ông ta thì không tới hai năm là có thể thu hồi về dựa vào Ngọc Cốt Đan này.

“Tám triệu!”

Uông Đông Vũ cũng không nhịn được nữa.

Sức mê hoặc của Ngọc Cốt Đan đúng là quá lớn.

“Hai người…”, thấy Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ đều tham gia, Thiệu Danh Ngự xám mặt. Nhưng ông ta còn chưa kịp nói hết câu, một tiếng hô lớn chợt vang lên.

“Ta trả chín triệu!”

Tiếng hô này vừa vang lên, cả phòng đấu giá lại im lặng.

Chín triệu là một con số trên trời.

Nhưng khi nhìn thấy người đưa ra cái giá này, mặt Thiệu Danh Ngự trắng bệch.

“Đại sư Cốc Hoắc!”

“Trưởng lão Cốc Hoắc!”

Thiệu Danh Ngự trợn mắt há mồm nhìn Cốc Hoắc, câm nín.

“Xin lỗi Thiệu trưởng lão!”

Cốc Hoắc nhìn Thiệu Danh Ngự, xin lỗi.

Cốc Hoắc là thầy luyện đan ba sao, cũng là đại sư luyện đan nổi đình nổi đám của Thánh Đan Tông, đồng thời là trợ thủ mà Thiệu Danh Ngự mời tới lần này.

Để trợ giúp nhà họ Điêu và nhà họ Uông đánh bại nhà họ Tần và nhà họ Mục.

Nhưng ai ngờ khi thấy Ngọc Cốt Đan, đại sư Cốc Hoắc cũng đã động lòng, hơn nữa còn đồng ý bỏ ra chín triệu linh thạch hạ phẩm.

“Thiệu trưởng lão, ta biết ông mời ta đến đây để làm gì. Nhưng lần này, lão phu buộc phải giành được phương thức luyện chế đan dược này!”

Cốc Hoắc nhìn Thiệu Danh Ngự với vẻ kiên định chưa từng có.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK