Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía trên Thái Bình Dương, dưới màn đêm đen kịt thấp thoáng, một khoang tàu hình mũi khoan làm bằng sắt đang bay tới cực nhanh, tốc độ của nó gần đến 1 Mach. Loại khoang tàu này được gọi là “Thiết Thích”, là phương tiện chuyên dụng để Tiền Tuyến Tự Do thả đội ngũ người siêu năng lực xuống tập kích. Lúc khoang tàu cất cánh giống như đạn pháo bắn ra, phía trên có hệ thống dẫn đường và tiến tới, không chứa bất kỳ thiết bị chiến đấu nào gia tăng trọng lượng ảnh hưởng đến tốc độ, chỉ có vài công năng cơ bản tương tự với khoang cứu sinh. Chi phí tổng thể tương đương với một quả tên lửa đạn đạo, giá thành không cao nhưng lại rất thực dụng.

Ở thời đại này có rất nhiều máy móc bay lượn và vũ khí trên không cỡ nhỏ tiên tiến, vì vậy vũ khí phòng không có độ chính xác cao, sát thương trung bình và thấp cũng theo đó phát triển. Đây là một loại xu thế tất yếu, trên đời có đồ hộp mới phát minh ra đồ mở hộp, có bệnh đậu mùa mới cần vắc xin đậu mùa, cho nên khi không chiến biến thành cuộc chơi của máy móc kỹ thuật cao, “lính dù” cũng đã bị đào thải. Bung dù ra rồi đáp xuống gần như không khác gì với mục tiêu sống, sử dụng pháo cao xạ và súng bắn lính dù là lịch sử hơn một trăm năm trước rồi, hôm nay ngươi muốn ném người sống từ không trung vào trận địa đối phương thì cần phải suy nghĩ cẩn thận.

Tiền Tuyến Tự Do đã tự nghiên cứu phát triển ra khoang phi hành như “Thiết Thích”, nhưng điều kiện phải là người năng lực cấp Bính trở lên, hoặc có tố chất thân thể tương đương với bọn họ mới sử dụng được. Nguyên nhân là tốc độ của thứ này thật sự quá nhanh, hơn nữa lúc đáp xuống thông thường đều bị hư hại. Loại thiết bị phi hành với tốc độ siêu âm có thiết kế đơn giản, chi phí rất rẻ này, có thể sẽ khiến nội tạng của hành khách bình thường bị tổn thương...

Rạng sáng bốn giờ, khoảng hơn mười phút sau khi Tuyệt Ảnh đụng độ với Blood Owl và God Key, một chiếc Thiết Thích đã đi tới vùng biển rất gần Thiên Đô, dự tính một phút sau sẽ xông vào vòng phòng ngự của Thiên Đô.

Trước khi cửa hàng sách tiến hành dịch chuyển, Thiên Nhất đã dùng hệ thống Vận Mệnh cưỡng chế liên lạc với quân đội Tiền Tuyến Tự Do trên Garuda đang chạy tới, biểu thị trong hành động kế tiếp sẽ trợ giúp Tiền Tuyến Tự Do tấn công. Nhưng hắn cũng cần Tiền Tuyến Tự Do “hiệp trợ”, hi vọng bọn họ phái ra ít nhất hai người năng lực cấp hung trở lên, trong thời gian ngắn nhất chạy tới Thiên Đô. Nghịch Thập Tự sẽ kiềm chế Lãnh Chúa và Tuyệt Ảnh, trợ giúp quấy nhiễu và phá hoại phòng tuyến của Thiên Đô.

Tác phong của Tiền Tuyến Tự Do là lợi ích trên hết, người có thể trao đổi lợi ích chính là bạn bè. Khi tỷ lệ nguy hiểm và lợi ích nằm trong phạm vi chấp nhận được, bọn họ đương nhiên sẽ đồng ý khoản mua bán này. Thế là sau khi Berg đang chỉ huy trên Garuda thương lượng với mấy tay lão đại khác trong “quốc hội”, Lôi Hỏa và Kim Cương đã ngồi lên một chiếc Thiết Thích, xem như đội cảm tử tiên phong lên đường.

