Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc này phía bên kia vườn địa đàng, thế giới trước mắt Thiên Nhất đã là một mảnh đất khô cằn.

Trên đầu mây đen che phủ, dưới chân không ngọn cỏ nào.

Ở nơi rất xa có một cây cổ thụ chọc trời đứng sừng sững, đương nhiên lúc này nó đã không còn là cây nữa, chỉ là một cây khô cháy đen mà thôi. Cho dù đứng ở trận pháp dịch chuyển cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, cây sinh mệnh đã bị phá hủy, cả vườn địa đàng đều mất đi sức sống, biến thành một mảnh lục địa tràn đầy khí tức tử vong.

- Sinh vật mất trí...
Cherub đứng ở phía trước Thiên Nhất khoảng trăm mét, nói ra câu này giống như lẩm bẩm, trong lòng không thể tin sự thật trước mắt.

- Cho nên ta mới nói ngươi ngu xuẩn.
Thiên Nhất bước lên phía trước:
- Khi Barmond tiến vào nơi này, ta đã biết hắn nhất định sẽ làm như vậy.

Hắn cười nhạo nói:
- Ngươi chờ mấy ngàn năm cũng chưa từng đụng tay vào lực lượng của cây sinh mệnh. Nhưng không phải ngươi không muốn có lực lượng này, chỉ là lo lắng sau khi độc chiếm di sản của vương quốc thứ nhất, những đồng bào kia sẽ thay đổi cách nhìn với ngươi. Để đảm bảo địa vị lãnh tụ của mình, ngươi tự phong mình là một tên thủ vệ, ngăn cản toàn bộ đồng loại và cả mình bên ngoài vườn địa đàng, giống như ngươi rất cao thượng và công bình.

- Thực ra lực lượng của ngươi vốn vượt trên bọn họ, Seraph có thể uy hiếp đến ngươi thì đã bị lưu đày, vì vậy không ai có thể tiếp xúc với cây sinh mệnh, xem như đã củng cố sự thống trị của ngươi. Ngươi đã duy trì hình tượng của mình, mà trên thực chất lại giữ cây sinh mệnh làm của riêng, dễ như trở bàn tay.

- Ta nghĩ... ngươi định chờ đến khi trở lại Địa Cầu mới độc chiếm trái cây sinh mệnh. Bởi vì trong kế hoạch của ngươi, Địa Cầu khi đó đã trở thành một địa ngục đầy hỗn loạn và giết chóc. Khi cái thế giới kia mở rộng cửa với ngươi, kế hoạch của ngươi xem như đã thành công. Cho dù những đồng bào kia rời bỏ ngươi, thậm chí là phản bội, ngươi đều có thể chấp nhận. Bởi vì khi đó chỉ cần có lực lượng của cây sinh mệnh, ngươi sẽ có thể trở thành chí cao thần mạnh nhất trên tinh cầu này. Cho dù không phục hưng được vương quốc thứ hai, ngươi cũng có thể làm chủ nhân của loài người, xây dựng một vương quốc thứ sáu do ngươi thống trị.

Thiên Nhất đi vòng qua trước người Cherub, ngẩng đầu nhìn hắn nói:
- Ha ha... buồn cười, đây chính là khác biệt giữa phương thức suy nghĩ của sinh vật có thể sống ngàn vạn năm và loài người.
Hắn cười nói:
- Barmond sẽ không kiên nhẫn như ngươi, chuyện mà một con người sẽ làm, đó là không cần nghĩ ngợi lấy thứ trước mắt làm của riêng, nếu không chiếm được hoặc không mang đi được thì đốt quách cho xong. Chẳng lẽ quan sát chiến tranh ở vương quốc thứ năm lâu như vậy, ngươi không học được gì cả sao?

Cherub đã nổi cơn thịnh nộ, gương mặt trẻ con trở nên vặn vẹo, ba gương mặt khác phía sau đầu cũng biến mất. Đầu của hắn từ từ biến hóa, xoắn lại với nhau, chung quanh phủ lên một tầng bóng sáng mơ hồ, cuối cùng chính giữa chiếc đầu kia chỉ còn lại một tròng mắt hình tròn to lớn.

