Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Haa... haa... đây... đây là phòng nghiên cứu số 4... ta...
Một người đàn ông trung niên đầu trọc gầy còm thở dốc, xuất hiện trước ống kính camera:
- Haa... ngày... sau khi phát sinh, ít nhất đã qua bảy mươi hai giờ... cho nên... hẳn là ngày 17 tháng 10. Ta là... haa... nghiên cứu viên Abraham của Evolution, số hiệu BD-40281-NA. Nghe đây... bất kể là ai, tìm được cuộn băng này, hoặc nhìn thấy đoạn phim này... haa... chúng ta... chúng ta xong rồi!

Vẻ mặt sợ hãi của hắn khó che giấu được, trong cặp mắt kia chỉ có sự tuyệt vọng trước khi chết:
- Nếu các người là đội ngũ của đế quốc, bất kỳ đội ngũ nào... chỉ cần hệ thống thông tin của các người còn dùng được, hãy mau tìm cách liên lạc với bên ngoài, nhất định phải tiến hành tấn công hạt nhân vào nơi này!

- Haa... ta đang nghiêm túc đấy! Nếu các người còn ở trong thành phố, vậy chắc chắn không thoát được đâu! Haa... nhưng ít ra các người có thể cứu những người khác... haa... các người... có thể cứu người khác khỏi số phận như mình... cho nên... nhanh! Vũ khí hạt nhân! Phải nhanh lên!

“Rầm rầm rầm...”, có thứ gì đang đụng vào vách tường bên ngoài camera.

Gương mặt Abraham gần như co rúm quay đầu sang, buộc phải cắt ngang việc ghi hình, rời khỏi bàn điều khiển máy tính.

Bức tường kim loại bị đụng thành từng vết lõm, giống như bên ngoài có một con khủng long to lớn giận dữ đang dùng sừng đụng vào tường.

Trên mặt Abraham đầy mồ hôi, vừa khống chế hô hấp dồn dập, vừa lảo đảo chạy đến gần bức tường phía bên kia, nơi đó có một cánh cửa điện tử đang đóng kín.

Hệ thống cung cấp điện trong sở nghiên cứu và trong thành phố không liên quan đến nhau, cho nên nơi này vẫn không bị ngắt điện. Nhưng có một số khu vực bị phá hoại vì các nguyên nhân khác nhau, khiến cho máy ép của hệ thống điện lực và chống lạnh đều không thể hoạt động bình thường.

Lúc này phòng điều khiển chỗ Abraham dĩ nhiên có nguồn điện, nhưng ánh sáng trong phòng đều là màu đỏ. Từ mấy ngày trước bị đội du kích tấn công, hệ thống báo động vừa vang lên, vài thiết bị cơ bản vừa trục trặc... toàn bộ các phòng trong sở nghiên cứu dưới lòng đất, ánh đèn đều từ màu trắng chuyển thành đỏ. Vì để khi gặp phải công kích hoặc sự cố, khiến người ở các nơi trong sở nghiên cứu đều biết tình hình, cho nên ban đầu xây dựng hệ thống phòng vệ đã nghĩ ra biện pháp đổi màu ánh đèn này. Thực ra cẩn thận suy nghĩ một chút, loại thiết kế này thật sự là tự cho mình thông minh, làm chuyện thừa thãi. Cứ trực tiếp gạt cần báo động không phải được rồi sao... cần gì phải đèn đỏ sáng lên, còi kêu inh ỏi, giống như trụ sở của đội khoa học tuần tra trong Ultraman vậy, kết quả thật sự gặp phải quái thú...

- Chết tiệt... phía sau cánh cửa này là nơi nào...
Abraham lẩm bẩm nói, mấy ngày nay chạy lung tung trong sở nghiên cứu, hắn đã hình thành thói quen nhỏ giọng nói chuyện với chính mình, như vậy có thể khiến hắn bình tĩnh hơn một chút:
- Phòng nghiên cứu số 4 này là ở khu L... cửa hướng này là phòng giải phẫu số 1 sao...

Tiếng đụng tường phía sau hắn càng lúc càng dồn dập, trong thời điểm cấp bách này, dưới áp lực to lớn, con người càng dễ phạm sai lầm. Abraham ấn nhiều lần vào bảng điều khiển cửa điện tử, nhưng chỉ nghe tiếng cảnh báo mật mã sai.

- Khốn nạn! Nhanh lên một chút! Máy tính chết tiệt này!
Sau khi Abraham nhập mã sai lần nữa, liền giận dữ đập vài cái lên cửa, nhưng hắn rất nhanh bình tĩnh lại, tiếp tục nhập một lần.

