Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Nhất cười nói:
- Vậy thì kết thúc trước thời hạn đi, những người này cũng không có tác dụng nữa.

Lúc bảy người phía sau nghe được câu này, còn chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào, thần sắc sợ hãi đã vĩnh viễn dừng lại trên mặt. Thân thể bọn họ bị cắt thành từng mảnh chỉnh tề, đổ xuống như một bộ xếp hình bằng gỗ, cho đến khi rải rác trên đất máu mới bắt đầu chảy ra bên ngoài.

Khương Quân quay đầu nhìn thấy cảnh này, theo bản năng thét lên, nhưng Thiên Nhất lập tức đánh vào sau gáy khiến nàng ngất xỉu, sau đó để mặc nàng ngã xuống cát.

Thiên Nhất lại nói với người áo đen:
- Đúng là thiết kế khiến người ta chán ghét nhỉ, Cố Vấn.

Cố Vấn vén mũ trùm đầu màu đen lên, lộ ra gương mặt trắng nõn:
- Chúng ta xem như hòa nhau đi.

Dứt lời hắn từ trong cổ họng nhổ ra thứ gì, giọng nói cũng khôi phục bình thường.

- Ta biết sớm muộn gì ngươi cũng sẽ làm chuyện này, không “kiểm tra” ta một phen thì ngươi sẽ không dừng lại. Nhưng tốc độ nắm vững khoa học kỹ thuật trong cửa hàng sách của ngươi, đúng là nhanh hơn mong đợi của ta.
Thiên Nhất nói.

Cố Vấn trả lời:
- Đầu óc của ta là một trong những tài sản quý giá nhất của thế giới loài người, chỉ cần khả năng ghi nhớ và lý giải đủ mạnh, có thể xem học tập là giải trí để thả lỏng đầu óc, tiêu phí thời gian.

Thiên Nhất nói:
- Ta có thể hiểu được sự tượng trưng và ý nghĩa cái chết của mười hai người này, nhưng những lời hôm qua ngươi nói nhảm với ta, ta không hiểu rõ lắm. Ngươi muốn thử một chút sức chịu đựng tinh thần của ta? Xem ta có sản sinh dao động với sự tồn tại của mình hay không? Hoặc là kiểm tra xem rốt cuộc ta có sở hữu tự tin tuyệt đối hay không?

Cố Vấn cười nói:
- Thực ra nguyên nhân là... ta là một kẻ theo thuyết bất khả tri, thường sẽ hỏi mình những vấn đề này. Cho nên ta muốn nhân cơ hội này xem thử ngươi có quan điểm gì.

Hắn dừng một chút rồi nói:
- Bây giờ nghĩ lại, đây là một nét bút hỏng, sự xuất hiện của ta đã cung cấp cho ngươi quá nhiều đầu mối. Ngươi chẳng những không dao động, hơn nữa nhờ đó mà nhìn thấu nơi này là không gian con, vì vậy không khó đoán ra là ta mưu đồ tất cả những chuyện này.

Thiên Nhất nói:
- Thủ đoạn rất dễ nhìn thấy, ngươi giữ thẻ kẹp sách, cho nên có thể tùy ý thao túng không gian này, xuất hiện và biến mất chỉ là công năng ra vào cơ bản mà thôi. Gunsmith đã từng tốn hai tuần lễ, phát hiện lợi dụng thẻ kẹp sách có thể chia cắt không gian con thành vô hạn, dường như ngươi cũng không tốn quá nhiều thời gian. Vì vậy khi ta cách xa bãi biển, ngươi có thể ở một nơi thị giác không thể chạm đến, chế tạo một vết nứt, ngăn cách liên hệ giữa ta và những người đó.

Cố Vấn lại nói:
- Ài... nếu hôm qua ta không hiện thân, có lẽ sẽ nhìn thấy tương tác và phản ứng giữa ngươi và đám người này trong mấy ngày sắp tới.

- Sự quan sát này của ngươi không hề có ý nghĩa. Thế sự vô thường, lòng người khó dò, dùng những người này mà muốn nhìn thấy tương lai sao?
Thiên Nhất hỏi.

- Đây chẳng phải là chuyện ngươi vẫn đang làm sao? Hokkaido, Venice, Chicago... còn có những năm trước kia, không phải ngươi vẫn luôn làm thí nghiệm tương tự sao?
Cố Vấn hỏi ngược lại.