Hai người này tương đương với một loại đầu tư, lợi ích có thể đổi được chính là thắng lợi trong trận công phòng chiến Thiên Đô này. Nếu đúng như lời Thiên Nhất nói, Lãnh Chúa và Tuyệt Ảnh thật sự bị kiềm chế không thể ra tay, Berg sẽ có phần thắng rất lớn. Hắn tin tưởng hai người Lôi Hỏa và Kim Cương đủ để khuấy đảo phòng ngự phía đông của Thiên Đô, đến lúc đó có hơn bảy thành trận công kích tầm xa này sẽ biến thành lên bờ tác chiến. Một khi hỏa lực đối kháng tầm xa chuyển thành chiến đấu trên đường phố Thiên Đô, năng lực của Lãnh Chúa sẽ vô dụng. Đến lúc đó đội ngũ hai bên lẫn lộn với nhau, trong thành phố còn có bình dân, có binh sĩ, có người bình thường, có người siêu năng lực, Lãnh Chúa sẽ không thể phân biệt những người này thuộc thế lực nào, vậy hắn chỉ có thể ra tay với mục tiêu trong tầm mắt, năng lực khống chế tầm xa với quy mô lớn cũng sẽ mất đi ý nghĩa.

Berg tin tưởng và chấp nhận đề nghị này của Thiên Nhất, tình huống tệ nhất chẳng qua là Thiên Nhất nói dối, hoặc là Nghịch Thập Tự không thể kiềm chế Thiên Vệ, dẫn đến Tiền Tuyến Tự Do tổn thất hai tên tướng mạnh. Nhưng với lợi ích mà lần đầu tư này có thể đổi được, rõ ràng là đáng để mạo hiểm.

- Rất nhanh sẽ đến mục tiêu, ta nghĩ đối phương cũng đã sớm phát hiện chúng ta rồi.
Lôi Hỏa trong khoang tàu nhìn màn hình hiển thị đơn giản nói:
- Chắc hẳn pháo kích tùy thời sẽ đến.

- Pháo kích không phải là vấn đề gì, ta chỉ quan tâm Lãnh Chúa và Tuyệt Ảnh có thật sự bị kiềm chế hay không.
Kim Cương trả lời:
- Nếu như đây là cạm bẫy do Thiên Nhất sắp đặt, hành động của ngươi và ta xem như là lấy trứng chọi đá.

- Hừ... ở thành phố Đại Tây Dương bị dọa đến vỡ mật rồi phải không?
Lôi Hỏa cười nói.

- Khi đó nếu không phải đội ngũ đã rút lui đến trên biển, còn có Blood Owl và những quái vật kia kéo dài thời gian, rất có thể Lãnh Chúa đã tiện tay giải quyết chúng ta rồi.
Kim Cương nói:
- Đương nhiên, loại người không dùng não như ngươi chắc sẽ không nghĩ đến tình huống đó.

Lôi Hỏa hừ lạnh một tiếng, trả lời:
- Nói nhảm, chuyện không xảy ra thì có suy luận bừa bãi cũng vô ích. Nếu Lãnh Chúa thật sự có thể không quan tâm đến tiêu hao, triển khai lĩnh vực áp chế một thành thị lớn như vậy, một mình hắn đã có thể đánh thắng chiến tranh, đế quốc còn lâm vào tình cảnh như hôm nay sao? Nói cho cùng... Lãnh Chúa cũng chỉ là một người siêu năng lực giống chúng ta, chỉ cần là người thì sẽ có lúc kiệt sức, đó chính là lúc có thể đánh bại hắn.

Kim Cương nói:
- Cho nên ta mới không muốn gặp phải hắn trước khi hắn kiệt sức, để tránh biến thành chốt thí làm tiêu hao thực lực của hắn.

- Lo lắng của các ngươi là dư thừa.
Giọng nói thứ ba đột nhiên vang lên trong khoang tàu, là phát ra từ máy truyền tin.

Lôi Hỏa và Kim Cương đều nhận ra giọng nói này, trước khi bọn họ xuất phát đã nghe được trong Garuda.

- Thiên Nhất phải không... ngươi bị nghiện xâm nhập hệ thống máy tính của người khác rồi à?
Lúc nói chuyện Kim Cương cũng hiểu được, vừa rồi cuộc đối thoại của bọn họ đã bị nghe thấy, hơn nữa hắn không nghi ngờ lúc này quyền khống chế Thiết Thích đã rơi vào tay Thiên Nhất.

