Mục lục
Mục Thần - Mục Vỹ (truyện full tác giả: Ốc Sên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu nói rõ về phương pháp luyện đan cho ta đã…”

“Không thành vấn đề!”, Mục Vỹ tự tin nói: “Tố Tâm Đan cần cỏ Linh Tâm, hoa Liễu Đằng…”

Mục Vỹ kể một lèo mấy chục loại dược liệu, trong đó có mấy loại đại sư Diệu Thanh chưa từng nghe nói tới. Mục Vỹ lập tức thay thế bằng dược liệu khác.

Đại sư Diệu Thanh vừa ghi nhớ vừa hỏi Mục Vỹ những thắc mắc liên quan tới các dược liệu này.

“Hầu như các dược liệu cơ bản đều có, đại sư Diệu Thanh còn vấn đề gì không?”

“Cậu coi thường ta quá rồi đấy. Ta không luyện chế được đan dược tam phẩm thì chẳng phải cái danh thầy luyện đan ba sao của ta vô nghĩa rồi sao?”

Diệu Thanh tự tin hỏi: “Bao giờ bắt đầu luyện đan?”

“Ngay bây giờ!”

Kỳ thực không phải Mục Vỹ không muốn tự mình luyện đan, mà là hiện giờ hắn vẫn đang ở tầng thứ mười của thân xác, còn cách mười tầng cảnh giới của Linh Khiếu một chút. Muốn luyện chế ra đan dược tam phẩm khá khó khăn.

“Bây giờ?”

“Có vấn đề gì à?”

“Không vấn đề gì, đi thôi!”

Đại sư Diệu Thanh lập tức gật đầu, không thèm để ý tới Diệu Tiên Ngữ đứng cạnh, kéo Mục Vỹ đi vào phòng luyện đan của Thánh Đan Các.

Ông ấy cũng rất chờ mong Tố Tâm Đan mà Mục Vỹ nó có công hiệu gì!

Suốt mấy ngày nay, Diệu Tiên Ngữ không ngừng kể về Mục Vỹ cho ông ấy nghe.

Thậm chí trong một tháng này, ngày nào Diệu Tiên Ngữ cũng ở trong phòng luyện đan, bắt đầu đổi phương pháp luyện đan mà ông ấy dạy thành một phương pháp hoàn toàn mới.

Sau khi tìm hiểu, ông ấy mới biết đây đều là do Mục Vỹ dạy.

Điều này khiến Diệu Thanh càng hiếu kỳ về Mục Vỹ.

Chứng kiến sự thay đổi của Mục Vỹ trong khoảng thời gian vừa qua, đại sư Diệu Thanh có thể khẳng định sau lưng có một vị cao thủ nào đó đang trợ giúp hắn.

Nếu không làm sao một phế vật lừng lẫy khắp thành Bắc Vân có thể thoắt cái thay đổi nhanh như vậy?

“Bước đầu tiên, đừng đốt lò vội, bỏ cỏ Linh Tâm vào lò đan trước!”

“Hả?”

Đại sư Diệu Thanh nghe thấy lời nói kỳ lạ của Mục Vỹ, tròn mắt hỏi.

Nói đùa gì vậy? Chưa đốt lò đã bỏ dược liệu vào trong lò luyện đan?

“Mục Vỹ, cậu đang làm bừa đấy à?”

“Tin ta!”, Mục Vỹ nghiêm túc đáp: “Ta đang cần Tố Tâm Đan gấp để cứu người, không làm loạn đâu!”

“Được!”

Ông ấy nhớ lại các câu chuyện kỳ lạ về Mục Vỹ được nghe từ Diệu Tiên Ngữ, cũng rất tò mò không biết hắn có thủ đoạn gì.

Diệu Thanh bắt đầu bỏ dược liệu theo thứ tự như lời Mục Vỹ nói.

Đại sư Diệu Thanh không hổ là thầy luyện đan ba sao. Mục Vỹ chẳng cần nói tới lần thứ hai, ông ấy đã hiểu ra.

Cuối cùng đã sắp xếp xong xuôi, Mục Vỹ thở phào một hơi.

“Còn lại giao cho ông nội của trò rồi!”

Mục Vỹ tìm một chỗ đặt mông ngồi xuống, chậm rãi nhắm mắt lại.

Cảnh giới hiện giờ của hắn là Ngưng Nguyên - tầng thứ bảy, nhưng đến tận hôm nay hắn mới phát hiện, tốc độ tiến bộ như vậy quá chậm!

Nếu không nhờ trở thành thầy giáo cao cấp của học viện Bắc Vân, e là hắn rất khó đối phó được đại trưởng lão và nhị trưởng lão.

“Đến lúc đột phá cảnh giới Tụ Đan - tầng thứ tám rồi!”

Cảnh giới Tụ Đan, chân nguyên ngưng tụ thành đan, tập trung ở phần bụng.

Từ cảnh giới Chân Nguyên - tầng thứ bảy lên cảnh giới Tụ Đan - tầng thứ tám không chỉ đơn giản là gia tăng chân nguyên.

Khi chân nguyên ngưng tụ thành nguyên đan, tốc độ khôi phục khi tiêu hao chân nguyên không chỉ tăng gấp mười lần so với cảnh giới Chân Nguyên - tầng thứ bảy, tầng thứ tám còn lợi hại ở chỗ có chân nguyên dồi dào liên tục.

Mục Vỹ khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu điều tiết chân nguyên trong người.

Một tháng này, ngoại trừ dạy Tề Minh, Mặc Dương và Diệu Tiên Ngữ, mỗi ngày hắn đều tu luyện Bổ Thiên Kiếm Đạo.

Chân nguyên trong người hắn đã dung hợp với chân nguyên trong Tru Tiên Đồ đến trạng thái bão hoà trong kinh mạch.

Đột phá tầng thứ tám chỉ là nước chảy thành sông.

Mục Vỹ dẫn dắt chân nguyên trong người di chuyển, cẩn thận quan sát từng ngóc ngách trong cơ thể.

Tốc độ của chân nguyên ngày càng tăng lên, hắn cảm nhận được chúng như đàn cá bơi tung tăng trong biển lớn, không ngừng vùng vẫy hấp thụ năng lượng ở mọi nơi trong người hắn rồi tụ lại ở phần bụng.

Khi toàn bộ chân nguyên đều tụ hợp ở phần bụng của Mục Vỹ, một lượng chân nguyên bành trướng tiếp tục phóng ra trong từng đoạn kinh mạch, từng tế bào hội tụ xuống bụng, không ngừng mở rộng đan nguyên.

Mục Vỹ không hề ngạc nhiên khi chân nguyên trong kinh mạch phun trào.

Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng dung hợp toàn bộ số chân nguyên này vào người.

“Đột phá cảnh giới Tụ Đan - tầng thứ tám!”

Mục Vỹ thầm quát khẽ, chân nguyên trong đan điền nhanh chóng ngưng tụ vào một chỗ, cẩn thận cảm nhận có thể phát hiện một viên đan nguyên đang chìm nổi trong đan điền. Chân nguyên nồng đậm tản ra kinh mạch toàn thân.

Chỉ cần Mục Vỹ muốn, hắn có thể lập tức điều khiển đan nguyên trong đan điền lan ra mọi nơi trong cơ thể, thậm chí còn mạnh hơn trước khi hội tụ chân nguyên.

“Phù…”

Đúng lúc đó, đại sư Diệu Thanh cũng thở phào một hơi, đứng dậy nhìn lò luyện đan, mặt mũi đỏ bừng.

Thật sự quá thần kỳ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK