Một gã cường giả cấp bậc Thần linh vậy mà cứ như vậy đã vẫn lạc, hơn nữa lại còn là bị một gã Thứ Thần tiêu diệt! Tất cả mọi người xung quanh đều bị một màn này khiến cho sợ ngây người. Ngay cả Tử Kim Hoàng Chủ cùng gã Thần linh đang chiến đấu với nhau kia cũng tạm dừng động tác, trừng mắt há miệng nhìn chằm chằm về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Một kiếm giết chết một vị Thần linh, nhưng Ninh Tiểu Xuyên tựa hồ như không hề phát giác ra vậy, vẫn như cũ nắm chặt Diệt Thế Ma Kiếm trong tay, gương mặt trầm ngâm. Bất quá thần sắc vui mừng trên mặt hắn cũng càng lúc càng rõ ràng hơn.
- Đồ Vạn vậy mà thật sự bị một tên Thứ Thần giết chết? Tiểu tử này vẫn chỉ là một tên Thứ Thần a!
Nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên phía dưới, trong lòng hai gã Thần linh còn lại nhất thời toát ra một cỗ cảm giác sợ hãi. Gã Thần linh vẫn luôn lưu lại trên không trung kia tên là Đồ Hùng, hắn thật ra chính là kẻ cường đại nhất trong ba gã Thần linh, cũng là kẻ giảo hoạt nhất. Lúc này nhìn thấy Đồ Vạn dễ dàng như vậy đã bị giết chết, trong nhãn thần Đồ Hùng cũng thoáng hiện lên mấy phần do dự. Sự cường đại của Ninh Tiểu Xuyên đã khiến cho hắn cảm giác được sự uy hiếp. Mặc dù đối phương chỉ là một gã Thứ Thần, nhưng trong lòng hắn lại đã xuất hiện tâm tư muốn bỏ chạy.
Bất quá, khi nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng Đồ Hùng hắn lại có chút không muốn buông tay. Chỉ mới là Thứ Thần đã có thể tiêu diệt được một gã Thần linh, ngoại trừ thiên phú bản thân cực mạnh ra, trên người khẳng định còn có bí mật khác. Cho nên hắn cũng muốn chiếm được cái bí mật này. Một gã Thứ Thần nắm trong tay bí mật này đã có thể giết chết Thần linh, nếu bản thân hắn đạt được bí mật này, như vậy chẳng phải thực lực sẽ càng cường đại hơn một bậc sao?
Cho nên trong lòng chỉ thoáng do dự một chút, thần sắc Đồ Hùng đã lập tức trở nên kiên định. Sự mê hoặc trước mắt thật sự là quá lớn, khiến cho hắn không nỡ cứ như vậy mà bỏ đi. Thân ảnh khẽ lóe lên, Đồ Hùng đã xuất hiện ngay bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên. Thân thể hắn có chút mông lung, tựa hồ như đang ở một phiến không gian khác vậy, nhưng bàn tay hắn lại trống rỗng vươn ra, chụp lấy Ninh Tiểu Xuyên, nghĩ muốn bắt lấy đối phương.
Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên bất biến, Diệt Thế Ma Kiếm trong tay khẽ rung lên một cái, chém thẳng về phía bàn tay đang chụp về phía mình. Bàn tay kia phốc một tiếng vỗ thẳng lên Diệt Thế Ma Kiếm, mà thân ảnh của Đồ Hùng lại một lần biến mất không thấy đâu nữa.
Mặc dù đồng dạng cũng là Thần linh, nhưng hắn so với Đồ Vạn lại càng cẩn thận hơn không biết gấp bao nhiêu lần. Lúc này hắn vậy mà căn bản không chính diện giao thủ với Ninh Tiểu Xuyên, chỉ không ngừng xuất thủ thăm dò đối phương. Thân ảnh một lần nữa xuất hiện trở lại trên không trung, trên mặt Đồ Hùng cũng lộ ra thần sắc mê võng.
Một chiêu vừa rồi thăm dò Ninh Tiểu Xuyên, hắn vốn tưởng rằng sẽ gặp phải phản kích kinh thiên động địa như thế nào, nhưng đối phương lại chỉ tiện tay đánh ra một kiếm, hơn nữa một kiếm này bình bình thường thường, thật giống như một kiếm do người bình thường đâm ra vậy. Một cái tát vừa rồi của Đồ Hùng hoàn toàn có thể trực tiếp đánh bay Diệt Thế Ma Kiếm.
