Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đã bảy ngày liền ta không ngủ rồi, một khi nhắm mắt lại ta sẽ nhìn thấy giấc mộng giống nhau. Ta đã nhiều lần quan sát nó, giống như tiến vào một vòng luân hồi không thể thoát khỏi.”

“Ta nhìn thấy thành phố, một thành phố đen trắng, mỗi bức tường, con đường, người qua lại đều giống như được vẽ trên giấy, đen trắng rõ ràng, lại sống động như thật.”

“Trước mắt ta xuất hiện một thông đạo, gạch trắng xây thành một đường đi. Dọc theo bậc thang đi lên trên, rất nhanh ta đã đến trung tâm một nhà hát rộng lớn. Mái vòm ở nơi này có thể so với nhà hát Drottningholm Palace của Stockholm, cho dù cảnh vật mà ta nhìn thấy đều là đen trắng cũng khó che giấu được sự xa hoa này.

“Sau đó hai cánh tay nhợt nhạt xuất hiện trước mặt ta, một gương mặt kinh khủng thoáng qua, ta nghe được tiếng kêu thảm thiết trong thế giới yên lặng này. Mấy giây sau ta lại đột ngột trở về trên đường,”

“Có hai người chạy nhanh tới, lướt sát qua người ta. Một người trong đó là một bà lão mang khăn đội đầu, một người khác là một người đàn ông mặc áo khoác đen. Gương mặt của bà lão bị che phủ trong bóng đen, còn người đàn ông chỉ có xương đầu, là một bộ xương nhợt nhạt.”

“Ta không biết bọn họ là ai, cũng không biết đây là nơi nào. Người đàn ông kia muốn cứu bà ta? Hay là muốn bắt giữ bà ta đang chạy trốn? Tất cả những thứ này ta đều không hiểu, điều ta có thể nghĩ đến là tại sao ta lại ở đây? Tại sao lại là ta?”

“Ta có thể nói những chuyện này với ai? Không có ai đáng tín nhiệm, không có ai đáng để ta giao phó, cho dù là đứa con gái có quan hệ huyết thống với ta cũng như vậy. Những tiếng thì thầm trong bóng tối, những hình ảnh mặt bên khiến người ta điên cuồng... đám thủ hạ vô năng, đám người phàm vô dụng... ai có thể san sẻ giúp ta? Chỉ dựa vào chính ta mới có thể tỉnh dậy từ ác mộng, khi đó ta sẽ trèo lên ngôi vị của thần, nhìn xuống chúng sinh.”

Cesare Barmond để bút lông ngỗng xuống, ném tấm giấy da dê viết đầy chữ vào trong một chậu than. Hắn nhìn Thiên Không pháp điển trên bàn, cuối cùng đã hạ quyết tâm.

......

Ngày 6 tháng 1 năm 2102, bảy mươi giờ trước khi Blood Owl tỉnh lại.

- Cuối cùng ta vẫn đến nơi này.
Blood Owl mở mắt ra, trông thấy bốn bề là một thế giới đen trắng rõ ràng, cảm giác dưới người là bãi cỏ mềm mại, trước mắt không xa có một dòng sông uốn lượn.

- Nơi này là địa ngục sao?
Blood Owl lẩm bẩm, hắn dùng điều này để nhắc nhở ý thức của mình còn tồn tại, đi đến bên bờ sông:
- Còn đây là dòng sông địa ngục?

- Nơi này đương nhiên không phải là địa ngục.
Tiếng nói chuyện giống hệt như Blood Owl vang lên.

Có một khoảnh khắc Blood Owl đã hoài nghi đây là âm thanh trong đầu mình, hay là tiếng vọng, có lẽ hắn đã nói một câu mà bản thân lại không ý thức được.

- Nơi này chỉ là trong đầu của một kẻ theo chủ nghĩa vô thần, là sự tưởng tượng về hướng đi sau khi chết.
Người kia từ trong bóng cây sau lưng Blood Owl đi ra, quả nhiên hình dáng của hắn cũng giống hệt như Blood Owl.

Blood Owl hỏi:
- Ngươi là Dark Water? Hay là người nào khác?

Hắn lại nhìn cảnh vật chung quanh:
- Đây là một không gian do Thiên Nhất tạo ra đúng không? Các ngươi muốn chơi trò gì?

- Bởi vì ngươi không cảm giác được tội trên người ta, cho nên mới đưa ra phán đoán như vậy.
Một Blood Owl khác nói:
- Nhưng ngươi đã đoán sai, ta chỉ là tưởng tượng của ngươi, là một phần của ngươi, sự xuất hiện của ta là để giúp ngươi thoát khỏi nơi này.

- Vậy sao? Hừ... xin lỗi ta không nhìn thấy cửa ở đâu, hay là... sẽ có thuyền gì đó tới đón ta?
Blood Owl thuận miệng nói.

Không ngờ ngay lúc này bên cạnh hắn bỗng xuất hiện một cánh cửa màu trắng, mà trên con sông kia cũng có một chiếc thuyền nhỏ trôi tới.

- Ta là ý thức ở tầng sâu của ngươi, chuyện mà ta biết thì ngươi hẳn cũng biết.
Lúc này một Blood Owl khác nói:
- Nếu ngươi đã vô thức nói ra hai thứ này, vậy ngươi sẽ có quyền lựa chọn.

Hắn dừng một chút rồi nói:
- Ngươi còn nhớ không? Chúng ta đã bị giết, bị Lãnh Chúa giết chết. Chỉ là vào thời khắc cuối cùng, có người đã bảo vệ một phần khí quan trọng yếu của chúng ta, giấu vào trong một không gian mà Lãnh Chúa cũng không thể phát hiện.

- Bây giờ chúng ta đã được trao tặng máu của tà linh, xương da của ma quỷ, cho nên vấn đề đã xuất hiện. Ngươi muốn tỉnh lại theo cách nào?

- Những lời nhảm nhí mà ngươi nói, ta chẳng hiểu câu nào cả.
Blood Owl nói xong, tay đã đưa về phía cánh cửa bên cạnh.

- Như vậy quả thật rất dễ dàng.
Một Blood Owl khác lập tức nói:
- Nhưng người tỉnh dậy có lẽ là một Blood Owl vĩnh viễn cũng không tìm lại được nhân tính.

- Ngươi đúng là biết rất nhiều.
Bàn tay của Blood Owl đã đặt lên tay nắm cửa, nhưng không chuyển động.

- Ngươi và ta đều biết rõ, còn có một con đường khác, một con đường không đơn giản trực tiếp như vậy. Có lẽ nó rất quanh co, rất thống khổ, nhưng đó mới là ý nghĩa để ngươi và ta tiếp tục sống như một con người. Trên con đường đó có lẽ sẽ tìm được nhân tính của chúng ta.
Giọng điệu của một Blood Owl khác rất kiên định:
- Những thứ đối với rất nhiều người thì không đáng một xu, nhưng đối với ngươi và ta thì lại là bảo vật vô giá không thể có được, rất mỉa mai đúng không?

Blood Owl buông lỏng tay, cánh cửa bên cạnh hắn cũng đã biến mất:
- Đây rốt cuộc là nơi nào?

Người giống hệt như hắn đã biến mất, tựa như chưa từng xuất hiện, mà đáp án dĩ nhiên cũng tan biến theo hắn.

- Hừ... nếu mấy chuyện đáng ghét này là một phần của địa ngục, vậy kẻ thiết kế nơi này chắc là một tên ma men hoặc là một tiểu thuyết gia.
Blood Owl lắc đầu, vẻ mặt không kiên nhẫn đi đến bờ sông.

Chiếc thuyền nhỏ bằng gỗ kia rất quen thuộc, dường như đã thấy ở đâu. Blood Owl không tốn nhiều thời gian đã nhớ lại, lúc ở Venice hắn đã từng ngồi loại thuyền này, đó là thuyền của tên chèo thuyền cố ý kéo dài thời gian kia... Không! Đây chính là cùng một chiếc! Những hình vẽ hoa văn ở mặt bên đều giống nhau.

Trong nháy mắt khi nhìn thấy, ký ức ảo giác chợt hiện ra, hồi ức trước kia được đánh thức. Blood Owl xác định đây chính là chiếc thuyền trong trí nhớ của hắn.

“Chẳng lẽ thứ tạo thành thế giới này là mảnh vỡ ký ức trong đầu ta?” - Blood Owl cầm cọc chống thuyền, chống xuống đến đáy sông, xem ra con sông này cũng không sâu như bề ngoài. Hắn chèo thuyền xuôi dòng, cảnh vật hai bên bờ sông vốn là rừng rậm đen trắng rõ ràng, nhưng không lâu sau tại một ranh giới đột ngột, con sông trước mắt lại từ màu đen biến thành màu trắng, màu sắc chủ đạo của thế giới cũng biến đổi theo, chung quanh còn xuất hiện đường xá.

Quay đầu nhìn lại, cách đó hơn mười mét vẫn có thể nhìn thấy rừng rậm, nhưng phía bên này lại là sa mạc khô hạn. Cách bờ phải không xa có thể nhìn thấy đường xá và cột điện, con sông trước mắt cũng càng lúc càng hẹp.

Dòng nước từ từ trở nên chậm chạp, cho đến khi không còn lực đẩy rõ ràng, con sông cũng dần dần biến thành khe suối nhỏ. Blood Owl ung dung nhảy lên bờ bên cạnh.

Hắn cảm thấy khó chịu không biết nguyên nhân, muốn hút một điếu thuốc, kết quả vừa sờ vào túi lại thật sự có một điếu xì gà ở bên trong. Hắn ngậm xì gà, đang muốn tìm lửa, lại phát hiện trong túi quần sau có hộp quẹt.

“Đây là một giấc mộng sao?” - Blood Owl hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu đi trên đường cái. Lúc này quay đầu nhìn đã không còn thấy dòng sông và rừng rậm nữa, chung quanh đều là sa mạc. Thứ duy nhất chỉ dẫn hắn đi về phía trước chỉ có đường cái dưới chân, cùng với những cột điện kéo dài đến tận chân trời.

“Xem ra sẽ là một giấc mộng rất dài...”- Hắn hít mạnh một hơi xì gà, tùy ý chọn một phương hướng đi về phía trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
me0dihia1
30 Tháng mười hai, 2020 21:42
truyện hay.
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:51
Trớ trêu ***. Hoàng đế có mấy thằng con ruột ăn hại, lại nhặt được đứa con vừa là thiên tài trong đám người biến dị vừa là người siêu năng lực. Đứa có tài năng và thực lực để kế vị thì lại là con nhặt của cặp vợ chồng ất ơ nào đó
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:47
trụ lâm cũng của ông tác giả này, là hậu truyện của bộ này luôn nhé bạn. nói về việc sau khi đế quốc bị lật đổ trở thành nhà nước liên bang. vẫn có thiên nhất và hoàng tử tóc lam trong đó
Hieu Le
22 Tháng mười hai, 2020 15:27
Truyện gần hết rồi, bác Cá Cảnh có dịch tiếp bộ Trụ Lâm ko?
me0dihia1
22 Tháng mười hai, 2020 15:06
lai ra roi kk
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:11
nghe danh tác giả đã lâu, nay mới nhảy hố :v
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:10
hóng :v
TùNGkk
05 Tháng mười hai, 2020 19:52
Cần tìm truyện tương tự, help
Trần Nam
15 Tháng mười một, 2020 22:13
bởi cái gọi là gián điệp 2 mang mà chắc hai mang ko thì cũng đếu biết ÷))
daibang2014
08 Tháng mười một, 2020 08:44
nội gián là do thiên nhất sắp xếp đó. nội gián 2 tầng
TùNGkk
06 Tháng mười một, 2020 19:42
Thiên Nhất coi thường Trà Tiên mà lại để bị cài nội gián thế
TùNGkk
02 Tháng mười một, 2020 21:05
Sao cảm giác Thiên Nhân kém đi thế nhỉ, con chị của Cố Vấn xuất hiện liền cảm giác trên cơ Thiên Nhất rồi
TùNGkk
01 Tháng mười một, 2020 20:39
Truyện hay đấy
heoconlangtu
06 Tháng mười, 2020 11:53
vãi thật, lão tác ngoài đời nói là tà giáo giáo chủ t con tin nữa là, yêu nước mới ghê :v
Hieu Le
11 Tháng chín, 2020 00:47
ko đọc bản trung rồi ngồi gáy trans dịch sai, *** tự tin kiếm đâu ra để nôn ra được câu đấy thế :)
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:25
Đấy là chưa nói tới ông tác giả này viết Phiến tội & Trụ lâm có bao nhiêu tư tưởng phản động, ổng phải trốn qua Đài để viết tiếp vì bên TQ kiểm duyệt gắt gao. Thì lấy cái đéo gì mà nói ổng tôn vinh Đại hán hay TQ? Với sau này mong bạn khỏi đề cử mấy truyện này nọ nữa, ai mượn?
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:23
thanh niên hieproto đã không hiểu còn tỏ vẻ. Cái truyện này là 1 thế giới song song giả tưởng, ông tác giả nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó xuyên suốt bộ truyện rồi, đọc mấy chap đầu xong ngồi đó cãi ??? 1 thế giới song song giả tưởng mà cứ lấy thế giới thật ra xong đem so sánh chỗ giống?
Ruiiia
31 Tháng tám, 2020 20:16
Thời buổi này chuộng chân dài , đạo hữu ơi .
Kyon
29 Tháng tám, 2020 05:12
Đi đọc bản tiếng Trung xem tác giả đặt tên là gì nhé. Bối cảnh của truyện này là thế giới tương lai, nước Nhật cũ đã được đổi tên thành phủ Anh, không dịch như vậy thì dịch thế nào? Một quận là cả một khu vực lớn gồm nhiều nước chứ không phải một nước đâu, và Địa Cầu chỉ có một đế quốc duy nhất nên cũng không còn phân biệt người nước này nước kia nữa. Nhân vật chính của truyện không phải người Trung Quốc, hoàng đế thống trị Địa Cầu cũng không phải người Trung Quốc, thậm chí trong truyện còn chả nhắc gì mấy tới Trung Quốc, vậy mà mới đọc mấy chương đã mở mồm phán Đại Hán này nọ.
hieproto
29 Tháng tám, 2020 00:50
Thánh ơi, nói bé thôi không người ta cười. Nằm giữa biển, hay động đất, sóng thần......trừ nước Nhật ra thì còn ở đâu? Ý tôi là dịch đúng thì phải là Phủ Nhật, còn nước Trung Quốc, nhìn thấy nó gọi là Quận Long to tướng ko? Nước nó thì là rồng, còn người ta thì là cái Phủ bé tí. Đọc kĩ vào rồi hẵng phán nhé.
Kyon
28 Tháng tám, 2020 23:58
"Kể từ đây, không còn tồn tại khái niệm về quốc gia. Các "nước" đều được gọi bằng cái tên mới là "phủ" hoặc "quận", chỉ có tên của các thành phố là được giữ nguyên". Đọc không kỹ rồi lại phán lung tung, đây là phủ Anh chứ không phải nước Anh, và còn chả có nước Trung Quốc trong truyện thì Đại Hán đâu ra thế?
hieproto
28 Tháng tám, 2020 06:21
Các bác dịch thì làm ơn chuẩn tí, chương 2, thế méo nào rõ ràng là Nhật thì bác nào dịch sang Anh vậy. Tinh thần Háng nhà nó thể hiện rõ qua từng câu. Đọc tiếp xem sao, nếu vẫn vậy thì drop. Các bác cứ kêu thiếu truyện, em đề cử cho một đống đây : Ma Vương Vú Em, Đệ Nhất Tự Liệt, Tu Chân Liêu Thiên Quần, Đại Vương Tha Mạng......hài có, hắc ám có, nhẹ nhàng tình cảm có.....tha hồ các bác nghiền ngẫm.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:49
Ráng đợi cày xong Phiến tội rồi qua Trụ lâm cày nốt. Nghe bảo là Trụ Lâm là phần tiếp theo của PT và có sự góp mặt của Thiên nhất
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:47
qua đọc Trụ lâm đi bạn. Là phần kế tiếp của bộ Phiến tội này ăk.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:44
hj
BÌNH LUẬN FACEBOOK