Thiên Nhất cười, không trả lời câu hỏi này, chuyển sang nói:
- Cách làm của ta và ngươi có khác biệt nhất định, bỏ đi... chúng ta vẫn nên nói một chút về lần kiểm tra này.

Thiên Nhất suy nghĩ một lát, bắt đầu tự thuật:
- Nếu phân tích của ta có gì cần bổ sung, ngươi có thể trực tiếp nói ra.

- Đầu tiên, mười ba người xuất hiện trên một hòn đảo hoang vu xa lạ, tức là “trật tự xã hội bình thường bị phá vỡ”. Lúc này người đầu tiên đứng ra là “kẻ phạm pháp”. Loạn thế vừa nổi lên, những kẻ theo chủ nghĩa cơ hội sẽ ào ạt ló đầu, muốn sắm vai “nhân vật chính nghĩa, bảo vệ trật tự”, từ đó thu được lợi ích.

- Dương Cương và Karl giống như tạm thời khống chế được cục diện, nhưng trong lòng “quý tộc” và “quan chức”, cũng không để loại người này vào mắt. Giai cấp nằm ở tầng trên của kim tự tháp, sự tin tưởng và dựa dẫm đối với trật tự vốn có đã ăn sâu bén rễ. Trừ khi chết đến trước mắt, nếu không bọn họ sẽ vĩnh viễn cho rằng mình cao hơn người khác một bậc là chuyện đương nhiên.

- “Phần tử trí thức, giai cấp trung lưu và học sinh” là đám người tâm ý do dự không quyết nhất, trong bọn họ có một số kẻ tự cho mình thông minh. Thực ra quần thể này rất dễ bị lừa gạt bởi tư tưởng trước mắt và tuyên truyền hạn hẹp, cho nên khi kẻ phạm pháp diễn vở kịch mặt đỏ mặt đen, bọn họ liền nghiêng về phía Dương Cương.

- Tiếp theo là “dân chúng tầng thấp nhất”, trong bọn họ luôn có một số người đầu óc đầy ảo tưởng không thiết thực; còn có một số người đê hèn và đau khổ sống tạm bợ, chỉ có thể dùng dối trá để duy trì tôn nghiêm cuối cùng; những người còn lại chỉ cách phạm pháp một vạch nhỏ.

- Những người mà ngươi bắt tới đều rất điển hình, không khó nhìn ra ẩn dụ. Cho nên Khương Quân nhất định là vương tộc, giai cấp nằm ở đỉnh cao nhất của kim tự tháp. Cô ta cũng xem như thông minh, không kiêu ngạo tuyên bố thân phận của mình, mà giả làm nhà soạn kịch gì đó.

- Mà ngươi ném ta vào trong đám người này, chính là muốn kiểm tra “tương lai của ta”, trong thế giới sau này ta sẽ đảm nhận vai diễn như thế nào.

Cố Vấn nói:
- Mới đầu ta cũng nghĩ như vậy. Nếu như ngươi đứng ra, trở thành chỗ dựa và lãnh tụ của bọn họ, vậy ngươi chính là một anh hùng. Đương nhiên cá nhân ta cho rằng loại khả năng này là bằng không, không phải gần bằng không mà chính là không.

- Mà nếu ngươi giết sạch đám người này, vậy ngươi chính là một ma đầu đại biểu cho hỗn loạn và tử vong. Đây cũng không phải là chuyện không thể chấp nhận, vấn đề dân số quả thật gây khó cho toàn loài người.

- Còn có một giả thuyết khác, đó là ngươi nô dịch bọn họ để thỏa mãn dục vọng của mình... về các phương diện. Ngươi biết ta đang nói gì... Nếu là như vậy, đẳng cấp của ngươi sẽ rất thấp, còn thấp hơn đám người thống trị tinh cầu này hiện giờ, dù sao ngay cả đế quốc cũng biết cần có cảnh thái bình giả tạo.

- Nhưng kết quả là ngươi không làm gì cả, giống như chuyện không liên quan, dáng vẻ chỉ lo thân mình, hoàn toàn không tiến hành theo đường lối trò chơi của người thiết kế, mà luôn muốn tìm ra GM. Hành vi này khiến ta không thể không tham dự vào, tạo ra một số sự tình.

Thiên Nhất nói tiếp:
- Thế là ngươi thuận theo quy luật phát triển của loạn thế, khiến cho “quan chức” sa đọa hủ bại trở thành người đầu tiên bị giết.

Cố Vấn cười nói:
- Hà hà... còn nhớ con chồn chó mà các ngươi ăn không?

Sắc mặt Thiên Nhất khẽ biến:
- Ngươi đừng nói với ta...

