Mục lục
[Dịch] Thần Ma Thiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cánh tay Tiêu Thành tựa như kim cương thiết thạch luyện thành, tay không xé rách Thiểm Điện Thần Thú.

Thủ chưởng hữu lực mang theo giao xà kim sắc đánh ra, nện lên Vân Hà Quy Nguyên Khí của Ninh Tiểu Xuyên, lại lần nữa xé nát Vân Hà Quy Nguyên Khí.

Phành...

Ninh Tiểu Xuyên xòe bàn tay ra tiếp một kích của Tiêu Thành, còn chưa kịp vận chuyển Ma kiếm thôn phệ huyết khí của Tiêu Thành thì thân thể đã bị đánh bay ra ngoài, tông sập một tòa phòng ốc.

Khóe miệng Tiêu Thành nhếch lên một nụ cười mỉa mai, nói:

- Lúc tu vi của đối thủ cao hơn ngươi quá nhiều, cho dù ngươi nắm trong tay Bắc Minh Thần Công, thì cũng không có đất dụng võ. Bởi vì đối thủ của ngươi, sẽ không cho ngươi cơ hội để sử dụng loại thần công này.

Ninh Tiểu Xuyên chống người đứng dậy, một tay chống đất, nhìn chằm chằm Tiêu Thành đang từng bước đi tới, cười nói:

- Ngươi chẳng lẽ chưa từng nghe qua “Thiên Niên Thì Miên đan” à?

Thiên Niên Thì Miên là một loại Huyền dược hiếm thấy.

Một khi ngửi thấy mùi của loại Huyền dược này, sẽ khiến cho huyết khí trong cơ thể Võ giả ngủ say, tốc độ máu lưu chuyển sẽ trở nên cực kỳ chậm chạp.

Một khi huyết khí đã chậm lại, thì lực lượng phát huy ra ngoài cũng sẽ yếu đi.

Con ngươi của Tiêu Thành đột nhiên co rút, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên lấy một viên đan dược từ trong túi Càn Khôn ra, nắm trong tay.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta vừa vặn còn một viên Thiên Niên Thì Miên đan, ngươi có muốn nếm thử uy lực của loại Huyền đan này không?

- Ta không tin.

Tiêu Thành tất nhiên sẽ không để địch nhân dễ dàng uy hiếp như vậy.

Phành...

Ninh Tiểu Xuyên lợi dụng Huyền Khí, bóp nát Thiên Niên Thì Miên đan, ngưng tụ thành một đám sương mù, đánh về phía Tiêu Thành.

Mặc dù ngoài miệng Tiêu Thành vẫn nói không tin, cũng không dám tới gần đan phấn, thân hình nhanh chóng thối lui sau.

Sau khi đan phấn tiêu tán, Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Linh Nhi lại biến mất lần nữa.

- Trốn? Ta xem các ngươi có thể thoát được bao nhiêu lần?

Thần Thông nắm chặt nắm quyền, ánh mắt liền trở nên hung lệ.

Trong mắt hắn, Ninh Tiểu Xuyên chẳng khác gì sâu kiến, vậy mà lại có thể đào tẩu được hai lần trong tay hắn, điều này đối với hắn mà nói, là một loại sỉ nhục rất lớn. Hắn nhất định phải tìm ra Ninh Tiểu Xuyên, nghiền đối phương thành tro.

Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Linh Nhi ngồi trên lưng Thái Tuế ấu thú, di chuyển trong lòng đất, một đường bỏ trốn.

Trên thực tế, lòng đất cũng không phải là an toàn, loại cường giả cấp bậc như Tiêu Thành, đánh ra một kích cũng có thể đánh chết Võ giả ở sâu dưới lòng đất mười trượng.

- Nơi này chỉ cách Cửu Tử Nhai năm ngày lộ trình, với tu vi của chúng ta, chỉ hai ngày là có thể đến nơi. Chúng ta phải lập tức tiến đến Cửu Tử Nhai, chỉ cần đến được Cửu Tử Nhai, chúng ta sẽ an toàn.