- Berg phái hai người các ngươi đi đầu là có suy nghĩ của hắn.
Thiên Nhất không quan tâm đến vấn đề của Kim Cương, nói thẳng:
- Cho dù lời của ta không thể tin, hắn tin tưởng với thực lực và khả năng ứng biến của hai người các ngươi, ít nhất sẽ không đến mức chết.

- Lúc này có phải chúng ta nên cám ơn lời khen của ngươi không?
Lôi Hỏa nói:
- Thuận tiện cảm tạ đề nghị của ngươi, khiến chúng ta phải xung phong đi đầu.

- Các ngươi đương nhiên phải cám ơn, nhưng không phải cám ơn ta.
Thiên Nhất trả lời:
- Người đang chiến đấu với Thiên Vệ là Blood Owl và God Key... Ta chỉ nói cho các ngươi biết một tiếng, không cần lo lắng vừa đáp xuống sẽ bị Lãnh Chúa xé thành mảnh vụn. Nhưng ta cũng phải nhắc nhở hai vị, cao thủ của Thiên Đô không chỉ có hai người kia đâu.

- Chuyện này không cần ngươi nói ta cũng...
Lôi Hỏa còn chưa trả lời hết câu, khoang tàu đột nhiên rung mạnh, tiếng nổ xuyên thấu lớp bọc thép đập vào màng nhĩ của hai người, khiến bọn họ bị điếc mười mấy giây. Chức năng truyền tin hiển nhiên cũng bị phá hỏng, liên lạc bị gián đoạn.

Lôi Hỏa và Kim Cương rõ ràng cảm thấy khoang tàu đã lệch hướng vì bị hư hại nghiêm trọng, hơn nữa đang dần dần hạ xuống, có thể thấy động cơ cũng có vấn đề.

Không tới hai giây lại một thêm lần chấn động, lần này đã không nghe được tiếng nổ, người trong khoang tàu cũng không thể phán đoán Thiết Thích rốt cuộc là bị tên lửa hay đạn chấn động bắn trúng, dù sao chắc chắn sẽ rơi vỡ.

Đương nhiên đúng như Kim Cương vừa mới nói, “pháo kích không phải là vấn đề gì”. Hai người này bình thường tuy thường xuyên cãi nhau, thậm chí đánh nhau, nhưng cũng vì vậy mà bọn họ hiểu khá rõ thực lực của hai bên. Dưới tình hình như vậy, Lôi Hỏa và Kim Cương cũng lười lo lắng cho đồng bạn, bọn họ đều cảm thấy không cần thiết, hai người gần như không hẹn mà cùng dùng phương thức của mình phá vỡ lớp bọc thép của Thiết Thích nhảy ra.

Trăng đã chìm, trời chưa lên, theo lý thời khắc trước bình minh này là tối tăm nhất, trên mặt biển đưa tay không thấy năm ngón. Nhưng hai người bay ra khoang tàu đang ở giữa không trung, mà Thiên Đô lại cách phía trước bọn họ không tới một ngàn mét, đèn đuốc của thành phố kia vĩnh viễn không tắt, giống như một ngọn hải đăng phía trên Thái Bình Dương khiến trước mắt cả hai sáng ngời.

Năng lực của Lôi Hỏa rất mạnh, cho dù là dừng lại trên không, tốc độ, lực phá hoại, hắn đều xem như nổi bật trong số người siêu năng lực. Dưới tình huống từ trên cao rơi xuống như vậy, hắn dĩ nhiên rất ung dung. Kim Cương thì có một chút phiền toái, hắn sẽ không ngã chết, cũng sẽ không chết đuối, có thể đi xuống biển sâu mà tàu ngầm không đi được, thân hình có thể chịu đựng áp lực rất kinh người, nhưng vấn đề của hắn là khả năng dừng lại trên không. Chưa tới cấp Cuồng thì năng lực có hạn, khiến hắn từ không trung rơi xuống không tìm được biện pháp gì tốt.

- Không bằng để ta giúp ngươi một tay...
Lôi Hỏa không có ý tốt xuất hiện bên cạnh Kim Cương.

- Chính hợp ý ta.
Kim Cương hiểu rõ đối phương muốn làm gì, lúc hắn nghe vậy đã vận chuyển năng lượng phòng ngự.