Tiếng nói chuyện vẫn từ trong lồng ngực Cherub phát ra:
- Ta còn chưa thua! Thiên Nhất, chỉ cần bây giờ ta giết chết ngươi, ngươi sẽ bị ép rời khỏi không gian này. Mà Cesare Barmond sẽ giết sạch đám đồng bạn của ngươi, hắn sẽ trở lại Địa Cầu, trở thành vua của nơi đó! Hắn sớm muộn gì cũng sẽ khiến thế gian lâm vào hỗn loạn, ta có thể chờ thêm mấy ngàn năm! Còn ngươi... cho dù ngươi có cách tiến vào vườn treo Babylon lần nữa, cũng không thể trở lại không gian vườn địa đàng này. Ta... vẫn đứng vào thế bất bại!

- Những chuyện này đều không thành vấn đề.
Thiên Nhất nói:
- Bây giờ ta sẽ tự tay giết ngươi, Blood Owl thì giết chết Barmond, xem như ta đã nắm chắc phần thắng.

- Nói nhảm!
Sau người Cherub lại hiện lên bánh xe vàng to lớn kia, lần này kích thước của nó còn lớn hơn gấp mấy lần so với vừa rồi nằm trong tay Cherub:
- Ta còn cơ hội, ta sẽ không chết! Ta có sự kiên nhẫn và thời gian, ta có thể làm lại từ đầu! Thiên Nhất, hãy dùng máu của ngươi để chứng kiến kỷ nguyên tiếp theo được sinh ra đi!

......

Lúc này phía bên kia vườn treo Babylon, Barmond đang ung dung đối phó với thế công của Blood Owl.

Vốn tưởng rằng trận chiến giữa hai người này sẽ kinh thiên địa, quỷ thần khiếp, gió mây biến sắc, không ngờ tình hình lại nghiêng về một phía như vậy.

Blood Owl đã dùng tới mười phần sức lực, năng lượng màu đen quấn quanh người, hình dáng giống như Tu La, cho dù là tốc độ, lực lượng hay cường độ năng lượng đều vượt xa phạm vi loài người có thể tưởng tượng.

Nhưng Barmond chỉ đứng tại chỗ đã có thể ứng phó với công kích của hắn, đẩy, gạt, lách, cản, xem nặng như nhẹ, thuần thục tự nhiên.

- Người làm sao có thể giết được thần?
Barmond còn có thể bình tĩnh nói chuyện:
- Ta không biết tại sao cuộn sách Biển Chết lại đưa ra tiên đoán sai lầm, nhưng phần liên quan đến kẻ giết thần hiển nhiên là hoang đường.

- Dòng chữ kia đã xuất hiện từ rất nhiều năm trước, mặc dù Dino sống rất lâu, nhưng lời tiên đoán kia còn xa xưa hơn hắn. Đó thật ra là do thầy giáo của hắn, cũng là đại sư của viện thầy tu Isaiah đời trước lưu lại, khi đó ngươi và ta thậm chí còn chưa sinh ra.

- Hôm nay xem ra... cái gọi là “kẻ giết thần hủy diệt Giới Luật Thép” chỉ là một bức ảnh vô nghĩa, một lời tiên đoán sai lầm, còn ngươi chẳng qua là trùng hợp có dáng dấp tương tự với nhân vật trong ảnh mà thôi.

- Sau khi hình thái năng lượng đạt đến cấp bậc nhất định, đã khiến cho não của ngươi bị cháy hỏng rồi sao?
Blood Owl trả lời một cách khinh thường, quyền cước của hắn vẫn không dừng lại, thân hình hóa thành tầng tầng ảo ảnh liên tục di động bên cạnh Barmond, cho dù là mấy người còn lại của Nghịch Thập Tự cũng không thể thấy rõ hành động của hắn.

Barmond hừ lạnh nói:
- Ta không chỉ là người năng lực cấp Thần.

Hắn dừng một chút rồi nói:
- Ta còn có được lực lượng bên kia cánh cổng... Ngươi không có tầm nhìn của ta, cũng không được nếm trái cây sinh mệnh, ngươi đương nhiên không biết nó rốt cuộc có ý nghĩa thế nào.

Hắn nói xong lại ngăn cản mấy lần công kích của Blood Owl:
- Nếu như muốn ví dụ... cho dù ta chỉ là một người năng lực cấp Cường, thương tích khắp người, ý thức mơ hồ, nhưng chỉ cần ăn một trái... không, một miếng là đủ rồi. Chỉ cần nếm một miếng trái cây kia, ta sẽ có thể tăng lên tới cấp Hung, thương thế khỏi hẳn, tinh thần sung mãn.

