- Xảy ra chuyện gì? Nàng như thế nào lại đột nhiên bay đi rồi?
Ninh Tiểu Xuyên lập tức đứng dậy, hướng ra bên ngoài trang viên nhìn lại.
Nữ quỷ bay đi, vốn là một chuyện tình đáng giá cao hứng, rốt cuộc có thể không bị nàng dây dưa nữa. Nhưng mà, Ninh Tiểu Xuyên lại phát giác được trong đó có chút không bình thường.
Từ lúc tại Hoang lĩnh Trảm Thiên đã luôn đi theo hắn, lúc này vừa đến Thiên Môn Thành nàng lại bay đi, khẳng định là có vấn đề.
Đột nhiên, Ninh Tiểu Xuyên chợt nghĩ tới điều gì, sắc mặt khẽ trầm xuống:
- Chẳng lẽ Nhiếp Lan Tâm đã đến Thiên Môn Thành?
Nữ quỷ cùng Nhiếp Lan Tâm có quan hệ thập phần vi diệu, nói không chừng nàng thật sự cảm ứng được khí tức của Nhiếp Lan Tâm, cho nên mới bay đi tìm.
- Tử cô nương, ta phải ra ngoài một chuyến!
Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên nghiêm túc, lập tức bay ra khỏi trang viên, hướng về phía Nữ quỷ kia đuổi theo.
Tử Hàn Yên ngồi ở trong phòng, trầm mặc nhìn Ninh Tiểu Xuyên đuổi theo Nữ quỷ.
Ngoài phòng, thân thể Ninh Tiểu Xuyên chớp động mấy lần, đã hoàn toàn biến mất trong màn đêm, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Trong lòng Tử Hàn Yên khe khẽ thở dài. Vốn nàng định đem bí mật của mình nói cho Ninh Tiểu Xuyên. Nếu Ninh Tiểu Xuyên đã ly khai, như vậy bí mật kia cứ tiếp tục che giấu tiếp đi!
o0o
Sau khi Nữ quỷ bay ra khỏi trang viên, quỷ khí trên người liền càng ngày càng đậm, quầng sáng sau lưng cũng càng ngày càng sáng ngời hơn.
Lấy thân thể nàng làm trung tâm, phạm vi tầm hơn mười trượng xung quanh đều tràn ngập quỷ khí. Người bình thường nếu như đứng cách nàng gần một chút, cũng sẽ bị cỗ quỷ khí kia ăn mòn thân thể.
Trong Thiên Môn Thành, rất nhiều tài tuấn trẻ tuổi đều cảm giác được một cỗ quỷ khí âm hàn từ trên đỉnh đầu mình bay qua. Thế nhưng, bọn họ đều không có tận lực dò xét, bởi vì tốc độ cỗ quỷ khí kia cực nhanh, thời điểm khi bọn hắn muốn dò xét, cỗ quỷ khí đã biến mất.
Ninh Tiểu Xuyên không xa không gần đi theo sau lưng Nữ quỷ:
- Kỳ quái! Quỷ khí trên người nàng trở nên càng ngày càng lớn mạnh rồi!
Rất nhanh, Nữ quỷ đã rời khỏi Thiên Môn Thành, hướng về phía Nam bay nhanh đi.
o0o
Bên trong một cái sơn cốc cách Thiên Môn Thành chưa đủ năm ngàn dặm, có tọa lạc một tòa Đạo quán.
Chủ nhân của Đạo quán vốn là một nữ Đệ tử Nội môn của Thiên Đế Sơn, nhưng sau khi Nhiếp Lan Tâm đến, ra tay giết chết vị Đệ tử Nội môn kia, Đoạt xá tinh hồn đối phương, trở thành chủ nhân mới của Đạo quán.
Sau khi Đoạt xá tinh hồn đối phương, nàng có thể có được tri thức cùng trí tuệ của đối phương, thậm chí có thể đạt được một bộ phận tu vi của đối phương nữa.
