“Đã bảy ngày liền ta không ngủ rồi, một khi nhắm mắt lại ta sẽ nhìn thấy giấc mộng giống nhau. Ta đã nhiều lần quan sát nó, giống như tiến vào một vòng luân hồi không thể thoát khỏi.”
“Ta nhìn thấy thành phố, một thành phố đen trắng, mỗi bức tường, con đường, người qua lại đều giống như được vẽ trên giấy, đen trắng rõ ràng, lại sống động như thật.”
“Trước mắt ta xuất hiện một thông đạo, gạch trắng xây thành một đường đi. Dọc theo bậc thang đi lên trên, rất nhanh ta đã đến trung tâm một nhà hát rộng lớn. Mái vòm ở nơi này có thể so với nhà hát Drottningholm Palace của Stockholm, cho dù cảnh vật mà ta nhìn thấy đều là đen trắng cũng khó che giấu được sự xa hoa này.
“Sau đó hai cánh tay nhợt nhạt xuất hiện trước mặt ta, một gương mặt kinh khủng thoáng qua, ta nghe được tiếng kêu thảm thiết trong thế giới yên lặng này. Mấy giây sau ta lại đột ngột trở về trên đường,”
“Có hai người chạy nhanh tới, lướt sát qua người ta. Một người trong đó là một bà lão mang khăn đội đầu, một người khác là một người đàn ông mặc áo khoác đen. Gương mặt của bà lão bị che phủ trong bóng đen, còn người đàn ông chỉ có xương đầu, là một bộ xương nhợt nhạt.”
“Ta không biết bọn họ là ai, cũng không biết đây là nơi nào. Người đàn ông kia muốn cứu bà ta? Hay là muốn bắt giữ bà ta đang chạy trốn? Tất cả những thứ này ta đều không hiểu, điều ta có thể nghĩ đến là tại sao ta lại ở đây? Tại sao lại là ta?”
“Ta có thể nói những chuyện này với ai? Không có ai đáng tín nhiệm, không có ai đáng để ta giao phó, cho dù là đứa con gái có quan hệ huyết thống với ta cũng như vậy. Những tiếng thì thầm trong bóng tối, những hình ảnh mặt bên khiến người ta điên cuồng... đám thủ hạ vô năng, đám người phàm vô dụng... ai có thể san sẻ giúp ta? Chỉ dựa vào chính ta mới có thể tỉnh dậy từ ác mộng, khi đó ta sẽ trèo lên ngôi vị của thần, nhìn xuống chúng sinh.”
Cesare Barmond để bút lông ngỗng xuống, ném tấm giấy da dê viết đầy chữ vào trong một chậu than. Hắn nhìn Thiên Không pháp điển trên bàn, cuối cùng đã hạ quyết tâm.
......
Ngày 6 tháng 1 năm 2102, bảy mươi giờ trước khi Blood Owl tỉnh lại.
- Cuối cùng ta vẫn đến nơi này.
Blood Owl mở mắt ra, trông thấy bốn bề là một thế giới đen trắng rõ ràng, cảm giác dưới người là bãi cỏ mềm mại, trước mắt không xa có một dòng sông uốn lượn.
- Nơi này là địa ngục sao?
Blood Owl lẩm bẩm, hắn dùng điều này để nhắc nhở ý thức của mình còn tồn tại, đi đến bên bờ sông:
- Còn đây là dòng sông địa ngục?
- Nơi này đương nhiên không phải là địa ngục.
Tiếng nói chuyện giống hệt như Blood Owl vang lên.
Có một khoảnh khắc Blood Owl đã hoài nghi đây là âm thanh trong đầu mình, hay là tiếng vọng, có lẽ hắn đã nói một câu mà bản thân lại không ý thức được.
- Nơi này chỉ là trong đầu của một kẻ theo chủ nghĩa vô thần, là sự tưởng tượng về hướng đi sau khi chết.
Người kia từ trong bóng cây sau lưng Blood Owl đi ra, quả nhiên hình dáng của hắn cũng giống hệt như Blood Owl.
Blood Owl hỏi:
- Ngươi là Dark Water? Hay là người nào khác?
Hắn lại nhìn cảnh vật chung quanh:
- Đây là một không gian do Thiên Nhất tạo ra đúng không? Các ngươi muốn chơi trò gì?
- Bởi vì ngươi không cảm giác được tội trên người ta, cho nên mới đưa ra phán đoán như vậy.
Một Blood Owl khác nói:
- Nhưng ngươi đã đoán sai, ta chỉ là tưởng tượng của ngươi, là một phần của ngươi, sự xuất hiện của ta là để giúp ngươi thoát khỏi nơi này.
- Vậy sao? Hừ... xin lỗi ta không nhìn thấy cửa ở đâu, hay là... sẽ có thuyền gì đó tới đón ta?
Blood Owl thuận miệng nói.
Không ngờ ngay lúc này bên cạnh hắn bỗng xuất hiện một cánh cửa màu trắng, mà trên con sông kia cũng có một chiếc thuyền nhỏ trôi tới.