- Ha ha! Ta nói đùa thôi, làm sao có thể ngụy trang thi thể thành động vật được. Ta chỉ cắt hắn ra rồi ném xuống biển, ba người sau đó cũng chết như vậy.
Nhìn thấy vẻ mặt của Thiên Nhất, sự bất lương của Cố Vấn đã được thỏa mãn một cách tương đối.

Thiên Nhất nhún nhún vai, tiếp tục nói:
- Noguchi đã chết, nhưng ta cũng không giao lưu với đám người này theo như ý đồ của ngươi, mà vẫn kiên trì tìm kiếm người thiết kế trò chơi. Thế là ta tìm cách khiến mọi người lâm vào nghi ngờ, cố ý trở thành đích ngắm của bọn họ.

Hắn dừng một chút:
- Lại nói, quả thật có một tình huống ngoài ý muốn khá phiền phức, đó là tên ngu xuẩn Gavin kia lại cố hết sức chĩa mũi dùi vào ta.

Cố Vấn mở rộng hai tay, dùng giọng điệu rất giả tạo nói:
- Ta là phần tử trí thức cao cấp! Tại sao mỹ nữ kia không nhìn ta một cái, lại luôn liếc mắt đưa tình với tên mặt trắng mở tiệm sách, đây là chuyện quái gì!

Hắn lại khôi phục vẻ mặt thường ngày:
- Có lẽ suy nghĩ của hắn là như vậy.

Thiên Nhất khinh thường cười cười, nói tiếp:
- Sau đó ngươi không nhịn được phải hiện thân, nói những lời mập mờ kia, muốn khiến ta không tiếp tục làm bừa theo bản tính, một lần nữa tham dự vào trò chơi. Không thể không nói, phương pháp của ngươi thật sự có hiệu quả trong một thời gian rất ngắn.

Cố Vấn không cảm thấy thành công bao nhiêu, chỉ than thở:
- Sau khi “quý tộc” và “kẻ phạm pháp” đi đời, lẽ ra những người còn lại phải lâm vào hỗn loạn, cục diện sẽ trở nên phức tạp và thú vị. Chỉ tiếc hôm qua ngươi gieo rắc không khí khủng bố thật sự quá mức, khiến cho mâu thuẫn đều dời đến trên người mình.

- Ài... vừa rồi ta còn muốn nhìn thêm một chút, không ngờ ngươi lại trực tiếp nói ra thứ tự tử vong. Ta biết ngươi đã nhận ra nơi này là không gian con, cũng nhìn thấu tất cả những chuyện này đều là kiểm tra của ta.

Thiên Nhất nói:
- Bây giờ ngươi hài lòng rồi chứ?

- Hài lòng?
Vẻ mặt của Cố Vấn trở nên rất lạnh lùng:
- Đây là một lần kiểm tra rất thành công, cũng rất đáng sợ. Kết luận của ta chính là không có kết luận. Khi người khác định dò xét dục vọng của ngươi, ngược lại sẽ bị nhìn thấu trước. Ngươi là một kẻ không thể suy đoán, cho nên đừng nhắc tới thao túng. Gia nhập phe cánh của loại người như ngươi, ngay cả tương lai của ta cũng sẽ mất đi khống chế.

Thiên Nhất cười lạnh:
- Những lời này ta có thể trả lại y nguyên cho ngươi, nếu như sự thông minh tài trí của ngươi chỉ đến mức mặc cho người khác sai khiến, ta cũng sẽ không tìm ngươi hợp tác.

- Biết rõ không cách nào khống chế, vẫn muốn tìm kiếm và sử dụng loại lực lượng này, đó là hành vi của kẻ điên.
Cố Vấn trả lời.

- Ha ha ha ha ha! Chẳng lẽ ngươi là người bình thường sao?
Thiên Nhất cười lớn:
- Ngày cuối cùng trong trí nhớ của ta là ngày 21 tháng 4, ta nghĩ chắc ngươi đã bỏ thuốc vào cơm trưa, sau đó đưa ta vào trong không gian con, sắp xếp xong ván cờ này.

- Cho dù thời gian ở đây có chênh lệch một chút với bên ngoài, hôm nay chắc hẳn cũng là ngày 23 hoặc 24. Dù có tính rộng ra một chút, cũng chỉ cách lần đầu tiên ngươi nhìn thấy Mirror Face bảy tám ngày mà thôi.

- Nhưng ngươi đã mặc áo bào đen có thể che giấu năng lực của ta xuất hiện trước mặt ta.