Đoan Mộc Linh Nhi nói.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:

- Kẻ ngốc cũng biết chúng ta sẽ liều mạng chạy đến Cửu Tử Nhai, thế nhưng, nếu chúng ta chạy đến Cửu Tử Nhai, chúng ta sẽ thật sự biến thành kẻ đần rồi. Nếu trốn vào sa mạc Mặc Toa Đặc, có lẽ vẫn còn một tia sinh cơ.

Với tu vi Võ Đạo của bọn hắn, chỉ cần hai ngày là có thể đuổi tới Cửu Tử Nhai.

Tiêu Thành tất nhiên cũng có thể nghĩ vậy, chắc chắn là sẽ chờ bọn hắn ở trên đường. nếu bọn hắn thật sự tiến đến Cửu Tử Nhai, vậy thì chẳng khác nào chui đầu vô lưới.

Sa mạc Mặc Toa Đặc vô cùng mênh mông, không có một ngọn cỏ, có thể xem là tuyệt địa, cho dù là Võ giả tu vi cao cường xông vào, cũng rất có thể sẽ vẫn lạc.

Thế nhưng, với tình huống của Ninh Tiểu Xuyên hiện này, thì chạy đến sa mạc Mặc Toa Đặc, lại là cơ hội sinh tồn duy nhất.

Trước vào chỗ chết, sau đó tìm đường sống.

Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Thanh đã chạy trong sa mạc hai ngày, phóng mắt nhìn lại, bốn phương tám hướng đều là cát vàng.

Ngay cả với tu vi của bọn hắn, cũng hoàn toàn mất đi cảm giác phương hướng.

- Đây là một đường sinh cơ mà ngươi nói ư? Như thế nào ta lại cảm thấy chúng ta có lẽ còn chết thảm hại hơn cả trong tay Tiêu Thành vậy?

Đoan Mộc Linh Nhi nói.

Ninh Tiểu Xuyên nằm trên lưng Song Đầu Thạch Thú, dùng tay gối lên đầu, đang nhắm mắt tu luyện, giống như không hề nghe thấy Đoan Mộc Linh Nhi đang nói gì.

Song Đầu Thạch Thú đi trên cát vàng, lưu lại một hàng dấu chân rất dài.

Đoan Mộc Linh Nhi thấy Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn không chú ý tới nàng, trong lòng rất tức giận, liền thi triển thân pháp, nhảy lên lưng Song Đầu Thạch Thú, một chưởng đánh tới ngực Ninh Tiểu Xuyên.

Hai mắt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên mở lớn, điểm một chỉ ra ngoài.

Vụt...

Trên đầu ngón tay phóng ra một đạo long hổ Huyền Khí.

Mặc dù chỉ là một đạo Huyền Khí, nhưng hình dạng lại giống như rồng và hổ cùng quấn quanh một chỗ, có uy thế quân lâm thiên hạ.

- Gầm…

- Grào...

Long ngâm hổ khiếu.

Đoan Mộc Linh Nhi lập tức thu tay lại, thân thể nhẹ nhàng như chim yến hạ xuống Song Đầu Thạch Thú, nói:

- Đây là loại Thần Thông gì?

- Đây không phải là Thần Thông, chỉ là Huyền Khí Võ Đạo của ta.

Ninh Tiểu Xuyên xoay người ngồi xuống.

Đoan Mộc Linh Nhi không tin, nói:

- Làm sao Huyền Khí lại có thể cổ quái như vậy? Hơn nữa, ta cảm thấy Huyền Khí mà ngươi vừa đánh ra, còn cường đại hơn Huyền Khí Võ Đạo gấp nghìn lần, gấp vạn lần, thậm chí có thể sánh ngang với Võ Nguyên khí của Võ Tôn.

360 tia Huyền Khí Võ Đạo mới có thể ngưng tụ thành một tia nhân uân Huyền Khí.

180 tia nhân uân Huyền Khí, mới có thể ngưng tụ thành một tia long hổ Huyền Khí.

Uy lực của long hổ Huyền Khí, tất nhiên không phải tầm thường, đủ để nghiền nát tất cả, đánh tan Huyền Khí của những Võ giả khác.