Chỉ cần nàng nguyện ý, bất cứ lúc nào nàng cũng có thể biến hóa thành bộ dáng vị Đệ tử Nội môn kia, tiến vào trong Thánh Thổ tu luyện, hơn nữa không người nào có thể nhìn thấu được nàng.
Có thể nói, hiện tại mặc dù nàng chỉ là Đệ tử Ngoại môn, nhưng mà, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành Đệ tử Nội môn, có thể tùy tiện xuất nhập bất luận địa vực nào của Thiên Đế Sơn.
Lúc này, Nữ quỷ đã bay vào trong Đạo quán, sau đó hóa thành từng tia quỷ khí, quả thật giống hệt như một mảnh mây đen, đem toàn bộ thiên không Đạo quán toàn bộ che đậy lại.
Ninh Tiểu Xuyên cũng đuổi tới bên ngoài Đạo quán, đứng dưới chân dãy cầu thang trước Đạo quán, ngẩng đầu nhìn lên trên:
- Mạc Ly Quán? Chẳng lẽ Nhiếp Lan Tâm đang ẩn thân ở chỗ này?
Không chút nào do dự, Ninh Tiểu Xuyên hướng về phía Đạo quán bước vào.
Ầm...
Vừa mới đạp lên bước đầu tiên của cầu thang, dưới chân hắn liền xuất hiện một mảnh quang mang bạch sắc, ngoài mặt các bậc thang bằng đá chợt xuất hiện từng đạo văn lộ trận pháp, cải biến phương vị linh huyệt toàn bộ không gian.
Linh huyệt bị kích hoạt, trận pháp lập tức vận chuyển lên, sinh ra trọng lực cường đại, hướng về phía thân thể Ninh Tiểu Xuyên đè ép xuống.
Ầm ầm!
Toàn bộ sơn cốc đều mãnh liệt nhoáng lên một cái.
Sau đó, trong Mạc Ly Quán lao ra từng đạo quang trụ, toàn bộ các trận pháp đều bắt đầu vận chuyển.
Ninh Tiểu Xuyên tưởng rằng chính mình đã xúc động trận pháp, lập tức dừng bước lại, gọi ra Đơn Luân Tinh Thần Cầu, nắm ở trong tay, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Bên trong Đạo quán truyền ra một tiếng nữ tử quát lạnh.
Thanh âm này lãnh ngạo không gì sánh được, quả thật giống như tiếng sấm nổ vang giữa ngày xuân, vang vọng khắp dãy núi, khiến cho áo bào trên người Ninh Tiểu Xuyên cũng bay bổng lên.
- Quỷ vật gì đây?
Bên trong Mạc Ly Quán phát ra một tiếng nổ vang thật lớn.
Một tòa đạo tháp cao chín trượng bị một cái cự thủ bạch sắc đập nát, trên mặt đất lưu lại một dấu thủ ấn cực lớn.
Trong Đạo quán điên cuồng nổi lên gió lạnh. Quỷ khí tràn ngập không gian, khắp nơi đều là bóng ảnh trắng nhạt.
- Trả lại cho ta a! Hãy trả lại thân thể cho ta! Trả lại cho ta!
Thanh âm Nữ quỷ cực kỳ mờ ảo, giống như hư giống như huyễn, không giống như là thanh âm con người, giống như là thanh âm nữ tử gia tăng thêm một vạn lần vậy, lộ ra một loại cảm giác âm trầm không gì sánh được.
- Nhiếp Lan Tâm quả nhiên ẩn thân ở chỗ này!
Ninh Tiểu Xuyên đã cảm ứng được khí tức của Nhiếp Lan Tâm. Thanh âm hét to vừa rồi chính là do nàng phát ra.
Hắn vận chuyển Thiên Võ nguyên khí trong cơ thể, từng bước một leo lên cầu thang. Mỗi khi bước lên thêm một bước, trọng áp trận pháp mà hắn phải thừa nhận cũng lại tăng thêm một phần.
