Những điều Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi kể khiến Ninh Tiểu Xuyên vô cùng phẫn nộ.
Lần đó hắn để lại mmấy thiên kiêu của văn minh Thần Hà là vì muốn giúp người của Đại Diêm có thể hoà nhập vào văn minh Thần Hà tốt hơn, ai ngờ chúng lại trở thành tai hoạ, dẫn kẻ địch tới huỷ diệt Thiên Đình.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn kìm chế phẫn nộ, lắng nghe Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi nói tiếp, rồi gật gù nói:
- Nói vậy,hai nàng cũng không biết giờ mấy người Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối đang ở đâu?
Nhiếp Lan Chi đáp:
- Khi Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối rời đi, một là muốn tìm mấy người tỷ tỷ, thứ hai cũng là muốn đi lịch luyện nâng cao thực lực. Nhưng không ngờ tiền bối ấy đi là không quay về nữa. Bọn muội đoán Tử Kim Hoàng Chủ có khi bị Thứ Thần quanh đây hại chết rồi.
- Việc này thì không đâu. Vừa rồi ta đã tra soát ký ức của đại ca Trâu Xung. Tuy trong ký của hắn có cảnh giao đấu với Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối nhưng không có cảnh hạ thủ với mọi người ở Thiên Thần Cung.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói.
Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên đi ra không chỉ giết đại ca Trâu Xung mà còn đoạt ký ức của hắn ta.
Chỉ tiếc là đối phương tuy là Thứ Thần nhưng những điều hắn biết không hiều hơn hai người Ngự Tây Tây là bao.
- Nói vậy thì rất có khả năng Sửu bà bà bọn họ vẫn còn sống.
Ngự Tây Tây mừng rỡ.
Bao năm nay nàng vẫn nghĩ những người ở Thiên Thần Cung mất tích trước kia đã chết lâu rồi.
- Đương nhiên còn sống. Ngoài ra, Tuyết Linh Hư, Quang Minh Thánh Nữ và cả Nhiếp Lan Tâm chắc cũng còn sống, hơn nữa mỗi người còn gặp được cơ duyên.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói.
Đúng vậy! Những thiên kiêu trong Thần Trữ Cung mất tích trong Thần Trữ Cung đều là những thiên kiêu tuyệt đỉnh. Tư chất của họ chắc chắn cũng tương đương những thiên kiêu đỉnh cao nhất của văn minh Thần Hà.
Nếu họ được bồi dưỡng tốt thì thậm chí có thể ngưng kết được Thần Cách chi vương.
Lời Ninh Tiểu Xuyên nói khiến Nhiếp Lan Chi bật cười, dán chặt lấy Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đa tạ tiểu hầu gia. Ta vẫn luôn lo lắng tỷ tỷ xảy ra chuyện, giờ cuối cùng cũng yên tâm được rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Nhiếp Lan Chi lắc lắc đầu, cũng không biết nên nói gì.
Vì hắn cũng chỉ là đoán những tuyệt thế thiên kiêu này gặp được cơ ngộ, cho dù hắn không dám đảm bảo trăm phần trăm là đúng.
Vì thế Ninh Tiểu Xuyên đành đổi chủ đè:
- Ta không lo lắm cho tỷ tỷ của nàng. Giờ ta lo nhất là Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối. Ngài tu luyện tới Thứ Thần, tuy nghịch thiên trùng sinh nhưng cũng vì thế mà tiên thiên không đủ, nếu không có đại cơ duyên thì rất khó bước vào cảnh giới thần linh. Vì thế những đại tông môn kia không thể lôi kéo Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối. Với tính cách của Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối giờ chưa quay về chỉ e là đã xảy ra chuyện thật rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nói vậy, hai người Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi đều lo lắng.
Những năm ở văn minh Thần Hà họ sống sót được là nhờ Tử Kim Hoàng Chủ bảo vệ nên đã có tình cảm, lúc này đương nhiên không muốn nghe tin dữ về Tử Kim Hoàng Chủ.
Ninh Tiểu Xuyên trầm ngâm một lúc, ngẩng lên nói:
- Mọi nngười ở đây đợi ta. Ta đi thăm dò tình hình của Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối, sẽ quay lại nhanh thôi.
Nói rồi Ninh Tiểu Xuyên biến mất khỏi Thần Trữ Cung.
