"Gần đây, nhà họ Tề..."
"Á!"
Mặc Dương vừa mở lời thì đột nhiên có tiếng hét thảm thiết vọng lại từ trong tiệm rèn, làm cho cả con phố đều rung lên.
"Hừm, nói tiếp đi".
"Ặc, sư phụ à, thật sự không sao chứ?"
"Hay con đi xem xem?", Mục Vỹ trêu đùa.
"Thôi thôi!", Mặc Dương khoát tay lia lịa, toát mồ hôi nói: "Gần đây nhà họ Tề đã liên kết với hai gia tộc họ Điêu và Uông, hơn nữa con nghe nói ông nội của Thiệu Minh..."
"Á!"
"..."
"Thiệu Danh Ngự gọi một số thầy luyện đan và thầy luyện khí đến trợ giúp hai nhà Điêu và Uông..."
"Á!"
"Nhà họ Uông và nhà họ Điêu đem mấy trăm viên đan dược nhất phẩm, nhị phẩm, nghe nói còn có đan dược tam phẩm đi đấu giá, còn bán cả một số lượng lớn phàm khí và huyền khí..."
"Á!"
Mặc Dương cứ giải thích từng câu trong tiếng la đau đớn của Tề Ngự Phong như thế.
Cuối cùng tiếng hét của ông ấy cũng dừng lại, gã cũng đã kể xong.
"Thì ra là vậy! Thiệu Danh Ngự, nhà họ Tề, thú vị đây..."
"Cạch!", cửa phòng trong của tiệm rèn mở, một người từ từ đi ra ngoài.
Mặc Dương không ngẩng đầu lên, uống một ngụm nước rồi than vãn: "Tề Minh, cha ngươi sao rồi? Vừa rồi ông ấy hét to đến mức ta vỡ màng nhĩ rồi đây này".
"Hô hô, nhờ ơn Mục tiểu huynh đệ, ta tốt hơn rồi!"
"Phụt!"
Nghe thấy giọng nói này, Mặc Dương chưa kịp nuốt nước xuống thì đã phun hết ra ngoài.
"Tề thúc... thúc... thúc đứng lên kìa?"
Gã đứng bật dậy, ngơ ngác nhìn Tề Ngự Phong.
"Cảm ơn thầy Mục!"
Ông ấy vừa nói xong thì muốn quỳ xuống.
"Đứng dậy đi, đứng dậy đi!", Mục Vỹ kéo Tề Ngự Phong lên, cười nói: "Cứu ông thứ nhất vì ông là phụ thân đứa học trò bảo bối của ta. Hai là vì một thầy luyện khí có thiên phú như ông thật sự quá hiếm thấy, tiếc là bị mai một tài năng những hơn mười năm, ta muốn xem tiềm lực của ông cao đến đâu. Thứ ba, ha ha... mong ông hãy gia nhập nhà họ Mục..."
"Ta đồng ý gia nhập!"
"Ta vẫn chưa nói hết mà!", Mục Vỹ hí hửng cười: "Sau khi gia nhập, ông sẽ trở thành trưởng lão khách khanh của nhà họ Mục, được nhận bổng lộc và đãi ngộ mà một thầy luyện huyền khí xứng đáng nhận được. Ngoài ra, ta còn sẽ cung cấp cho ông phương pháp luyện chế các loại huyền khí nữa!"
"Trời đất... Sư phụ, người có phải đang mời chào trưởng lão đâu, quả thật là..."
Không chỉ đãi ngộ như một thầy luyện huyền khí mà còn cung cấp phương pháp luyện khí, đây đúng là điều kiện còn hấp dẫn hơn cả điều kiện do học viện Bắc Vân đưa ra.
"Lắm mồm quá, im lặng!"
"Cảm ơn sư phụ".
Tề Minh nghe xong thì quỳ xuống đất, dập đầu ba lần.
Ba cái dập đầu này không quá chút nào.