Nhưng mà, những trận pháp kia căn bản không cách nào ngăn cản cước bộ của hắn. Rất nhanh hắn đã phá tan toàn bộ các trận pháp. Lòng bàn tay bắn ra một đạo quang mang thiểm điện sáng lạn, một chưởng đem cửa lớn Đạo quán đánh nát. Hai phiến cửa lớn do thanh đồng đúc luyện bắn văng tung tóe ra ngoài, trùng điệp rơi trên mặt đất.
Ầm...
Ngay tại lúc này, bên trong Đạo quán, cánh cửa một tòa đại điện xanh biếc đột ngột mở ra.
Một đạo nhân ảnh xinh đẹp từ trong cửa đại điện lao ra, dừng lại trên bậc thang bạch ngọc, ngẩng lên cái cằm cao ngạo, nhìn thoáng qua Ninh Tiểu Xuyên đứng tại cửa chính Đạo quán, cười lạnh một tiếng:
- Ninh Tiểu Xuyên, ta còn chưa có tìm ngươi gây chuyện, không ngờ ngươi lại trước một bước tìm tới cửa. Ngươi cho rằng mang theo một đầu quỷ vật đến đây là có thể thắng được ta sao?
Nhiếp Lan Tâm mặc một thân trường bào thêu Phượng đỏ rực, trên mặt đất kéo dài cái đuôi dài hơn bảy thước, mái tóc dài đen nhánh quấn lại cao ráo, nhưng lại không chút nào mất đi mỹ cảm, bộ dạng xinh đẹp và lãnh ngạo, quả thật giống hệt như Vạn Âm Tiên Hậu trọng sinh.
Dáng người vốn là thon thả, cộng thêm mái tóc dài quấn cao, khiến cho nàng thoạt nhìn khí thế cao quý kinh người.
Ninh Tiểu Xuyên chắp hai tay sau lưng, nói:
- Bạn cũ gặp lại, cái này là đạo đãi khách của ngươi sao? Thời điểm tại Hoang lĩnh Trảm Thiên, ta dù sao cũng đã từng bỏ qua cho ngươi một lần a!
- Lần đó là do ta đang bị trọng thương! Ngươi cho rằng, bây giờ ngươi còn có cơ hội sao?
Làn da Nhiếp Lan Tâm tựa như noãn ngọc, sáng óng ánh long lanh. Cũng chính bởi vì làn da quá mức trắng noãn, cho nên màu sắc cặp mắt cùng da thịt hình thành sự đối lập rõ ràng, ánh mắt thoạt nhìn đặc biệt sắc bén cùng lợi hại.
Một cỗ khí thế Thiên Nhân Cảnh từ trong ánh mắt nàng phát ra. Cặp đồng tử màu đen hóa thành hai khỏa ngôi sao sáng ngời, muốn dùng khí thế cường đại đè sập Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên sớm đã đoán được Nhiếp Lan Tâm đã đạt tới Thiên Nhân Cảnh, lập tức đem Thiên Võ nguyên khí rót vào Đơn Luân Tinh Thần Cầu, điều động lực lượng Huyền khí Cửu phẩm, ngăn cản đồng quang do Nhiếp Lan Tâm thi triển ra.
Đồng quang của nàng, có thể so với một loại thần thông cường đại.
Nàng có được bảo thể cao quý của Ngọc Tinh Mỹ Nhân Tộc, lại có được Thần tuệ, một khi đột phá đến Thiên Nhân Cảnh, sức chiến đấu tuyệt đối viễn siêu Thiên Nhân bình thường.
Thế nhưng, mặt Ninh Tiểu Xuyên lại không chút đổi sắc, ánh mắt hướng về phía quỷ khí đầy trời kia nhìn lại.
Đám quỷ khí kia bắt đầu hội tụ lại, ngưng tụ thành một nữ tử tuyệt lệ, bộ dáng giống Nhiếp Lan Tâm như đúc.
