- Thiên Mộng Yêu Hoàng, ngươi không thoát được đâu!
Ninh Tiểu Xuyên giống như một tảng bàn thạch, ngồi trên đất nghiến chặt răng, hai tay ấn chặn huyệt Thái Dương, kích phát Thiên Tôn Ấn Ký.
Dưới sự áp chế của Thiên Tôn Ấn Ký, vết máu trên mi tâm của hắn dần khép lại, đẩy thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng quay trở lại Thiên Địa Nguyên Thần.
Thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng mạnh gấp nghìn lần Nguyên Thần của Ninh Tiểu Xuyên, nhưng dưới sự áp chế của Tiếp Thần Đạo, thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng hoàn toàn bị cấm cố, không thể phát huy được sức mạnh.
Sau đó Ninh Tiểu Xuyên điều động Bạch Sắc Cốt Châu trấn áp phía trên thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng.
- Thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng lợi hại thật, ngay cả Tiếp Thần Đạo cũng không thể trấn áp ngay trong thời gian ngắn.
Ninh Tiểu Xuyên điều động sức mạnh toàn thân dồn hết vào mi tâm áp chế thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Chỉ khi trấn áp được hoàn toàn thần hồn thì mới coi là đoạt Thần thành công, sau này có thể điều động sức mạnh thần linh để sử dụng.
Nhưng thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng rất ngoan cường, không chỉ không thể hoàn toàn trấn áp mà ngược lại còn định thoát khỏi Thiên Địa Nguyên Thần của Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu triệt để trấn áp được thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng thì đương nhiên đó là chuyện cực tốt đối với Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu không thể, Ninh Tiểu Xuyên sẽ giống như cất giấu một quả bom hẹn giờ trong người, có thể phát nổ bất cứ lúc nào.
Ninh Tiểu Xuyên phân ra một đạo tâm thần bay vào Thiên Địa Nguyên Thần, đứng đối mặt với thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng:
- Thiên Mộng Yêu Hoàng, thần phục ta thì ngươi sẽ có cơ hội hồi sinh.
- Ha ha, tiểu tử, ngươi lại muốn một Thứ Thần thần phục ngươi. Đúng là quá coi thường ý chí của Thứ Thần rồi.
Thiên Mộng Yêu Hoàng ngồi phía trên khí hải, hai tay miễn cưỡng chống cự lại Bạch Sắc Cốt Châu.
Thiên Mộng Yêu Hoàng nhìn sang Ninh Tiểu Xuyên, trên gương mặt hoàn hảo lộ nụ cười tự chế giễu bản thân:
- Sai lầm lớn nhất của bản hoàng là quá coi thường ngươi. Nếu không cũng sẽ không lật thuyền trong rãnh, thua trong tay một tiểu bối như ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ngươi quá tự phụ!
- Đúng vậy! Bản hoàng quá tự phụ, rõ ràng biết ngươi cố tình tiềm phục trong yêu tộc nhưng lại không coi ra gì. Đáng tiếc. Chỉ một sai lầm này đã để thua cả ván cờ. Nhưng nhân tộc các ngươi vậy là thắng sao? Ngươi nghĩ đơn giản quá đấy!
Thiên Mộng Yêu Hoàng cười lớn, giống như đang chế nhạo sự ngu ngốc của Ninh Tiểu Xuyên.
- Ngươi muốn nói tới Côn?
Ninh Tiểu Xuyên có dự cảm không lành.
Thiên Mộng Yêu Hoàng lắc đầu:
- Lẽ nào ngươi đã quên bản hoàng để lại bốn mươi chín đạo Thứ Thần ý niệm? Ngưng tụ ra Thứ Thần Thể chỉ dùng năm đạo thần niệm mà thôi. Còn bốn mươi tư đạo thần niệm, sức mạnh của mỗi đạo thần niệm có thể sánh ngang Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín.
- Nguy rồi! Lẽ nào thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng không ở cả trong Trấn Nhân Tháp?
Ninh Tiểu Xuyên lập tức lấy nửa tòa Trấn Nhân Tháp ra, cho một đạo tâm thần vào trong.
Bốn mươi chín đạo thần niệm Thiên Mộng Yêu Hoàng để lại được đông kết ở tầng trên cùng Trấn Nhân Tháp. Luyện Thứ Thần Thể tầng thứ nhất dùng mất năm đạo thần niệm, về lý sẽ còn bốn mươi tư đạo thần niệm.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên chỉ thấy trong Trấn Nhân Tháp có bốn mươi mốt đạo thần niệm, ba đạo còn lại thì không biết tông tích.
- Thiên Mộng Yêu Hoàng quả nhiên có để lại đường lùi. Nhưng chỉ dựa vào ba đạo thần niệm có lẽ sẽ không gây nên được sóng gió gì lớn. Với tu vi của Sửu bà bà và đệ nhất thế giới chi chủ chắc chắn có thể đối phó được. Giờ điều lo lắng nhất chính là Côn, một khi nó hồi phục được nguyên khí thì sự hủy diệt sẽ càng khủng khiếp hơn.
