Ma Đà Sơn tuy lấy tên là núi nhưng thực sự nó còn lớn hơn nhiều lần so với cả một dãy sơn mạch.
Xuống khỏi Tinh Không Châu, Ninh Tiểu Xuyên lập tức bị chấn kinh bởi cảnh tượng trước mắt.
Trước mặt hắn lúc này là một dòng tinh hà lấp lánh, cũng không biết có bao nhiêu ngôi sao khổng lồ đang phát sáng trong đó.
Giữa những ngôi sao này là vô số Tinh Không Châu và Phá Giới Châu đang bay qua bay lại, giống như một đại đô thị phồn hoa vậy.
Bên trên dòng tinh hà này thấp thoáng là một ngọn núi hình chóp khổng lồ. Đáy của nó ở ngay phía trên tinh hà, dường như đang trấn áp dòng tinh hà này. Còn đỉnh ngọn núi thì biến mất trong bầu tinh không hắc ám, tựa như chui vào một vùng không gian khác vậy.
- Đây chính là cương vực của Ma Đà Sơn. Ma Đà Sơn chân chính thật ra là một món thần khí, bản thể của nó là đại bản doanh của Ma Đà Sơn, đứng sừng sững trong bầu tinh không, vĩnh viễn trấn áp vùng tinh vực nay. Còn vùng tinh vực kia thuộc quyền quản lý của Ma Đà Sơn, có hơn một trăm vạn tinh cầu có sự sống, còn số tinh cầu không có sự sống thì nhiều hơn nhiều. Gần như chín phần đệ tử Ma Đà Sơn đều sinh ra ở tinh vực này. Vì thế nó là căn cơ của Ma Đà Sơn, không một ai dám làm loạn ở đây.
Ma Thiên Hương vừa dẫn Ninh Tiểu Xuyên đi vừa giải thích.
Ninh Tiểu Xuyên lúc này cũng không kịp nói gì nữa, chỉ có thể nhìn quanh.
Hắn giờ có cảm giác như nông dân mới lên tỉnh.
Hắn cuối cùng coi như cũng đã biết sự đáng sợ của các đại thế lực ở văn minh Thần Hà, chỉ riêng Ma Đà Sơn có lẽ đủ để hủy diệt không biết bao nhiêu thất cấp văn minh như Thiên Đình rồi.
Mà Ma Đà Sơn còn chưa phải thế lực mạnh nhất Ma Giới.
Ma Giới còn như vậy, nếu tính tất cả thế lực ở tám giới vực của văn minh Thần Hà thì số lượng của cả văn minh Thần Hà sẽ đáng sợ thế nào.
- Chẳng trách Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối nhất định phải tới văn minh Thần Hà, cũng chỉ nơi này mới có được cường giả chân chính.
Ninh Tiểu Xuyên thầm chấn kinh, nhưng cũng có một luồng ngạo khí sinh ra.
Hắn có thể từng bước đi lên đỉnh cao của Đại Diêm thì cũng có thể đi lên đỉnh cao văn minh Thần Hà.
Ma Thiên Hương dẫn Ninh Tiểu Xuyên tới một ngôi sao trong tinh vực.
Ngôi sao này giống như một quả cầu ánh sáng, nhưng vào bên trong thì trước mặt Ninh Tiểu Xuyên lại là vô số tòa kiến trúc hoa lệ.
Có rất nhiều người đang ra ra vào vào vô cùng bận rộn, nhưng cũng rất trật tự, cho thấy họ có tu dưỡng và rất quy củ.
- Đây là chỗ ở của ta ở Ma Đà Sơn. Chúng ta ở lại đây trước, sau đó ta sẽ tìm cách giúp chủ nhân qua sát hạch nhập môn.
Ma Thiên Hương vừa dặn dò vừa dẫn hắn tới một tòa kiến trúc cao lớn.
- Sau này gọi ta là Ninh Tiểu Xuyên được rồi. Đừng để lộ sơ hở gì.
Ninh Tiểu Xuyên thầm truyền âm cho Ma Thiên Hương.
Đương nhiên Ma Thiên Hương không phản đối mệnh lệnh của Ninh Tiểu Xuyên.