Mặc dù nàng vẫn quỷ khí dày đặc như trước, nhưng mà thân thể đã không còn hư huyễn nữa, ngược lại thập phần chân thật, giống như là một Vạn Âm Tiên Hậu cường đại đang đứng tại trước mặt Nhiếp Lan Tâm, khí tức trên người phát ra cũng cường đại giống hệt như Nhiếp Lan Tâm.
- Nữ quỷ kia cách Nhiếp Lan Tâm càng gần, quỷ thể lại càng thêm chân thật, tu vi cũng càng cường đại! Giờ phút này, hai người chỉ cách nhau khoảng mấy chục thước, khí tức trên người đều cường đại giống hệt nhau, thật sự quá kỳ quái rồi!
Ninh Tiểu Xuyên khẽ suy tư nguyên nhân trong đó.
Nữ quỷ cùng Nhiếp Lan Tâm có quan hệ thập phần kỳ diệu, quả thật giống hệt như đồng nguyên thể vậy.
Sau khi Nhiếp Lan Tâm nhìn thấy Nữ quỷ, sắc mặt cũng khẽ đổi, nhàn nhạt nói:
- Sư phụ!
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nhiếp Lan Tâm, tên đệ tử thí sư bất hiếu như ngươi cũng có lúc sợ hãi sao?
Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên biết rõ đó không phải là Quỷ hồn của Vạn Âm Tiên Hậu, nhiều lắm chỉ xem như là Quỷ hồn kiếp trước của Vạn Âm Tiên Hậu mà thôi.
Mi tâm Nhiếp Lan Tâm xuất hiện một cái quang điểm hồng sắc, khí thế trên người một lần nữa dâng lên một mảng lớn, nói:
- Không phải chỉ là một đạo Quỷ hồn thôi sao? Thời điểm nàng còn sống, ta cũng đã không sợ nàng, nàng chết rồi, ta lại càng không sợ nàng!
Sau khi khí thế trên người Nhiếp Lan Tâm dâng lên, khí thế trên người Nữ quỷ kia cũng theo đó mà dâng lên.
Nhiếp Lan Tâm trở nên mạnh mẽ, Nữ quỷ cũng theo đó mà trở nên mạnh mẽ lên.
Đôi mắt Nữ quỷ trở nên mê ly lên, trầm lặng nói:
- Trả ta thân thể! Trả ta thân thể!
Soạt!
Nữ quỷ đáp xuống mặt đất, hóa thành một đạo lưu quang bạch sắc, hướng về phía Nhiếp Lan Tâm va chạm mạnh tới.
Trên người Nữ quỷ tản mát ra một loại quang mang bạch ngọc, bộ dáng giống như đúc Nhiếp Lan Tâm, nhưng lại khiến cho người khác có một loại cảm giác âm khí nồng nặc.
Nàng rất muốn cùng Nhiếp Lan Tâm hòa hợp lại một thể.
Nhiếp Lan Tâm từ trong bản năng cảm thấy, không thể để cho Nữ quỷ đụng vào thân thể chính mình, vì vậy liền rất nhanh lui về phía sau. Một cặp cánh tay mảnh khảnh vươn ra, song chưởng đẩy mạnh ra ngoài, hình thành một cái bình chướng nguyên khí đường kính mười thước.
Phốc…
Không ngờ Nữ quỷ vậy mà hoàn toàn bỏ qua bình chướng nguyên khí, một bước tiến thẳng tới, đánh vỡ bình chướng nguyên khí. Một khuôn mặt ngũ quan tinh xảo, hình dáng cùng Nhiếp Lan Tâm giống hệt nhau mạnh mẽ ép tới. Chóp mũi hai nữ nhân gần như chạm vào nhau. Hai cặp mắt xinh đẹp cũng dán chặt cùng một chỗ.
Nữ quỷ cách Nhiếp Lan Tâm càng gần, Nhiếp Lan Tâm liền càng cảm giác khả năng khống chế của mình đối với thân thể càng trở nên yếu ớt hơn, linh hồn của mình cơ hồ muốn bị bài xích ra khỏi thân thể.
Ầm...
