Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này bốn tên binh sĩ trong buồng lái máy bay đã không còn ngủ gật, mà là hoàn toàn chìm vào mê man. Không chỉ có bọn họ, hơn mười tên binh sĩ trong khoang chứa hàng đợi lệnh cũng hít phải hơi ga gây ngủ mà không hay biết gì, tạm thời mất đi ý thức.

Sa mạc mờ mịt, máy bay vận tải nhờ vào hệ thống dẫn đường tiếp tục đi tới, trong máy bay chỉ còn lại hai vị cục trưởng và hai tên tâm phúc của bọn họ là còn tỉnh táo.

Tên thích khách tới ám sát bọn họ biết rất rõ, đừng nói là hơi ga gây ngủ, cho dù là hơi độc thần kinh, hoặc là trực tiếp làm nổ máy bay vận tải này cũng chưa chắc có thể giết được mục tiêu, cho nên... cần hắn tự mình ra tay.

- Nhất định là có vấn đề.
Adolf là một người rất tự tin, hắn không tin mình lại nhất thời hoa mắt hoặc sản sinh ảo giác. Hắn biết rõ vừa mới nhìn thấy cái gì, cho dù là ảo giác thì cũng phải có nguồn gốc, nếu không phải do người siêu năng lực quấy nhiễu thì cũng là do tác dụng của thuốc.

Hess luôn làm theo lệnh cục trưởng, nghe được lời này cũng không chất vấn, lập tức nhấn nút truyền tin bên cạnh ghế ngồi, nói vào máy truyền tin:
- Buồng lái, đây là khoang số 2, báo cáo tình hình của các ngươi.

Chờ mấy giây không có ai trả lời, Hess tiếp tục lặp lại một lần, nhưng hiển nhiên vẫn không có tác dụng. Mà bên kia Malenkov cũng đang làm chuyện tương tự.

Lúc hai vị phó quan đang bận rộn, trong lòng hai vị cục trưởng kia đều có dự cảm chẳng lành. Bọn họ biết nếu đây là một lần tập kích của thế lực bên ngoài đế quốc, kẻ địch chắc chắn không phải nhân vật bình thường. Đối phương đã có thể lấy được tin tức chính xác, chặn đánh phe mình trong sa mạc, vậy bọn họ nhất định cũng biết những ai đang ngồi trên chiếc máy bay vận tải này. Nếu như không nắm chắc mấy phần, ai dám đồng thời ra tay với nhân vật đứng đầu Evolution và Factory?

Đột nhiên trong truyền thanh vang lên tiếng nhạc, khúc nhạc dạo không dài lắm, trong nhạc đệm bằng đàn violin, giọng nam cao bắt đầu trình diễn. Đây là bài ca chúc rượu trong [Trà Hoa Nữ] mà nhà nhà đều biết, là kinh điển trong làn điệu dân ca trữ tình: “Chúng ta cạn chén thoả thuê, trong ly tràn đầy vui vẻ, bên ly tô điểm đóa hoa diễm lệ, đêm đẹp quá ngắn, say sưa quên về...”

Có lẽ đây là sức hấp dẫn của âm nhạc, cho dù dưới hoàn cảnh này, không khí đã căng thẳng đến mức chạm vào là nổ, nhưng ca khúc tràn đầy nhiệt tình và vui sướng này vẫn có thể khiến tâm tư của con người được buông lỏng một chút, thậm chí mê mẩn trong khoảnh khắc.

- Xem ra vị khách của chúng ta rất thích ca kịch.
Adolf hừ lạnh một tiếng, đứng dậy nói:
- Hess, đi theo ta.

Bọn họ đi ra khỏi khoang tàu, tiến về phía buồng lái. Giác quan của Adolf rất nhạy bén, mặc dù xét về trình độ khống chế năng lượng thì hắn chỉ là người năng lực cấp Cường, nhưng sự tồn tại của tế bào E cùng với thân thể được cải tạo nhiều năm, khiến hắn có được thực lực của cấp Hung. Cho nên hắn cũng không e ngại gì, dẫn theo thủ hạ xung phong đi đầu.

Chỉ mới băng qua một khoang tàu, Adolf đã gặp phải Dzhugashvili và Malenkov ở trước mặt. Dzhugashvili nói:
- Ngươi luôn chậm một bước đúng không? Cục trưởng Adolf, nếu ngươi định đi kiểm tra buồng lái, vậy ta đã xem qua rồi, trong thời gian ngắn đám binh sĩ của chúng ta sẽ không tỉnh lại.

Từ sau sự kiện virus bùng phát ở thành phố Đại Tây Dương, cục trưởng Adolf đang gặp vấn đề nội bộ vẫn luôn bị Dzhugashvili châm chọc. May mắn biểu tình trên mặt hắn không phong phú lắm, cho dù hận đến nghiến răng cũng không cần cố gắng che giấu:
- Vậy thì cục trưởng Dzhugashvili, đối với tình hình hiện tại, người luôn “đi trước một bước” như ngươi có đề nghị gì?

