Mục lục
[Dịch] Thần Ma Thiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái Tử đứng trên tường vây đổ nát, ánh mắt nhìn về phía Long khí tiêu tán trong không khí, hừ lạnh một tiếng, nói:

- Không ngờ Xuyên công tử cũng có thể đánh ra Cửu Ngũ Thần Long Khí.

Thân thể Linh Nhất Quốc Sư hóa thành một đám sương mù, bay xuống đường lớn, nói:

- Có lẽ hắn sử dụng một loại Thần Thông nào đó hấp thu Cửu Ngũ Thần Long Khí vào trong cơ thể, sau đó lại từ trong cơ thể đánh ra, cũng không phải là thật sự tinh thông Cửu Ngũ Thần Long Khí, dù sao thì đây cũng là “bất truyền chi thuật” của Hoàng tộc.

- Tu vi Võ Đạo của Xuyên công tử quả thật đáng sợ, e rằng tương lai sẽ trở thành đại họa.

Thái Tử nói.

Linh Nhất Quốc Sư cũng khẽ gật đầu.

Thái Tử liếc nhìn những tên Võ giả ở bên dưới, hạ lệnh:

- Toàn lực lùng bắt Xuyên công tử, nhất định không thể để hắn trốn trong Hoàng thành.

- Vâng!

Toàn bộ cao thủ Võ Đạo của Thái Tử cung đều lập tức đuổi theo.

Ninh Tiểu Xuyên chạy vào trong một hẻm nhỏ, thương thế trên người cuối cùng cũng không thể áp chế được nữa, trong ngực đau nhói, miệng lập tức hộc ra một ngụm máu tươi, khiến cho mặt đất bị xói mòn thành một cái hố lớn.

Với tu vi Võ Đạo của hắn hiện nay, một giọt máu có thể xuyên thủng cả phiến đá.

Tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên dù sao cũng chênh lệch rất lớn với Võ Tôn, cho dù miễn cưỡng chấn nhiếp Thái Tử, từ Thái Tử cung đào thoát, nhưng bây giờ thương thế cũng gần như khiến hắn sụp đổ, huyết mạch trong cơ thể hầu như bị nghiền nát không còn.

- Ngươi làm sao vậy?

Tư Đồ Phượng Vũ giật mình sợ hãi.

Trong mắt nàng, vừa rồi giao thủ, Xuyên công tử chiếm thượng phong tuyệt đối, đánh lui cả Thái Tử và Linh Nhất Quốc Sư.

Nhưng tại sao bây giờ Xuyên công tử lại bị trọng thương?

Ngay cả Thái Tử còn không nhìn ra Xuyên công tử đang hư trương thanh thế, thì nàng hiển nhiên lại càng không thể nhìn ra. Vốn dĩ, nàng còn cho rằng tu vi của Xuyên công tử cường đại hơn cả Thái Tử và Linh Nhất Quốc Sư cộng lại.

- Không có gì, giúp ta hộ pháp!

Ninh Tiểu Xuyên cưỡng ép chống đỡ thân thể suy yếu, liền ngồi xếp bằng trong hẻm nhỏ, bắt đầu trị thương.

Tư Đồ Phượng Vũ nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, trong mắt lộ ra thần sắc nghi hoặc, Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể bắt đầu chậm rãi vận chuyển, trong lòng đang suy nghĩ không biết có nên cho Xuyên công tử một kích trí mạng vào lúc này hay không?

Thế nhưng, cuối cùng nàng vẫn nhịn xuống.

Bởi vì nàng không đoán ra Xuyên công tử rốt cuộc là trọng thương thật hay là đang thăm dò nàng.

Nếu như tùy tiện ra tay, rất có thể sẽ chết trong tay Xuyên công tử.

Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên sinh ra đạo Diệt Thế chi khí thứ bảy, xông vào trái tim, lượn lờ quanh Ma kiếm.

Làn da trên người phát ra quang mang trong suốt, có một cái bia văn thần bí ẩn hiện trên làn da, tản mát ra ma tính dày đặc.

Làn da trên người từ từ tróc ra, biến thành một tấm tục da rơi trên mặt đất.

Chính thức bước vào Thoát Tục tầng thứ năm.

Ninh Tiểu Xuyên mở hai mắt ra, cuối cùng cũng tạm thời áp chế được thương thế, không đến mức nguy hiểm đến sinh mệnh.

Đôi mắt Tư Đồ Phượng Vũ mở lớn, thốt lên:

- Ngươi vẫn là cảnh giới Thoát Tục?

Ninh Tiểu Xuyên nhặt lớp tục da lên, thu vào trong túi Càn Khôn, nghiêng đầu nhìn Tư Đồ Phượng Vũ, nói:

- Hối hận vì vừa rồi không ra tay giết ta sao?

Tư Đồ Phượng Vũ quả thật rất hối hận, nhưng tuyệt đối không thể biểu hiện loại tâm tình này ra ngoài, nói:

- Trang chủ có ân cứu mạng với Phượng Vũ, Phượng Vũ nào dám làm hại Trang chủ.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không quan tâm nàng nói thật hay nói dối, liền dự định rời khỏi nơi này.

Xuyên công tử đã xuất hiện trong Hoàng thành, với quyền lực của Thái Tử, nhất định sẽ lùng sục khắp thành, cho đến khi tìm ra được Xuyên công tử mới thôi.

Ninh Tiểu Xuyên vừa mới đi đến đầu hẻm, liền có một cái xa giá lớn chặn đứng ở trước hẻm.

Xa giá này cực kỳ hoa lệ, dùng Huyền Linh mộc làm khung, bên trên khảm nạm lưu ly, treo ngọc châu, giống như một tòa cung điện di động, chỉ e rằng chiếc xa giá này phải đáng giá ngàn vàng.

Kéo xe chính là 12 đầu Huyền thú nhất phẩm, chủng loại Huyền thú đều không giống nhau, nhưng bộ lông đều là thuần một màu trắng tinh.

Bên trong xa giá, truyền ra giọng nói nữ nhân, ngọt ngào động lòng người:

- Bên ngoài trời lạnh, không biết Trang chủ có bằng lòng vào xa giá, bồi ta uống một chén rượu ấm hay không?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ ngửi, liền ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt từ trong xa giá truyền ra, cực kỳ giống hương hoa, thế nhưng mùi thơm này lại rất mê người, giống như da thịt nữ tử tuyết trắng, ngọt ngào mềm mại.

Đúng lúc này, đám cao thủ Võ Đạo trong Thái Tử cung đang vội vàng chạy tới hẻm nhỏ.

Một thanh âm lãnh ngạo cao vút vang lên:

- Thái Tử cung điều tra tà nhân, đắc tội.

- Ngươi đắc tội nổi không?

Một thị nữ mặc quần áo màu xanh nhạt, vén rèm xe lên, lộ ra gương mặt trắng nõn như trứng ngỗng, lạnh lùng nói:

- Xa giá của Ngân Trì phu nhân, các ngươi cũng dám cả gan tiến vào điều tra?

Sắc mặt đám cao thủ Võ Đạo của Thái Tử cung lập tức đại biến, vội vàng quỳ xuống hành lễ, sau đó xám xịt rời đi.

Thanh danh của Ngân Trì phu nhân mặc dù không tốt, nhưng dù sao cũng là người cầm quyền trong Tề Thiên Hầu Phủ, tại Hoàng thành này, người dám đắc tội với nàng, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Ninh Tiểu Xuyên biết người của Thái Tử cung nhất định đang lùng bắt hắn khắp toàn thành, mà bây giờ bản thân lại đang trọng thương, tình thế cực kỳ bất lợi.

- Đa tạ phu nhân đã thay tại hạ giải vây.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Nếu đã đa tạ, vậy có phải nên bồi ta uống một chén rượu hay không?

Ngân Trì phu nhân ngồi trong xe, thanh âm ngọt như mật, mềm đến mức tê người, quả thực thanh thoát như tiếng mèo kêu.

Trong thiên hạ, bất luận là nam tử nào, nghe thấy lời mời mê người như vậy, cũng đều khó có khả năng cự tuyệt.

- Cung kính không bằng tuân mệnh.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức tiến vào xa giá của Ngân Trì phu nhân.

Thùng xe khá lớn, so với xe ngựa của thường dân còn lớn hơn gấp bảy, tám lần, cho dù mười người cùng ngồi trong xe, cũng không hề chật chội chút nào.

Trong xe phủ thảm nhung trắng, tại trung tâm đặt một cái đỉnh đồng, bên trong tản mát ra mùi thơm của Huyền dược. Mùi thơm này vô cùng thanh nhã, không chỉ không gay mũi mà còn có thể khiến tốc độ Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể lưu chuyển nhanh hơn.