Ngay tại thời điểm Nữ quỷ muốn ép thẳng lên trên thân thể nàng, một thanh Cổ cầm Huyền khí Cửu phẩm đột nhiên bay ra, đánh bay Nữ quỷ ra ngoài. Nữ quỷ rất nhanh hóa thành từng tia quỷ vụ, lại biến mất trong bầu trời đêm.
Nhiếp Lan Tâm một tay nâng Cổ cầm, cặp mày nhíu chặt, hồng điểm tại mi tâm không ngừng lập lòe, liên tục đề phòng những tia quỷ vụ đang phi hành khắp nơi kia, nhàn nhạt nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi rốt cuộc đã dẫn tới loại sinh linh nào vậy?
Ninh Tiểu Xuyên một tay nâng Đơn Luân Tinh Thần Cầu, mỉm cười nói:
- Ngươi cũng có lúc biết sợ hãi sao?
- Ta mà biết sợ à?
Bên ngoài thân thể Nhiếp Lan Tâm xuất hiện một đoàn hỏa diễm bạch ngọc, đem thân thể bao phủ lại, ngăn cản đám quỷ vụ bất cứ lúc nào cũng có thể công kích tới kia.
Đây chính là Ngọc Thánh Hỏa, chỉ khi nào tu luyện Ngọc Thánh Kinh tới một trình độ nhất định, mới có thể tu luyện ra.
Ngọc Thánh Hỏa, cũng là một loại Huyền hỏa, chỉ luận lực phá hoại mà nói, so Âm Dương Minh Hỏa còn khủng bố hơn một chút.
- Đã sớm nói với ngươi rồi! Đó là Quỷ hồn của sư phụ ngươi, nàng tới tìm ngươi đòi mạng a!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên không hề nhẹ nhàng giống ngoài mặt vậy. Hiện tại hắn đang thừa nhận áp lực thật sự rất lớn. Vừa rồi lực lượng Nhiếp Lan Tâm bày ra thật sự quá cường đại, viễn siêu Tu sĩ Thiên Nhân Cảnh bình thường.
Muốn đối phó nàng, chỉ có thể mượn vào lực lượng Nữ quỷ cùng cái Huyền Băng Tinh Quan kia mới được.
- Ngươi gạt được ta sao? Khí tức trên người nàng cùng khí tức Vạn Âm Tiên Hậu hoàn toàn bất đồng, không thể nào là Quỷ hồn của Vạn Âm Tiên Hậu được!
Nhiếp Lan Tâm lộ ra thần sắc thập phần trấn định, nhưng trong lòng cũng không dễ dàng chút nào, áp lực đầu Nữ quỷ kia tạo cho nàng chính là thập phần cường đại.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Kỳ thật ân oán của chúng ta đã sớm xóa bỏ từ lâu rồi! Hôm nay ta cũng không phải tới đây cùng ngươi đánh nhau, tối đa chỉ muốn gặp Lan Chi một lần mà thôi!
- Xóa bỏ? Nam nhân ai nấy cũng đều không chịu trách nhiệm như vậy ư? Chuyện phát sinh giữa chúng ta, thật sự có thể xem như chưa bao giờ phát sinh qua sao? Nếu không phải do ngươi làm dơ bẩn thân thể của ta, ta sao có thể vứt bỏ cỗ thân thể đó, Đoạt xá Vạn Âm Tiên Hậu chứ?
Nhiếp Lan Tâm lạnh lùng nói.
Nhiếp Lan Chi vừa mới từ trong Đạo quán đi ra, sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, vốn dĩ thập phần mừng rỡ, muốn lên tiếng ngăn cản tỷ tỷ cùng Tiểu Hầu gia tiếp tục chiến đấu.
Nhưng mà, sau khi nghe được câu nói vừa rồi kia của Nhiếp Lan Tâm, nàng lập tức khiếp sợ đến mức dừng ngay bước chân lại, trong đầu phát ra một tiếng nổ vang, toàn thân giống như hóa đá.