- Ta là ý thức ở tầng sâu của ngươi, chuyện mà ta biết thì ngươi hẳn cũng biết.
Lúc này một Blood Owl khác nói:
- Nếu ngươi đã vô thức nói ra hai thứ này, vậy ngươi sẽ có quyền lựa chọn.
Hắn dừng một chút rồi nói:
- Ngươi còn nhớ không? Chúng ta đã bị giết, bị Lãnh Chúa giết chết. Chỉ là vào thời khắc cuối cùng, có người đã bảo vệ một phần khí quan trọng yếu của chúng ta, giấu vào trong một không gian mà Lãnh Chúa cũng không thể phát hiện.
- Bây giờ chúng ta đã được trao tặng máu của tà linh, xương da của ma quỷ, cho nên vấn đề đã xuất hiện. Ngươi muốn tỉnh lại theo cách nào?
- Những lời nhảm nhí mà ngươi nói, ta chẳng hiểu câu nào cả.
Blood Owl nói xong, tay đã đưa về phía cánh cửa bên cạnh.
- Như vậy quả thật rất dễ dàng.
Một Blood Owl khác lập tức nói:
- Nhưng người tỉnh dậy có lẽ là một Blood Owl vĩnh viễn cũng không tìm lại được nhân tính.
- Ngươi đúng là biết rất nhiều.
Bàn tay của Blood Owl đã đặt lên tay nắm cửa, nhưng không chuyển động.
- Ngươi và ta đều biết rõ, còn có một con đường khác, một con đường không đơn giản trực tiếp như vậy. Có lẽ nó rất quanh co, rất thống khổ, nhưng đó mới là ý nghĩa để ngươi và ta tiếp tục sống như một con người. Trên con đường đó có lẽ sẽ tìm được nhân tính của chúng ta.
Giọng điệu của một Blood Owl khác rất kiên định:
- Những thứ đối với rất nhiều người thì không đáng một xu, nhưng đối với ngươi và ta thì lại là bảo vật vô giá không thể có được, rất mỉa mai đúng không?
Blood Owl buông lỏng tay, cánh cửa bên cạnh hắn cũng đã biến mất:
- Đây rốt cuộc là nơi nào?
Người giống hệt như hắn đã biến mất, tựa như chưa từng xuất hiện, mà đáp án dĩ nhiên cũng tan biến theo hắn.
- Hừ... nếu mấy chuyện đáng ghét này là một phần của địa ngục, vậy kẻ thiết kế nơi này chắc là một tên ma men hoặc là một tiểu thuyết gia.
Blood Owl lắc đầu, vẻ mặt không kiên nhẫn đi đến bờ sông.
Chiếc thuyền nhỏ bằng gỗ kia rất quen thuộc, dường như đã thấy ở đâu. Blood Owl không tốn nhiều thời gian đã nhớ lại, lúc ở Venice hắn đã từng ngồi loại thuyền này, đó là thuyền của tên chèo thuyền cố ý kéo dài thời gian kia... Không! Đây chính là cùng một chiếc! Những hình vẽ hoa văn ở mặt bên đều giống nhau.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy, ký ức ảo giác chợt hiện ra, hồi ức trước kia được đánh thức. Blood Owl xác định đây chính là chiếc thuyền trong trí nhớ của hắn.
“Chẳng lẽ thứ tạo thành thế giới này là mảnh vỡ ký ức trong đầu ta?” - Blood Owl cầm cọc chống thuyền, chống xuống đến đáy sông, xem ra con sông này cũng không sâu như bề ngoài. Hắn chèo thuyền xuôi dòng, cảnh vật hai bên bờ sông vốn là rừng rậm đen trắng rõ ràng, nhưng không lâu sau tại một ranh giới đột ngột, con sông trước mắt lại từ màu đen biến thành màu trắng, màu sắc chủ đạo của thế giới cũng biến đổi theo, chung quanh còn xuất hiện đường xá.
Quay đầu nhìn lại, cách đó hơn mười mét vẫn có thể nhìn thấy rừng rậm, nhưng phía bên này lại là sa mạc khô hạn. Cách bờ phải không xa có thể nhìn thấy đường xá và cột điện, con sông trước mắt cũng càng lúc càng hẹp.
Dòng nước từ từ trở nên chậm chạp, cho đến khi không còn lực đẩy rõ ràng, con sông cũng dần dần biến thành khe suối nhỏ. Blood Owl ung dung nhảy lên bờ bên cạnh.
Hắn cảm thấy khó chịu không biết nguyên nhân, muốn hút một điếu thuốc, kết quả vừa sờ vào túi lại thật sự có một điếu xì gà ở bên trong. Hắn ngậm xì gà, đang muốn tìm lửa, lại phát hiện trong túi quần sau có hộp quẹt.
“Đây là một giấc mộng sao?” - Blood Owl hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu đi trên đường cái. Lúc này quay đầu nhìn đã không còn thấy dòng sông và rừng rậm nữa, chung quanh đều là sa mạc. Thứ duy nhất chỉ dẫn hắn đi về phía trước chỉ có đường cái dưới chân, cùng với những cột điện kéo dài đến tận chân trời.