Hai ngày nay, Ninh Tiểu Xuyên đều tu luyện “long hổ Huyền Khí”, hôm nay cuối cùng cũng tu luyện thành công, ngưng tụ ra đạo long hổ Huyền Khí đầu tiên, trong lòng có chút cao hứng, cũng không ngại phiền toái mà giải thích cho Đoan Mộc Linh Nhi.

- Huyền Khí được chia làm ba phẩm cấp, thấp nhất chính là “thiên địa Huyền Khí”. Tiếp theo là “nhân uân Huyền Khí”. Cao nhất chính là “long hổ Huyền Khí”. Các ngươi tu luyện ra Huyền Khí Võ Đạo, cũng chỉ là thiên địa Huyền Khí sơ cấp nhất mà thôi, còn ta vừa rồi chính là thi triển ra long hổ Huyền Khí. Phẩm cấp của Huyền Khí bất đồng, uy lực bạo phát ra tất nhiên cũng bất đồng.

Ninh Tiểu Xuyên dứt lời, lại nằm xuống, tiếp tục tu luyện.

Đoan Mộc Linh Nhi có chút sợ hãi, đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy loại lý luận này, ngay cả phụ thân nàng trước kia cũng chưa từng nói cho nàng biết chuyện này.

- Này, ngươi đừng chỉ cố tu luyện, chúng ta rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể thoát ra sa mạc Mặc Toa Đặc?

Đoan Mộc Linh Nhi nói.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Không cần gấp gáp ra ngoài như vậy, ta tin rằng Tiêu Thành bây giờ nhất định còn sốt ruột hơn chúng ta, ở trong sa mạc này, ngược lại càng an toàn hơn.

Sắc mặt Đoan Mộc Linh Nhi trầm xuống, nói:

- Sa mạc Mặc Toa Đặc cũng không phải là chỗ tốt đâu, cho dù chúng ta không bị chết đói, thì cũng có nguy hiểm khác xuất hiện.

- Võ giả Thoát Tục cảnh có thể dễ dàng chết đói như vậy sao?

- Mười ngày tám ngày thì tất nhiên không đói chết, nhưng nếu là một tháng, hai tháng thì sao?

Ninh Tiểu Xuyên lại ngồi xuống, lấy từ trong túi Càn Khôn ra một cái hộp Huyền Linh mộc, nói:

- Trong này có ba gốc Huyền dược tứ phẩm Tích Cốc thảo, ăn vào một gốc Tích Cốc thảo, có thể bảy ngày không đói, ngươi muốn dùng không?

- Muốn!

Đoan Mộc Linh Nhi cũng không phải là Dưỡng Tâm Sư, tất nhiên sẽ không mang theo Huyền dược bên người, ba gốc Tích Cốc thảo này cũng đủ cho nàng sống qua 21 ngày rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Mỗi một gốc Tích Cốc thảo là 500 lượng lưu ly, ba gốc là 1500 lượng.

- Sao ngươi không đi cướp đi? Một gốc Tích Cốc thảo này còn đắt hơn cả trung cấp đan.

Đoan Mộc Linh Nhi thiếu chút nữa là phát điên.

- Ta là Dưỡng Tâm Sư, nếu như đối phương không trả tiền, ta tất nhiên sẽ không giao ra Huyền dược.

Ninh Tiểu Xuyên thu hộp Huyền Linh mộc lại, sau đó nằm xuống, tiếp tục tu luyện.

- Ngươi…

Đoan Mộc Linh Nhi tức giận đến nghiến răng, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Hiện nay chỉ mới qua hai ngày mà thôi, với tu vi của nàng, căn bản không cấp bách cần Tích Cốc thảo, cho nên cũng không thỏa hiệp với Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên nằm trên lưng Song Đầu Thạch Thú, bắt đầu tu luyện, mà nàng cũng nhảy lên lưng Song Đầu Thạch Thú, ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tu luyện.

Thân hình của Song Đầu Thạch Thú cũng đủ lớn, cho dù hai người bọn họ đều ngồi ở trên, cũng không có vẻ chen chúc gì.

