Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Nhất và bá tước Beaujeu nhanh chóng bắt kịp đám tùy tùng phía trước, bọn họ vẫn luôn cảnh giác với thông đạo kỳ dị này nên đi khá chậm.

Loài người vẫn luôn có một bản năng sợ hãi đối với sự vật thần bí, lúc thám hiểm trải qua những thứ xa lạ và kinh ngạc, vĩnh viễn sẽ tồn tại cảm giác hưng phấn lẫn kính sợ. Cho dù là người có kiến thức rộng rãi, tư tưởng khá sáng suốt như bá tước, mỗi lần đối diện với Thiên Nhất trong lòng vẫn thấp thỏm.

Thiên Nhất cảm thấy đám người này đi quá chậm, cho nên hắn dứt khoát đi lên phía trước đội ngũ, dẫn mọi người tiến tới nhanh hơn.

Trong thông đạo tối đen và bầu không khí áp bức, thời gian đã bị mọi người quên lãng. Ngoại trừ Thiên Nhất, trong đầu mỗi người đều hiện lên đủ loại ý nghĩ kỳ quái. Bước vào một khu vực xa lạ khiến đại não của đám người này trở nên nhạy cảm bất an, lại bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Không ai biết đã qua bao lâu, cũng không ai suy nghĩ đến những vấn đề thực tế. Khi tâm tình sợ hãi và hoài nghi sắp lên đến giới hạn, đúng lúc này bước chân của Thiên Nhất bỗng dừng lại.

- Đến cửa vào rồi.
Giọng nói của hắn rất trầm ổn, rất tự tin, gây cho người ta một cảm giác đáng tin, khiến tâm tư của mọi người bình tĩnh, yên ổn.

Bá tước đi theo bên cạnh Thiên Nhất, lúc này hắn đã cảm nhận được đầy đủ một chuyện, đó là chỉ cần một người đáng tin nói một câu vào thời điểm mấu chốt, sẽ lập tức có thể ổn định lòng quân.

Lời nói của Thiên Nhất giống như đầu bếp tuyên bố mang thức ăn lên, nghệ thuật gia biểu thị hoàn thành tác phẩm, linh mục bắt đầu làm lễ, bọn cướp chuẩn bị chia của. Giọng điệu của hắn giống như chuyên gia trong một lĩnh vực đang nói một chuyện nhỏ nhặt bình thường, căn bản không cần phải chất vấn, chỉ cần tiếp tục nghe theo chỉ thị của hắn là được.

Nhìn sườn dốc trước mắt, toàn bộ là một khối kim loại màu đen to lớn, bá tước không nhìn ra bất kỳ dấu vết nào giống cửa vào, nhưng Thiên Nhất đã nói đây là cửa vào thì chắc chắn là như vậy.

Bá tước hỏi:
- Đại sư, xin hỏi làm thế nào mở ra?

Thiên Nhất trả lời:
- Lúc làm xong đường hầm ta đã trượt xuống mở cửa ra rồi, bức tường màu đen trước mắt ngươi chỉ là một hình ảnh hư ảo mà thôi.

Hắn nói xong liền cầm lấy bó đuốc trên tay bá tước, ném vào sườn dốc.

Chỉ thấy bó đuốc kia xuyên qua bức tường rơi thẳng xuống, mấy giây sau truyền đến âm thanh chạm đất.

Bá tước lộ vẻ ngạc nhiên nói:
- Miếu thần phía dưới này cũng chứa đầy ma pháp giống như cửa hàng sách của ngài sao?

Thiên Nhất nói:
- Không, khác biệt vẫn rất lớn. Cửa hàng sách của ta giống như một kho tàng tri thức mênh mông, còn nơi này... chỉ có thể xem là một giá sách nhỏ chứa vài quyển sách mà thôi.