Những cửa điện tử này vốn có công năng quét hình con ngươi, quét hình vân tay vv, nhưng bây giờ vì phần lớn máy tính ở các khu vực và máy tính trung ương đã mất liên hệ, cho nên không thể kết nối với kho dữ liệu. Muốn mở cửa chỉ có cách nhập vào một mật mã chỉ thị cơ bản, đó là một chuỗi số rất dài, muốn nhập cũng rất phiền phức.

- Nhanh nhanh nhanh nhanh nhanh...
Abraham vừa nhấn phím vừa không ngừng nói thầm. Cuối cùng mật mã chính xác, cửa được mở ra, một hành lang xuất hiện trước mắt. Mà ngay lúc này phía sau hắn, cánh cửa phía bên kia căn phòng cũng bị đụng ra.

Thứ đầu tiên vươn vào phòng là “nửa người”, từ ngực trở lên vẫn rất bình thường, trên mặt thậm chí còn nở một nụ cười kỳ dị, có thể là do thần kinh hư tổn tạo thành. Nhưng từ ngực trở xuống lại là ruột lộ ra bên ngoài, kỳ quái là ruột của con người không thể nhiều như vậy, dài như vậy...

Nửa người kia giống như một con rối điều khiển bằng tay, ruột trong bụng nó thì giống như ngón tay của người điều khiển. Rất nhiều người từng nhìn thấy tạo hình nửa người nửa rắn trong phim ảnh, nhưng tạo hình nửa người nửa ruột thì lại không thấy nhiều.

Phía cuối ruột của tên này nối với thứ gì, Abraham không muốn tưởng tượng, cũng không có thời gian nhìn đối phương thêm một cái. Hắn lập tức lách người sang phía bên kia cửa, nhấn liên tục vào nút đóng lại.

Nửa thân người mọc trên “một bó” ruột lập tức lao về phía cánh cửa điện tử đang đóng lại, dưới lực đẩy của ruột phía sau, nó giống như một con trăn lớn đang trườn tới.

May mà cửa điện tử kịp thời đóng lại, đầu của nửa người kia vươn qua cánh cửa, cổ bị nghiền đứt tại chỗ, chiếc đầu lăn xuống bên chân Abraham.

Dưới ánh đèn màu đỏ, chiếc đầu đầy máu này cũng không nổi bật lắm, sau khi rơi xuống thì nằm yên. Abraham cẩn thận quan sát, phát hiện hộp sọ trước trán của tên này đều lộ ra ngoài, da thịt trên trán đã sớm nát cả hai bên, hóa ra vừa rồi là dùng đầu đụng vào tường...

Abraham rất nhanh hiểu được, với góc độ của loài người thì đây có lẽ là đầu, nhưng với góc độ của quái vật thì không chừng đây chỉ là ngón cái chân trái mà thôi.

Hắn cúi người xuống, cẩn thận dùng bàn tay có đeo găng đụng mấy cái vào chiếc đầu dập nát rất khó dùng ngôn ngữ để miêu tả. Sau khi xác nhận nó đã hoàn toàn bất động, Abraham lại nhặt cái đầu này lên, xách một bên tóc đi tới.

- Còn có loại nào chưa thử qua...
Hắn lại bắt đầu nói chuyện với mình:
- Tại phòng nghiên cứu số 9 đã thử phản ứng dưới trạng thái không có dưỡng khí, tại thang máy bỏ hoang đã thí nghiệm ảnh hưởng phóng xạ trong thời gian ngắn, tại phòng nghiên cứu số 7 thì đã thử mấy loại thuốc ăn mòn... Phía trước là... đúng... là phòng giải phẫu, phải xem thử có thể tìm được thứ gì...

Abraham lẩm bẩm đi tới trước, so với những người trong thành phố thì hắn cứng cỏi hơn nhiều. Trong sở nghiên cứu dưới lòng đất, muốn sống sót được thì phải dựa vào đầu óc tỉnh táo, cộng thêm tác dụng của cải tạo gen, hơn nữa còn phải có may mắn nhất định. Chẳng hạn như vừa rồi, nếu hắn nhập sai mật mã một lần nữa thì có thể đã đi đời. Đương nhiên nếu là người bình thường, ở lại nơi quỷ quái này thêm mấy ngày thì không chết cũng phát điên rồi.

......

Cùng lúc này, tại một nơi trong thành phố.

- Chúng ta không cần đi xuống hết, ta ở lại đây canh chừng là được rồi.
Trên mặt Tả Đạo đầy vẻ không tình nguyện.

Lúc này ngoại trừ Gambling Snake và Jeff, mấy người khác đều đã đi tới phía trên một cửa vào của sở nghiên cứu.

Thợ May dẫn theo ba người Blood Owl, Phong Tiển và Tả Đạo đến nơi này, chính hắn cũng ôm suy nghĩ bất chấp tất cả, chuẩn bị xuống cùng bọn họ.