Chỉ thấy ánh sét chợt hiện giữa không trung, Lôi Hỏa không hề khách khí dùng một tia sét đưa Kim Cương một đoạn đường, Kim Cương giống như một viên vẫn thạch rơi nhanh về phía Thiên Đô.

Hệ thống phòng ngự của Thiên Đô cũng không phải dùng để trang trí, hỏa pháo lớn nhỏ, vũ khí laser, lực trường năng lượng, thậm chí thiết bị năng lượng âm thanh cũng đồng thời khởi động, công kích giống như thủy triều trút xuống. Trước khi Kim Cương rơi xuống đất cũng không biết đã trúng bao nhiêu lần, phạm vi mười mét quanh người gần như vẫn luôn ở trong nhiệt năng và lực xung kích tàn phá của vụ nổ, nhưng hắn vẫn dựa vào va chạm xuyên qua vòng phòng ngự điện năng.

Lúc rơi xuống đất, thân thể của hắn phá ra một cái hố to đường kính mấy mét trên mặt đất bằng kim loại, giữa hố còn bốc lên từng trận khói đen. Tuy rằng như vậy Kim Cương vẫn lập tức từ trong hố đứng dậy, người lại giống như không có chuyện gì. Chỉ có bộ âu phục trên người bị bắn đến rách nát, nếu không có năng lượng phòng hộ của bản thân, có lẽ toàn thân hắn cũng chỉ còn mấy miếng vải vụn. Lúc này xem như vẫn còn nhìn ra được hình dạng của y phục, chỉ là âu phục đã biến áo cộc ngắn tay, quần tây thì biến thành quần sáu phân.

Một tia sét rơi xuống đất, Lôi Hỏa không tổn hao gì đứng bên cạnh Kim Cương, nhìn có vẻ tinh thần phấn chấn, khóe miệng còn có ý cười nhạo. Trong hành động lần này hắn lại mặc một bộ đồ thể thao liền thân màu vàng, dọc theo mép quần còn có một đường vải đen, ai cũng biết hắn đang bắt chước người nào, chỉ thiếu điều cầm côn nhị khúc múa may mà thôi.

- Ngươi không sao chứ?
Lôi Hỏa hỏi một câu với giọng giễu cợt.

- Hừ... mức độ như vậy còn không tính là làm nóng người.
Kim Cương tiện tay nhặt một khối kim loại vỡ nát trên đất lên, ăn vào giống như gặm trái táo, còn vừa ăn vừa chép miệng, giống như thứ này là sơn hào hải vị gì.

- Kỳ lạ...
Lôi Hỏa ngóng nhìn tình hình chung quanh một chút, trầm ngâm nói:
- Lãnh Chúa và Tuyệt Ảnh không tới cũng bình thường, nhưng lúc này chẳng lẽ chúng ta không đáng bị quân phòng vệ bao vây sao?

Kim Cương không trả lời, bởi vì hắn cũng không biết nguyên nhân. Hắn chỉ tiếp tục nhai sắt để dự trữ năng lượng và thể lực, chuẩn bị ứng phó với tất cả tình hình kế tiếp có thể xảy ra.

- Là ta hạ lệnh cho quân đội cách xa các ngươi. Người bình thường đến gần nơi này quá nguy hiểm, hơn nữa không có ý nghĩa.
Một tên sĩ quan mặc đồng phục HL từ ttong góc tối đi ra. Lúc gương mặt của hắn lộ ra ngoài ánh sáng, Lôi Hỏa và Kim Cương đều nhận ra vị cao thủ thành danh đã lâu này, Jason Luca.

- Kẻ địch mà vũ khí hạng nặng cũng không gây tổn thương được, không cần nghĩ đến chuyện dùng súng giải quyết.
Một người đàn ông nửa bên mặt có nếp giấy động đậy như lửa cháy, mặc áo gió, đầu đội mũ từ phía bên kia đi ra. Trong thời gian tân đế lên ngôi này, Paperman lại cố ý không mặc đồng phục có in dòng chữ “vương quyền vô thượng”, bởi vì hắn cảm thấy bốn chữ này không phải là thứ mà Krause sắp ngồi lên vương vị theo đuổi.