Nói xong lời này, hắn nhìn biểu tình trên mặt bá tước, đoán được suy nghĩ trong lòng đối phương, do đó lại bổ sung một câu:
- Phương thức suy nghĩ của ngươi phải thay đổi một chút, rất nhiều lúc thể tích cũng chẳng có nghĩa gì.

Bá tước dường như hiểu được một chút, nhưng xét về tổng thể đầu óc của hắn vẫn cảm thấy mê hoặc. Thiên Nhất suy nghĩ một chút vẫn quyết định bỏ qua, không muốn giải thích thêm, hắn xoay người nói:
- Dây thừng chuẩn bị xong rồi chứ?

- Vâng, theo như ngài dặn dò hôm qua, đã chuẩn bị rất nhiều bó đuốc và dây thừng.
Bá tước vừa trả lời vừa phất tay ra hiệu cho một tùy tùng bên cạnh đi qua.

- Đại nhân.
Tên tùy tùng kia lấy ra dây thừng chuẩn bị trước đó, đi đến trước cửa vào:
- Có cần lấy cả đinh dài và móc câu dùng để cố định không?

Thiên Nhất nói tiếp:
- Đó là chuyện đương nhiên, phải cố định chắc chắn một chút. Bốn người đi xuống trước, sau đó cột hòm vào, người phía trên từ từ thả hòm xuống. Chờ ba chiếc hòm đều được đưa xuống, người phía trên sẽ toàn bộ đi vào trong di tích.

Bá tước dường như phát hiện chuyện gì, hỏi:
- Không cần lưu lại một hai người trong thông đạo sao?

Thiên Nhất lộ ra một nụ cười kỳ dị không dễ phát hiện, hỏi lại:
- Ngươi cảm thấy cần làm như vậy à?

- Ừm... lỡ may công cụ cố định dây thừng bị lỏng, người lại đi xuống hết, như vậy sẽ bị nhốt ở dưới.
Bá tước trả lời.

- Nói có lý.
Thiên Nhất lại đồng ý với quan điểm của bá tước, quay đầu nói với hắn:
- Vậy lưu lại hai người ở chỗ này là được rồi.

Hắn lại xoay người nói với đám tùy tùng:
- Nếu đã quyết định để lại hai người ở đây, vậy trước đó ta phải giải thích với các ngươi một số nguyên lý của miếu thần bên dưới. Nếu không một lát nữa người chờ ở phía trên có thể sẽ hoài nghi những người khác sau khi đi xuống đều biến mất.

......

- Trong phòng lớn này không có cạm bẫy, chính là vì sự tồn tại của đài bằng hình lục giác.
Lúc này Cố Vấn đã ngửa mặt nằm trên đài bằng hình lục giác kia.

- Đây nhất định là một căn phòng có công năng đặc thù, hơn nữa công năng của nó chắc chắn có liên quan đến bảy đồ án này.
Cố Vấn gối hai tay sau đầu, thong dong nói.

- Ngươi cảm thấy dựa lưng vào đồ án ngủ một giấc là có thể lĩnh ngộ sao?
Hai tay Vanessa khoanh trước ngực, đứng ở bên cạnh đài bằng, vẻ mặt không thoải mái nhìn Cố Vấn.

- Cho dù ta không nằm lên, cô cũng xem không hiểu.
Cố Vấn nói:
- Ta cảm thấy những hoa văn phát ra ánh sáng xanh này hẳn cũng có nhiệt độ yếu ớt, nằm ở chỗ hoa văn dày đặc này có thể sẽ ấm hơn một chút.

- Ngươi rất lạnh sao?
Vanessa hỏi:
- Không phải ngươi đã nói ở chỗ này không cảm giác được lạnh à?

Cố Vấn nói:
- Theo như vận tốc nhiệt độ hạ xuống, cùng với ta liên tục đếm giây dưới trạng thái ý thức thanh tỉnh, nhiệt độ bây giờ hẳn là từ một độ đến ba độ.