- Gần đây chỉ có quái vật, canh chừng để làm gì?
Blood Owl nói:
- Ít nhất trong bán kính ba cây số đều không có người sống nào, quả nhiên số lượng quái vật phía trên sở nghiên cứu này khá dày đặc.

- Này! Vậy đi xuống chẳng phải còn dày đặc hơn!
Tả Đạo trả lời.

Thợ May nói tiếp:
- Nếu không có gì bất ngờ, hiện giờ sở nghiên cứu này chắc đã có khoảng một phần ba không gian bị quái vật kia lấp đầy. Đương nhiên sở nghiên cứu rất lớn, hơn nữa cũng không phải xây dựng trên cùng một mặt phẳng, kết cấu có độ sâu khác nhau, do rất nhiều hành lang nối liền, hình dáng chỉnh thể giống như một ổ kiến, có một số hành lang rất dài, khoảng cách giữa các căn phòng được bố trí rất xa.

- Phù...
Phong Tiển nhả ra một vòng khói, năng lực suy luận của hắn cũng không tệ, lập tức nghĩ đến nguyên nhân:
- Nếu như có một không gian xảy ra chuyện gì bất ngờ, ảnh hưởng muốn lan đến nơi khác sẽ tốn thêm một chút thời gian.

Thợ May gật đầu:
- Đúng, chính là như vậy. Ngoài ra... ta nghĩ ngọn nguồn ô nhiễm, cũng là vị trí trung tâm của quái vật, chắc chắn là nằm trong nhà kho chứa đồ nguy hiểm ở tầng sâu nhất. Lát nữa nếu như bất ngờ bị phân tán, chỉ cần tiếp tục đi xuống dưới là được rồi.

Trong lòng Tả Đạo suy nghĩ: “Ừ... chỉ cần ta tìm một cơ hội tách rời khỏi các ngươi, sau đó một mình âm thầm chạy lên là có thể trốn được rồi...”

Ánh mắt của Blood Owl chẳng biết vì sao lại tuần tra tới lui trên mặt Tả Đạo:
- Nếu như ngươi lên mặt đất trước ta, ta sẽ móc thận ngươi ra ngâm rượu uống.

Tả Đạo theo bản năng sờ vào hông của mình:
- Không dám... không dám...

Thợ May đang muốn dọn đống đổ nát đè lên cửa vào, Phong Tiển đột nhiên nói:
- Chờ đã... nhìn thấy cái kia không?

Ba người nhìn theo ánh mắt của hắn, tầm mắt của bọn họ rơi vào đầu cuối một con đường phía xa. Gần như ngay khi Phong Tiển lên tiếng, một bóng đen to lớn hình người bỗng từ nơi đó đi ra.

- Này... người khổng lồ à?
Đang khi Tả Đạo nói chuyện, người thân cao gần năm mét kia đã lộ ra hình dáng thật.

- Phù...
Phong Tiển cảm thấy áp lực rất lớn, chỉ có thể hít mạnh xì gà:
- Đây là quay phim kinh dị sao?

Hình dạng của “người khổng lồ” kia hoàn toàn giống với mô hình thân thể trong lớp học sinh vật, bắp thịt và gân trên người đều là màu đỏ, không có da, khác biệt là hình thể của nó lớn đến khác thường.

- Ít nhất phải nuốt năm người mới có thể biến thành trùm như vậy đúng không?
Tả Đạo nói thì nói, nhưng bản tính cẩn thận vẫn không thay đổi, đột nhiên bắn ra một luồng kiếm khí không hề báo trước.

- Trên người đều là mô cơ, hơn nữa lại khôi phục thành “hình người”, ta thấy nó ít nhất đã nuốt ba mươi người...
Lúc Blood Owl nói chuyện, cánh tay của người khổng lồ kia lại khẽ cử động, thân hình to lớn của nó lại hoàn toàn không ảnh hưởng đến động tác và tốc độ phản ứng. Thần Giảo kiếm khí của Tả Đạo gần như là thuần năng lượng, lại bị tên này dùng tay đánh bay đi.

- Nói không chừng là sinh vật đột biến do người siêu năng lực bị lây nhiễm, sau khi ăn rất nhiều người dần dần trở nên mạnh mẽ.
Phong Tiển tiến lên trước một bước, trên mặt đã lộ ra nụ cười khổ:
- Xem ra vì sự uy hiếp của nó, những sinh vật cấp thấp vốn không dám đến gần chúng ta cũng đã kéo tới...

