Mục lục
Mục Thần - Mục Vỹ (truyện full tác giả: Ốc Sên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc này, trong phủ nhà họ Mục, sau một khoảng thời gian ầm ĩ, mọi người dần giải tán. Trong biệt viện của Mục Vỹ.

“Vỹ ca, huynh định đến dãy núi Bắc Vân à!”

“Tiểu nha đầu, thế cũng phải hỏi à? Huynh buộc phải tìm được cỏ Phong Linh. Cha của Tề Minh là một thầy luyện huyền khí thiên tài, không nên bị mai một”.

“Thế muội đi với huynh nhé!”

“Muội?”

“Ừm!”, Tần Mộng Dao cười nói: “Bây giờ, muội đã là cảnh giới Tụ Khiếu - tầng thứ mười của thân xác, chân nguyên trong cơ thể hùng mạnh, thêm sức mạnh của thần phách Băng Hoàng nữa. Đến cường giả đã bước vào mười tầng Linh Khiếu, đã đả thông huyệt khiếu thứ nhất là Hợp Cốc, muội cũng có thể đối phó được!”

Mười tầng Linh Khiếu, nói chính xác phải là mười tầng Linh Huyệt mới đúng.

Sau khi đạt đến tầng thứ mười của thân xác, cơ thể của võ giả đã hoàn toàn lão luyện, bắt đầu có thể ngưng tụ huyệt khiếu.

Mỗi khi đả thông một huyệt khiếu của mười huyệt khiếu lớn trong cơ thể là đủ dẫn một lượng lớn chân nguyên lớn mạnh ra ngoài để bảo vệ cơ thể.

Tầng thứ nhất của Linh Huyệt là khai thông huyệt Hợp Cốc. Huyệt đạo này nằm ở gan bàn tay, một khi đả thông thành công, đôi tay của võ giả sẽ có sức mạnh lớn, hơn sức mạnh mười tầng của thân xác gấp mười lần.

Tần Mộng Dao nói mình chắc chắn có thể đối phó được với võ giả tầng thứ nhất của cảnh giới Linh Huyệt, điều này thật sự khiến Mục Vỹ thấy hơi kinh ngạc.

“Có một mỹ nữ thế này đi theo bảo vệ, đừng nói là động Phong Lĩnh, lên núi đao xuống biển lửa, Mục Vỹ ta đây cũng dám xông pha!”

“Chỉ được cái dẻo miệng!”

“Vâng vâng, Tần đại mỹ nữ đã có lời, Mục Vỹ ta không dám luyên thuyên nữa!”, Mục Vỹ cười he he, rồi nghiêm túc nói: “Dao Nhi, lúc đột phá tầng thứ mười, muội nhớ phải hoàn toàn dung hợp đan điền với thần phách Băng Hoàng đấy, sau này sẽ có tác dụng thần kỳ!”

“Ừm!”

Dù Tần Mộng Dao không biết tại sao Mục Vỹ nói vậy, nhưng cô vẫn tin.

Mạng của cô là do hắn cứu, thì có gì mà cô không tin hắn được?

Mục Vỹ hiểu rõ điểm này.

Chân nguyên có được là nhờ võ giả hấp thu sức mạnh của đất trời, còn sức mạnh thuộc tính băng của thần phách Băng Hoàng thì là do Băng Hoàng tự tạo ra.

Nếu có thể kết hợp chân nguyên với sức mạnh của thần phách một cách triệt để, thì sau này, chân nguyên trong cơ thể của Dao Nhi sẽ chứa sức mạnh thuộc tính băng của thần phách Băng Hoàng. Hai thứ đó hoà làm một, Tần Mộng Dao mới có thể hoàn toàn hợp thành một thể với thần phách.

Tới lúc ấy, cô sẽ càng dễ nhớ lại ký ức của kiếp trước, mà con đường trở thành võ giả của cô cũng sẽ rộng mở hơn.

Cùng lúc đó, ở Thánh Đan Các!

Hai anh em Thiệu Minh và Thiệu Vũ đang sửa sang áo quần, nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ của lầu các.

“Đại ca, nhóm Thanh Lăng, Tạ Vũ đến rồi. Đệ nghe nói Đường Minh Dương, Thiết Sơn Hộ và Ba Dụ Đức cũng đã dẫn người tới thành Bắc Vân. Chắc vài ngày nữa, họ sẽ tới dãy núi Bắc Vân để điều tra động Phong Lĩnh”.

“Ừ!”

Thiệu Minh nắm tay lại, nói: “Lần này để ba người bọn họ ra trận trước đi. Động Phong Lĩnh có liên quan đến huyệt mộ của một võ giả tầng thứ năm của cảnh giới Linh Huyệt. Để bọn họ vào đó xông pha trước coi như dò đường cho chúng ta!”