Hắn nghiêng đầu nhìn Vanessa:
- Tư thế của cô lúc này chính là biểu hiện thân thể lạnh lẽo, trong hoàn cảnh cực lạnh con người sẽ cố gắng co thân thể lại... đầu tiên là hai tay khoanh trước ngực như vậy, kế tiếp là ngồi xuống, rụt cổ, cuối cùng là cuộn tròn lại.

Vanessa trả lời:
- Nói rất dọa người, nhưng ngươi nằm ở chỗ đó thật sự có thể ấm hơn ta đứng ở đây sao?

- Không biết, không có cảm giác khó chịu vì lạnh nên không thể so sánh được.
Cố Vấn nói, lại hà hơi một cái, hơi thở rất nhanh hóa thành dạng sương trắng:
- Hơi thở đã có thể nhìn thấy bằng mắt thường rồi.

Hắn ngồi dậy nói:
- Dựa theo kế hoạch bình thường, lúc này chúng ta đã phải tìm được bảo tàng, chuẩn bị chạy ra khỏi di tích rồi.

- Cho nên mới nói, ngươi còn nằm ở đó làm gì? Không mau tìm dấu tay đi?
Giọng điệu của Vanessa rõ ràng hơi sốt ruột.

- Cô gấp cái gì, theo lý thuyết cô còn nhiều hơn ta một món quần áo chống lạnh.
Cố Vấn uể oải trả lời.

- Không biết tại sao, ta mất cả hứng thú đi qua đánh ngươi.
Vanessa trừng mắt nhìn hắn nói.

Không ngờ lúc này Cố Vấn lại đột nhiên tát mình hai cái.

- Ngươi làm gì thế?
Vanessa như cười mà không cười hỏi.

- Để cho mình tỉnh táo một chút. Lúc này tư duy của ta đang chậm đi, mí mắt rất nặng, mặc dù không có cảm giác mệt mỏi nhưng thân thể vẫn rất thành thật.
Cố Vấn nói:
- Chúng ta mặc trang phục mùa hè, nhưng lại ở trong hoàn cảnh mùa đông, cho dù là người siêu năng lực cũng rất khó cầm cự quá lâu.

Hắn từ trên đài bằng đi xuống:
- Nhưng chúng ta nên tiếp tục đợi tại chỗ, chờ bọn Dark Water tới cứu chúng ta.

Hắn lại vận động làm nóng người, vừa làm vừa nói:
- Sau khi đến căn phòng trung tâm di tích, bọn họ sẽ có thể nắm được hành tung của chúng ta, lấy bảo tàng xong bọn họ nhất định sẽ tới tìm chúng ta. Mà bây giờ rất có thể bọn họ đang trên đường rời khỏi trung tâm tới chỗ chúng ta, nếu chúng ta tùy tiện tìm một dấu tay dịch chuyển, bọn họ sẽ mất đi hành tung của chúng ta.

- Kế tiếp, chúng ta phải thuần túy dựa vào vận may, dịch chuyển lung tung trong di tích chỉ có Dark Water mới nắm được quy luật này. Mà bọn họ cũng không có thời gian lại trở lại trung tâm, xác nhận vị trí đang biến đổi liên tục của chúng ta. Khi đó Dark Water sẽ đưa ra quyết định chính xác nhất, đó là vứt bỏ hai chúng ta, mang theo hai người khác và bảo tàng rời khỏi nơi này.

- Mà chúng ta hoặc là chết bởi cạm bẫy, hoặc là chết bởi cái lạnh.

Vanessa nghe vậy càng bất an, cho dù di tích này có thể khiến các loại cảm giác nguy cơ của con người mất đi, nhưng nàng vẫn bắt đầu thấy sợ:
- Cho nên bây giờ ngoại trừ chờ đợi, chúng ta cũng không có biện pháp nào khác?

Cố Vấn tiếp tục vận động làm nóng người:
- Nếu như thuận lợi, trước khi nhiệt độ thấp hơn âm năm độ bọn họ sẽ tìm được chúng ta, sau đó năm người chúng ta lại tăng tốc liều mạng chạy đi.