Trong xe, có một cái bàn do Huyền Linh mộc chạm trổ thành, vách tường treo tranh chữ, rèm trân châu phỉ thúy, khảm Huyền thạch lấp lánh rực rỡ, quả thực xa hoa tới cực điểm.

Ngân Trì phu nhân ngồi ngay ngắn trên chiếc giường hàn băng ngọc thạch, bên dưới thân thể tinh tế lung linh có trải một tấm thảm thơm mềm mại.

Trên giường đặt một cái bàn thấp, trên bàn đặt một bầu rượu mã não, chén rượu dạ quang.

Bên trong chén rượu rót đầy mỹ tửu, lộ ra ánh sáng nhẹ nhàng.

- Trang chủ, mời ngồi!

Ánh mắt của Ngân Trì phu nhân vô cùng ôn nhu, con ngươi thanh tịnh, trên người không có chút mị thái nào, ngược lại càng giống như tiên tử không nhiễm khói bụi trần gian.

Nàng mặc một chiếc áo tơ trắng, trên người không hề có bất kỳ vật phẩm trang sức nào, tạo thành sự đối lập rõ rệt với xa giá phú quý lộng lẫy.

Ninh Tiểu Xuyên cởi giày, đi đến bên giường, ngồi đối diện với Ngân Trì phu nhân, khẽ nâng chén rượu, đặt bên môi ngửi một cái, liền tán thưởng:

- Thuần mà không ngấy, hảo tửu.

Xa giá bắt đầu tiến về phía trước, nhưng trong xe vẫn vô cùng thăng bằng.

Ngân Trì phu nhân vẫn luôn nhìn chăm chú nhất cử nhất động của Ninh Tiểu Xuyên, cười nói:

- Trang chủ tuổi trẻ tài cao, lại tuấn lãng oai hùng, tại sao từ đầu tới cuối lại đeo mặt nạ?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ cười một tiếng, nói:

- Bởi vì ta đang ở trong phòng phu nhân.

- Phòng ta?

- Ta sợ phu nhân nhìn thấy dáng vẻ tuấn lãng oai hùng của ta, sẽ không nhịn được mà mê luyến, không thể kìm chế.

- Ha ha…

Đôi mắt đẹp của Ngân Trì phu nhân nổi lên gợn sóng, tiếu dung hàm yên, nói:

- Trang chủ có biết tại sao ta lại mời ngươi uống rượu không?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Phu nhân có chuyện xin cứ nói.

- Không biết Trang chủ có hứng thú nghe ta giảng một cố sự hay không?

Ngân Trì phu nhân nói.

- Xin rửa tai lắng nghe.

Ngân Trì phu nhân bưng chén rượu lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, trong mắt toát ra ánh sáng mông lung, nói:

- 16 năm trước, một nữ tử mỹ lệ tên Nguyệt Danh Hoa một mình tiến vào Hoàng thành, nàng tựa như tiên nữ hạ phàm, thuần khiết không nhiễm một hạt bụi. Với dung nhan tuyệt mỹ và thiên tư Võ Đạo cao tuyệt, tài nghệ trấn áp quần phương của mình, nàng đã trở thành nữ thần mà tất cả nam nhân toàn bộ Hoàng thành đều tha thiết ước mơ, được phong làm đệ nhất mỹ nhân của Hoàng thành lúc đó.

- Nguyệt Danh Hoa tự cho rằng mình đã đạt tới đỉnh cao của cuộc sống, căn bản không đặt bất kỳ nam tử nào vào mắt, coi trời bằng vung, thậm chí ngay cả Vương Hầu muốn gặp mặt nàng một lần, cũng đều bị nàng cự tuyệt ngoài cửa.

- Nếu nữ nhân có được mỹ mạo, tất nhiên lòng dạ cũng cao hơn, nhưng khi nàng từ trên cao ngã xuống đất, mới phát hiện ra rằng, thì ra cuối cùng mình vẫn chỉ là một nữ tử yếu đuối, cho dù có được mỹ mạo tuyệt luân thì chẳng qua cũng chỉ là đồ chơi dưới thân cường giả.

- Nguyệt Danh Hoa đã gặp một nam nhân như vậy, một cánh tay xô nàng ngã xuống đất, chà đạp hết tất cả sự cao ngạo quý phái của nàng, bao gồm cả thân thể nàng.