- Mà nói đến chúng ta cũng thật xui xẻo, chiến sự ở quận Song Ưng vừa kết thúc, phòng vệ ở tây tuyến lại do người khác tới thay thế, chúng ta thì bị điều đến mảnh đất thị phi đầy áp lực này, còn vừa lúc gặp phải hai vị khách không mời viếng thăm.
Luca giọng điệu bi thương cảm khái:
- Ta cũng không muốn chết ở đây, đám người các ngươi có biết lương hưu của ta là mấy con số không?

- Vậy ngươi có biết lương hưu của bao nhiêu người đóng thuế, bị chủ nhân của các ngươi cầm đi tiêu xài không?
Vẻ mặt Kim Cương tỏ ra rất nghiêm túc, không hề có ý đùa giỡn:
- Đám quyền quý tiêu xài một đêm, có thể là mấy năm phấn đấu của một bình dân. Những thứ mà một nhóm người có được dễ như trở bàn tay, không làm mà hưởng, đối với một nhóm người khác lại là hi vọng xa vời.

Hắn vứt bỏ khối sắt còn dư trên tay:
- Các ngươi làm chó săn, chẳng lẽ hoàn toàn không biết sao? Hay là các ngươi vốn không cho là nhục, ngược lại còn cảm thấy vinh hạnh.

Luca nhún vai:
- Ngươi có thể mắng ta, ta đã nghe rất nhiều rồi. Nhưng ta chỉ là một quân nhân, ta không thể thay đổi thể chế của đế quốc. Điều ta có thể làm là tận trung với cương vị, dùng sở trưởng của mình để bảo vệ trật tự được định sẵn. Con người trong cuộc đời chỉ cần lo thân mình đã không phải dễ. Thế giới này vốn không công bằng, “đám bình dân” mà ngươi nói, một bữa cơm thừa canh cặn của bọn họ không chừng có thể cứu sống mấy dân đói cảnh ngộ còn thê thảm hơn. Chẳng lẽ những dân đói kia có quyền xông vào nhà dân, giết sạch những người lãng phí thức ăn, lấy những gì mình cần sao?

- Buồn cười, ngươi duy trì trật tự gì?
Giọng điệu của Lôi Hỏa còn gắt hơn Kim Cương:
- Trật tự mà ngươi duy trì, chẳng qua là quy tắc do đám vương tộc định ra để nô dịch và bóc lột dân chúng mà thôi. Chúng ta muốn thay đổi trật tự đó, giết chết đám người kia!

Paperman cười lạnh:
- Hừ... đừng tưởng rằng “quốc hội” của các ngươi cao thượng hơn đám vương tộc, nếu bọn họ không có tư tâm, hôm nay cũng sẽ không bất chấp tất cả tấn công Thiên Đô.

Hắn dừng một chút, thở dài nói:
- Thực ra có tranh luận tiếp cũng vô dụng, không ai biết tương lai sẽ thế nào. Các ngươi tin tưởng quốc hội của mình sẽ thay đổi thế giới, còn ta tin tưởng Krause Wittstock mới là người đáng để gởi gắm hi vọng nhất.

- Mỗi người đều có chuyện mà mình tin tưởng, nếu như chấp niệm này bị hai ba câu, hai ba chuyện dễ dàng thay đổi, vậy có thể nói... mấy người chúng ta cũng chỉ là loại tầm thường mà thôi.

Kim Cương nói:
- Nói rất hay, Paperman...

Hắn cười nói:
- Nếu mỗi người đều vì chủ của mình, vậy không có đúng sai, chỉ có thành bại!

Lời này giống như đặt dấu chấm hết cho cuộc nói chuyện của bốn người, đưa ra kết luận.