Ninh Tiểu Xuyên để lại một đạo tâm thần trong Thiên Địa Nguyên Thần để giám sát mọi động tĩnh của Thiên Mộng Yêu Hoàng. Không thể để thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng thoát ra ngoài được.
- Thiên Mộng Yêu Hoàng bị trấn áp, các đại yêu tộc Bắc Cương mất kẻ cầm đầu, chắc chắn sẽ đại loạn, không biết cục diện tiếp theo sẽ thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn có dự cảm không lành, cứ cảm thấy sự biến mất của ba đạo thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ trở thành đại họa.
Rốt cuộc chúng đi đâu rồi?
- Nghĩ nhiều thế làm gì? Cứ hồi phục thương thế trước đã. Với trạng thái hiện nay, nếu gặp phải cường địch thì sẽ rất nguy hiểm.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang chuẩn bị trị thương thì có hai âm thanh xé gió từ xa vọng lại.
- Diệt Nhân Vương, quả nhiên là ngươi bày mưu sau lưng. Còn không mau thả Thiên Mộng Yêu Hoàng đại nhân ra!
Ly Vẫn yêu thị và Huyễn Cấu yêu thị đuổi tới, đứng trước và sau Ninh Tiểu Xuyên.
Nhưng trước đó, họ thấy tu vi cường đại của Ninh Tiểu Xuyên, nên đều không dám tới gần, chỉ đứng cách xa trăm trượng.
Họ dám đuổi tới là vì họ chắc chắn Ninh Tiểu Xuyên đã trọng thương, với thực lực hiện nay hắn chưa chắc đã chống đỡ được công kích của họ.
Nhưng họ không biết Ninh Tiểu Xuyên đã mất đi thần lực của Tuế Hàn Vũ, tu vi giờ chỉ là Chân Nhân Cảnh tầng thứ tư.
Thực lực cường đại trước đó của Ninh Tiểu Xuyên đã để lại ấn tượng sâu sắc, nên khi chưa biết rõ được thực lực thật sự của hắn, họ sẽ không dám tùy tiện động thủ.
Ninh Tiểu Xuyên vô cùng bình tĩnh ngồi dưới đất, ra vẻ cao thâm khó dò, vừa hồi phục thương thế, vừa thản nhiên nói:
- Ly Vẫn yêu thị, Huyễn Cấu yêu thị. Các ngươi cũng quá to gan rồi, dám truy sát bản tọa! Khặc khặc, nếu các ngươi quỳ xuống, thần phục bản tọa, làm thị tì cho ta thì ta có thể suy nghĩ tha cho một con đường sống.
Ninh Tiểu Xuyên càng tỏ ra cường thế thì Ly Vẫn yêu thị và Huyễn Cấu yêu thị lại càng không đoán được thực lực thật sự của hắn. Ngược lại bắt đầu có ý định lập tức thoái lui.
Cũng hết cách, trước đó họ đã tận mắt chứng kiến trận đại chiến ngang ngửa giữa Ninh Tiểu Xuyên và Thiên Mộng Yêu Hoàng, cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên còn hút bản tôn của Thiên Mộng Yêu Hoàng vào trong Trấn Yêu Tháp.
Đương nhiên họ không biết lúc đó một phần thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng đã bị Ninh Tiểu Xuyên cấm cố trong Thiên Địa Nguyên Thần, bị thu vào Trấn Yêu Tháp chỉ là Thứ Thần Thể tầng thứ nhất của Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Kẻ kháng cự được với Thiên Mộng Yêu Hoàng, cho dù chỉ một ánh mắt cũng đủ khiến một sinh linh Vạn Cổ Cảnh sợ hãi phải quỳ xuống.
Ly Vẫn yêu thị và Huyễn Cấu yêu thị bị một câu nói của Ninh Tiểu Xuyên dọa cũng không có gì lạ.
Ly Vẫn yêu thị không chỉ tiếp xúc với Ninh Tiểu Xuyên một lần, không tin Ninh Tiểu Xuyên có sức mạnh có thể kháng cự Thiên Mộng Yêu Hoàng lắm. Nếu hắn thật sự mạnh như vậy thì căn bản không cần phải giả vờ đi theo Thiên Mộng Yêu Hoàng, cũng không cần phải ngấm ngầm tính kế.
Khắc chế sự sợ hãi, Ly Vẫn yêu thị tiến về phía trước, liếm môi, hai tay cầm vũ khí hình trăng lưỡi liềm, lạnh tanh nói:
- Diệt Nhân Vương, nếu ngươi có thực lực lớn như vậy thật thì ta sẽ cam tâm tình nguyện thần phục làm nô tỳ của ngươi. Nhưng sao ta cứ có cảm giác ngươi đang hư trương thanh thế?