Hai người vừa vào thì xung quanh lập tức xuất hiện vô số thị nữ khá xinh đẹp. Họ bước tới, tươi cười hành lễ với Ma Thiên Hương, rồi tíu tít hỏi:
- Sao giờ công chúa mới về? Tiểu vương gia có tới một lần, nhưng không thấy công chúa nên về rồi.
Ma Thiên Hương tính cách lạnh lùng nhưng rõ ràng rất thoải mái với thị nữ nên những thị nữ này mới có thái độ như vậy.
- Ta biết rồi. Sau này có cơ hội ta sẽ đi gặp hắn. Các ngươi lui ra trước đi.
Ma Thiên Hương phẩy tay.
Ma Thiên Hương đích thân dẫn Ninh Tiểu Xuyên vào sâu trong tòa kiến trúc này.
Thấy Ma Thiên Hương dẫn một nam tử lạ mặt về, mà còn đích thân dẫn đường cho hắn, các thị nữ đều vô cùng kinh ngạc, nấp một chỗ quan sát Ninh Tiểu Xuyên.
Bị nhiều người nhìn như vậy Ninh Tiểu Xuyên cũng không có cảm giác gì.
Hắn chỉ không thích ứng một cái là ở đây chỉ có nữ tử, chẳng có một nam nhân nào.
Nhưng đây cũng phù hợp với tác phong của Ma Thiên Hương, nếu để nam nhân hầu hạ có lẽ nàng ta sẽ không thoải mái.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi ở đây nghỉ mấy ngày, lần này đội quân ta dẫn tới Trúc Sơn Đại Lục nghe giảng đều chết hết, ta phải tới Hình Phạt Điện Đường nhận tội. Sau đó ta sẽ sắp xếp việc ngươi vào Ma Đà Sơn.
Ma Thiên Hương dẫn Ninh Tiểu Xuyên tới chỗ ở xong vội vàng đi luôn.
Mấy ngày sau đó Ma Thiên Hương không xuất hiện, dường như đang chịu phạt vậy.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không quen môi trường ở đây, để tránh gây rắc rối hắn không rời khỏi chỗ ở. Có lệnh của Ma Thiên Hương nên các thị nữ ở đây cũng hầu hạ Ninh Tiểu Xuyên chu đáo.
Ở trong căn phòng toàn son phấn thế này Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thấy nếu cứ tiếp tục ở đây thì có khi hắn bị nữ tính hóa mất.
Cũng may, đến ngày thứ năm thì Ma Thiên Hương quay lại.
So với lúc đi, khí tức Ma Thiên Hương lúc này yếu hơn hẳn, hiển nhiên đã phải chịu trừng phạt nghiêm khắc. Ninh Tiểu Xuyên cũng thầm cảm thán quy củ ở Ma Đà Sơn.
Thiên kiêu như Ma Thiên Hương nếu ở nơi khác chắc được cung phụng như bảo bối những ở đây thì nói phạt là phạt.
Chỉ điều này thôi cũng có thể thấy được sự cường đại của Ma Đà Sơn.
Ma Thiên Hương vừa về đã kéo Ninh Tiểu Xuyên đi ra.
- Theo ta, ta đã nhờ người giúp việc sát hạch rồi. Giờ chỉ cần chúng ta thực hiện theo thủ tục là ngươi sẽ trở thành đệ tử Ma Đà Sơn. Tuy chỉ là đệ tử cấp thấp nhất, nhưng nếu có ta giúp đỡ, ngươi sẽ nhanh chóng trở thành đệ tử nòng cốt của Ma Đà Sơn.
Rõ ràng là trong thời gian chịu phạt Ma Thiên Hương cũng bận giúp Ninh Tiểu Xuyên.
Đây chính là điểm đáng sợ của việc khống chế tâm thần. Cho dù giờ Ninh Tiểu Xuyên bắt Ma Thiên Hương chết thì có lẽ nàng cũng không do dự.
Ma Đà Sơn có hai cách chiêu mộ đệ tử. Một là chọn ra thiên tài trong tinh vực rồi bồi dưỡng dần.