Rời khỏi Thần Trữ Cung, Ninh Tiểu Xuyên thích phóng tâm thần, lập tức cảm ứng được một vị Thứ Thần khác ở quanh đó.
Muốn tìm được Tử Kim Hoàng Chủ thì trước tiến phải bắt đầu từ những Thứ Thần này.
Xoẹt một cái Ninh Tiểu Xuyên liền bay về phía vị Thứ Thần đó.
…
Trong Thần Trữ Cung, Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi nhìn Ninh Tiểu Xuyên đi rồi mới quay vào trong đại điện cùng các thiên kiêu khác đợi Ninh Tiểu Xuyên quay lại.
Khoảng nửa ngày sau cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng lại xuất hiện trong Thần Trữ Cung.
Nhưng lúc này phía sau Ninh Tiểu Xuyên còn có một nhóm đông Thứ Thần khác.
Cảnh tượng này khiến các đệ tử Thần Trữ Cung kinh hồn bạt vía.
Mấy năm gần đây, ngay cả một Trâu Xung với tu vi Tạo Hoá Cảnh cũng dám tuỳ tiện ức hiếp họ chứ đừng nói một Thứ Thần. Nếu không phải vì các Thứ Thần căn bản không thèm để ý tới thì sợ là họ đã chết lâu rồi.
Nhưng lúc này một đàn đông nghịt Thứ Thần xuất hiện ở đây, chỉ tiếng khí thế trên người họ cũng đủ doạ một đám người.
Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi cũng kinh hãi, nhưng thấy Ninh Tiểu Xuyên thì sắc mặt họ tốt hơn chút, chạy lại hỏi:
- Ninh Tiểu Xuyên, chuyện này là sao? Tại sao các cao thủ Thứ Thần này lại tới chỗ chúng ta? Lẽ nào là tới báo thù cho đại ca của Trâu Xung?
Nghĩ tới khả năng này là thần sắc mấy người Ngự Tây Tây tái nhợt.
Tuy Ninh Tiểu Xuyên lợi hại nhưng số lượng Thứ Thần ở đây quá nhiều, ít nhất cũng hơn trăm người, sợ là Ninh Tiểu Xuyên cũng không chống đỡ nổi.
- Yên tâm, ta đã hàng phục họ rồi. Đưa họ tới để tra hỏi thôi.
Ninh Tiểu Xuyên vỗ vỗ mu bàn tay Ngự Tây Tây, an ủi.
- Cái gì? Chàng hàng phục họ, đem tới tra hỏi?Ngự Tây Tây sững sờ nhìn Ninh Tiểu Xuyên, cảm thấy đầu óc choáng váng.
Những gì Ninh Tiểu Xuyên nói mang tính xung kích quá lớn, còn lớn hơn cả việc Ninh Tiểu Xuyên giết đại ca của Trâu Xung.
Những thiên kiêu còn lại của Thần Trữ Cung lúc này chỉ có thể sợ sệt túm tụm lại với nhau.
Họ còn chưa tu luyện tới Tạo Hóa Cảnh, đối mặt với một đám đông Thứ Thần thế này thực sự không lấy nổi dũng khí đứng cùng.
Thấy thế Ninh Tiểu Xuyên có phần nóng ruột, phẩy phẩy tay:
- Thôi được rồi, các ngươi lùi ra xa một chút. Hơn nữa thu hết khí thế vào cho ta. Đến đây mà vẫn khoa trương như vậy muốn dọa ai hả?
- Vâng, chủ nhân!
Hơn một trăm Thứ Thần cung kính cúi mình rồi thu hết khí tức lại thành như người bình thường, lùi ra ngoài cửa Thần Trữ Cung.
Mấy người Ngự Tây Tây, Nhiếp Lan Chi cuối cùng cũng tin lời Ninh Tiểu Xuyên. Hơn một trăm Thứ Thần đều đã bị Ninh Tiểu Xuyên hàng phúc, hơn nữa còn triệt để hàng phục.
Rốt cuộc hắn có cảnh giới gì?
Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi không ngừng quét mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Còn Ninh Tiểu Xuyên thì nói với những thiên kiêu khác của Thần Trữ Cung:
- Các ngươi ra đó chỉ những người đã từng tấn công Thần Trữ Cung.