Trên những con đường trống trải chung quanh bốn người, tại những ngã rẽ lờ mờ, trong cửa sổ các tòa nhà... lúc này lại tràn ra hàng trăm sinh vật đột biến, một mảnh đông nghịt, từ từ vây đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
saxvai
10 Tháng năm, 2023 23:36
Truyện cực hay, tri tuệ nhiều nhân vật cao vkl … một trong những bộ IQ cao nhất từng đọc
Nguyễn Quang
14 Tháng ba, 2023 23:28
đọc lại ngay, Thiên nhất out trình tất cả các nhân vật rồi
Nguyễn Quang
11 Tháng hai, 2023 00:57
truyện mày giới thiệu toàn rác, ngu mới đọc Hiệp ơi
Huỳnh Long Hội
11 Tháng chín, 2022 22:22
main bộ này có năng lực gì thế, review em phát
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:50
Cái đó là convert hay gì mà chứ đâu phải dịch đâu bác. càng về sau đọc chữ nó cứ chạy lộn tùng phèo lên chả hiểu gì
Thanh Lâm
15 Tháng năm, 2021 19:45
Đọc 5 lần rồi mới thấm hết cái hay của bộ này
Hieu Le
01 Tháng năm, 2021 21:33
siêu phẩm, lâu lắm rồi từ ngày đọc Tiên Nghịch, Sĩ Sư Truyền Thuyết, Tạp Đồ mới đọc được 1 truyện hợp ý mình thế này
cplortkl
26 Tháng tư, 2021 16:02
đến quyển về Trà Tiên sẽ bật mí nhé bạn ơi
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:38
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ? tui đọc kỹ rồi mà ko thấy nói
Hieu Le
09 Tháng tư, 2021 07:37
ở Q1, tác giả ko có nói ngày 4/9 thằng Miura nó làm gì mà bị bắt làm điểm yếu nhỉ
Pv Thiện
01 Tháng ba, 2021 18:54
tuyệt. đề nghị người bắt đầu đọc.nên đọc chậm chạp tìm hiểu mọi chi tiết nhỏ thì câu chuyện mới càng thú vị hơn
fishscreen
05 Tháng hai, 2021 20:32
Một chương bình thường 3k chữ thì mất khoảng 3 giờ, nếu có mấy cái kiến thức khoa học lịch sử cầm tìm hiểu thì có thể lâu hơn.
cplortkl
18 Tháng một, 2021 18:06
Đọc bộ này cũng lâu lâu lắm rồi, vã quá phải đọc convert. Giờ mới thấy được dịch full, giọng văn lại quá chuẩn, cám ơn dịch giả nhiều nhiều nhé. Nếu bạn dịch tiếp bộ Trụ Lâm hoặc Quỷ hô bắt quỷ thì tuyệt vời
TùNGkk
16 Tháng một, 2021 10:24
Trụ lâm có người dịch xong rồi mà
Thanh Lâm
14 Tháng một, 2021 22:15
Hóng bác Cá cảnh dịch tiếp bộ Trụ lâm...
mr beo
14 Tháng một, 2021 10:37
trong bộ này thì chả có nhân vật nào thần kinh bình thường cả đâu , thằng thiên nhất nó chỉ chọn đứa nào nó cho rằng có tội rồi xúi bẩy đám có tội này tự hướng tới kết cục nó muốn thôi chứ không thích trực tiếp giết người
connghienthit
13 Tháng một, 2021 21:40
Đọc xong quyển 1 thấy thằng nhân vật chính như bị bệnh thần kinh, thù ghét xã hội. không ai làm gì, nó tự dưng đi bầy mưu giết người. mà giết người ít nhất cũng cần 1 lý do chứ hay cứ random gặp thằng nào tao thịt thằng ấy
Trọng
13 Tháng một, 2021 13:32
1 tiếng 2 chương
Dongconbn1123
13 Tháng một, 2021 00:31
Thấy bảo hay mà chưa dám đọc @@
TùNGkk
12 Tháng một, 2021 21:14
Cảm ơn dịch giả, truyện hay quá, diễn biến hợp lý với tính cách của từng nhân vật, nhất là Thiên Nhất thích liền cầm trở ngại liền tiêu diệt, luôn là như vậy chứ ko có cái gọi là bước chuyển như truyện khác
Hieu Le
12 Tháng một, 2021 21:02
Kết thúc rồi, cám ơn bạn cá cảnh. Hy vọng bạn tiếp tục dịch những tác phẩm khác của lão Tam.
mr beo
12 Tháng một, 2021 19:28
trên fb thấy đại ca minh dài bảo là sắp dịch full rồi nên vào coi ngay
Thanh Lâm
12 Tháng một, 2021 08:01
theo như bản convert thì Samael, Thiên Nhất, Phục Nguyệt đánh nhau khoảng 2 3 chương nữa là end bộ này rồi
TùNGkk
08 Tháng một, 2021 17:50
Giọng điệu này là sắp hết rồi, thích phiến tội, trụ lâm với thần bí phục tô
Khicho
05 Tháng một, 2021 10:29
Dịch một chương truyện mất nhiều thời gian không bác?
BÌNH LUẬN FACEBOOK