Hắn ngẩng đầu lên, giống như đang nhớ lại mùi vị đó:
- Đó là năng lượng sinh mệnh thuần túy, lực lượng “bản nguyên” nhất. Bất kể hình thái sinh mệnh nào, có được trái cây kia giống như trực tiếp được thần linh ban ơn vậy.

Hắn cúi đầu, đột nhiên xuất thủ, lại tiếp được nắm tay của Blood Owl, ngăn đối phương di chuyển:
- Đáng tiếc ta không thể chia xẻ với người khác, ta đã dùng hết tất cả trái cây, tổng cộng một trăm bảy mươi ba trái, toàn bộ đều hóa thành năng lượng sinh mệnh của ta. Sau đó ta đã hủy diệt cây sinh mệnh, từ nay về sau ta chính là thần muôn đời bất diệt, chí cao vô thượng, vô địch thiên hạ, ta đã không còn là sinh vật bẩn thỉu như loài người nữa.

Blood Owl tuyệt đối sẽ không nói lan man, tại khoảnh khắc này hắn phát hiện không thể rút tay lại, liền trực tiếp vặn cổ tay của mình đến gãy xương, sau đó thu về. Gần như ngay khi thoát khỏi đối phương, hắn lại tiến vào trạng thái di động tốc độ cao, mấy giây sau đã hoàn toàn chữa trị bàn tay.

- Lúc này ta có thể nhìn thấu rất nhiều chuyện.
Barmond nói:
- Chẳng hạn như năng lực của ngươi, Blood Owl. Ta phải thừa nhận ngươi là một nhân tài, sức chịu đựng tinh thần của ngươi làm ta cảm thấy kính nể, tài năng, trí tuệ, còn có... thiên phú chiến đấu của ngươi đều là đỉnh cao. Nếu như ngươi đồng ý trở thành thủ hạ của ta, ta có thể không tính toán những chuyện trước kia, tha thứ cho các loại hành vi mạo phạm của ngươi, hơn nữa còn trao cho ngươi quyền lực rất cao trong vương triều mới của ta.

Còn chưa dứt lời, một nắm tay màu đen to lớn do năng lượng hóa thành đã từ phía sau Barmond đánh tới.

- Hừ... câu trả lời là “không” sao...
Trong nháy mắt Barmond xoay người xuất quyền, một chiêu này của hắn giống như lúc đánh rơi tàu mẹ Nguyên Trần, nhưng lần này thời gian chuẩn bị và tốc độ xuất quyền lại nhanh hơn khi đó không chỉ gấp mười lần.

Đồng dạng cũng là một nắm tay do năng lượng biến thành, nhưng “lực lượng” của Barmond là trong suốt. Hai luồng năng lượng va chạm vào nhau, tạo thành một luồng sóng xung kích hình tròn, từ trung tâm thành phố lan ra phía ngoài, giống như một cơn bão quét qua, phá vỡ không ít tường đổ vách xiêu lung lay sắp đổ. Các thành viên Nghịch Thập Tự gần đó tuy đều là cao thủ, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng đứng vững, nếu không chuẩn bị tâm lý có lẽ đã bị cuốn đi.

Lúc này Gunsmith đã sớm nằm dưới đất, hai tay hắn cầm súng xương, trong cơn bão tay của hắn vẫn không nhúc nhích, mí mắt cũng không chớp cái nào. Hắn đang chuẩn bị một kích chí mạng, hình thức thứ tư của súng xương, hình thức bản nguyên.

Tên như ý nghĩa, đây mới là hình thức gần nhất với trạng thái nguyên bản của súng xương. Liên phát, bộc phá, phân giải, ba loại hình thức này đều là công năng sinh ra sau khi nâng cấp súng xương, còn “hình thức bản nguyên” lại kế thừa tính năng của súng xương gặp mạnh càng mạnh, đâm xuyên hủy diệt. Trước kia một súng bắn xuyên tường ngoài của di tích bộ tộc Dark Water, lực phá hoại đó mới là trọng điểm của súng xương. Sau khi súng xương được cường hóa, Gunsmith chưa từng dùng đến hình thức này. Trên lý thuyết thì bất kỳ chất liệu, bất kỳ lực trường, bất cứ người nào... cũng không thể ngăn cản phát bắn này, phòng ngự càng mạnh sẽ khiến lực phá hoại của đạn súng xương càng trở nên kinh người. Chỉ cần đi vào trong tầm bắn, hình thức bản nguyên của súng xương sẽ không gì không phá được.