"Được rồi, không nói đâu xa, lần này nhà họ Điêu và nhà họ Uông được Thiệu Danh Ngự giúp đỡ, chúng ta cũng nên đáp lễ lại mới được!"
"Đáp lễ gì ạ?"
"Ha ha, đáp lễ gì? Không phải họ bán đan dược sao, để xem đan dược và phương thức luyện đan cái nào bán đắt hơn".
"Hả?", Mặc Dương trừng mắt nhìn hắn: "Sư phụ, đừng nói là người định bán phương thức luyện đan chứ?"
"Có gì không thể!"
Mục Vỹ cười nói: "Một tờ phương thức luyện đan thì cả một trăm viên đan dược cũng không sánh bằng đâu. Ta không tin Thiệu Danh Ngự có thể lấy ra bao nhiêu đan dược để đấu lại".
"Nhưng mà một tờ phương thức luyện đan thật sự quá quý giá, nếu đem đi..."
"Tên nhóc thối, trong đầu sư phụ con toàn là phương thức luyện đan thôi, con còn sợ sư phụ hết hàng sao!", hắn vỗ vỗ đầu Diệu Tiên Ngữ, mỉm cười đáp lại.
"Đi thôi, cho họ một niềm vui bất ngờ".
Sáng sớm hôm sau, Thiệu Danh Ngự vừa rời giường thì nghe thấy tiếng gõ cửa dồn dập.
"Sư phụ, không ổn rồi, Mục Vỹ lấy ba tờ phương thức luyện đan đi đấu giá, có nhất phẩm, nhị phẩm và tam phẩm ạ!"
"À? Ba tờ phương thức luyện đan thôi mà, có gì mà phải hốt hoảng thế đâu?", ông ta khoát tay, ra chiều không quan tâm.
"Nhưng ba tờ phương thức luyện đan này đã giúp nhà họ Mục kiếm được rất nhiều linh thạch, con sợ..."
"Chỉ là ba phương thức luyện đan thôi, không ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng. Ta không tin một nghìn viên linh đan kia không thể lật đổ nhà họ Mục".
"Ông nội, ông nội, có tin xấu".
Thấy Thiệu Minh hối hả chạy tới, Thiệu Danh Ngự khó chịu hỏi: "Lại sao nữa?"
"Mục Vỹ... Mục Vỹ tung tin ngày mai sẽ đấu giá mười tờ phương thức luyện đan, hơn nữa toàn bộ đều là phương thức luyện đan để luyện chế đan dược nhị phẩm!"
Phương thức luyện đan nhị phẩm!
Thiệu Danh Ngự sững sờ.
Tính trên cả nhà họ Điêu thì chỉ có dưới mười phương thức luyện đan nhị phẩm thôi, Mục Vỹ lấy đâu ra nhiều như vậy?
"Chết tiệt!"
Thiệu Danh Ngự vô cùng bực tức, Mục Vỹ đã trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt ông ta.
"Ta phải đi gặp mặt cậu ta mới được!"
Hôm nay, Thánh Đan Các nườm nượp người.
Hôm qua Mục Vỹ lấy ba tờ phương thức luyện đan ra, đã được Thánh Đan Các giám định là phương thức luyện đan dùng được.
Hôm nay nhà họ Mục lại đem mười tờ phương thức luyện đan nhị phẩm đến đấu giá, toàn bộ thành Bắc Vân đã trở nên náo động.
"Hê hê, sư phụ không biết đâu, hôm qua phương thức luyện đan tam phẩm bị một thầy luyện đan ba sao do lão già Thiệu Danh Ngự kia mời tới mua đi rồi, trả 900 nghìn linh thạch hạ phẩm lận đấy ạ".
900 nghìn linh thạch hạ phẩm bằng thu nhập một năm của nhà họ Mục.
"Yên tâm, hôm nay sẽ có kịch hay để xem!", Mục Vỹ vui vẻ nói, trên mặt là nụ cười thần bí.