- Nếu không thuận lợi thì sao?
Vanessa hỏi.

- Lại qua khoảng mười lăm đến hai mươi phút, nếu bọn họ còn không xuất hiện, như vậy tương lai chúng ta phải đối diện chỉ có hai trường hợp.

- Trường hợp thứ nhất, sau khi Dark Water đến trung tâm di tích, xác nhận vị trí của chúng ta, trải qua tính toán đã quyết định vứt bỏ chúng ta. Đương nhiên vị quan cầm cờ Suicide kia của các ngươi sẽ kiên quyết phản đối, Gunsmith của chúng ta nói không chừng cũng sẽ phản đối. Kế tiếp có thể sẽ dẫn đến tranh chấp, cũng có khả năng... vì phòng ngừa tranh chấp xảy ra, Dark Water sẽ không nói rõ quan điểm. Hắn sẽ bình thản đột ngột ra tay thủ tiêu Suicide, đánh ngất Gunsmith, tiết kiệm thời gian tranh chấp, mang theo Gunsmith chạy ra khỏi di tích, giảm tổn thất đến mức thấp nhất.

- Trường hợp thứ hai càng thảm hơn, đó là bọn họ mất hai mươi tám phút thậm chí lâu hơn mới tìm đến chỗ chúng ta. Khi đó nhiệt độ đã giảm đến mức tuyệt đối không thể có người sống, bốn người chúng ta đều sẽ chết ở đây, chỉ có Dark Water có cơ hội chạy thoát, tiền đề là trước khi nhiệt độ khiến thân thể hắn hoàn toàn đóng băng, hắn phải hoàn thành tất cả dịch chuyển. Nếu như may mắn, khi hắn chạy ra khỏi di tích, bốn tượng băng chúng ta cũng sẽ dịch chuyển theo đến cửa vào di tích, cũng là căn phòng do ong máy lớn canh giữ. Có điều ta cảm thấy khả năng này rất mong manh, đừng quên dọc đường còn có cạm bẫy, mà Dark Water căn bản không thể bảo vệ mấy thi thể thẳng như cây kem của chúng ta.

- Đừng nói nữa!
Gương mặt Vanessa đỏ bừng:
- Từ khi đặt chân vào di tích này, ngươi đã nghĩ đủ mọi cách để hù dọa ta.

Cố Vấn cười nói:
- Nhìn dáng vẻ của cô hiện giờ, xem ra đã thật sự sợ rồi.

Hắn bất đắc dĩ xòe tay buông thõng:
- Đáng tiếc không phải ta muốn dọa cô, mà chỉ nói ra tình hình hợp lý nhất sau khi suy luận mà thôi.

Vanessa hừ một tiếng, không để ý đến hắn nữa, chỉ xoay người ôm đầu gối ngồi dưới đất, không nói một lời.