- Nói cách khác, có hai loại khả năng...

- Loại thứ nhất, ngươi chỉ dùng thời gian một tuần đã lấy cắp được từ kỹ thuật này từ chỗ Mirror Face, sau đó chế tạo ra thành phẩm. Loại thứ hai, từ ngày ngươi và ta gặp mặt lần đầu, ngươi đã nghiên cứu phương pháp đối phó với ta.

Cố Vấn cũng cười lớn, hắn không trả lời là loại khả năng nào, chỉ nói:
- Được rồi, như vậy bài kiểm tra cuối cùng chính là... Bây giờ ta đã ngăn cách năng lực của ngươi, ngươi không cảm giác được tội của ta, cho nên không thể khiến ta bị nước miếng của mình sặc chết, hoặc là đi đường bị té gãy cổ.

Hắn giơ tay lên, giống như muốn tấn công Thiên Nhất.

Thiên Nhất cười nói:
- Ngươi muốn thử thực lực của ta?

Cố Vấn nói:
- Không cần thiết, có ngu mới tin ngươi là cấp Giấy.

Hắn dùng bàn tay giơ lên búng một cái, một tấm thẻ kẹp sách xuất hiện trên tay hắn:
- Ta chỉ muốn biết, nếu cửa hàng sách bị người khác khống chế, ví dụ như một người ngốc hơn ta một chút, nhưng người này cũng có đầy đủ trí tuệ vận hành một số thiết bị trong cửa hàng sách. Khi đó nếu như ngươi bị nhốt trong không gian con này, trên tay không có thẻ kẹp sách, ngươi làm thế nào chạy ra khỏi nơi này?

Thiên Nhất nói:
- Rất đơn giản.

- Hả? Ngươi nói thử xem.

- Ta chỉ cần đi chết là được rồi.

- Ha... ha ha ha... ngươi nói gì?
Cố Vấn nói. Câu trả lời này thoạt nghe quả thật giống như một chuyện cười.

- Bây giờ ngươi có thể thử một chút, cắt đầu của ta xuống thì sẽ biết.
Thiên Nhất ung dung nói.

Lời còn chưa dứt, sợi dây chân lý đã siết chặt cổ Thiên Nhất. Cố Vấn bình tĩnh trả lời:
- Ngươi đã cảm thấy ta không phải là người bình thường, vậy tại sao ta không thể vì một câu nói đùa mà giết người?

- Ta có nói đây là trò đùa sao?
Dáng vẻ Thiên Nhất vẫn không sợ hãi:
- Khương Quân còn có chỗ dùng, mang cô ta ra ngoài, chúng ta gặp lại trong cửa hàng sách. À, đừng quên cắt đầu của ta.

Nói xong câu này, đầu của hắn thật sự rơi xuống. Cố Vấn không do dự, lập tức giết chết Thiên Nhất.

- Tên điên.
Cố Vấn thở dài, hắn vốn không tin vào quỷ thần, người chết chính là người chết, nào còn có thể gặp lại.

Cố Vấn nhấc Khương Quân dưới đất lên, dùng thẻ kẹp sách rời khỏi không gian con, chỉ sau hai giây hắn đã xuất hiện trong cửa hàng sách.

Phía sau chiếc bàn đọc sách lớn quen thuộc kia không một bóng người, những ngày tháng nam nhân gầy gò ủ rũ ngồi trên ghế sofa uống cà phê kia đã chấm dứt.

Đột nhiên trong cánh cửa phía sau bàn đọc sách vang lên tiếng xả bồn cầu, mấy giây sau lại có tiếng bước chân, âm thanh từ nhà vệ sinh trong phòng ngủ của Thiên Nhất hướng ra bên ngoài.

Theo tiếng bước chân lề mề rời rạc, Thiên Nhất đi ra khỏi cái ổ dơ bẩn lộn xộn của mình, vẫn là áo sơ mi đen, âu phục đen, đầu tóc rối bời, dáng vẻ như vừa tỉnh ngủ. Hắn lại giống như không có chuyện gì ngồi trở về ghế sofa:
- Đưa cô gái vào trong phòng ta đi, nhanh lên. Ra đây ta còn có chuyện muốn nói với ngươi.