Ly Vẫn yêu thị lại tiến thêm một bước thăm dò Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên mở mắt nhìn Ly Vẫn yêu thị, một luồng sức mạnh tâm thần cường đại từ trong cơ thể bạo phát, trầm giọng nói:
- Ngươi muốn chết thật sao?
Sức mạnh tâm thần phát ra từ Ninh Tiểu Xuyên khiến trái tim Ly Vẫn yêu thị khẽ run lên.
- Một tiểu bối nhân tộc căn bản không thể có sức mạnh tâm thần lớn như vậy. Lẽ nào hắn thật sự…
Trán Ly Vẫn yêu thị túa mồ hôi, một cảm giác băng hàn từ sau lưng lan tỏa khắp cơ thể.
Ninh Tiểu Xuyên biết thời cơ đã tới, cố gắng thêm chút nữa là có thể giải quyết Ly Vẫn yêu thị và Huyễn Cấu yêu thị.
- Nếu các ngươi vẫn không biết điều như vậy thì bản tọa đành ra tay thôi.
Hắn đột nhiên đứng bật dậy, cầm Trấn Yêu Tháp trong tay, ánh mắt lạnh băng.
Ly Vẫn yêu thị và Huyễn Cấu yêu thị không chống đỡ được áp lực nữa, lập tức thu thần binh về, quỳ xuống cung kính vái lạy Ninh Tiểu Xuyên, đồng thanh nói:
- Nô tỳ bái kiến chủ nhân.
Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng thở phào, cũng may đã chấn nhiếp được chúng.
Nếu thật sự phải giao đấu thì trạng thái hiện nay Ninh Tiểu Xuyên căn bản rất bất lợi.
Phải biết là tu vi của hai yêu thị này đều là Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín, tuyệt đối không phải hạng tầm thường.
- Huyễn Cấu yêu thị đang quỳ bỗng ánh mắt lóe dị quang, bàn tay đặt dưới đất truyền vào xuống lòng đất một luồng yêu khí hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Grào!
Đạo yêu khí vô hình đó ngưng tụ thành bóng một con địa long.
Ninh Tiểu Xuyên phát giác một luồng năng lượng cường đại dưới lòng đất, lập tức bay lên, lơ lửng trên không mười trượng, một chưởng đánh tan con địa long dưới lòng đất thành khói.
Thấy thế, Huyễn Cấu và Ly Vẫn yêu thị lập tức đứng dậy, rút vũ khí.
- Một con địa long đã có thể buộc ngươi rút lui. Diệt Nhân Vương, ngươi chỉ còn lại chút sức mạnh vậy thôi?
Khóe miệng Huyễn Cấu yêu thị cong lên, hai cánh tay mọc vảy trắng, năm ngón tay biến thành bàn vuốt sắc nhọn.
Ly Vẫn yêu thị cũng lấy ra vũ khí bán nguyệt, gườm gườm nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên biết thực lực đã bị bại lộ, hết cách, Huyễn Cấu và Ly Vẫn yêu thị đều rất nhanh nhạy, sao có thể dễ dàng dọa được chứ?
Vù!
Ninh Tiểu Xuyên quyết đoán giang rộng đôi long dực, thi triển thần long tật tốc bỏ chạy.
Mất đi thần lực của Tuế Hàn Vũ, tốc độ tuy không thể bằng Côn nhưng vẫn có thể sánh được với Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín.
- Còn muốn chạy?
Huyễn Cấu và Ly Vẫn yêu thị biết Ninh Tiểu Xuyên đã bị trọng thương, lập tức truy sát hắn.
…
Khi Ninh Tiểu Xuyên bị hai yêu thị truy sát, rơi vào tuyệt cảnh sinh tử thì nhân tộc cả Thiên Hư Đại Lục lại chìm đắm trong niềm vui thắng lợi. Không biết bao nhiêu tu sĩ nhân tộc xúc động đến phát khóc.
Thắng rồi! Cuối cùng cũng thắng rồi!
Các vị Chí Tôn nhân tộc liên thủ cuối cùng cũng trấn áp được Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Tuy trận chiến này cũng phải trả giá nặng nề, mấy vị Chí Tôn chiến tử nhưng chỉ cần trấn áp được Thiên Mộng Yêu Hoàng thì mọi hy sinh đều đáng giá.
Cái tên Tinh Túc Lão Tiên lan truyền khắp các đại văn minh, được phong là đệ nhất cường giả Thiên Hư Đại Lục, được mọi người sùng bái.
Tinh Túc Phái trở thành thánh địa mà tất cả tu sĩ nhân tộc đều muốn tới. Rất nhiều người đều đi thăm dò tin tức về Tinh Túc Phái, nhưng mọi thứ về nó đều là những bí ẩn không một ai biết.