- Ngươi biết ta?
Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên không thay đổi nhưng trong lòng có chút ngạc nhiên.
Hắn nghĩ thầm, chắc chắn đối phương cũng là thiên tài trong lớp trẻ của Thiên Đế Sơn.
Rốt cuộc đó là ai?
Giọng nói của nam tử này như hoà vào làm một với mưa gió, có chút phiêu hốt khó đoán.
- Ngươi yên tâm, giờ ta sẽ không giết ngươi, đợi đến khi con tiểu Thần Long của ngươi tu luyện ra Long Nguyên ta mới ra tay, ha ha!
Nói xong, nam tử này cùng con ấu long màu tím liền biến mất trong màn mưa.
Lời hắn nói trước khi đi vô cùng cuồng ngạo, tạm thời không muốn giết Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng, cho rằng Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng hiện giờ quá nhỏ bé, không xứng cho hắn ra tay.
Đúng là cuồng ngạo đến cực điểm.
Khi hắn rời đi, mây đen trên trời biến mất, cuồng phong và bão tố cũng dừng lại, chân trời loé ra ánh bình minh.
Tiểu Hồng có chút lo sợ:
- Hắn đợi ta tu luyện được Long Nguyên, như vậy sau khi giết ta hắn có thể dùng Long Nguyên của ta để nuôi con Thần Long của hắn, từ đó khiến nó mạnh hơn.
- Hắn coi chúng ta là lương thực trồng ở ruộng, tới khi chín rồi sẽ thu hoạch.
- Ninh Tiểu Xuyên, giờ chúng ta phải làm gì?
Ninh Tiểu Xuyên nheo mắt:
- Ý ngươi là, nuốt Long Nguyên của tiểu Thần Long khác có thể tăng tu vi của ngươi?
Tiểu Hồng ngẩn người:
- Không phải ta dùng Long Nguyên của Thần Long khác mà là nó muốn ăn Long Nguyên của ta. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi không phải bị dọa thành ngốc đấy chứ?
Ninh Tiểu Xuyên cười cười:
- Ta không ngốc. Nếu ăn Long Nguyên của con Thần Long đó có thể giúp ngươi mạnh hơn thì giờ chúng ta có thể đi xử chúng rồi.
Đại Càn hoà thượng tặng Ninh Tiểu Xuyên hạt Chân Phật Xá Lợi Tử, có thể khiến chiến lực của hắn tăng đến cấp Chân Nhân trong thời gian ngắn.
Nhưng chỉ có thể dùng một lần.
Tuy viên Xá Lợi Tử là dùng để đối phó với Địa Tạng Vương, nhưng Đại Càn hoà thượng chỉ bảo Ninh Tiểu Xuyên giúp hắn xử lý môn hộ chứ không bảo trong bao lâu đi giết Địa Tạng Vương.
Nếu có sự uy hiếp lớn hoặc có lợi ích lớn hơn, Ninh Tiểu Xuyên không ngại dùng Xá Lợi Tử trước. Cùng lắm sau này tu vi mạnh hơn hẵng đi giết Địa Tạng Vương cũng không phải là nuốt lời.
Rõ ràng vị Đấu Chiến Thần Long Sứ kia và tiểu Thần Long là sự uy hiếp cực lớn, bắt buộc phải loại trừ, nếu không sẽ là hậu hoạ khôn lường.
- Long Nguyên là bản nguyên của Long tộc, chỉ có Long tộc tu vi đạt tới một mức nhất định mới tu luyện được Long Nguyên.
- Ăn Long Nguyên đúng là có thể nhanh chóng nâng cao tu vi của ta. Nếu Long Nguyên đủ mạnh thậm chí có thể trợ giúp ta lập tức ngưng luyện được Long Nguyên của bản thân.
Tiểu Hồng nói.
- Vậy thì tốt, giờ chúng ta đi loại bỏ chúng, cướp lấy Long Nguyên.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên hiện lên hàn ý, lập tức đuổi theo hướng vị Đấu Chiến Thần Long Sứ kia.
Vì một viên Long Nguyên của tiểu Thần Long, tuyệt đối đáng giá để ra tay.
Tiểu Hồng biến thành hình rồng nằm trên vai Ninh Tiểu Xuyên, vừa cảm ứng phương hướng của con Thần Long kia, vừa chỉ đường cho hắn.
Căn cứ chỉ dẫn của Tiểu Hồng, Ninh Tiểu Xuyên đuổi theo sau suốt ba giờ đã tới Thiên Xu Đế Thành.
- Hắn tới Thiên Xu Đế Thành, thế thì khó tìm rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn toà thành trì nguy nga cách đó không xa, nhíu mày.