Mặc dù Đoan Mộc Linh Nhi biết Ninh Tiểu Xuyên là biểu đệ của nàng, có quan hệ huyết thống, nhưng vẫn rất đề phòng Ninh Tiểu Xuyên. Bởi vì Ninh Tiểu Xuyên đã từng làm chuyện không bằng cầm thú đối với Vô Tình quỷ sứ, bởi vậy có thể thấy được nhân phẩm cực độ bại hoại của tên biểu đệ này.

Đương nhiên, nàng cũng từng nghĩ đến chuyện tách khỏi Ninh Tiểu Xuyên, mỗi người một ngã, nhưng nàng lại sợ gặp phải Tiêu Thành, cho nên cuối cùng chỉ có thể mạo hiểm lưu lại nơi này.

Nếu Ninh Tiểu Xuyên dám mưu đồ bất chính với nàng, nàng sẽ liều mạng với hắn.

Liên tục đi trong sa mạc mười ngày, Ninh Tiểu Xuyên vẫn nằm trên lưng Song Đầu Thạch Thú, không hề động đậy. Ngoại trừ tu luyện thì vẫn là tu luyện.

Khí tức trên người hắn càng lúc càng khổng lồ, thường xuyên phát ra âm thanh như long hổ, trong lỗ chân lông tán phát ra Huyền Khí cũng đều là hình dạng long hổ.

Đêm đến, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên từ trên lưng Song Đầu Thạch Thú ngồi dậy.

- Ngươi muốn làm gì?

Đoan Mộc Linh Nhi lập tức bừng tỉnh, cảnh giác nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm.

Hiện tại đang ở trong sa mạc hoang tàn vắng vẻ, loại người nhân phẩm bại hoại như Ninh Tiểu Xuyên, rất có thể chuyện gì cũng làm ra được.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không trả lời nàng, thân hình nhảy lên cao, dưới chân phóng ra một đám Huyền Khí, Huyền Khí ngưng tụ thành một đầu cự long dài 50 mét, trong miệng phát ra một tiếng long ngâm.

Ninh Tiểu Xuyên đứng trên lưng cựlong, hai tay đánh ra từng đạo Huyền Khí, hóa thành từng đầu cự hổ đỏ như máu, 800 đầu cự hổ phi hành trên bầu trời, tạo thành bức tranh long hổ tề phi, khí thế mênh mông.

Ầm ầm ầm...

800 đầu cự hổ ngưng tụ thành một thể, hóa thành một đầu Thần Hổ càng khổng lồ hơn, một vuốt bổ ra, liền đánh tung một cái cồn cát, cát vàng bay đầy trời.

Huyền Khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, đã hoàn toàn chuyển hóa thành long hổ Huyền Khí.

Đoan Mộc Linh Nhi ngồi trên lưng Song Đầu Thạch Thú, trong lòng rung động đến cực điểm, loại lực lượng cấp bậc này, thật sự là do một Võ giả Thoát Tục tầng thứ hai phát ra?

- Ồ?

Ninh Tiểu Xuyên dường như phát hiện ra thứ gì đó, liền bay xuống chỗ cồn cát vừa đổ sập, hạ xuống đát.

Cồn cát này bị cự hổ đánh sập, cho nên lộ ra một gốc cây già héo, đường kính lên tới 3 mét, vỏ cây khô héo, lá cây rụng rạch, đã chết rất nhiều năm, bị chôn dưới cát vàng, nếu không phải Ninh Tiểu Xuyên vô tình đánh ra một kích, lật tung cả cồn cát lên, e rằng nó sẽ không còn cơ hội nhìn thấy lại mặt trời nữa.

Vụt...

Đoan Mộc Linh Nhi bay tới, hạ xuống bên cạnh gốc cây già héo kia, đôi mắt mở trừng trừng, nói:

- Tại nơi hoang vu tịch mịch, tuyệt địa sinh mệnh này, tại sao lại có một gốc cây tráng kiện như vậy? Nếu như gốc cây này còn sống, ít nhất cũng phải có hơn ngàn năm.

Gốc cây này chỉ lộ ra bên ngoài một nửa, còn một nửa thì bị chôn sâu dưới cát vàng.

