Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước khi bóng lưng kia hoàn toàn chìm vào trận pháp ánh sáng, Gunsmith chỉ kịp bắn một phát súng.

Không có thời gian để hắn thay đổi hình thức của súng xương, thời gian giữa hai lần bắn của hình thức phân giải cũng không để hắn có cơ hội bắn ra phát súng thứ hai.

Nhưng ngay cả Gunsmith cũng biết, một súng này cho dù có bắn ra cũng chỉ phí công. Barmond không thể bị một phát đạn phân giải kết thúc như vậy, năng lượng của hắn rõ ràng đã khôi phục, muốn ngăn cản công kích này cũng không khó.

Mang theo tâm tình phí công cũng phải bắn, Gunsmith bóp cò, viên đạn năng lượng màu xanh kia quả nhiên bị đối phương tiếp được.

Barmond giống như mọc mắt sau lưng, cũng không quay đầu lại, chỉ giơ tay phải lên, dùng lòng bàn tay tiếp lấy viên đạn bắn vào sau đầu mình. Đây là một tư thế rất không tự nhiên, nhưng hắn vẫn hoàn thành với tốc độ còn nhanh hơn đạn.

Năng lượng bên ngoài thân Barmond triệt tiêu năng lượng tạo thành viên đạn phân giải này, cho đến khi cả viên đạn hoàn toàn biến mất.

Sau đó hắn hoàn toàn chìm vào trận pháp ánh sáng, mấy giây sau cánh cổng của thứ nguyên này đóng lại, ánh sáng biến mất, mặt đất chính giữa thần miếu lại khôi phục nguyên dạng.

Ngoại trừ năm người khổng lồ kia, những người khác đều đã xông vào. Nguyệt Yêu cách đó khá gần là người thứ hai đi vào sau Gunsmith. Thiên Nhất thì nhanh chóng vượt qua những người khác, là người thứ ba đi vào cửa đá. Còn Cherub mất đi niệm lực lại đập hai cánh bay tới, trong lòng hắn nóng như lửa đốt, nhưng khi tới nơi thì đã chậm.

Blood Owl, Bác Sĩ Quái Dị, Phong Tiển, Ngụy Tỉnh gần như đồng thời đi vào thần miếu. Lúc này Cherub đã đi đến bên cạnh quan tài sắt của mình, mắt trên người hắn nhìn về các hướng khác nhau, rung động không theo quy tắc nào.

- Không thể nào... hắn làm sao sống được!
Cherub nhìn quan tài sắt bị mở ra, những chông sắt bên trong rõ ràng còn dính máu thịt.

Với tầm nhìn đặc biệt của Cherub có thể trông thấy rõ ràng, đây là máu thịt do con người kia lưu lại, nhưng hắn không hiểu tại sao Barmond có thể sống được.

- Vừa rồi ngươi nói, hắn sở hữu tầm nhìn của ngươi?
Thiên Nhất hỏi.

Cherub biết câu này là đang hỏi mình, vì vậy trả lời:
- Đúng vậy, trước đó ta đã để hắn nhìn thấy...

- Tên ngu xuẩn ngươi.
Thiên Nhất chỉ cần nghe được câu “đúng vậy” kia là đủ rồi, hắn không có hứng thú với ngọn nguồn câu chuyện:
- Ngươi đã chữa trị cho hắn!

- Ngươi đang nói gì?
Cherub hỏi.

Thiên Nhất đi đến chính giữa thần miếu, cúi đầu quan sát hình vẽ chú ấn trên mặt đất. Đây đã từng là nơi đặt quan tài sắt, cho nên trước khi quan tài ngã xuống thì vẫn luôn bị che kín.

- Xét về cấp bậc người siêu năng lực, Cesare Barmond đã rất gần với cấp Thần. Vào giai đoạn này năng lượng và năng lực của loài người sẽ đạt đến một giới hạn, bọn họ tám chín phần mười sẽ gặp phải một vấn đề, đó là thể xác không theo kịp cảnh giới của tinh thần. Cực hạn thân thể rất dễ đạt tới, hơn nữa có giới hạn rõ ràng, nhưng cực hạn của tinh thần thì cao hơn thể xác rất nhiều.

- Tình trạng như vậy sẽ dẫn đến một kết quả, đó là độ phù hợp giữa tinh thần và thân thể càng ngày càng thấp. Giống như hai mảnh xếp hình vốn kín kẽ, trong đó một mảnh không ngừng biến lớn, còn một mảnh khác thì không theo kịp tốc độ này. Thế là răng cưa ven rìa hai mảnh xếp hình sẽ xuất hiện vết nứt, cuối cùng đều sẽ bị hư hỏng. Nếu như người đó không dừng tu hành, tinh thần và thể xác sẽ tự thương tổn mình, tự phá hủy mình.

Nghe đến đây Cherub đã hiểu:
- Tầm nhìn của ta đã trợ giúp tên người phàm kia?

- Cho nên mới nói ngươi ngu xuẩn.
Thiên Nhất vẫn không chớp mắt nhìn chú ấn kia, đồng thời nói:
- Ít nhất hiện giờ hắn đã không còn là người phàm nữa. Vừa rồi ngươi đã ném hắn vào quan tài sắt đúng không? Như vậy rất đơn giản... trong thời gian ngắn ngủi sau khi hắn đụng vào quan tài, cho đến trước khi tắt thở, hắn thông qua tầm nhìn của ngươi, còn có hành vi của ngươi ép hắn đến đường cùng, cuối cùng đã lĩnh ngộ. Vào thời khắc tồn vong, thân thể của hắn đã đuổi kịp tu vi của tinh thần, tại khoảnh khắc đó hắn đã trở thành người năng lực cấp Thần.

- Cho nên bây giờ hắn là thần?
Lúc này Blood Owl bỗng chen vào một câu.

- Ha ha...
Thiên Nhất lại cười, nhưng tiếng cười kia có vẻ hơi tức giận:
- Dù sao ngươi cũng không quan tâm đúng không.

- Chỉ là một con mồi thú vị hơn mà thôi.
Blood Owl trả lời.

Thiên Nhất ngẩng đầu nói với Cherub:
- Bây giờ một vị thần sở hữu tầm nhìn giống như ngươi, đóng cổng ở đầu bên kia vườn địa đàng, ngươi có cách nào mở ra không?

- Người truyền thuật... nếu không có sự tồn tại của ngươi, ta đã sớm giết chết tên người phàm kia rồi.
Cherub nói:
- Bây giờ tội ác đã vấy bẩn vườn địa đàng. Cây sinh mệnh là thứ mà ta dùng thi thể của sinh linh vương quốc thứ nhất để tạo ra, nếu như bị tên người phàm tham lam kia lấy được trái cây sinh mệnh, thể xác của hắn sẽ...

- Ngu ngốc, trả lời vấn đề của ta nhanh lên một chút, bây giờ ta không có thời gian nghe ngươi giải thích sai lầm ngu xuẩn và hậu quả có thể xảy ra.
Thiên Nhất ngắt lời.

Lúc này gương mặt chim ưng của Cherub đã chuyển sang chính diện, nghe được những lời sỉ nhục này hắn lại không có phản ứng gì quá lớn:
- Không được, vườn treo Babylon là nơi bị phong ấn, cổng dịch chuyển thông đến Địa Cầu nhất định phải do bên phía Địa Cầu mở ra. Còn cổng dẫn đến vườn địa đàng là hai hướng, nhưng lực lượng chú ấn ở bên kia mạnh hơn bên này, quy tắc một khi đã định ra thì không thể sửa đổi được.

- Đúng là tự đào hố chôn mình...
Phong Tiển bình luận.

Cherub nhìn hắn một cái, tiếp tục nói với Thiên Nhất:
- Lúc xây dựng không gian này, vì đề phòng một ngày nào đó ngươi và người xóa bỏ có thể sẽ mượn lực lượng của loài người tấn công vào đây, cho nên đã định ra quy tắc này. Như vậy sau khi vườn treo Babylon thất thủ, chúng ta có thể trốn vào vườn địa đàng, đóng kín cổng ở đầu bên kia.

Nơi này ngoại trừ Nguyệt Yêu, những người khác càng nghe càng khó hiểu. Cái gì người xóa bỏ, lúc xây dựng, một ngày nào đó? Tên Thiên Nhất này rốt cuộc đang làm gì?

Thiên Nhất vò đầu, suy nghĩ khoảng mười mấy giây, đột nhiên nói với những đồng bạn:
- Các ngươi ra ngoài cả đi, trước tiên đừng khai chiến với những người khổng lồ kia, trừ khi bọn chúng chủ động tấn công các ngươi. Đúng rồi, một lát nữa Vanessa sẽ tới đây, Cố Vấn cũng vậy, trên người bọn họ không có mảnh vỡ hạt nhân vĩnh hằng, các ngươi hãy tiếp ứng một chút.