Đón đọc chương mới nhất tại Tàng Thư Viện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
saxvai
10 Tháng năm, 2023 23:36
Truyện cực hay, tri tuệ nhiều nhân vật cao vkl … một trong những bộ IQ cao nhất từng đọc
Nguyễn Quang
14 Tháng ba, 2023 23:28
đọc lại ngay, Thiên nhất out trình tất cả các nhân vật rồi
Nguyễn Quang
11 Tháng hai, 2023 00:57
truyện mày giới thiệu toàn rác, ngu mới đọc Hiệp ơi
Huỳnh Long Hội
11 Tháng chín, 2022 22:22
main bộ này có năng lực gì thế, review em phát
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:50
Cái đó là convert hay gì mà chứ đâu phải dịch đâu bác. càng về sau đọc chữ nó cứ chạy lộn tùng phèo lên chả hiểu gì
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:45
Đọc 5 lần rồi mới thấm hết cái hay của bộ này
Hieu Le
01 Tháng năm, 2021 21:33
siêu phẩm, lâu lắm rồi từ ngày đọc Tiên Nghịch, Sĩ Sư Truyền Thuyết, Tạp Đồ mới đọc được 1 truyện hợp ý mình thế này
cplortkl
26 Tháng tư, 2021 16:02
đến quyển về Trà Tiên sẽ bật mí nhé bạn ơi
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:38
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ? tui đọc kỹ rồi mà ko thấy nói
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:37
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ
Pv Thiện
01 Tháng ba, 2021 18:54
tuyệt. đề nghị người bắt đầu đọc.nên đọc chậm chạp tìm hiểu mọi chi tiết nhỏ thì câu chuyện mới càng thú vị hơn
fishscreen
05 Tháng hai, 2021 20:32
Một chương bình thường 3k chữ thì mất khoảng 3 giờ, nếu có mấy cái kiến thức khoa học lịch sử cầm tìm hiểu thì có thể lâu hơn.
cplortkl
18 Tháng một, 2021 18:06
Đọc bộ này cũng lâu lâu lắm rồi, vã quá phải đọc convert. Giờ mới thấy được dịch full, giọng văn lại quá chuẩn, cám ơn dịch giả nhiều nhiều nhé. Nếu bạn dịch tiếp bộ Trụ Lâm hoặc Quỷ hô bắt quỷ thì tuyệt vời
TùNGkk
16 Tháng một, 2021 10:24
Trụ lâm có người dịch xong rồi mà
Thanh Lâm
14 Tháng một, 2021 22:15
Hóng bác Cá cảnh dịch tiếp bộ Trụ lâm...
mr beo
14 Tháng một, 2021 10:37
trong bộ này thì chả có nhân vật nào thần kinh bình thường cả đâu , thằng thiên nhất nó chỉ chọn đứa nào nó cho rằng có tội rồi xúi bẩy đám có tội này tự hướng tới kết cục nó muốn thôi chứ không thích trực tiếp giết người
connghienthit
13 Tháng một, 2021 21:40
Đọc xong quyển 1 thấy thằng nhân vật chính như bị bệnh thần kinh, thù ghét xã hội. không ai làm gì, nó tự dưng đi bầy mưu giết người. mà giết người ít nhất cũng cần 1 lý do chứ hay cứ random gặp thằng nào tao thịt thằng ấy
Trọng
13 Tháng một, 2021 13:32
1 tiếng 2 chương
Dongconbn1123
13 Tháng một, 2021 00:31
Thấy bảo hay mà chưa dám đọc @@
TùNGkk
12 Tháng một, 2021 21:14
Cảm ơn dịch giả, truyện hay quá, diễn biến hợp lý với tính cách của từng nhân vật, nhất là Thiên Nhất thích liền cầm trở ngại liền tiêu diệt, luôn là như vậy chứ ko có cái gọi là bước chuyển như truyện khác
Hieu Le
12 Tháng một, 2021 21:02
Kết thúc rồi, cám ơn bạn cá cảnh. Hy vọng bạn tiếp tục dịch những tác phẩm khác của lão Tam.
mr beo
12 Tháng một, 2021 19:28
trên fb thấy đại ca minh dài bảo là sắp dịch full rồi nên vào coi ngay
Thanh Lâm
12 Tháng một, 2021 08:01
theo như bản convert thì Samael, Thiên Nhất, Phục Nguyệt đánh nhau khoảng 2 3 chương nữa là end bộ này rồi
TùNGkk
08 Tháng một, 2021 17:50
Giọng điệu này là sắp hết rồi, thích phiến tội, trụ lâm với thần bí phục tô
Khicho
05 Tháng một, 2021 10:29
Dịch một chương truyện mất nhiều thời gian không bác?
BÌNH LUẬN FACEBOOK