- Xin lỗi.
Cố Vấn nói, cùng lúc đó trong đầu hắn cũng có một giọng nói khác đang lẩm bẩm: “Tại sao ta phải xin lỗi? Ừm... nhất định là nhiệt độ thấp khiến cho thần trí rối loạn rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
saxvai
10 Tháng năm, 2023 23:36
Truyện cực hay, tri tuệ nhiều nhân vật cao vkl … một trong những bộ IQ cao nhất từng đọc
Nguyễn Quang
14 Tháng ba, 2023 23:28
đọc lại ngay, Thiên nhất out trình tất cả các nhân vật rồi
Nguyễn Quang
11 Tháng hai, 2023 00:57
truyện mày giới thiệu toàn rác, ngu mới đọc Hiệp ơi
Huỳnh Long Hội
11 Tháng chín, 2022 22:22
main bộ này có năng lực gì thế, review em phát
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:50
Cái đó là convert hay gì mà chứ đâu phải dịch đâu bác. càng về sau đọc chữ nó cứ chạy lộn tùng phèo lên chả hiểu gì
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:45
Đọc 5 lần rồi mới thấm hết cái hay của bộ này
Hieu Le
01 Tháng năm, 2021 21:33
siêu phẩm, lâu lắm rồi từ ngày đọc Tiên Nghịch, Sĩ Sư Truyền Thuyết, Tạp Đồ mới đọc được 1 truyện hợp ý mình thế này
cplortkl
26 Tháng tư, 2021 16:02
đến quyển về Trà Tiên sẽ bật mí nhé bạn ơi
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:38
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ? tui đọc kỹ rồi mà ko thấy nói
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:37
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ
Pv Thiện
01 Tháng ba, 2021 18:54
tuyệt. đề nghị người bắt đầu đọc.nên đọc chậm chạp tìm hiểu mọi chi tiết nhỏ thì câu chuyện mới càng thú vị hơn
fishscreen
05 Tháng hai, 2021 20:32
Một chương bình thường 3k chữ thì mất khoảng 3 giờ, nếu có mấy cái kiến thức khoa học lịch sử cầm tìm hiểu thì có thể lâu hơn.
cplortkl
18 Tháng một, 2021 18:06
Đọc bộ này cũng lâu lâu lắm rồi, vã quá phải đọc convert. Giờ mới thấy được dịch full, giọng văn lại quá chuẩn, cám ơn dịch giả nhiều nhiều nhé. Nếu bạn dịch tiếp bộ Trụ Lâm hoặc Quỷ hô bắt quỷ thì tuyệt vời
TùNGkk
16 Tháng một, 2021 10:24
Trụ lâm có người dịch xong rồi mà
Thanh Lâm
14 Tháng một, 2021 22:15
Hóng bác Cá cảnh dịch tiếp bộ Trụ lâm...
mr beo
14 Tháng một, 2021 10:37
trong bộ này thì chả có nhân vật nào thần kinh bình thường cả đâu , thằng thiên nhất nó chỉ chọn đứa nào nó cho rằng có tội rồi xúi bẩy đám có tội này tự hướng tới kết cục nó muốn thôi chứ không thích trực tiếp giết người
connghienthit
13 Tháng một, 2021 21:40
Đọc xong quyển 1 thấy thằng nhân vật chính như bị bệnh thần kinh, thù ghét xã hội. không ai làm gì, nó tự dưng đi bầy mưu giết người. mà giết người ít nhất cũng cần 1 lý do chứ hay cứ random gặp thằng nào tao thịt thằng ấy
Trọng
13 Tháng một, 2021 13:32
1 tiếng 2 chương
Dongconbn1123
13 Tháng một, 2021 00:31
Thấy bảo hay mà chưa dám đọc @@
TùNGkk
12 Tháng một, 2021 21:14
Cảm ơn dịch giả, truyện hay quá, diễn biến hợp lý với tính cách của từng nhân vật, nhất là Thiên Nhất thích liền cầm trở ngại liền tiêu diệt, luôn là như vậy chứ ko có cái gọi là bước chuyển như truyện khác
Hieu Le
12 Tháng một, 2021 21:02
Kết thúc rồi, cám ơn bạn cá cảnh. Hy vọng bạn tiếp tục dịch những tác phẩm khác của lão Tam.
mr beo
12 Tháng một, 2021 19:28
trên fb thấy đại ca minh dài bảo là sắp dịch full rồi nên vào coi ngay
Thanh Lâm
12 Tháng một, 2021 08:01
theo như bản convert thì Samael, Thiên Nhất, Phục Nguyệt đánh nhau khoảng 2 3 chương nữa là end bộ này rồi
TùNGkk
08 Tháng một, 2021 17:50
Giọng điệu này là sắp hết rồi, thích phiến tội, trụ lâm với thần bí phục tô
Khicho
05 Tháng một, 2021 10:29
Dịch một chương truyện mất nhiều thời gian không bác?
BÌNH LUẬN FACEBOOK