Giữa các Thần Long đúng là có cảm ứng tương hỗ, nhưng cảm ứng đó chỉ có thể cảm nhận được phương vị đại khái của đối phương. Khi đối phương tiến vào một nơi đông người thì sẽ có rất nhiều yếu tố gây nhiễu, muốn tìm được đối phương cũng không phải dễ.
Uỳnh!
Đột nhiên hộ thành đại trận của Thiên Xu Đế Thành xoay chuyển, hàng trăm cột quang trụ từ các phương viị bắn lên trời, tạo nên một quầng sáng trận pháp khổng lồ úp xuống toà thành.
Trong thành có tiếng thét lớn:
- Quốc khố bị cướp, mau chặn hắn lại!
- Khặc khặc, phá cho ta!
Một đám ma vân đen sì đem theo mùi tanh nồng cuồn cuộn trên trời, vô số quỷ ảnh gầm thét trong ma vân, biến thành hình cái đầu lâu khổng lồ!
Đột nhiên trong đám ma vân thò ra một cái Phật thủ ấn màu kim, đánh lên quầng sáng trận pháp.
Cái Phật thủ ấn đó giống như tay của Thần Phật, ngón tay như sơn lĩnh, vân tay như sông suối, hàng nghìn, hàng vạn Phạn văn huyền diệu bay ra từ trong lòng bàn tay với sức mạnh khủng bố áp chế khiến tất cả tu sĩ trong Thiên Xu Đế Thành không thở nổi.
Uỳnh!
Quầng sáng trận pháp bị Phật thủ ấn công kích, xuất hiện một vết nứt hơn mười mét.
Thân ảnh tà dị bên trong ma vân lập tức bay ra từ trong khe nứt.
Sau khi hắn thoát khỏi trận pháp thì dừng trên hư không, nhìn xuống phía Thiên Xu Đế Thành, cười cuồng ngạo và nham hiểm:
- Đại trận hộ thành do Khai Quốc Đế Hoàng Linh Cát Chân Nhân của Thiên Xu đại đế quốc cũng đừng hòng ngăn được bản toạ. Hậu nhân của Linh Cát Chân Nhân thực sự quá nhỏ yếu, khó lòng giữ được sự huy hoàng của hoàng thất, quốc khố của Thiên Xu đại đế quốc, bản toạ giữ thay các ngươi, để tránh bị đại quân yêu tộc cướp.
Grào!
Chín con Phi Long bay ra từ trong đế cung, phát ra tiếng long ngâm kinh thiên động địa.
Thiên Xu Đế Hoàng đứng trên lưng một con Phi Long toàn thân kim quang xán lạn, bay lên trời, trầm giọng nói:
- Địa Tạng Vương, tài nguyên trong quốc khố bắt buộc phải đưa tới Thiên Đế Sơn. Ngươi dám cướp bảo vật của Thiên Đế Sơn?
Tu sĩ trong Thiên Xu Đế Thành đã bị kinh động từ lâu, rất nhiều người vô cùng chấn kinh, ngẩng lên nhìn thân ảnh trong ma vân.
Hắn chính là… Địa Tạng Vương trong truyền thuyết!
Địa Tạng Vương tại Thiên Xu Đế Thành rất có sắc thái thần bí, có người nói hắn là ma, có người nói hắn Phật, trong mắt các tín đồ Địa Tạng Vương Tông, hắn chính là thế tôn không gì là không làm được. Thậm chí đến tam đại cổ tộc cũng phải e dè Địa Tạng Vương, không dám tuỳ tiện đắc tội Địa Tạng Vương Tông.
Địa Tạng Vương được bọc trong một đám mây đen, dưới chân là bông hoa cửu phẩm hắc liên, toàn thân toả ra Phật quang kim sắc, giọng nói vang vọng:
- Bảo vật trong quốc khố là bảo vật do chúng sinh trong thiên hạ thu thập. Thiên Đế Sơn có thể sử dụng, tại sao bản tọa lại không thể?
- Ngươi đây là công khai tuyên chiến với Thiên Đế Sơn, đối với ngươi chẳng có lợi ích gì cả.
Thiên Xu Đế Hoàng nói.
- Đừng có lấy thánh thổ ra uy hiếp ta. Đừng tưởng ngươi là Đế Hoàng của Thiên Xu đại đế quốc là tài giỏi. Bản toạ muốn giết ngươi thì thánh thổ cũng không bảo vệ được ngươi.
Giọng Địa Tạng Vương trầm xuống, trợn mắt, gọi ra một cây thiền trượng, vung lên, thiền trượng phát ra năng lượng chấn nhiếp tâm thần các tu sĩ.
Uỳnh!
Miệng Địa Tạng Vương phát ra Phạn âm, thiền trượng lập tức biến thành cái kim trụ to lớn, dài tới vài nghìn mét, đâm thẳng về phía Thiên Xu Đế Hoàng.
