Sau lưng Ninh Tiểu Xuyên mọc ra đôi cánh hoả diệm, cũng bay lên, đứng đối diện với hư ảnh Tà Thần:
- Tà Thần, rốt cuộc ngươi là ai?
- Ha ha!
Hư ảnh Tà Thần cười lớn, mặc kệ câu hỏi của Ninh Tiểu Xuyên, trực tiếp tấn công hắn.
Một thanh tà đao đen từ trên trời chém xuống, đem theo luồng thần lực dường như muốn giết Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên thi triển thần long tật tốc, biến thành hư ảnh thần long tránh tà đao, bay tới trên đỉnh đầu hư ảnh hét lớn:
- Tiếp Thần Đạo!
Ninh Tiểu Xuyên quyết định cướp thần hồn của Tà Thần, dùng nó để trợ giúp hắn tu luyện Tiếp Thần Đạo.
Hiện giờ Tiếp Thần Đạo của Ninh Tiểu Xuyên mới tu luyện tới tiểu thành, chỉ có thể dùng thaàn lực của Thiên Mộng Yêu Hoàng và Tuế Hàn Vũ.
Uỳnh!
Ninh Tiểu Xuyên cùng lúc đánh ra hai đạo thủ ấn, từ hai bên trái phải cấm cố hư ảnh của Tà Thần.
- Tiểu tử, ngươi muốn cấm cố thần hồn của bản toạ sao? Ngươi cũng quá coi thường sức mạnh của thần linh rồi đấy!
Hư ảnh Tà Thần hừ lạnh, hai tay không ngừngg vung lên, phía trước xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ định thôn phệ Ninh Tiểu Xuyên.
- Diệt Thế Thần Bi, trấn hồn!
Ninh Tiểu Xuyên giơ cao hai tay, gọi Diệt Thế Thần Bi ra trấn áp hư ảnh Tà Thần ở bên dưới thần bi.
Sau khi thấy Diệt Thế thần bi, hư ảnh Tà Thần kia cuối cùng cũng nhớ ra điều gì, kinh hô:
- Diệt Thế Đạo, ngươi là Diệt Thế Đạo...
- Đoạt hồn!
Ninh Tiểu Xuyên ấn một ngón tay lên mi tâm hư ảnh Tà Thần, thi triển một luồng năng lượng của Tiếp thần Đạo, nhanh chóng hút thần hồn trong hư ảnh Tà Thần vào cơ thể.
Sau khi thần hồn của hư ảnh bị Ninh Tiểu Xuyên hút đi, tà khí bao trùm cả trời đất dần tiêu tan.
Ninh Tiểu Xuyên đáp xuống mặt đất, khẽ đập trường bào, nói:
- Hư ảnh của Tà Thần cũng tương đương Thánh Quân Tạo Hoá Cảnh tầng thứ tám. Giờ ta hấp thụ thần hồn của hắn, nếu cùng lúc mượn thần lực của Thiên Mộng Yêu Hoàng và Tà Thần, cho dù không dùng tới thứ thần khí cũng có thể kháng cự được với Thánh Quân Tạo Hoá Cảnh tầng thứ chín.
Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng bò dậy, nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Ngân Giác Yêu Hoàng lo lắng nói:
- Tà Thần đó thật khủng bố, chỉ là một đạo thần niệm đã đáng sợ như vậy, nếu là bản tôn của hắn ra tay thì chắc chỉ thổi một hơi cũng khiến chúng ta tan thành tro bụi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nếu ta đoán không lầm, giờ hắn đang bị nhốt trong Quy Khư, tạm thời không thể thoát ra được, vì thế chúng ta không cần lo lắng.
Kim Giác Yêu Hoàng gật đầu rồi nói:
- Còn tà khí trên người bọn ta thì làm thế nào? Cái bộ dạng này ta không thể thoải mái nổi.
Ninh Tiểu Xuyên cười:
- Muốn tịnh hoá tà khí thì phải tìm được nơi tà khí mạnh nhất mới tìm được thuốc giải.
- Đến Quy Khư?
Giọng của Kim Ngân Giác Yêu Hoàng hơi run rẩy.
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:
- Sau khi giải quyết vị Địa Ngục Sứ Giả kia chúng ta sẽ tới Quy Khư. Tượng Tà Thần đã bị phá huỷ, Địa Ngục Sứ Giả chắc chắn có cảm ứng, sẽ đích thân tới Đế Đô. Chúng ta đợi ở đây là được.
- Đúng! Đợi ả tới ta nhất ngươi nhất định phải giúp bọn ta lấy lại Tử Kim Hồng Hồ Lô.
Ngân Giác Yêu Hoàng xiết chặt nắm đấm.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn hai người họ hỏi
- Các ngươi có biết Thanh Thuỳ Vương và Liêu tiền bối đang ở đâu không?
Cả hai đều lắc đầu:
- Sau khi rời khỏi Phong Thần Di Địa thì bọn ta không gặp họ nữa.
Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ thuận miệng hỏi, họ không biết thì cũng thôi vậy.
Sau đó Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục tu luyện, chuẩn bị tu luyện một loại Diệt Thế Đạo khác – Diệt Thế Bạch Cốt Đạo.
Không phải một sớm một chiều là tu luyện được một loại Diệt Thế Đạo.