Sau khi giao phó xong, hắn lại cúi đầu rơi vào trầm tư. Mọi người đưa mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ nhún vai, đi ra khỏi thần miếu.

Cherub vẫn nhìn Thiên Nhất, đợi sau khi những người khác đã ra ngoài, hắn lại nói:
- Người truyền thuật, bây giờ ngươi định làm gì? Tiếp tục chiến đấu với chúng ta, sau đó chờ đợi tên thần tội ác kia tự đi ra sao?

- Hừ... mấy trăm năm trước ta nên nghĩ cách tìm một người năng lực cấp Cuồng, mở cổng dịch chuyển đi vào giết ngươi rồi.
Thiên Nhất nói:
- Cherub, ngươi đúng là khiến ta buồn nôn, dã tâm và sự bỉ ổi của ngươi hoàn toàn tỉ lệ thuận với nhau.

Cherub xoay gương mặt trẻ con kia lại, trả lời:
- Người truyền thuật, sỉ nhục không căn cứ là thói xấu mà ngươi bị lây nhiễm sau khi tiếp xúc với loài người quá lâu sao?

- Ngươi tưởng rằng ta không biết mấy ngàn năm qua ngươi đã làm gì trong tối sao?
Thiên Nhất nói:
- Cho dù trước kia ta không biết, bây giờ nhìn thấy những bức tranh trong thần miếu này cũng đã nghĩ ra rồi.

Cherub không trả lời, những con mắt trên người hắn lại tập trung vào Thiên Nhất.

- Ngươi cho rằng ta tới để giết những đồng bào kia của ngươi sao?
Thiên Nhất nói:
- Kẻ mà ta thật sự muốn giết chỉ có ngươi thôi.

Lúc này Thiên Nhất lại từ trong túi áo lấy ra một bọc đường cà phê, cầm lấy một viên, lột lớp vỏ tiện tay ném xuống đất, sau đó bỏ vào miệng ngậm, trong nháy mắt lộ ra biểu tình vui vẻ, nói tiếp:
- Khi ngươi và những đồng bào kia bắt đầu xây dựng nơi này, ngươi đã nghiễm nhiên trở thành lãnh đạo của bọn họ.

- Lúc tạo ra cổng dịch chuyển ngươi cũng đã tính toán kỹ càng, thiết lập quy tắc chỉ có loài người mạnh mẽ mới có thể sử dụng chìa khóa này. Ngươi đã sớm nhìn thấu loài người, nguyên nhân mà bọn họ bị người khác dẫn dắt chính là nhỏ yếu, một khi mạnh đến mức phù hợp với yêu cầu của ngươi, bọn họ sẽ không bị ta dẫn dắt nữa... Bọn họ kiêu ngạo, không nghe khuyên nhủ, coi thường chân lý, nhưng chỉ có loại sinh vật này mới phù hợp với điều kiện mở cổng dịch chuyển. Đây là biện pháp tốt nhất để phòng ngừa ta và người xóa bỏ đi vào, như vậy cho dù chúng ta tìm được chìa khóa cũng không thể mở cổng ra. Đương nhiên ở thời kỳ đó chúng ta cũng không rảnh tới đối phó với đám lẩn trốn các ngươi.

- Trên thực tế, có một dạo ta đã từ bỏ việc đi tới thời không này. Nếu vĩnh viễn không có ai mở cánh cổng này ra, ta có thể tha cho các ngươi. Dù sao... lực lượng chú ấn của các ngươi cũng khiến ta rất nhức đầu. Chẳng hạn như Thiên Không pháp điển, ta đã thử nhưng lại không có cách nào hủy diệt, trừ khi nó hoàn thành sứ mạng của “chìa khóa”, nếu không quy tắc chú ấn sẽ không biến mất. Ta nghĩ đó là lực lượng mà thần ban cho vương quốc thứ hai các ngươi, mỉa mai là lực lượng này hầu hết lại được các ngươi dùng để đối phó với ta.

Hắn hắng giọng một cái:
- Ai ngờ sau khi người xóa bỏ chết đi, dã tâm của ngươi lại hoàn toàn lộ ra.