Dư âm xung kích còn chưa tan hết, Gunsmith đã bóp cò. Không có âm thanh, đường đạn cũng nhanh đến mức không thể nắm bắt, lúc mọi người kể cả Blood Owl ý thức được sự tồn tại của phát đạn này, viên đạn đã bắn vào bàn tay Barmond.

- Lại muốn dùng mấy thứ đồ chơi kỳ quái để đánh lén sao?
Tuy nói như vậy nhưng Barmond cũng không dám sơ ý, vẫn dùng tay ngăn cản thứ này, bởi vì hắn có thể “nhìn” rõ phát đạn này khác với thông thường. Đối với đám người siêu năng lực của vương quốc thứ năm, kỹ thuật của hạt nhân vĩnh hằng giống như sản phẩm từ thứ nguyên khác vậy, nói không chừng sẽ sản sinh tác dụng kỳ dị, vì vậy tuyệt đối không thể xem thường.

“Hả? Lại có chuyện này...” - Barmond phát hiện sau khi viên đạn kia bị năng lượng ngăn cản, vẫn tiếp tục phát ra động năng, không kìm được hơi ngạc nhiên. Theo như suy nghĩ của hắn, nếu uy lực của viên đạn này không bằng hiệu ứng năng lượng của mình, chắc chắn sẽ bị ngăn cản và mất đi lực xung kích, hắn còn có thể mô phỏng hoặc thao túng ngược lại năng lượng của viên đạn này. Nhưng hiện giờ công kích này dường như vẫn chưa kết thúc.

“Xảy ra chuyện gì...” - Sắc mặt Barmond bắt đầu biến hóa, hắn cảm giác được phát đạn này giống như ngựa hoang rời cương, chợt bộc phát ra lực lượng kinh người. Lực phá hoại này giống như thuyền lên theo nước, lại phá tan năng lượng phòng ngự của hắn, hơn nữa còn đang tăng cường.

Đạn bắn vào lòng bàn tay Barmond, dọc theo cánh tay phải của hắn tiến về phía trước, thân thể máu thịt trong nháy mắt hóa thành hư không. Barmond kinh ngạc trông thấy một cánh tay của mình biến mất, hắn gần như theo bản năng cố sức nghiêng người sang trái.

Sau khi đạn của súng xương bắn xuyên bả vai Barmond, đã vượt qua thân thể đối phương bay vào trong không khí, tiếp đó đột ngột nổ tung. Barmond đang muốn chạy ra khỏi phạm vi vụ nổ, lại thấy một tầng vách chắn năng lượng màu đen bao phủ chung quanh, đây rõ ràng là chuyện tốt của Blood Owl.

Trong một cái lồng năng lượng hình tròn, thân hình Barmond bị bao trùm bởi ánh sáng trắng do vụ nổ của đạn súng xương gây ra. Năng lượng của Blood Owl chỉ chống đỡ được mấy giây ngắn ngủi đã không thể ngăn cản vụ nổ lan tỏa, tầng năng lượng giống như một quả trứng gà nứt từ bên trong, bị lực xung kích khủng bố phá vỡ.

Ít nhất có ba giây Barmond ngâm mình trong năng lượng hủy diệt kia, mà sau khi lồng năng lượng của Blood Owl bị phá tan, Barmond cũng chắc chắn nằm ở trung tâm vụ nổ.

Sóng xung kích do lần tấn công này sinh ra đã không còn là bão, mà là sóng thần, mặt đất trong cả thành phố đều bị cày xới một lần. Có điều đám người Nghịch Thập Tự vẫn chống đỡ được không bị hất lên, chỉ có Gunsmith lắc lư bay ra ngoài. Vẫn là bác sĩ Strange phản ứng nhanh nhất, lão còn có sức nhanh chóng chạy qua bắt lấy cổ chân Gunsmith, không để hắn bị cuốn đi.

Hơn mười giây sau, dư âm ngừng lại.