“Xem ra sẽ là một giấc mộng rất dài...”- Hắn hít mạnh một hơi xì gà, tùy ý chọn một phương hướng đi về phía trước.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
28 Tháng bảy, 2020 23:13
theo mình hiểu là hình cây thánh giá nhưng lộn ngược,
|
--|--
28 Tháng bảy, 2020 18:29
Ta chưa đọc nhưng mà nghịch thập tự thì vẫn là thập tự mà nhỉ
21 Tháng sáu, 2020 14:14
chậm như rùa
15 Tháng sáu, 2020 15:40
cực thích truyện này và các truyện khác của Ba Ngày Ngủ Hai. cảm ơn bạn dịch truyện
28 Tháng năm, 2020 23:44
Cảm ơn dịch giả
Mình rất thích bộ này nhưng ko thấy ai dịch phải nhai tạm bên wikidich
02 Tháng tư, 2020 15:57
Truyện dịch còn nhiều chương hơn reconvert
29 Tháng mười hai, 2019 19:46
nhìn truyện này lại nhớ hồi xưa đọc đc mỗi truyện dịch nên bị nhóm dịch này bỏ boom mấy bộ liền.
26 Tháng mười hai, 2019 17:52
Bộ này full là bao nhiêu chương vậy ad?
16 Tháng mười hai, 2019 22:09
Thanks dịch giả
16 Tháng mười hai, 2019 22:09
Thanks dịch giả
04 Tháng mười một, 2019 22:58
lỗi audio đọc không liên tiếp dc vì ko lùi đầu dòng
01 Tháng mười một, 2019 23:30
mê bộ này lâu khổ nỗi đọc cv truyện lão ngủ này thì xoắn não quá đành bỏ.
21 Tháng mười, 2019 22:16
ủng hộ dịch giả
16 Tháng mười, 2019 18:11
ủng hộ tinh thần converter hết mình.mê tác này.
06 Tháng mười, 2019 14:37
bộ này khó dịch lắm nè
27 Tháng chín, 2019 22:06
mới đọc vài dòng. tui tắt tap và nghe nhạc để thư giãn. mấy bộ như này cần dùng não để đọc mới thì hết cài hay được. cơ mà ít chương quá. chắc phải uống từ từ
25 Tháng chín, 2019 06:23
Nếu bạn sống trong 1 nơi cái gì cũng siêu phàm thì nó không còn là siêu phàm nữa mà là bình thường. Giống con người bây giờ có sử dụng máy tính hay có thể gọi điện cách nhau cả ngàn cây số, chuyện đó rất bình thường bây giờ và là điều hiển nhiên. Tuy nhiên, điều này mà xảy ra khoảng 100 năm trước thì đó là 1 chuyện gì rất phi phàm. Do đó, tác giả mới lấy 1 viễn cảnh tưởng lai khi con người có khả năng sinh ra biến dị và 1 nơi các khoa học kĩ thuật vô cùng tiên tiến để mặc sức tưởng tượng đó.
23 Tháng chín, 2019 18:02
đọc truyện này tui có cảm giác là 1 đám ng siêu mạnh.siêu thông minh.Siêu nguy hiểm.sở hữu khoa học kĩ thuật siêu cao.kiến thức siêu thứ nguyên.tình báo siêu thế giới.có ông boss siêu vũ trụ.mà làm dăm ba cái việc bé tí.âm mưu nhỏ xíu.để thực hiện cái việc siêu dễ so vs sức mạnh của họ.
03 Tháng chín, 2019 18:58
bộ này triển vọng lắm dịch giả ơi :v, cố gắng làm đến hết nhé
01 Tháng chín, 2019 17:44
dou vị dũng sĩ nào thầu bộ này vậy :v
04 Tháng tám, 2019 13:16
Thiếu chương 15 rồi dịch giả ơi
24 Tháng bảy, 2019 11:51
suốt ngày mất chương
11 Tháng bảy, 2019 12:05
Cám ơn dịch giả, mong bạn đừng drop
16 Tháng sáu, 2019 18:47
bộ này viết lâu lắm rồi bạn! lúc đó chưa có nhiều phần về pre để hiểu rõ đâu
06 Tháng sáu, 2019 08:46
Mình đọc tới chương có nhắc đến predator với lời giải thích mô tả P là chủng tộc hiếu chiến, săn lùng các loài khác để cho vui. Vậy thì bạn chỉ xem phim cho vui, chả biết tẹo j về chủng tộc P cả. Tác giả hư cấu P và Alein nên ko có tư liệu nói nhiều về họ nhưng từ vài bộ phim thì mình chắc chắn P ko đi săn các loài khác vì vui đâu, mà giống 1 nghi thức nào đó (nghi thức trưởng thành chăng hạn). Với trình độ du hành vũ trụ thì họ dễ dàng săn cả trái đất để tìm niềm vui đấy.
BÌNH LUẬN FACEBOOK