Trời còn chưa sáng, Ninh Dạ vừa mới dậy đã thấy Lạc Cầu Chân xuất hiện trước cửa nhà mình.
Thấy Lạc Cầu Chân, gương mặt Ninh Dạ đầy kinh ngạc: “Lạc chấp sự? Chẳng phải ngươi đã...”
Y không nói tiếp, Lạc Cầu Chân khẽ mỉm cười: “Sư đệ đừng kinh hãi, ta chưa chết.”
Ninh Dạ bèn thở dài: “Trời xanh có mắt, Lạc chấp sự là trụ cột vững chắc của Giám Sát đường, Giám Sát đường không thể không có ngài.”
Gương mặt Lạc Cầu Chân mỉm cười, ánh mắt híp lại: “Ồ? Ninh sư đệ nghĩ vậy thật sao?”
Ninh Dạ ngơ ngác: “Chấp sự nói vậy là sao?”
Lạc Cầu Chân nhìn vào trong phòng: “Không định mời ta vào à?”
Ninh Dạ cứ như bây giờ mới hiểu ra: “Xin mời chấp sự.”
Sau khi vào phòng, Lạc Cầu Chân nhìn xung quanh: “Chỗ này của ngươi đúng là đơn sơ.”
Ninh Dạ châm trà cho Lạc Cầu Chân: “Sư phụ thường nói, muốn thành đại đạo nhất định phải có lòng chịu khổ, nếu sa vào hưởng thụ sẽ là cái hại.”
Lạc Cầu Chân bèn nói: “Chẳng trách Ninh sư đệ tiến bộ nhanh chóng như vậy.”
Ninh Dạ lắc đầu: “Không nhanh, đã gần một năm rồi mà tu vi chưa tới tầng thứ tư.”
Lạc Cầu Chân như cười như không: “Đã khá lắm rồi, người bình thường phải mất ba bốn năm mới đạt tới đỉnh phong. Còn bây giờ xem ra có thể chỉ mất hai năm rưỡi là ngươi làm được. Với tư chất của ngươi, lại không có nhiều tài nguyên thêm vào, tốc độ này đã vượt qua mức bình thường. Huống chi nghe nói Sát Tâm đao của ngươi đi trước một bước, đã bắt đầu tu luyện Sát Thân đao?”
Ninh Dạ nhìn Lạc Cầu Chân với vẻ kỳ quái: “Sư huynh đang bàn về đạo của ta à?”
“không đến mức đó, chỉ tùy ý hỏi chút thôi, chẳng phải do khi chuyện hôm đó xảy ra ngươi cũng vừa vặn có mặt à? Nói lại thì năm nay Hắc Bạch thần cung đúng là hỗn loạn, bao nhiêu chuyện cứ liên tiếp xảy ra.”
“Đúng vậy, lắm phường trộm cắp, ngay cả chấp sự cũng bị kẻ xấu ám toán. Chẳng hay chấp sự đã tra được manh mối gì chưa?”
“Chẳng phải bây giờ đang thỉnh giáo sư đệ à?”
“Thỉnh giáo ta? Chuyện Thanh Mộc điện?”
“Không hoàn toàn là vậy, ví dụ như Hòe Âm sơn, Cổ Tuyền trấn đều có bóng dáng sư đệ.” Lạc Cầu Chân nói đầy ẩn ý.
Ninh Dạ mỉm cười nói: “Hóa ra chấp sự đến đây là vì việc này. Ta hiểu ý của chấp sự rồi, khi ở Cổ Tuyền trấn đúng là ta từng gặp Việt sư muội nhưng sư muội bị cơ quan của quái vật giết chết, không liên quan gì tới ta. Thực ra sau đó ta cũng từng bị quái vật kia ám toán, mọi người đều biết chuyện này mà.”
Lạc Cầu Chân nhìn Ninh Dạ một hồi rồi nói tiếp: “Ta biết chuyện ngươi nói rồi, ta còn biết khi vụ nổ đầu tiên ở Hiên Vũ các diễn ra, các ngươi đều đang ở Ngưng Tâm Tiểu Trúc, tuy thủ phạm trong bóng tối dùng thủ đoạn kéo dài thời gian dẫn nổ nhưng xét thấy thời gian kéo dài chỉ có hạn, các ngươi không làm được.”
“Chấp sự minh giám.”
“Nhưng vụ nổ thứ hai trong phòng ngủ của Hiên Mộc Lang sư huynh lại khó mà giải thích được.”
“Chấp sự có ý gì?”
Hai mắt Ninh Dạ thẳng thắn nhìn Lạc Cầu Chân, ngay lúc này bình trà vang có tiếng nước sôi vang lên.
Ninh Dạ nhấc bình châm trà cho Lạc Cầu Chân.
Lạc Cầu Chân nhấp một ngụm, nhìn lá trà trong chén: “Khi đó ta vẫn lấy làm lạ, vì sao trong vụ nổ của Hiên Mộc Lang lại dùng Viêm Bạo châu chứ không phải hộp cơ quan?”
“Có gì khác nhau à?” Ninh Dạ hỏi.
“Có chứ.” Lạc Cầu Chân lạnh nhạt đáp: “Tuy Viêm Bạo châu cũng có thể kéo dài thời gian phát nổ nhưng chủ yếu là thông qua việc truyền vào bao nhiêu linh lực. Vấn đề lớn nhất là khó mà nắm bắt thời gian chính xác, kém xa hộp cơ quan tinh xảo kia. Mà trong chuyện này lại có một vấn đề.”
Ninh Dạ chăm chú lắng nghe.
Lạc Cầu Chân nói: “Thời điểm vụ nổ đầu tiên, lúc đó không ai chú ý tới Hiên Vũ các, vì vậy trước khi vụ nổ đầu tiên xảy ra, thủ phạm có rất nhiều thời gian chuẩn bị. Vụ nổ thứ hai lại khác, sau khi vụ nổ đầu tiên diễn ra, mọi người đã cảnh giác, thời gian giữa hai vụ nổ quá ngắn ngủi, trong tình huống này lại ra tay trong phòng ngủ, cần tính toán thời gian cực kỳ chính xác. Vì vậy nếu là ta, ta sẽ sử dụng Viêm Bạo châu trong vụ nổ đầu tiên, dùng hộp cơ quan trong vụ nổ thứ hai, như vậy sẽ thích hợp hơn, ngươi nói xem đúng không?”
Ninh Dạ thầm kinh hãi, biết Lạc Cầu Chân đã nói tới trọng tâm.
Vụ nổ đầu tiên sử dụng hộp cơ quan là vì phải khống chế chính xác thời gian, chuẩn bị cơ hội cho Thiên Cơ, còn vụ nổ thứ hai dùng Viêm Bạo châu đương nhiên là vì Viêm Bạo châu có thể kích nổ tức thời -- Hết cách rồi, ai bảo lúc đó Thiên Cơ không tìm được mảnh vỡ.
Đây là vấn đề khó tránh nổi khi hành động, luôn có rất nhiều chuện không thể dự đoán được.