Ninh Tiểu Xuyên đi tới bên cạnh gốc cây, lấy xuống một mảnh vỏ cây bằng móng tay, trên vỏ cây phát ra mùi hương thơm ngát, lưu động từng tia Huyền Khí màu xanh nhạt.

Ninh Tiểu Xuyên đưa khối vỏ cây đó lên chóp mũi, khẽ ngửi một cái, trong lòng lập tức mừng rỡ:

- Ngàn tìm vạn kiếm đều không thấy, cuối cùng lúc vô tình thì ngươi lại tự xuất hiện.

Đoan Mộc Linh Nhi nói:

- Ngươi cao hứng cái gì?

- Ta tìm được Thoát Tục Tùng rồi. Ha ha.. đúng là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu (*).

(*) đi mòn giày sắt không tìm được, cuối cùng gặp được lại không mất chút công sức nào.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
27 Tháng mười, 2020 18:18
truyện gì mà suốt ngày mập mờ với gái... biểu tỷ dòng họ cũng gắn tình huống mập mờ gái gú... bà già quá phụ cũng mập mờ được...main tạp quá
hungngoctran
14 Tháng mười, 2020 15:40
truyện cc gì mà võ tôn tuổi thọ ko đến 200 năm mà lại có thần thông quảng đại :))) vô lí vcl
hungngoctran
11 Tháng mười, 2020 02:52
đọc được 50 chương thực sụ ko nhuốt nổi nữa
hungngoctran
10 Tháng mười, 2020 13:12
lặp đi lặp lại, đúng là đọc ko mất tiền có khác
Khánh Phước
09 Tháng tám, 2019 22:24
km mm. n n njnjmjmmkmmjk
TienCam
26 Tháng một, 2018 01:48
truyện đọc hay đó chứ. hiện giờ kiếm sdc 1 bộ ntn để đọc cũng khó quá. có sắc nhưng ko yy. hay
Hieu Le
24 Tháng chín, 2017 18:15
tác giả còn non tay, đọc truyện như cho các thiếu niên đọc. nhân vật chính thì quá ngu, bác sỹ chuyên khoa đầu ngành gì mà ngu vậy
Hieu Le
24 Tháng chín, 2017 18:15
tác giả còn non tay, đọc truyện như cho các thiếu niên đọc. nhân vật chính thì quá ngu, bác sỹ chuyên khoa đầu ngành gì mà ngu vậy
Hieu Le
21 Tháng tám, 2017 21:36
:)).
Hoan Tử
31 Tháng bảy, 2017 18:27
Mới đọc được 1 nữa. Cảm thấy quá nhiều thứ vô lý, mâu thuẫn. Chưa khai thác hết các sự kiện củ là sang vấn đề khác rồi. Hơn 700 chương rồi, không biết có nhai tới cuối được không nữa.
Liêm Trần
31 Tháng ba, 2017 10:53
ad ơi ra tiếp đo ad
Liêm Trần
28 Tháng ba, 2017 11:07
ad ơi ra truyệnh nhanh nhanh đi ad nghiện lắm rồi
Liêm Trần
28 Tháng ba, 2017 04:54
sao lâu ra tiếp vậy ad
Huỳnh Hiếu
24 Tháng hai, 2017 10:33
truyện hay nhưng có đoạn cứ lặp đi lặp lại , đọc rất bực , mong tác giả chỉnh sửa lại . thanks
Huỳnh Hiếu
24 Tháng hai, 2017 10:33
truyện hay nhưng có đoạn cứ lặp đi lặp lại , đọc rất bực , mong tác giả chỉnh sửa lại . thanks
Tìñh Thôī Xót Xæ
17 Tháng hai, 2017 20:25
Truyện hay nhưng hay lặp lại lời truyện
Tatayaya
16 Tháng một, 2017 00:33
Trong app có truyện này dạng convert đấy. Đã full.
Liêm Trần
27 Tháng mười hai, 2016 05:49
truyên hay quá chừng nào có tiếp vậy ad.
Hieu Le
15 Tháng mười một, 2016 16:06
truyện k hay lắm. nội dung lặp đj lặp lại
Hieu Le
18 Tháng mười, 2016 03:28
chờ tác giả viết nữa chứ bác.
BÌNH LUẬN FACEBOOK