- Lẽ nào vừa rồi lúc tiểu tử này chiến đấu với Lão tam, lực lượng đã bị tiêu hao sạch sẽ, hiện tại chỉ còn có vẻ bề ngoài mà thôi?
Phiêu phù trên không trung, trên mặt Đồ Hùng dâng lên mấy phần vui vẻ. Sau một khắc, hắn lập tức muốn tiếp tục xuất thủ, nhưng Ninh Tiểu Xuyên ở dưới chân hắn lại đột nhiên xoay người lại, chậm rãi bước đi về phía gã Thần linh đối diện Tử Kim Hoàng Chủ.
Một màn như vậy nhất thời khiến cho đám người một lần nữa lâm vào mê hoặc. Nhất là Đồ Hùng vừa mới ra tay, hiện tại lại càng sắc mặt tái xanh nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, lạnh lẽo nói:
- Tiểu tử, ngươi không khỏi quá không để bản Thần vào trong mắt rồi a! Hiện tại bản Thần đang là đối thủ của ngươi, vậy mà ngươi lại không hề để ý gì tới ta, đi đối phó kẻ khác. Chẳng lẽ thực lực của bản Thần đã khiến cho ngươi sợ hãi rồi sao?
Cặp mày Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhướng lên, liếc nhìn Đồ Hùng một cái, bỉu môi nói:- Thực lực của ngươi đúng là không tệ, bất quá ta cũng không cần thiết phải tiếp tục giao thủ với một người chết!
- Người chết? Hắc hắc… tiểu tử, ngươi nói ta là người chết? Một kẻ cuồng vọng đến bộ dáng như ngươi vậy, bản Thần vẫn lần đầu tiên nhìn thấy a. Bản Thần hiện tại đang đứng ở nơi này, ngươi vậy mà nói ta là người chết? Đừng nói là ngươi thật sự cho rằng thực lực ngươi cực kỳ nghịch thiên, đã đạt đến tình trạng cách không giết người rồi đó chứ?
Đồ Hùng đứng thẳng người trên không trung, vẻ mặt hài hước nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, trong miệng không ngừng giễu cợt. Bước chân của Ninh Tiểu Xuyên vẫn không dừng lại, chỉ khẽ nhàn nhạt nói:
- Cách không giết người thì không đến mức đó! Bất quá hiện tại ở chỗ này, ta nói ngươi là người chết, như vậy ngươi chính là người chết!
- Giọng điệu chó má gì vậy? Ta ngược lại muốn nhìn một chút, ngươi như thế nào…
Đồ Hùng mở miệng mắng to, bất quá câu nói còn chưa trọn vẹn, thần sắc của hắn đã đột nhiên dại ra, sinh cơ trong mắt cấp tốc tản đi. Khỏa Thần cách trong cơ thể hắn vậy mà ba một tiếng, vỡ vụn tan nát. Thi thể của hắn cũng phốc một cái, ngã nhào xuống mặt đất, khí tức hoàn toàn không còn, triệt để tử vong.
Tĩnh mịch!
Kinh khủng!
Rợn tóc gáy!
Tất cả mọi người ở bốn phía, kể cả đám đệ tử Thần Trữ Cung bên dưới, trên người nhất thời đều toát ra một loại cảm giác toàn thân sợ hãi. Ninh Tiểu Xuyên hiện tại thật sự quá cổ quái rồi. Chỉ có cảnh giới Thứ Thần, vậy mà dựa vào nói chuyện mấy câu đã nói chết một gã Thần linh cường đại!
- Đây là năng lực gì?
Gã Thần linh còn sót lại cuối cùng đối diện Tử Kim Hoàng Chủ kia, lúc này đã sớm mở to hai mắt trợn trừng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, đã sợ hãi tới mức toàn thân run rẩy. Phải biết rằng gã Thần linh vừa rồi bị Ninh Tiểu Xuyên nói chết kia chính là Lão đại trong ba người bọn chúng, thực lực cũng là mạnh mẽ nhất. Một người như vậy cũng bị Ninh Tiểu Xuyên nói mấy câu đã liền nói chết, như vậy hắn đương nhiên càng không có năng lực chống lại. Nếu không phải đám Thần linh bọn chúng căn bản không tin vào quỷ thần, hiện tại trong lòng hắn khẳng định là đã kêu to gặp quỷ rồi.
- Chạy! Nhất định phải đào tẩu! Tiểu tử này quá cổ quái rồi! Nếu không trốn, ta khẳng định sẽ giống như Lão tam và Lão đại vậy, chết một cách không minh bạch!