Tuy những Thứ Thần này đều đã bị Ninh Tiểu Xuyên hàng phục, nhưng dù gì cũng vẫn là một đám đông Thứ Thần. Các thiên kiêu Thần Trữ Cung kia cho dù có gan to thế nào cũng không dám chỉ trỏ vào họ.
Vì thế khi Ninh Tiểu Xuyên dứt lời không một ai đáp lại hắn.
Nhiếp Lan Chi nhìn quanh, chép miệng nói:
- Để ta nói trước, tiểu hầu gia, tên trọc đầu kia kìa, từng ra tay với Tử Kim tiền bối, hơn nữa ra tay rất ác, chính hắn đã đánh sập Thần Trữ Cung.
Nhiếp Lan Chi chỉ một trong số các Thứ Thần kia.
Thứ Thần này dáng người cao lớn, đầu cạo trọc, tu vi cũng là Thứ Thần tầng thứ chín như đại ca của Trâu Xung.
Thấy Nhiếp Lan Chi chỉ, sắc mặt hắn có phần hoảng loạn.
- Lại đây!
Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn Thứ Thần đầu trọc đó rồi vẫy tay.
Nghe Ninh Tiểu Xuyên ra lệnh, Thứ Thần đầu trọc không chút do dự, ngoan ngoãn tiến lại đứng trước mặt hắn, hạ giọng:
- Chủ nhân.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không khách khí, đưa một ngón tay chỉ vào trán hắn.
Một loạt ký ức lập tức truyền ra từ não của hắn ta.
Chỉ một lúc sau Ninh Tiểu Xuyên đã buông hắn ra, lạnh lùng nói:
- Đại chiến Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối, hủy hoại Thiên Đình, tàn sát sáu đệ tử Thần Trữ Cung... Được rồi, ngươi có thể đi chết.
Thứ Thần đầu trọc không do dự, quay người đi ra ngoài Thần Trữ Cung, vung tay móc Thần Cách của mình ra, bóp nát.
Một cao thủ Thứ Thần tầng thứ chín đã chết như vậy.
Tuy bóp nát Thần Cách của hắn có chút lãng phí, nhưng Thần Cách đa có chủ như vậy, khi chủ nhân chết đi thì Thần Cách cũng sẽ nhanh chóng biến mất nên có giữ lại cũng vô ích.
Vạn Pháp Thần Cách của Ninh Tiểu Xuyên có thể hấp thụ pháp tắc trong Thần Cách nhưng những Thứ Thần như kẻ này trong Thần Cách vốn chẳng có mấy pháp tắc. Linh Hồn Cầu của Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên không để mắt đến những thứ Thần Cách rác rưởi này.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên chỉ trong nháy mắt đã khiến một cao thủ Thứ Thần tầng thứ chín tự sát, đệ tử Thần Trữ Cung xung quanh cuối cùng cũng xác định đúng là những Thứ Thần kia đã bị Ninh Tiểu Xuyên khống chế.
Có lẽ đã bị chèn ép quá lâu, lúc này có cơ hội phát tiết họ lại có phần không thích ứng.
Nhưng chỉ một lát sau những đệ tử này đã hét lên ầm ỹ:
- Tên không cao lắm kia kìa, ta đã tận mắt thấy hắn giết Mộc sư huynh, hơn nữa ngay cả xác cũng không còn.
- Tên mặt có vết sẹo kia, hắn đã bắt tiểu sư muội ta yêu quý nhất, đến giờ không có tin của muội ấy.
...
Tất cả đệ tử Thần Trữ Cung lúc này đều phát tiết nộ hỏa kìm nén bấy lâu.
Họ vốn là thiên kiêu chi tử nhưng đến văn minh Thần Hà thì không bằng cả tù nhân. Ngày nào cũng phải đè nén cảm xúc để không rơi vào tình cảnh thê thảm hơn.
Giờ thì họ không kiềm chế nữa.
Đôi mắt họ lúc này đẫm nước, nhìn Ninh Tiểu Xuyên đầy cảm kích.
Nếu không phải nhờ Ninh Tiểu Xuyên thì họ mãi mãi sẽ không có cơ hội báo thù.
Còn đám Thứ Thần kia thần sắc đều không tự nhiên nhưng chỉ có thể đứng yên tại chỗ nghe chửi.