Hắn cười lạnh một tiếng:
- Trước tiên ngươi đã lưu đày Seraph, người duy nhất xét về lực lượng có thể chống lại ngươi, khi đó ta nên sớm cảnh giác rồi. Bây giờ nghĩ lại, ngươi làm như vậy là muốn hoàn toàn chiếm được quyền khống chế và quyền phát biểu ở nơi này. Là một thành viên mạnh mẽ nhất, cũng là người duy nhất có thể dòm ngó Địa Cầu, ngươi đã giả vờ nhốt mình vào quan tài sắt này, thu hồi ba gương mặt, chỉ dùng một cặp mắt để nhìn. Làm như vậy khiến những đồng bào của ngươi cho rằng ngươi chỉ là người đứng xem, ghi chép tin tức của vương quốc thứ năm, đồng thời không ngừng khuyên nhủ bọn họ cách xa loài người.

- Thực ra chính ngươi hiểu rõ nhất, không cho đám đồng bào tìm hiểu loài người là để che giấu hành vi của ngươi. Ngươi cũng giống như ta, ở trong tối ảnh hưởng đến vương quốc thứ năm.

Cherub trả lời:
- Làm sao ngươi biết? Là trận chiến thống nhất đế quốc một trăm năm trước đã khiến ngươi sinh nghi sao?

Hắn dừng một chút rồi nói:
- Chờ đã... tại sao những chuyện ta làm ở đây, ngươi lại có thể biết rõ như vậy?

Thiên Nhất trả lời:
- Tầm mắt!

Hắn chỉ chỉ vào hai mắt của mình:
- Lúc ngươi nhìn chăm chú vào Địa Cầu, ta cũng có thể nhìn thấy ngươi. Mặc dù ta không phải luôn rảnh rỗi quan sát tình huống ở chỗ này, nhưng ta cũng nhìn thấy khá nhiều.

- Ngươi lại có lực lượng này...
Cherub nói:
- Vậy tại sao ngươi không ngăn cản?

- Ngăn cản cái gì? Ngăn cản ngươi trao tặng cho loài người những khoa học kỹ thuật có thể thay đổi thời đại kia?
Thiên Nhất nói:
- Ta còn phải cám ơn ngươi mới đúng. Vương quốc thứ hai là một thời kỳ dã man, khoa học kỹ thuật của các ngươi thật sự rất quý giá, ngay cả ta cũng không thấy được bao nhiêu. Ngươi có thể chia sẻ một phần với loài người chính hợp ý ta.

- Nếu đã như vậy, chuyện mà ngươi và ta làm có gì khác biệt? Người truyền thuật.
Cherub hỏi.

- Chuyện này đương nhiên có khác biệt rất lớn. Ta có sứ mạng của ta, ta cùng sinh tồn với loài người, hi vọng một ngày nào đó bọn họ có thể thực sự trở thành chủ nhân của Địa Cầu. Thông qua vô số máu tươi và năm tháng, đổi lấy một thể chế thích hợp nhất với bản tính của sinh vật vương quốc thứ năm, khiến đời sau của bọn họ từ nhỏ đã được hưởng công bình và tự do.

- Đây không phải là chuyện một sớm một chiều, cũng không phải chỉ dựa vào thay đổi vương triều là có thể làm được. Muốn loài người học tập, thời gian cần thiết sẽ rất dài. Nghịch Thập Tự là sự cứu rỗi với thời đại trước, cũng là chìa khóa mở ra thời đại tiếp theo, chỉ cần mục tiêu của ta chưa hoàn thành, loài người sẽ không ngừng nhìn thấy lá cờ này.

- Khi thế giới không còn cần Nghịch Thập Tự nữa, loài người nhiều đời sống dưới hoàn cảnh như vậy, mới có thể thoát khỏi xiềng xích tội lỗi, khi đó ta cũng sẽ được giải thoát.
Thiên Nhất trả lời:
- Còn ngươi, ta biết ngươi muốn gì. Ngươi muốn chiến tranh vô tận, giết chóc không ngừng. Ngươi trao cho bọn họ vũ khí càng mạnh, tạo ra càng nhiều thù hận. Địa Cầu sắp biến thành một khu rừng lớn, trật tự không thể được xây dựng, nhưng nhờ vậy trong loài người sẽ sản sinh ra rất nhiều cao thủ. Đến lúc đó chỉ cần chìa khóa rơi vào tay một người trong số bọn họ, có người đến mở cổng dịch chuyển, ngươi sẽ lãnh đạo những đồng bào của mình trở về.

- Ta biết ngươi muốn chứng minh cái gì. Ngươi muốn chứng minh với thần, ngươi khác với những đồng loại dã man kia, tộc quần do ngươi lãnh đạo đã siêu thoát vương quốc thứ hai, không nên bị xóa bỏ, các ngươi nên thay thế loài người thống trị tinh cầu này.

Cherub lại cười, mặc sức cười ha hả, đây là hành vi giống như loài người.

- Người truyền thuật, ngươi đã nhìn thấu đến mức này, vậy ta cũng không có gì phải che giấu nữa.
Lúc này giọng nói của Cherub đã hoàn toàn giống như một người bình thường:
- Không sai, ta đã cho loài người một chút tri thức. Thông qua vết nứt không gian, ta đã ban chú ấn cho đám người phàm. Bọn họ cũng không làm ta thất vọng, hành vi và việc làm sau đó của bọn họ, cùng với tác dụng cuối cùng của những tri thức kia, tất cả đều nằm trong dự liệu.

- Ngươi muốn làm cho những sinh vật này thoát khỏi tội ác? Ha ha ha... người truyền thuật, ngươi điên rồi sao? Quả nhiên thân thể hạ đẳng của loài người không chịu nổi thời gian hành hạ. Nhiều năm như vậy, có lẽ ngươi đã quan sát ta, hơn nữa ta hoàn toàn không hay biết, nhưng ta... cũng đã quan sát ngươi!

- Từ góc độ một con người, ngươi thật sự quá đáng buồn, người truyền thuật... không, Thiên Nhất! Ngươi trốn dưới một tấm mặt nạ đùa giỡn với đời, điên cuồng máu lạnh. Ngươi xem tính mạng loài người như cỏ rác, vì cái gọi là “lý tưởng”, ngươi làm những chuyện giống như kẻ biến thái sát nhân trong mắt đám người phàm. Ngươi dùng giao dịch để lượng hóa “tình hữu nghị”, như vậy ngươi sẽ không mất đi bạn bè. Ngươi không đàm luận ái tình với các nữ nhân, nhờ vậy ngươi sẽ không mất đi người yêu. Ha! Cuối cùng nhìn phẩm hạnh của ngươi bây giờ xem, dùng quan hệ xã giao, dục vọng, hành vi của loài người để làm thí nghiệm, trốn ở trong cửa hàng sách điều khiển vận mệnh của người khác, dùng phương thức này để tạo nên thù địch và đối thủ cho mình. “Thù hận” đã biến thành tình cảm duy nhất của những người kia đối với ngươi, mất mát dường như là chuyện đáng để vui mừng đúng không? Ngươi nghĩ như vậy sao? Ha ha ha ha...

- Rất tốt, Cherub.
Thiên Nhất nhai vỡ viên đường cà phê nuốt xuống:
- Ta rất đáng buồn, nhưng ta còn muốn đáng buồn sống thêm nhiều năm. Còn ngươi, ngươi vốn có thể chết đi giống như sinh vật của vương quốc thứ hai, đổ lỗi vận mệnh của mình cho thần sáng thế hay thay đổi.

Hắn cười lạnh nói:
- Nhưng bây giờ xem ra, ta chỉ muốn nói... thời gian ngươi quan sát nhân thế quá dài, đã hoàn toàn bị ô nhiễm rồi. Ngươi là một tên bệnh tâm thần trong đám thần linh, trong thể xác kia của ngươi đã chứa một con người rồi.

Nói đến đây, hai người... à không, phải nói là hai vị thần này đã xem như kể rõ mọi chuyện, hoàn toàn dùng hết những lời chế giễu có thể dùng đến, đang muốn ra tay.

Trên mặt đất chính giữa bọn họ, trận pháp ánh sáng lại đột nhiên xuất hiện.

- Hắn lại dám mở cổng ra...
Cherub nhìn chú ấn của trận pháp ánh sáng, gần như không thể tin những gì đang xảy ra trước mắt. Cho dù có tầm nhìn quan sát vạn vật, nhưng sau khi cổng thứ nguyên đóng lại, hắn cũng không thể nhìn thấy bên kia vườn địa đàng đã xảy ra chuyện gì.

Một cột sáng từ trong trận phóng lên cao, xuyên qua mái vòm thần miếu, toàn bộ kiến trúc bắt đầu sụp đổ.

Thần miếu này hiển nhiên khác với những kiến trúc đã hóa thành đống đổ nát trong thành phố, trên thần miếu có chú ấn của Cherub, nhưng lúc này lại bị cột sáng kia dễ dàng phá vỡ. Toàn bộ kiến trúc từ trung tâm bắt đầu sụp đổ ra phía ngoài, đây là một hiện tượng trái với quy tắc lực hấp dẫn, thần miếu giống như biến thành một ngọn núi lửa hoàn toàn rỗng ruột, nhưng một lực lượng vô hình lại đang phun trào.

Thiên Nhất cũng không muốn chịu khổ, lách người một cái chạy ra ngoài. Nếu hắn là một người khổng lồ mình đồng da sắt, có lẽ sẽ không quan tâm đến tòa nhà sụp đổ, cùng lắm là bị chôn dưới đống đổ nát mười mấy giây, sau đó vươn vai một cái là được.

- Kết quả đàm phán của các ngươi là phá hủy nơi đàm phán sao?
Hai tay Blood Owl khoanh trước ngực, dáng vẻ giống như côn đồ, nhìn Thiên Nhất chạy ra nói.

- Kẻ giết thần, công việc ngươi có lẽ sắp tới rồi.
Thiên Nhất tóc tai bù xù, phủi phủi bụi bặm trên vai và đầu nói.

Thần miếu đã biến thành đống đổ nát, trong một đống đá vụn lớn, bóng dáng của Cherub lại xuất hiện. Niệm lực của hắn đã khôi phục, lập tức đẩy mảnh vỡ kiến trúc chung quanh sang bên cạnh, tạo thành một khu vực trống rỗng. Thiên Nhất đã từ bỏ việc áp chế Cherub, bởi vì hắn biết dưới tình hình lúc này, cho dù bọn họ có thù lớn, động thủ với nhau vẫn là chuyện không sáng suốt.

Trong cột sáng có một người đi ra, đó là Cesare Barmond đã đạt tới cấp Thần, lại lấy được trái cây sinh mệnh.

- Đây là... lực lượng đến từ bờ bên kia.
Barmond nói như lẩm bẩm, trong mắt của hắn vẫn tràn đầy ánh sáng mà Cherub cho hắn.

Quần áo nhuốm máu trên người hắn vẫn như cũ, bề ngoài cũng không có biến hóa rõ ràng, hoàn toàn không nhìn ra đã siêu thoát thể xác loài người, nhưng năng lượng lại khiến người ta không cảm giác được sâu cạn.

Từ một ý nghĩa nào đó, những đặc điểm này lại rất giống với Thiên Nhất.

Barmond nhìn tình hình chung quanh, khóe miệng lộ ra nụ cười khinh thường. Hắn đưa tay phải ra, trên bàn tay dần dần xuất hiện năng lượng hóa thành thực chất, một mảnh nhỏ năng lượng kia lại có màu xanh, giống như ánh sáng của hạt nhân vĩnh hằng.

- Đây là thứ ngươi dùng để tấn công ta.
Barmond lại từ hư không tạo ra đạn năng lượng phân giải của súng xương.

Gunsmith cũng biết những lời này là nói với mình:
- Ha! Trình độ như vậy, ta cũng làm được.

Đây là hắn đang khoa trương, nhưng với tính chất của năng lực luyện kim thuật thật sự có thể làm như vậy, hơn nữa không cần đến cấp Thần, chỉ cần cấp Cuồng là có thể làm được.

- Hừ... vậy thì... trả lại cho ngươi.
Viên đạn tỏa ra ánh sáng xanh từ bàn tay Barmond bay đi, tốc độ bay hoàn toàn ngang với dùng súng bắn ra.

Một giây kế tiếp, tay trái của Nguyệt Yêu xuất hiện trên trán Gunsmith. Nàng nắm tay lại, trong lòng bàn tay có hai luồng năng lượng đang va chạm. Trong nháy mắt năng lượng mà nàng dùng để phòng ngự đã bại trận, tay của nàng bắt đầu phân giải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
saxvai
10 Tháng năm, 2023 23:36
Truyện cực hay, tri tuệ nhiều nhân vật cao vkl … một trong những bộ IQ cao nhất từng đọc
Nguyễn Quang
14 Tháng ba, 2023 23:28
đọc lại ngay, Thiên nhất out trình tất cả các nhân vật rồi
Nguyễn Quang
11 Tháng hai, 2023 00:57
truyện mày giới thiệu toàn rác, ngu mới đọc Hiệp ơi
Huỳnh Long Hội
11 Tháng chín, 2022 22:22
main bộ này có năng lực gì thế, review em phát
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:50
Cái đó là convert hay gì mà chứ đâu phải dịch đâu bác. càng về sau đọc chữ nó cứ chạy lộn tùng phèo lên chả hiểu gì
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:45
Đọc 5 lần rồi mới thấm hết cái hay của bộ này
Hieu Le
01 Tháng năm, 2021 21:33
siêu phẩm, lâu lắm rồi từ ngày đọc Tiên Nghịch, Sĩ Sư Truyền Thuyết, Tạp Đồ mới đọc được 1 truyện hợp ý mình thế này
cplortkl
26 Tháng tư, 2021 16:02
đến quyển về Trà Tiên sẽ bật mí nhé bạn ơi
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:38
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ? tui đọc kỹ rồi mà ko thấy nói
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:37
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ
Pv Thiện
01 Tháng ba, 2021 18:54
tuyệt. đề nghị người bắt đầu đọc.nên đọc chậm chạp tìm hiểu mọi chi tiết nhỏ thì câu chuyện mới càng thú vị hơn
fishscreen
05 Tháng hai, 2021 20:32
Một chương bình thường 3k chữ thì mất khoảng 3 giờ, nếu có mấy cái kiến thức khoa học lịch sử cầm tìm hiểu thì có thể lâu hơn.
cplortkl
18 Tháng một, 2021 18:06
Đọc bộ này cũng lâu lâu lắm rồi, vã quá phải đọc convert. Giờ mới thấy được dịch full, giọng văn lại quá chuẩn, cám ơn dịch giả nhiều nhiều nhé. Nếu bạn dịch tiếp bộ Trụ Lâm hoặc Quỷ hô bắt quỷ thì tuyệt vời
TùNGkk
16 Tháng một, 2021 10:24
Trụ lâm có người dịch xong rồi mà
Thanh Lâm
14 Tháng một, 2021 22:15
Hóng bác Cá cảnh dịch tiếp bộ Trụ lâm...
mr beo
14 Tháng một, 2021 10:37
trong bộ này thì chả có nhân vật nào thần kinh bình thường cả đâu , thằng thiên nhất nó chỉ chọn đứa nào nó cho rằng có tội rồi xúi bẩy đám có tội này tự hướng tới kết cục nó muốn thôi chứ không thích trực tiếp giết người
connghienthit
13 Tháng một, 2021 21:40
Đọc xong quyển 1 thấy thằng nhân vật chính như bị bệnh thần kinh, thù ghét xã hội. không ai làm gì, nó tự dưng đi bầy mưu giết người. mà giết người ít nhất cũng cần 1 lý do chứ hay cứ random gặp thằng nào tao thịt thằng ấy
Trọng
13 Tháng một, 2021 13:32
1 tiếng 2 chương
Dongconbn1123
13 Tháng một, 2021 00:31
Thấy bảo hay mà chưa dám đọc @@
TùNGkk
12 Tháng một, 2021 21:14
Cảm ơn dịch giả, truyện hay quá, diễn biến hợp lý với tính cách của từng nhân vật, nhất là Thiên Nhất thích liền cầm trở ngại liền tiêu diệt, luôn là như vậy chứ ko có cái gọi là bước chuyển như truyện khác
Hieu Le
12 Tháng một, 2021 21:02
Kết thúc rồi, cám ơn bạn cá cảnh. Hy vọng bạn tiếp tục dịch những tác phẩm khác của lão Tam.
mr beo
12 Tháng một, 2021 19:28
trên fb thấy đại ca minh dài bảo là sắp dịch full rồi nên vào coi ngay
Thanh Lâm
12 Tháng một, 2021 08:01
theo như bản convert thì Samael, Thiên Nhất, Phục Nguyệt đánh nhau khoảng 2 3 chương nữa là end bộ này rồi
TùNGkk
08 Tháng một, 2021 17:50
Giọng điệu này là sắp hết rồi, thích phiến tội, trụ lâm với thần bí phục tô
Khicho
05 Tháng một, 2021 10:29
Dịch một chương truyện mất nhiều thời gian không bác?
BÌNH LUẬN FACEBOOK