Nguyệt Danh Hoa chưa bao giờ nhận phải sự khuất nhục lớn đến như vậy, cho nên, nàng đã làm ra một quyết định ngoan độc. Nàng muốn gả cho người nam nhân đó, nàng muốn trả thù người nam nhân đó, khiến cho người nam nhân đó phải thống khổ.

Ninh Tiểu Xuyên nghe đến đây, cũng hiểu được một chút, nói:

- Vị Nguyệt Danh Hoa cô nương này, hẳn là phu nhân 16 năm trước?

Mặc dù 16 năm đã qua đi, thế nhưng Ngân Trì phu nhân vẫn xinh đẹp như trước, thanh xuân như ngọc, lông mày thanh mảnh, mũi ngọc tinh xảo, môi hồng nhuận phơn phớt, mang theo một luồng tiên khí không nhiễm khói bụi trần gian, khiến người ta cảm thấy cao không thể chạm tới. Đồng thời, nàng cũng nhiều hơn vài phần thành thục của nữ nhân, hết sức hàm súc ý vị, mỗi một tấc da thịt của nàng đều như đang khiêu khích thần kinh căng thẳng của nam nhân.

Ninh Tiểu Xuyên có thể tưởng tượng được,16 năm trước, Ngân Trì phu nhân khẳng định là diễm tuyệt thiên hạ, khiến cho tất cả mỹ nữ trong Hoàng thành đều ảm đạm thất sắc, trở thành vật làm nền cho nàng.

Cho dù là 16 năm đã qua đi, nàng vẫn là một trong ba đại mỹ nhân của Hoàng thành, tiếp cận với Ngọc Ngưng Sanh, xếp thứ hai trong vô số mỹ nhân tại Hoàng thành.

Một nữ nhân có thể xinh đẹp mười năm, cũng là chuyện rất bình thường, nhưng một nữ nhân lại có thể xinh đẹp hơn hai mươi năm, thì cũng không nhiều lắm.

Ngân Trì phu nhân mắt hạnh hàm yên, hàng lông mi dịu dàng rũ xuống, tiếp tục kể cố sự của nàng:

- Lúc ấy Nguyệt Danh Hoa gả cho Tề Thiên Hầu uy chấn thiên hạ, trở thành phòng tiểu thiếp thứ mười chín của Tề Thiên Hầu. Ngươi phải biết rằng, lúc ấy tu vi của Tề Thiên Hầu đã đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, quyền khuynh triều chính, đồng thời cũng đã là một lão già đã hơn trăm tuổi.

- Nguyệt Danh Hoa phong hoa tuyệt đại, đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành, lại gả cho một lão già gần đất xa trời, thậm chí còn là một tiểu thiếp, lúc đó đã dẫn đến chấn động cực lớn tại Hoàng thành, không biết bao nhiêu Võ giả ái mộ Nguyệt Danh Hoa đã khóc hàng đêm trước Tề Thiên Hầu Phủ, rất nhiều người đã thương tâm gần chết, thậm chí số người nhảy sông tự vẫn cũng không phải ít.

Ninh Tiểu Xuyên lặng lẽ lắng nghe.

Ngân Trì phu nhân nói:

- Không đến hai năm, Nguyệt Danh Hoa đã sinh hạ cho Tề Thiên Hầu một trai một gái, Tề Thiên Hầu đã già gần chết, tất nhiên là cao hứng tới tột cùng. Thế nhưng, cho đến một ngày nọ, Tề Thiên Hầu rốt cuộc phát hiện Nguyệt Danh Hoa không ngờ lại yêu đương vụng trộm với con trai trưởng của mình, trong cơn giận dữ, Tề Thiên Hầu đã một chưởng đánh chết con trai trưởng của mình.

- Nguyệt Danh Hoa lại nói cho hắn biết, kỳ thật cha ruột mà nàng sinh hạ cho hắn, cũng không phải là của hắn, mà là của người con thứ hai. Vì vậy, dưới cơn thịnh nộ, Tề Thiên Hầu lại tự tay giết chết đứa con thứ hai của mình.

- Sau khi Tề Thiên Hầu giết chết con trai trưởng và con trai thứ hai thì mới hoàn toàn tỉnh ngộ, trong lòng hối hận không thôi, khóc lóc bi thương, vô cùng hối hận vì đã trêu chọc tiện nhân Nguyệt Danh Hoa. Trong lòng hắn đã quyết định, nhất định phải khiến cho tiện nhân kia chết không yên lành.