Cách thứ hai là tranh đoạt thiên tài từ các tinh vực khác. Những thần linh rời Ma Đà Sơn nếu thấy ở nơi khác có thiên kiêu thiên phú hơn người, mà sau lưng hắn không có thế lực gì lớn thì họ sẽ trực tiếp đoạt hắn trở thành đệ tử Ma Đà Sơn.
Huyết Tàn chính là trở thành đệ tử Ma Đà Sơn theo cách này.
Sau khi biết những điều này Ninh Tiểu Xuyên thậm chí nghi ngờ mấy người Linh Hư Tôn Giả biến mất ở Nguyên Giới có phải cũng bị phát hiện tư chất rồi được đưa tới đại thế lực nào đó rồi không?
Dù gì trong số các thiên kiêu Thần Trữ Cung, Huyết Tàn không phải quá xuất sắc. Đến hắn cũng được cao nhân xem trọng như vậy nếu có thần linh phát hiện bọn Linh Hư Tôn Giả thi có lẽ sẽ coi họ là bảo vật.
Giờ Ninh Tiểu Xuyên vào Ma Đà Sơn theo con đường thứ nhất, trở thành đệ tử Ma Đà Sơn trước rồi từng bước tiến lên.
Tuy cách này hơi chậm nhưng cũng hết cách, ai bảo giờ Thần Cách của hắn mới chỉ có bảy mươi hai mặt.
Nếu là bảy trăm hai mươi thì có lẽ lập tức trở thành nội môn đệ tử rồi.
Nơi tham gia sát hạch là một ngôi sao khác ở tinh hà.
Ngôi sao này không xa chỗ Ninh Tiểu Xuyên lắm, nên hắn và Ma Thiên Hương không cần tới Tinh Không Châu, chỉ trực tiếp bay qua tinh không, đáp xuống Khảo Hạch Tinh.
Vừa đáp đất, bên tai Ninh Tiểu Xuyên đã truyền tới giọng một nam tử.
- Ha ha, Thiên Hương, sao lại có thời gian tới Khảo Hạch Tinh thế này. Ta nghe nói muội vì dẫn quân đi thất bại mà bị đám người ở Hình Phạt Điện Đường ức hiếp. Vừa hay ta có một viên linh dược bổ sung nguyên khí, đem tới cho muội đây.
Tuy không nhìn thấy người nói nhưng chỉ dựa vào tiếng nói Ninh Tiểu Xuyên cũng biết người này thuộc loại bất cần, giảo hoạt.
Ban đầu hắn gọi tên Ma Thiên Hương, nhưng rồi đã đổi luôn thành muội muội.
Từ đó cũng có thể thấy hắn là cao thủ tán gái.
Ninh Tiểu Xuyên và Ma Thiên Hương quay lại thì thấy một nam tử mặc bạch y, tay cầm một thanh bảo kiếm cũng màu trắng, mặt tươi cười từ trong không trung bước tới.
Dưới chân hắn lúc này là một chiếc cầu vòng bảy sắc, tạo thành giống như cây cầu cho hắn bước xuống.
Nhìn bề ngoài nam tử này khá phong độ, nhưng hành vi của hắn thì khiến người ta có cảm giác hắn rất lăng nhăng.
Người này mặt mày tươi cười nhìn Ma Thiên Hương, sau khi đáp xuống đất, hắn liền bước tới bên cạnh Ma Thiên Hương:
- Thiên Hương muội muội, viên đan dược này ta khó khăn lắm mới có được. Chúng ta tìm một chỗ để ta giúp muội uống nó rồi tính.
Chỉ là những gì hắn làm đều vô ích, Ma Thiên Hương thần sắc băng lãnh, thò tay kéo cánh tay Ninh Tiểu Xuyên đi về phía trước.
Thấy Ma Thiên Hương lại kéo tay một nam nhân khác, nam tử này sắc mặt tím tái lại, hai mắt đỏ ngầu.
- Đáng chết, tiểu tử này là ai?
Nam tử đó hừ lạnh, lướt tới chặn trước mặt Ninh Tiểu Xuyên và Ma Thiên Hương.