“Đúng ạ!”

Thiệu Vũ gật đầu.

Lần này, hai huynh đệ bọn họ đến đây là vì động Phong Lĩnh của dãy núi Bắc Vân.

Nói ra cũng trùng hợp. Nửa năm trước, một đệ tử của Thánh Đan Tông đã đến thành Bắc Vân rèn luyện, sau đó đi vào động Phong Lĩnh. Người đó chẳng những may mắn thoát chết, mà còn phát hiện hình như trong động có kho báu.

Ở một nơi có hàng triệu cư dân như thành Bắc Vân thì võ giả tầng thứ năm cảnh giới Linh Huyệt chính là một cường giả đỉnh cấp.

Nếu trong bốn gia tộc lớn xuất hiện một cường giả như vậy, thì thực lực của thành Bắc Vân chắc chắn sẽ lớn mạnh trở lại.

“Ta có linh cảm, động Phong Lĩnh này là cơ hội để ta bước vào cảnh giới Linh Huyệt. Chỉ cần bước vào được cảnh giới ấy, ta sẽ có cơ hội trở thành đệ tử tinh anh của Thánh Đan Tông, khéo sau này còn có thể trở thành đệ tử hạt nhân ấy chứ!”, Thiệu Minh cười nói: “Đến lúc đó, ông nội sẽ thưởng cho ta một món địa khí, thậm chí ta còn có thể trở thành đệ tử chân truyền của Thánh Đan Tông!”

“He he… Đại ca, lần này huynh nhất định sẽ mã đáo thành công!”

“Ừm! Còn đệ nữa, đừng nghĩ tới Mục Vỹ gì đó nữa, phải nhìn xa trông rộng ra. Ở thành Bắc Vân thì Mục Vỹ là một thiên tài, nhưng ở Thiên Vận Đại Lục thì chẳng là cái thá gì đâu!”

“Đệ hiểu rồi”.

Cùng lúc đó, có hơn chục bóng người đang ngồi bên hai chiếc bàn trong quán trọ của thành Bắc Vân.

Đó rõ ràng là người thanh niên dẫn đầu, khoảng hai mươi tuổi, người đó cầm một chiếc quạt xếp, trên mặt luôn giữ nụ cười mỉm, trông như một công tử nho nhã.

“Đường sư huynh, lần này, Thiệu Minh đảm nhiệm việc chỉ huy đến thành Bắc Vân để khảo sát Thánh Đan Các một cách danh chính ngôn thuận, còn chúng ta đến đây…”

“Ha ha… Sợ gì chứ!”, người thanh niên đó gập quạt lại, cười nói: “Thiệu Minh cũng chỉ là một đệ tử nội môn thôi, có là gì đâu. Đường Minh Dương ta đã đến đây, đến đệ tử tinh anh cũng không làm gì được!”

“Đó là điều hiển nhiên!”

“Nhưng lần này, Ba Dụ Đức và Thiết Sơn Hộ đều đã đạt đến cảnh giới Tụ Khiếu - tầng thứ mười, như vậy thì hơi phiền phức”.

Nói đến đây, Đường Minh Dương cau mày.

Y cũng tình cờ nghe về chuyện của động Phong Lĩnh, nhưng không ngờ người biết tin này không phải chỉ có một mình y.

“Đường sư huynh yên tâm! Lần này, còn có hai sư huynh là Vu Dương và Vu Hải là cảnh giới Thông Linh - tầng thứ chín phối hợp với chúng ta, nên có thể chiến đấu với võ giả cảnh giới Tụ Khiếu - tầng thứ mười được. Không cần phải lo về Ba Dụ Đức và Thiết Sơn Hộ, nếu có đánh nhau thật thì chưa chắc mình đã bị thiệt đâu”.

“Ừm!”

Đường Minh Dương biết ba người gây bất lợi cho mình là Thiết Sơn Hộ, Ba Dụ Đức và Thiệu Minh đều đã bước vào cảnh giới Tụ Khiếu - tầng thứ mười, còn y thì vẫn là cảnh giới Thông Linh - tầng thứ chín, y có chút cách biệt so với ba người đó.

Nhưng bên cạnh y có không ít cường giả, nên chưa chắc y đã bị thiệt khi đối mặt với bất kỳ phe nào.

Cùng lúc này, có hai bóng người đang đi thong dong trên con phố đông đúc của thành Bắc Vân,.

Trong đó có một người thanh niên trông vạm vỡ, để râu quai nón, người đó nhìn sang thanh niên cao gầy ở bên cạnh, rồi cười lớn nói: “Ba Dụ Đức, tự nhiên ngươi lại muốn hợp tác với ta, có ý đồ gì thế hả?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK