Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Các ngươi xuống trước đi, ta giải quyết ở đây xong sẽ theo kịp.
Phong Tiển gãi gãi đầu, cởi áo khoác ngoài ra, tiện tay ném sang một bên, bên dưới chiếc áo lót của hắn là bắp thịt đầy đặn rắn chắc:
- Thực lực của chúng ta khác nhau, phong cách chiến đấu cũng không hỗ trợ được, bốn người ở đây chỉ sẽ làm vướng tay vướng chân nhau.

- Ngươi biết không, bình thường trong phim kinh dị, chỉ cần có người nói mấy câu như “ta sẽ theo kịp”, không tới năm phút hắn sẽ chết.
Tả Đạo nói.

Blood Owl khom lưng xuống, dùng một tay nhấc cả đống đổ nát ném ra ngoài, vẽ nên một đường cong phẳng lì bay về phía người khổng lồ biến dị.

Người khổng lồ biến dị gầm một tiếng, không khí phía trước nó bỗng vặn vẹo, khuếch tán ra lực trường vô hình dạng sóng, đánh tan đống đổ nát đang bay tới. Những mảnh vỡ tan tác lướt qua cơ thể nó, chỉ có một số đá nhỏ đụng vào người khổng lồ, dĩ nhiên chẳng gây nên tổn thương gì với nó.

Blood Owl cũng không thèm nhìn phía đó, giống như chiêu này chỉ là do hắn tiện tay, chứ không phải cố ý muốn tấn công đối phương. Hắn nhìn chăm chú vào cánh cửa điện tử đã hở ra dưới chân, hỏi:
- Phía dưới cánh cửa này là lối vào sao?

Thợ May biết hắn đang hỏi mình, vì vậy trả lời:
- Không sai, dưới cánh cửa này là một lồng thang máy. Thực ra chỗ chúng ta đứng hiện giờ vốn phải có buồng thang máy, mà kiến trúc chung quanh này là...

Blood Owl không muốn nghe hắn nói nhảm tiếp, khi mấy chữ “lồng thang máy” truyền vào trong tai, hắn đã không do dự dùng chân đạp một cái, khiến cho cửa điện tử bằng kim loại bị biến dạng rạn nứt, rơi thằng xuống dưới. Qua mấy giây, bọn họ mới nghe được tiếng vật nặng chạm đất trong lồng thang máy tối đen dưới chân.

- Có vẻ rất sâu, chúng ta nhảy thẳng xuống có an toàn không? Có thể nào aaaa...
Tả Đạo mới nói được một nửa đã bị Blood Owl dùng một tay nhấc lên, ném xuống bên dưới.

Tả Đạo thật sự rất hối hận, mình nên im lặng lui về sau mấy bước mới đúng, vào thời điểm này nói chuyện với Blood Owl sẽ rất dễ bị xem như chuột bạch sử dụng.

Hơn nữa tên Blood Owl này ra tay đúng là độc ác, có lẽ là do “bản năng chiến đấu”. Hắn ném Tả Đạo như vậy, một không cần đẩy, hai không cần đạp, đầu tiên là lựa chọn một động tác biên độ rất nhỏ nhấc cả người lên, khiến Tả Đạo không chỗ mượn lực, trước khi Tả Đạo kịp phản ứng đã dùng sức ném xuống dưới. Nếu như dùng đẩy hoặc đạp, hoặc là cuối cùng không dùng sức, với tốc độ phản ứng của Tả Đạo, rất có thể lúc ở gần cửa sẽ thừa dịp bám vào vách tường, hoặc là đụng vào tường bật ngược để ngừng thế rơi xuống. Nhưng lúc này... khi Tả Đạo bắt đầu nghĩ biện pháp làm chậm lại, hắn đã rơi xuống quá hai mươi mét...

- Ai da!
Mấy giây sau truyền đến tiếng kêu thảm của Tả Đạo.

Blood Owl bình tĩnh nói một câu:
- Xem ra cũng không sâu lắm.

Thợ May đầu đổ mồ hôi lạnh, nhìn Blood Owl một cái:
- Ta... ta tự đi.

Hắn rất biết điều tự mình nhảy xuống.

Cuối cùng Blood Owl nhìn Phong Tiển một cái:
- Theo ta suy đoán, ngươi lựa chọn chiến đấu một mình là vì đã chuẩn bị trước, có thể sẽ sử dụng một ít chiêu thức không bình thường lắm.

Lúc này mấy trăm sinh vật biến dị chung quanh đã nhanh chóng lao tới, vòng quái vật gần nhất chỉ cách khoảng mười bước.

Phong Tiển vẫn điềm tĩnh dùng hai ngón tay lấy xì gà khỏi miệng, nhả một ngụm khói trả lời:
- Bây giờ ta sắp dùng rồi, nếu ngươi không quan tâm bị nướng cháy thì có thể tiếp tục đứng ở đó xem.

Hai giây sau, dưới đáy lồng thang máy.

Tả Đạo và Thợ May đột nhiên nghe được một tiếng nổ lớn, đủ khiến người ta tạm thời bị điếc tai. Bọn họ theo bản năng ngẩng đầu lên, trông thấy ngọn lửa đang từ cửa vào lồng thang máy tràn xuống. Dưới ánh lửa làm nổi bật, có thể thấy một bóng người đang nhanh chóng rơi xuống, nhìn thân hình thì chắc hẳn là Blood Owl.

Blood Owl duỗi thẳng người, đầu hướng xuống dưới, hai tay khép lại bên người, dùng tư thế này để giảm bớt lực cản không khí, hiển nhiên là nhằm rút ngắn thời gian rơi xuống.

May mắn ngọn lửa kia không lan đến dưới đáy lồng thang máy, chỉ đuổi theo phía sau Blood Owl một khoảng thì dừng lại, nếu không Tả Đạo và Thợ May cũng không biết nên tránh đi đâu.

Trước khi Blood Owl chạm đất lại thẳng người lộn ngược ra sau một trăm tám mươi độ, hai chân đáp xuống đất, vững vàng giống như chỉ va chạm nhẹ.

- Khục... khục... chuyện gì vậy? Chúng ta vừa xuống thì có máy bay rải đạn lửa trong thành phố à?
Phía trên truyền đến một luồng không khí nóng vẩn đục, khiến Tả Đạo ho sặc sụa.

- Phong Tiển hắt hơi một cái mà thôi.
Blood Owl trả lời:
- Không có gì phải ngạc nhiên.

Hắn tùy ý đáp một câu, lập tức cúi đầu nhìn mặt đất dưới chân.

Đó cũng không phải là “mặt đất” gì, mà là một cái thang máy bị dồn ép biến dạng, bây giờ giống như một lon nước bị ép dẹp sau khi uống cạn.

- Bên kia là hành lang sao?
Blood Owl chỉ chỉ sau lưng Thợ May, nơi đó bị chắn bởi đá vụn và cửa điện tử kim loại vừa rồi đạp gãy.

Thợ May quay đầu, vung một tay lên làm động tác “xé”, những thứ chắn ở đó bỗng xuất hiện một vết nứt hình móng vuốt. Hình dáng của nó rất kỳ quái, hoàn toàn không giống như vết cắt do năng lượng tạo thành, lại có vẻ giống như kem ly bị muỗng múc đi, chất liệu có kết cấu vật lý rất rời rạc lại cuốn khúc lên.

- Không sai, cửa thang máy hẳn là ở hướng này.
Thợ May ngồi xổm xuống, dùng đèn pin chiếu vào nơi vừa đào ra, phía sau dường như còn có không gian:
- Chui qua chính là hành lang.

Blood Owl tiến lên một bước, dùng tay không đẩy ra một phần ba thang máy dưới chân, mở rộng vết nứt kia:
- Bây giờ đi vào được rồi.

Thợ May nhún nhún vai:
- Vẫn do ta đi trước đúng không.

......

Hai phút trước, phía trên cửa vào.

Năng lượng to lớn hình bán nguyệt nổ ra trong thành phố, bởi vì trong nháy mắt một lượng lớn không khí bị bốc hơi, khiến cho cảnh vật ở nơi này dưới mắt mọi người trở nên vặn vẹo. Sinh vật biến dị trong bán kính ba trăm mét, hoặc là lập tức bị đốt thành tro bụi dưới một chiêu này, hoặc là toàn thân bị ngọn lửa bao trùm giãy giụa chết đi.

Chỉ có người khổng lồ biến dị kia vẫn bất động, đứng ở đầu đường cách Phong Tiển khoảng hai mươi mét, trên người nó không có một đốm lửa nào, hai con ngươi to lớn không có mí mắt nhìn Phong Tiển trừng trừng.

Phong Tiển thậm chí hoài nghi, người khổng lồ biến dị cực mạnh này có phải là do sinh vật trong sở nghiên cứu dưới chân bố trí ở đây để giữ cửa cho mình. Nhưng hắn rất nhanh bỏ đi suy luận này, bởi vì cửa vào sở nghiên cứu của Evolution không chỉ có ở đây. Hơn nữa thực lực của người khổng lồ biến dị này tăng trưởng như vậy, nhất định là do săn bắt loài người chung quanh, không thể vẫn luôn canh giữ ở một nơi. Quan trọng nhất là hắn thật sự không nghĩ ra loại sinh vật này làm thế nào truyền đạt mệnh lệnh.

“Hừ... suy nghĩ quá nhiều rồi, loại sinh vật này hẳn là không có trí tuệ, cứ theo quy tắc cũ, để cho ngươi ‘đốt trong’.” - Phong Tiển tập trung sự chú ý, phát động năng lực, búng tay một cái.

Nhưng trong cơ thể người khổng lồ biến dị kia cũng không bốc cháy như dự đoán, nó vẫn đứng ở đó, sừng sững không ngã.

“Chuyện lạ... ngay cả loại năng lực không thể nhìn thấy trực quan này mà nó cũng phòng ngự được sao...” - Phong Tiển cảm thấy rất kỳ quái, mà có một chuyện càng khiến hắn bất an hơn, đó là sau khi người khổng lồ biến dị này tiếp cận mình một khoảng cách nhất định, cũng không tiến thêm nữa, chẳng lẽ nó còn có một loại ý thức “chiến thuật”?

- Cẩn thận, tên này rất lợi hại.
Lúc này một giọng nói quái dị vang lên.

Phong Tiển quay đầu nhìn sang, trông thấy đó là một con vẹt trắng.

- Ngụy Tỉnh?
Phong Tiển một mắt lớn một mắt nhỏ, dùng giọng điệu nửa tin nửa ngờ hỏi.

- Trừ ta ra còn ai nữa, két!
Con vẹt bị Ngụy Tỉnh điều khiển trả lời.

- Ngươi tìm được vẹt ở đâu...
Phong Tiển hỏi, hắn thật sự cảm thấy hiếu kỳ.

- Tiệm thú cưng có con còn sống, két!
Con vẹt kia tiếp tục dùng giọng đặc biệt của chim trả lời:
- Hỏi chuyện này làm gì. Ngươi hãy nghe cho kỹ, trước đó ta khống chế một con mèo đen, đã tận mắt nhìn thấy người khổng lồ biến dị này chiến đấu với người siêu năng lực. Rốt cuộc nó đã ăn bao nhiêu người thì ta cũng không biết, két! Nhưng nó ít nhất đã đánh bại và ăn một người năng lực cấp Cường.

Lúc Phong Tiển và con vẹt nói chuyện, khóe mắt vẫn không hề rời khỏi người khổng lồ biến dị:
- Vậy cụ thể nó có năng lực gì? Dùng mắt phóng ra tia laser gì đó sao?

- Phương thức chiến đấu của nó gần giống với Blood Owl, đừng để nó đến gần ngươi.
Con vẹt trả lời.

- Hả?
Phong Tiển nói:
- Kỳ quái, bây giờ nó lại không đến gần...

Còn chưa dứt lời, con ngươi của hắn bỗng co lại, chỉ thấy trong mắt đột nhiên hiện lên một cái bóng nhanh chóng mở rộng, đó là nắm tay của người khổng lồ biến dị kia vung tới.

Tại khoảnh khắc trước khi bị đánh trúng, Phong Tiển miễn cưỡng tránh qua, nhưng đã chậm một chút. Gió quyền của người khổng lồ quét qua sau lưng hắn, lại mang theo một trận hoa máu. Phía trước một quyền này giống như bị Rail Gun công kích, một dãy khu phố, kiến trúc, mặt đường bị lực xung kích cuốn qua, lưu lại trên mặt đất một khe rãnh lõm xuống.

“Tính sai khoảng cách rồi...” - Phong Tiển cố nén cảm giác đau đớn sau lưng, lộn về phía trước, điều chỉnh thân hình, đạp một cái chạy ra hơn mười mét.

Con vẹt do Ngụy Tỉnh điều khiển thì không thể tránh thoát phạm vi ảnh hưởng rộng lớn từ công kích của người khổng lồ, lập tức bị đánh thành một đống thịt vụn.

Có điều Phong Tiển cũng không trông chờ lời nhắc nhở của đối phương có thể thay đổi tình hình trước mắt, sau khi kéo giãn khoảng cách lần nữa, hắn sờ sờ sau lưng mình, nhìn thấy cả bàn tay đầy máu, khó chịu phun một ngụm nước miếng: “Đối với ta thì khoảng cách hai mươi mét xem như là tầm trung, nhưng đối với quái vật cao hơn năm mét này, chỉ cần bước lên mấy bước, vung quyền đánh tới là xem như cận chiến rồi...”

Người khổng lồ biến dị quay mặt lại, con ngươi lồi ra chuyển động mấy cái, lại rơi vào người Phong Tiển. Nó gầm lên một tiếng, sóng âm như gió mạnh đập vào mặt.

“Đây là thị uy với ta...” - Phong Tiển mở hai tay ra, giữ nguyên trạng thái cánh tay duỗi thẳng, hướng về phía trước vỗ một cái. Một luồng lửa nóng xé tan không khí, bay ngược về phía người khổng lồ biến dị.

Nắm tay phải của người khổng lồ vung ngang, trực tiếp đánh tan ngọn lửa này.

Phong Tiển chỉ đành cười khổ, một chiêu này của mình còn không mạnh bằng kiếm khí của Tả Đạo: “Mạnh đến mức có thể đánh tan năng lượng, xem ra không dùng chiêu thức cấp bậc nổ tung thành phố thì không được rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
saxvai
10 Tháng năm, 2023 23:36
Truyện cực hay, tri tuệ nhiều nhân vật cao vkl … một trong những bộ IQ cao nhất từng đọc
Nguyễn Quang
14 Tháng ba, 2023 23:28
đọc lại ngay, Thiên nhất out trình tất cả các nhân vật rồi
Nguyễn Quang
11 Tháng hai, 2023 00:57
truyện mày giới thiệu toàn rác, ngu mới đọc Hiệp ơi
Huỳnh Long Hội
11 Tháng chín, 2022 22:22
main bộ này có năng lực gì thế, review em phát
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:50
Cái đó là convert hay gì mà chứ đâu phải dịch đâu bác. càng về sau đọc chữ nó cứ chạy lộn tùng phèo lên chả hiểu gì
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:45
Đọc 5 lần rồi mới thấm hết cái hay của bộ này
Hieu Le
01 Tháng năm, 2021 21:33
siêu phẩm, lâu lắm rồi từ ngày đọc Tiên Nghịch, Sĩ Sư Truyền Thuyết, Tạp Đồ mới đọc được 1 truyện hợp ý mình thế này
cplortkl
26 Tháng tư, 2021 16:02
đến quyển về Trà Tiên sẽ bật mí nhé bạn ơi
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:38
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ? tui đọc kỹ rồi mà ko thấy nói
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:37
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ
Pv Thiện
01 Tháng ba, 2021 18:54
tuyệt. đề nghị người bắt đầu đọc.nên đọc chậm chạp tìm hiểu mọi chi tiết nhỏ thì câu chuyện mới càng thú vị hơn
fishscreen
05 Tháng hai, 2021 20:32
Một chương bình thường 3k chữ thì mất khoảng 3 giờ, nếu có mấy cái kiến thức khoa học lịch sử cầm tìm hiểu thì có thể lâu hơn.
cplortkl
18 Tháng một, 2021 18:06
Đọc bộ này cũng lâu lâu lắm rồi, vã quá phải đọc convert. Giờ mới thấy được dịch full, giọng văn lại quá chuẩn, cám ơn dịch giả nhiều nhiều nhé. Nếu bạn dịch tiếp bộ Trụ Lâm hoặc Quỷ hô bắt quỷ thì tuyệt vời
TùNGkk
16 Tháng một, 2021 10:24
Trụ lâm có người dịch xong rồi mà
Thanh Lâm
14 Tháng một, 2021 22:15
Hóng bác Cá cảnh dịch tiếp bộ Trụ lâm...
mr beo
14 Tháng một, 2021 10:37
trong bộ này thì chả có nhân vật nào thần kinh bình thường cả đâu , thằng thiên nhất nó chỉ chọn đứa nào nó cho rằng có tội rồi xúi bẩy đám có tội này tự hướng tới kết cục nó muốn thôi chứ không thích trực tiếp giết người
connghienthit
13 Tháng một, 2021 21:40
Đọc xong quyển 1 thấy thằng nhân vật chính như bị bệnh thần kinh, thù ghét xã hội. không ai làm gì, nó tự dưng đi bầy mưu giết người. mà giết người ít nhất cũng cần 1 lý do chứ hay cứ random gặp thằng nào tao thịt thằng ấy
Trọng
13 Tháng một, 2021 13:32
1 tiếng 2 chương
Dongconbn1123
13 Tháng một, 2021 00:31
Thấy bảo hay mà chưa dám đọc @@
TùNGkk
12 Tháng một, 2021 21:14
Cảm ơn dịch giả, truyện hay quá, diễn biến hợp lý với tính cách của từng nhân vật, nhất là Thiên Nhất thích liền cầm trở ngại liền tiêu diệt, luôn là như vậy chứ ko có cái gọi là bước chuyển như truyện khác
Hieu Le
12 Tháng một, 2021 21:02
Kết thúc rồi, cám ơn bạn cá cảnh. Hy vọng bạn tiếp tục dịch những tác phẩm khác của lão Tam.
mr beo
12 Tháng một, 2021 19:28
trên fb thấy đại ca minh dài bảo là sắp dịch full rồi nên vào coi ngay
Thanh Lâm
12 Tháng một, 2021 08:01
theo như bản convert thì Samael, Thiên Nhất, Phục Nguyệt đánh nhau khoảng 2 3 chương nữa là end bộ này rồi
TùNGkk
08 Tháng một, 2021 17:50
Giọng điệu này là sắp hết rồi, thích phiến tội, trụ lâm với thần bí phục tô
Khicho
05 Tháng một, 2021 10:29
Dịch một chương truyện mất nhiều thời gian không bác?
BÌNH LUẬN FACEBOOK