Tuy Thiên Xu Đế Hoàng đã rút lui nhưng chín con Phi Long vẫn bị thiền trượng đâm trúng, phát ra tiếng gầm thảm thiết, rơi xuống khiến cả một mảng lớn nhà cửa, cung điện sụp đổ, rất nhiều tu sĩ trong cung điện đều bị đè chết dưới thân hình to lớn của Phi Long.
- Thiên Xu Đế Hoàng chẳng qua cũng chỉ vậy. Hôm nay bản tọa sẽ biến Đế Cung của Thiên Xu đại đế quốc thành phế tích.
Địa Tạng Vương cười khảy, đánh ra một cái Phật thủ ấn khổng lồ, xuyên qua hộ thành đại trận, đè xuống khu cung điện ở chính giữa thành.
Phi tần, công chúa, hoàng tử, cung nữ, thái giám trong cung đều bị sợ đến run rẩy, bị luồng năng lượng đó trấn áp quỳ dưới đất căn bản không thể đứng dậy.
Họ ngẩng lên thì thấy một cái thủ ấn màu kim che toàn bộ bầu trời, khiến người ta không thể nào thở nổi, giống như trời đang sập xuống vậy.
Đúng lúc mọi người đều đã tuyệt vọng thì từ sâu trong Đế Cung, trong một toà cung điện tĩnh mịch, bước ra một lão giả mặc y phục màu xám, tay cầm mộc trượng.
Két két!
Cánh cửa lớn của cung điện được mở ra.
Vị lão giả này khẽ dậm chân xuống đạt, cả lòng đất Đế Cung tự động hiện lên một cái trận đồ cổ xưa, chặn đứng thủ ấn của Địa Tạng Vương.
Trận đồ này bọc lấy cả Đế Cung, ánh sáng tỏa ra chói là, chiếu sáng cả Thiên Xu Đế Thành.
- Ha ha, lão già Hoàng tộc đó quả nhiên chưa chết, cuối cùng cũng phải ra rồi.
Địa Tạng Vương đứng trên hư không cười lớn.
Truyền thuyết kể rằng Hoàng tộc có một vị Chân Nhân từ rất lâu rồi vẫn còn trên thế gian, chính là Thiên Xu Đế Hoàng đời trước trước nữa, được gọi là Thái Thượng Chân Hoàng của Thiên Xu đại đế quốc.
Nhưng Thái Thượng Chân Hoàng đã vài trăm năm không hiện thân, nên mọi người đều nghĩ hắn đã chết.
Địa Tạng Vương ra tay hủy diệt Đế Cung chính là muốn ép Thái Thượng Chân Hoàng phải ra mặt.
- Địa Tạng Vương, lấy đi tài nguyên trong quốc khố cũng chẳng có ích gì với ngươi. Nếu
Thiên Đế Sơn muốn giết ngươi, cho dù ngươi có là Chân Nhân Cảnh thì cũng khó lòng thoát được cái chết. Một tòa thánh thổ cường đại thế nào chắc ngươi cũng biết rất rõ?
Lão giả mặc áo xám đó đứng trong Đế Cung, khí thế tỏa ra khắp Thiên Xu Đế Thành.
Tất cả tu sĩ trong Thiên Xu Đế Thành đều cảm nhận được dao động năng lượng của Chân Nhân.
Trong một đêm xuất hiện liên tục hai vị Chân Nhân khiến ai cũng vô cùng chấn động, căn bản không thể ngờ trong Thiên Xu Đế Thành lại có hai vị cường giả cấp Chân Nhân.
Trước mặt Chân Nhân, những tu sĩ khác đều chỉ là sâu kiến.
Giống như Thiên Xu Đế Hoàng, có tu vi Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín, là đệ nhất cường giả của Thiên Xu Đế Thành. Nhưng trước mặt Địa Tạng Vương thì ngay cả tư cách ra tay cũng không có.
Chỉ có Chân Nhân mới có thể nói chuyện với Chân Nhân.
Địa Tạng Vương cười lớn:
- Các đại thánh thổ và Viễn Cổ thần linh thế gia ở Bắc Cương chắc chắn sẽ trở thành đối tượng trọng điểm của đại quân yêu thú. Theo ta biết, lãnh địa của Thiên Đế Sơn đã bị Phạm Hống Yêu Hoàng và Nguyệt Xà Yêu Hậu dẫn đại quân yêu thú bao vây. Thậm chí ngay cả Thiên Mộng Yêu Hoàng cũng sẽ đích thân tới Thiên Đế Sơn. Thiên Đế Sơn giờ tự bảo vệ cũng khó, ngươi nghĩ còn sức mà đối phó với bản tọa sao? Giờ ở Thiên Xu đại đế quốc, bản tọa chính là đệ nhất, cho dù là Thần Phật chân chính đến đi nữa, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!