Ninh Tiểu Xuyên mới tu luyện được nửa canh giờ thì cảm thấy có một luồng khí tức cường đại đang nhanh chóng tiếp cận Đế Đô Ngọc Lam Đế Quốc.
- Đến rồi!
Ninh Tiểu Xuyên mở mắt nhìn ra ngoài đại điện.
Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng cũng dừng tu luyện, lập tức đứng dậy, toàn thân tràn đầy chiến ý. Rõ ràng là họ đều rất hận Địa Ngục Sứ Giả.
Vù!
Một đạo thân ảnh mỹ lệ đỏ rực bước ra từ trong khe hở không gian, đáp xuống đỉnh đóng phế tích của một tòa đại điện đỏ.
Nàng ta có mái tóc dài đỏ rực màu lửa, làn da trắng nõn, đôi mắt phát ra hồng quang.
Nhìn bức tượng Tà Thần vỡ vụn dưới đất, nàng ta hừ một tiếng:
- Đáng hận! Rốt cuộc kẻ nào dám báng bổ Tà Thần vĩ đại?
- Tà Thần chết tiệt!
Ngân Giác Yêu Hoàng chửi một câu, đi ra từ trong đại điện, tay cầm chiến chùy:
- Mau trả Tử Kim Hồng Hồ Lô của bản hoàng! Ta có thể tha cho ngươi không chết!
Nữ tử tóc đỏ trừng mắt nhìn Ngân Giác Yêu Hoàng:
- Không phải ngươi đã thành tín đồ của Tà Thần rồi hay sao? Sao có thể tỉnh lại?
- Rốt cuộc ngươi có giao Tử Kim Hồng Hồ Lô ta đây không?
Kim Giác Yêu Hoàng cũng phẫn nộ.
Nữ tử tóc đỏ cười khảy:
- Cứ cho là các ngươi hồi phục thần trí thì sao? Với tu vi của các ngươi, bản sứ giả chỉ cần búng tay là có thể giết các ngươi.
Vừa dứt lời, nữ tử tóc đỏ bứt một sợi tóc ném vạch vào hư không.
Vù!
Không gian lập tức bị tách ra.
Một làn sóng khí sắc bén màu đỏ máu phát ra từ sợi tóc.
Sắc mặt Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng thay đổi. Giờ họ mới nhận ra nữ tử tóc đỏ này lợi hại đến vậy. Họ căn bản không thể đối phó.
Khi sợi tóc kia tới trước mặt Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng thì...
- Phá!
Ninh Tiểu Xuyên thốt ra một chữ, sóng âm khiến sợi tóc đứt đôi.
Nghe thấy chữ đó, thân thể nữ tử tóc đỏ bỗng run lên, suýt nữa đã rơi xuống.
Sắc mặt nàng ta có chút kinh hãi:
- Kẻ nào?
Ninh Tiểu Xuyên bước ra, nhìn nữ tử đó, nói:
- Ngươi chính là Địa Ngục Sứ Giả?
- Không sai!
Ninh Tiểu Xuyên cảm nhận được tà lực của Quy Khư trên người nàng ta. Lẽ nào trong Quy Khư cũng có loại sinh linh nào đó sinh sống?
Ninh Tiểu Xuyên muốn hiểu nhiều hơn, hỏi:
- Ngươi tới từ Quy Khư?
Lần này nữ tử tóc đỏ không trả lời câu hỏi, lạnh giọng nói:
- Sao ta phải cho ngươi biết?
- Thôi được, nếu vậy thì ta đành phải trấn áp ngươi rồi từ từ hỏi vậy.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Nữ tử tóc đỏ tu vi tương đương Chúa Tể cấp Tạo Hóa Cảnh tầng thứ nhất, có thể coi là đỉnh cấp cường giả ở Đại Diêm.
Đương nhiên trước mắt Ninh Tiểu Xuyên thì chút tu vi này không bõ nhìn.
Nữ tử tóc đỏ cũng biết mình không phải đối thủ của Ninh Tiểu Xuyên nên lập tức mở cánh cửa không gian định bỏ chạy.
Trên không trung xuất hiện một khe hở không gian hơn mười mét, mắt thấy nữ tử kia đã sắp nhày vào trong.
Ninh Tiểu Xuyên đưa một cánh tay ra, Tạo Hóa Lực hùng hồn lập tức ngưng tụ trong hư không một bàn tay khổng lồ to vài nghìn mét. Năm ngón tay khổng lồ giữa chặt lấy thân thể nữ tử kia.
- Thu!
Ninh Tiểu Xuyên thu bàn tay về.
Nữ tử tóc đỏ xuất hiện trong bàn tay hắn.
Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng trợn mắt, chỉ thấy nữ tử tóc đỏ chỉ còn bé bằng hạt gạo, căn bản không thể thoát được bàn tay Ninh Tiểu Xuyên.
- Đây chính là sức mạnh của Tạo Hóa Cảnh? Thật không tin nổi! Nếu ta có sức mạnh này thì tốt quá!
Ngân Giác Yêu Hoàng ngưỡng mộ nói.
Đương nhiên họ không biết Ninh Tiểu Xuyên đang dùng không gian chi lực. Có thể điều khiển Càn Khôn, tạo hóa. Cho dù là một ngọn núi lớn, vào tay Ninh Tiểu Xuyên cũng nhỏ như hạt bụi.