Trong nháy mắt chiến ý nổi, sát ý dâng, bốn bóng người xông vào nhau, năng lượng bạo ngược quấn vào một chỗ, hóa thành thực thể, dùng năng lực của Lôi Hỏa làm vật dẫn hiện lên rực rỡ. Ánh sáng tỏa ra, không khí bùng nổ, trong mấy giây đã đánh tan mấy con đường chung quanh và một bên tường ngoài bọc thép của Thiên Đô thành một đống lộn xộn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
saxvai
10 Tháng năm, 2023 23:36
Truyện cực hay, tri tuệ nhiều nhân vật cao vkl … một trong những bộ IQ cao nhất từng đọc
Nguyễn Quang
14 Tháng ba, 2023 23:28
đọc lại ngay, Thiên nhất out trình tất cả các nhân vật rồi
Nguyễn Quang
11 Tháng hai, 2023 00:57
truyện mày giới thiệu toàn rác, ngu mới đọc Hiệp ơi
Huỳnh Long Hội
11 Tháng chín, 2022 22:22
main bộ này có năng lực gì thế, review em phát
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:50
Cái đó là convert hay gì mà chứ đâu phải dịch đâu bác. càng về sau đọc chữ nó cứ chạy lộn tùng phèo lên chả hiểu gì
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:45
Đọc 5 lần rồi mới thấm hết cái hay của bộ này
Hieu Le
01 Tháng năm, 2021 21:33
siêu phẩm, lâu lắm rồi từ ngày đọc Tiên Nghịch, Sĩ Sư Truyền Thuyết, Tạp Đồ mới đọc được 1 truyện hợp ý mình thế này
cplortkl
26 Tháng tư, 2021 16:02
đến quyển về Trà Tiên sẽ bật mí nhé bạn ơi
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:38
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ? tui đọc kỹ rồi mà ko thấy nói
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:37
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ
Pv Thiện
01 Tháng ba, 2021 18:54
tuyệt. đề nghị người bắt đầu đọc.nên đọc chậm chạp tìm hiểu mọi chi tiết nhỏ thì câu chuyện mới càng thú vị hơn
fishscreen
05 Tháng hai, 2021 20:32
Một chương bình thường 3k chữ thì mất khoảng 3 giờ, nếu có mấy cái kiến thức khoa học lịch sử cầm tìm hiểu thì có thể lâu hơn.
cplortkl
18 Tháng một, 2021 18:06
Đọc bộ này cũng lâu lâu lắm rồi, vã quá phải đọc convert. Giờ mới thấy được dịch full, giọng văn lại quá chuẩn, cám ơn dịch giả nhiều nhiều nhé. Nếu bạn dịch tiếp bộ Trụ Lâm hoặc Quỷ hô bắt quỷ thì tuyệt vời
TùNGkk
16 Tháng một, 2021 10:24
Trụ lâm có người dịch xong rồi mà
Thanh Lâm
14 Tháng một, 2021 22:15
Hóng bác Cá cảnh dịch tiếp bộ Trụ lâm...
mr beo
14 Tháng một, 2021 10:37
trong bộ này thì chả có nhân vật nào thần kinh bình thường cả đâu , thằng thiên nhất nó chỉ chọn đứa nào nó cho rằng có tội rồi xúi bẩy đám có tội này tự hướng tới kết cục nó muốn thôi chứ không thích trực tiếp giết người
connghienthit
13 Tháng một, 2021 21:40
Đọc xong quyển 1 thấy thằng nhân vật chính như bị bệnh thần kinh, thù ghét xã hội. không ai làm gì, nó tự dưng đi bầy mưu giết người. mà giết người ít nhất cũng cần 1 lý do chứ hay cứ random gặp thằng nào tao thịt thằng ấy
Trọng
13 Tháng một, 2021 13:32
1 tiếng 2 chương
Dongconbn1123
13 Tháng một, 2021 00:31
Thấy bảo hay mà chưa dám đọc @@
TùNGkk
12 Tháng một, 2021 21:14
Cảm ơn dịch giả, truyện hay quá, diễn biến hợp lý với tính cách của từng nhân vật, nhất là Thiên Nhất thích liền cầm trở ngại liền tiêu diệt, luôn là như vậy chứ ko có cái gọi là bước chuyển như truyện khác
Hieu Le
12 Tháng một, 2021 21:02
Kết thúc rồi, cám ơn bạn cá cảnh. Hy vọng bạn tiếp tục dịch những tác phẩm khác của lão Tam.
mr beo
12 Tháng một, 2021 19:28
trên fb thấy đại ca minh dài bảo là sắp dịch full rồi nên vào coi ngay
Thanh Lâm
12 Tháng một, 2021 08:01
theo như bản convert thì Samael, Thiên Nhất, Phục Nguyệt đánh nhau khoảng 2 3 chương nữa là end bộ này rồi
TùNGkk
08 Tháng một, 2021 17:50
Giọng điệu này là sắp hết rồi, thích phiến tội, trụ lâm với thần bí phục tô
Khicho
05 Tháng một, 2021 10:29
Dịch một chương truyện mất nhiều thời gian không bác?
BÌNH LUẬN FACEBOOK