- Ngay lúc hắn chuẩn bị xử tử Nguyệt Danh Hoa, Nguyệt Danh Hoa lại chủ động tới tìm hắn. Cuối cùng Tề Thiên Hầu không thể hạ thủ giết nàng được, bởi vì nàng thật sự quá đẹp.

- Nam nhân đối diện với nữ tử mỹ lệ, luôn luôn sẽ mềm lòng, nếu tâm đã mềm thì cũng không thể hạ độc thủ được.

- Mà ngay trong đêm đó, Tề Thiên Hầu đã chết ngay trên giường của Nguyệt Danh Hoa. Nguyệt Danh Hoa ném thi cốt của hắn cho khuyển thú, sáng hôm sau, khuyển thú đã gặm hắn thành một đống xương vụn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
27 Tháng mười, 2020 18:18
truyện gì mà suốt ngày mập mờ với gái... biểu tỷ dòng họ cũng gắn tình huống mập mờ gái gú... bà già quá phụ cũng mập mờ được...main tạp quá
hungngoctran
14 Tháng mười, 2020 15:40
truyện cc gì mà võ tôn tuổi thọ ko đến 200 năm mà lại có thần thông quảng đại :))) vô lí vcl
hungngoctran
11 Tháng mười, 2020 02:52
đọc được 50 chương thực sụ ko nhuốt nổi nữa
hungngoctran
10 Tháng mười, 2020 13:12
lặp đi lặp lại, đúng là đọc ko mất tiền có khác
Khánh Phước
09 Tháng tám, 2019 22:24
km mm. n n njnjmjmmkmmjk
TienCam
26 Tháng một, 2018 01:48
truyện đọc hay đó chứ. hiện giờ kiếm sdc 1 bộ ntn để đọc cũng khó quá. có sắc nhưng ko yy. hay
Hieu Le
24 Tháng chín, 2017 18:15
tác giả còn non tay, đọc truyện như cho các thiếu niên đọc. nhân vật chính thì quá ngu, bác sỹ chuyên khoa đầu ngành gì mà ngu vậy
Hieu Le
24 Tháng chín, 2017 18:15
tác giả còn non tay, đọc truyện như cho các thiếu niên đọc. nhân vật chính thì quá ngu, bác sỹ chuyên khoa đầu ngành gì mà ngu vậy
Hieu Le
21 Tháng tám, 2017 21:36
:)).
Hoan Tử
31 Tháng bảy, 2017 18:27
Mới đọc được 1 nữa. Cảm thấy quá nhiều thứ vô lý, mâu thuẫn. Chưa khai thác hết các sự kiện củ là sang vấn đề khác rồi. Hơn 700 chương rồi, không biết có nhai tới cuối được không nữa.
Liêm Trần
31 Tháng ba, 2017 10:53
ad ơi ra tiếp đo ad
Liêm Trần
28 Tháng ba, 2017 11:07
ad ơi ra truyệnh nhanh nhanh đi ad nghiện lắm rồi
Liêm Trần
28 Tháng ba, 2017 04:54
sao lâu ra tiếp vậy ad
Huỳnh Hiếu
24 Tháng hai, 2017 10:33
truyện hay nhưng có đoạn cứ lặp đi lặp lại , đọc rất bực , mong tác giả chỉnh sửa lại . thanks
Huỳnh Hiếu
24 Tháng hai, 2017 10:33
truyện hay nhưng có đoạn cứ lặp đi lặp lại , đọc rất bực , mong tác giả chỉnh sửa lại . thanks
Tìñh Thôī Xót Xæ
17 Tháng hai, 2017 20:25
Truyện hay nhưng hay lặp lại lời truyện
Tatayaya
16 Tháng một, 2017 00:33
Trong app có truyện này dạng convert đấy. Đã full.
Liêm Trần
27 Tháng mười hai, 2016 05:49
truyên hay quá chừng nào có tiếp vậy ad.
Hieu Le
15 Tháng mười một, 2016 16:06
truyện k hay lắm. nội dung lặp đj lặp lại
Hieu Le
18 Tháng mười, 2016 03:28
chờ tác giả viết nữa chứ bác.
BÌNH LUẬN FACEBOOK