Gunsmith nằm dưới đất chổng vó lên trời, hai tay hắn đều bị phỏng, bàn tay gần như bị đốt cháy phát ra mùi khét. Tay trái của hắn đã buông ra, nhưng tay phải vẫn cầm súng. Không phải là hắn không muốn buông tay, chỉ là trước khi làm nguội nếu lấy súng xuống e rằng sẽ dính theo một lớp da thịt.

- Lần này giải quyết được ngươi rồi! Ha ha ha ha!
Gunsmith ngửa mặt lên trời cười lớn.

Lại nghe Blood Owl ở phía xa quát một tiếng:
- Cẩn thận!

Gunsmith cả kinh, nếu là người khác có thể sẽ theo bản năng ngồi dậy, nhìn rõ tình hình trước mắt rồi tính sau, nhưng phản ứng của Gunsmith lại là nghiêng người lăn qua, trước tiên rời vị trí hiện giờ.

Phản ứng của hắn rất chính xác, nhưng không đủ nhanh. Lời nhắc nhở của Blood Owl rất kịp thời, nhưng chỉ có thể trách tốc độ truyền bá của âm thanh cũng không đủ nhanh.

Một nắm tay lớn vô hình dán sát mặt đất đánh tới, lưu lại một rãnh sâu bên dưới, tốc độ hoàn toàn không bị trở ngại bay đến chỗ Gunsmith. Gunsmith không thể tránh được một chiêu này, nếu bị đánh trúng hắn sẽ mười phần chết chín.

Trong nháy mắt bóng dáng của Phong Tiển đã chắn phía trước nắm tay, trước mặt hắn đột nhiên nổ ra một ngọn lửa đỏ, sau đó hóa thành tường lửa, lực trường năng lượng dày nặng nghênh đón công kích của Barmond.

Nhưng kết quả lại là năng lượng của Phong Tiển bị đánh vỡ thành tia lửa đầy trời, hắn đành phải dùng thân thể gánh chịu một kích này.

- Ta còn tưởng rằng có thể ngăn cản được chứ... ha ha... chơi quá đà rồi.
Sắc mặt Phong Tiển trắng bệch, cười thảm nói, cổ họng của hắn cảm thấy ngọt, từ trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Tuy rằng như vậy hắn vẫn đứng thẳng sống lưng, đội trời đạp đất, chắn ở trước người Gunsmith. Tay phải của hắn run rẩy từ trong túi lấy ra một điếu xi gà, bỏ vào trong miệng, búng tay đốt lửa cho mình.

- Phù...
Phong Tiển nhả một ngụm khói, quay mặt sang nói với Gunsmith:
- Ta nghĩ ngươi còn phải cho hắn thêm một phát súng... phụt... yên tâm, trước đó có bao nhiêu công kích chúng ta sẽ giúp ngươi ngăn cản.
Lúc nói chuyện hắn còn nhổ một ngụm máu giống như nhổ đờm.

Gunsmith hiểu được, phát súng thứ hai sẽ không dễ dàng như vậy nữa. Trong thời gian giữa hai lần bắn, trước khi súng xương chuẩn bị xong phát tiếp theo của hình thức bản nguyên, Barmond nhất định sẽ tập trung tấn công mình.

- Mặc dù các ngươi dùng phương thức này không ngừng khiêu chiến sự kiên nhẫn của thần, nhưng yên tâm, ta sẽ không bị các ngươi chọc giận.
Barmond xuất hiện từ trong bụi năng lượng đang tan đi, lúc này cánh tay phải của hắn lại do ánh sáng tạo thành:
- Tổn thương mức độ như vậy không tính là gì, trên thực tế ta vốn dự định thay đổi thể xác loài người này, dùng thân thể do năng lượng sinh mệnh tạo thành để thay thế.

Hắn nhìn Gunsmith:
- Nhưng dù thế nào chắc ngươi cũng đã hiểu, ta sẽ không giữ lại tính mạng của ngươi, để cho ngươi có cơ hội nổ phát súng thứ hai.

Dứt lời hắn liền muốn ra tay, đánh cho cả Gunsmith và Phong Tiển thành tương thịt.

Ngay lúc này, trước mắt Barmond bỗng hiện lên một cảnh tượng cực kỳ quái đản, cả thế giới một lần nữa biến thành đen trắng, đám người của Nghịch Thập Tự không biết tung tích, mà một người đàn ông dáng dấp giống hệt như hắn lại xuất hiện trên đất trống phía trước.

Tên “Barmond” kia nhìn có vẻ rất yếu ớt ngồi phịch xuống đất, trong hốc mắt của hắn lại có rất nhiều côn trùng lúc nhúc bò ra, da trên người cũng bắt đầu mục nát, trong miệng còn chảy ra dịch thể sền sệt giống như dính rất nhiều mảnh vụn nội tạng.

- Bác Sĩ Quái Dị, sử dụng ảo giác với thần là vô dụng!
Barmond khẽ quát một tiếng, cảnh tượng trước mắt lập tức tan thành mây khói.

Tinh thần của Strange bị cắn trả, đau đớn dùng một tay ôm đầu, một cơn chóng mặt ập tới, không kìm được quỳ một chân xuống đất.

- Tiếp theo là hai người các ngươi sao?
Barmond vừa nói chuyện vừa vươn cánh tay phải do ánh sáng đúc lại, trước mắt hắn vốn không có người nào, nhưng hắn duỗi tay một cái lại vừa lúc nắm lấy cổ Nguyệt Yêu:
- Cho dù có Strange yểm hộ, tiếp cận ta cũng là chuyện rất nguy hiểm.

Nói xong hắn lại duỗi tay trái ra, vừa vặn ngăn cản một quyền của Blood Owl từ mặt bên đánh tới:
- Các ngươi định giữ chân ta, để cho thằng nhóc kia có cơ hội bắn thêm phát nữa đúng không? Ha ha... ha ha ha ha...

Barmond cười lớn, mấy giây sau tiếng cười của hắn chợt im bặt:
- Đừng nằm mơ nữa!

Bàn tay hắn dùng sức, cổ của Nguyệt Yêu liền bị vặn gãy, đầu của nàng nghiêng qua rũ xuống, cặp mắt trở nên vô thần.

Barmond tiện tay ném nàng ra ngoài, trong mấy giây này hắn vẫn dùng tay trái ứng phó với công kích của Blood Owl:
- Blood Owl, có lẽ ta muốn giết ngươi cần phí một chút công sức, chỉ dựa vào tốc độ và khả năng khôi phục của ngươi đã đủ phiền phức rồi... nhưng giết sạch những người này trước mắt ngươi thì không khó.

Dứt lời hắn vung tay lên, bên phía cánh tay trái, phạm vi hình quạt bán kính năm mươi mét bị một lực lượng vô hình phá hủy, Blood Owl trực tiếp bị đẩy bay ra.

- Kế tiếp là ai đây...
Barmond nói xong liền quay mặt đi, trong tầm mắt của hắn lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

Mặc dù Vanessa không mặc đồng phục của Giới Luật Thép, nhưng Cesare Barmond vẫn nhận ra được dáng vẻ của con gái, huống hồ lúc này hắn đã là người năng lực cấp Thần, chỉ cần quan sát năng lực cũng có thể phân biệt được thân phận của người khác.

- Chờ đã...
Vanessa thở dốc nói, nàng đã chạy tới, chắn giữa Barmond và các thành viên Nghịch Thập Tự:
- Cha... trước tiên chờ một chút... bọn họ...

Là người năng lực cấp Cường không phải quá lợi hại, nàng đi tới trung tâm thành phố này gần như đã hao hết toàn bộ thể lực, cho nên lúc này nói chuyện cũng hơi tốn sức:
- Người không cần giết chết bọn họ... chúng ta có thể...

- Chạy đi!
Tiếng kêu của một người khác vang lên, đó là Cố Vấn, xem ra thể lực của hắn còn tiêu hao nghiêm trọng hơn Vanessa, gần như lảo đảo xuất hiện từ giữa đống đổ nát:
- Mau rời khỏi đó!

Hắn đứt hơi khản tiếng kêu lên, giống như phát điên chạy đến nơi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
saxvai
10 Tháng năm, 2023 23:36
Truyện cực hay, tri tuệ nhiều nhân vật cao vkl … một trong những bộ IQ cao nhất từng đọc
Nguyễn Quang
14 Tháng ba, 2023 23:28
đọc lại ngay, Thiên nhất out trình tất cả các nhân vật rồi
Nguyễn Quang
11 Tháng hai, 2023 00:57
truyện mày giới thiệu toàn rác, ngu mới đọc Hiệp ơi
Huỳnh Long Hội
11 Tháng chín, 2022 22:22
main bộ này có năng lực gì thế, review em phát
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:50
Cái đó là convert hay gì mà chứ đâu phải dịch đâu bác. càng về sau đọc chữ nó cứ chạy lộn tùng phèo lên chả hiểu gì
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:45
Đọc 5 lần rồi mới thấm hết cái hay của bộ này
Hieu Le
01 Tháng năm, 2021 21:33
siêu phẩm, lâu lắm rồi từ ngày đọc Tiên Nghịch, Sĩ Sư Truyền Thuyết, Tạp Đồ mới đọc được 1 truyện hợp ý mình thế này
cplortkl
26 Tháng tư, 2021 16:02
đến quyển về Trà Tiên sẽ bật mí nhé bạn ơi
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:38
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ? tui đọc kỹ rồi mà ko thấy nói
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:37
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ
Pv Thiện
01 Tháng ba, 2021 18:54
tuyệt. đề nghị người bắt đầu đọc.nên đọc chậm chạp tìm hiểu mọi chi tiết nhỏ thì câu chuyện mới càng thú vị hơn
fishscreen
05 Tháng hai, 2021 20:32
Một chương bình thường 3k chữ thì mất khoảng 3 giờ, nếu có mấy cái kiến thức khoa học lịch sử cầm tìm hiểu thì có thể lâu hơn.
cplortkl
18 Tháng một, 2021 18:06
Đọc bộ này cũng lâu lâu lắm rồi, vã quá phải đọc convert. Giờ mới thấy được dịch full, giọng văn lại quá chuẩn, cám ơn dịch giả nhiều nhiều nhé. Nếu bạn dịch tiếp bộ Trụ Lâm hoặc Quỷ hô bắt quỷ thì tuyệt vời
TùNGkk
16 Tháng một, 2021 10:24
Trụ lâm có người dịch xong rồi mà
Thanh Lâm
14 Tháng một, 2021 22:15
Hóng bác Cá cảnh dịch tiếp bộ Trụ lâm...
mr beo
14 Tháng một, 2021 10:37
trong bộ này thì chả có nhân vật nào thần kinh bình thường cả đâu , thằng thiên nhất nó chỉ chọn đứa nào nó cho rằng có tội rồi xúi bẩy đám có tội này tự hướng tới kết cục nó muốn thôi chứ không thích trực tiếp giết người
connghienthit
13 Tháng một, 2021 21:40
Đọc xong quyển 1 thấy thằng nhân vật chính như bị bệnh thần kinh, thù ghét xã hội. không ai làm gì, nó tự dưng đi bầy mưu giết người. mà giết người ít nhất cũng cần 1 lý do chứ hay cứ random gặp thằng nào tao thịt thằng ấy
Trọng
13 Tháng một, 2021 13:32
1 tiếng 2 chương
Dongconbn1123
13 Tháng một, 2021 00:31
Thấy bảo hay mà chưa dám đọc @@
TùNGkk
12 Tháng một, 2021 21:14
Cảm ơn dịch giả, truyện hay quá, diễn biến hợp lý với tính cách của từng nhân vật, nhất là Thiên Nhất thích liền cầm trở ngại liền tiêu diệt, luôn là như vậy chứ ko có cái gọi là bước chuyển như truyện khác
Hieu Le
12 Tháng một, 2021 21:02
Kết thúc rồi, cám ơn bạn cá cảnh. Hy vọng bạn tiếp tục dịch những tác phẩm khác của lão Tam.
mr beo
12 Tháng một, 2021 19:28
trên fb thấy đại ca minh dài bảo là sắp dịch full rồi nên vào coi ngay
Thanh Lâm
12 Tháng một, 2021 08:01
theo như bản convert thì Samael, Thiên Nhất, Phục Nguyệt đánh nhau khoảng 2 3 chương nữa là end bộ này rồi
TùNGkk
08 Tháng một, 2021 17:50
Giọng điệu này là sắp hết rồi, thích phiến tội, trụ lâm với thần bí phục tô
Khicho
05 Tháng một, 2021 10:29
Dịch một chương truyện mất nhiều thời gian không bác?
BÌNH LUẬN FACEBOOK