Trong lời này chắc chắn cũng có ý giễu cợt.

Dzhugashvili hừ lạnh một tiếng, còn chưa trả lời, đột nhiên thiết bị chiếu sáng trong khoang máy bay này lại dừng hoạt động. Trước khi ánh sáng mất đi, cảnh tượng cuối cùng in vào trong con ngươi của Dzhugashvili, hắn nhìn thấy sau lưng Adolf và Hess đột nhiên xuất hiện một bóng người màu đen.

Tiếng ca chúc rượu vẫn đang tiếp tục, vừa lúc giọng nữ hát lên: “Làm bạn với chư vị, chia sẻ thời gian vui vẻ của ta, vạn vật thế gian, quá nhiều vô lý, không thể cho chúng ta hạnh phúc...”

Trong bóng tối có vài tiếng động, nhưng dường như không có chiến đấu kịch liệt gì, dao sắc cắt đứt da, cắt đứt bắp thịt và mạch máu, thậm chí cắt đứt cả xương, những âm thanh này đều bị tiếng nhạc che lấp, theo sau là tiếng sàn sạt... đó là tiếng máu tươi từ trong vết thương hẹp dài phun ra.

Mùi máu tanh tỏa ra trong không gian chật hẹp này, người bị giết lại không thể phát ra tiếng kêu nào. Mà bốn người ở đây chắc chắn đều không phải người bình thường, bất kể người chết là ai, đều nói lên bọn họ đã gặp phải một thích khách cực kỳ khủng bố.

Cảm giác khẩn trương và sợ hãi dần dần sinh ra khiến tế bào E trong cơ thể Adolf bị đánh thức, hắn tiến vào trạng thái chiến đấu thần kinh căng thẳng, thị giác cũng nhanh chóng có thể nhìn được trong bóng tối.

Mà Dzhugashvili quả thật nhanh hơn Adolf một bước, nhưng cũng chỉ nhanh hơn một hai giây mà thôi, bởi vì hắn chỉ cần kích hoạt chức năng của thân thể cải tạo, khiến mắt có thể nhìn ban đêm là được.

Hai vị cục trưởng này gần như không cần nghĩ ngợi xoay người, lui về phía sau hai bước, biến thành trạng thái lưng tựa lưng. Vào thời điểm này đối thủ cũ lại trở thành đồng đội đáng tin cậy, dù sao bọn họ đều thuộc phe đế quốc, sẽ không có chuyện đâm lén sau lưng.

Nhưng lúc bọn họ xoay người lại không nhìn thấy kẻ địch, chỉ phân biệt nhìn thấy thi thể của Hess và Malenkov. Vết thương của hai thi thể không nằm ở họng, cũng không ở ngực, hung khí đâm sâu vào đỉnh đầu hai người, sau đó xoay ngang, dọc theo xương sống cắt xuống, cho đến hông mới dừng lại.

- Lại ở gần ta như vậy...
Adolf trầm ngâm nói.

Dzhugashvili tiếp lời hắn:
- Giết chết thủ hạ của ta...

Hai người đồng thanh nói:
- Còn mơ bình yên rút lui sao!

Bọn họ gần như đồng thời nhảy lên, tấn công về hướng đỉnh đầu.

Bóng đen kia đang dựa lưng vào trần nhà, dán ở phía trên. Lúc này đột nhiên bị tập kích, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ, chỉ hơi nhấc khuỷu tay thúc về phía sau, lập tức đánh bật lớp thép dày sau lưng, thuận thế nhẹ nhàng nhảy lên đỉnh máy bay.

Chỉ với thủ đoạn như vậy có thể nhìn ra sự đáng sợ của người này. Một người lưng dán vào trần nhà, bất kể hắn dùng phương pháp gì đối kháng với sức hút của Trái Đất, nhưng nếu hắn muốn mượn lực chắc chắn phải mượn từ phía trên, bắn ngược xuống dưới tấn công. Có điều người này dường như chỉ dựa vào khuỷu tay vung nhẹ đã có uy lực như vậy, rất hiển nhiên... chuyện này không hợp với khoa học.

Adolf và Dzhugashvili cũng thừa thế xông lên, nhảy ra khỏi khoang đi lên đỉnh máy bay. Ánh trăng tuy mờ, nhưng bên ngoài vẫn sáng hơn một chút so với không gian khép kín không có nguồn sáng kia, cộng thêm hai người đã nhìn được trong bóng tối, cho nên có thể thấy rõ tên thích khách này.

Đây là một người đàn ông tóc đen, tóc dài lộn xộn quá vai, tuổi tác hẳn là khoảng bốn mươi, má gầy gò, ánh mắt sắc bén. Áo choàng thích khách mà hắn mặc rõ ràng là trang phục của Thiên Minh, ngoại trừ kiếm trong tay áo và phi đao xem như có dấu vết để nhìn ra, có trời mới biết trên người hắn còn giấu bao nhiêu loại vũ khí.

Nhưng hắn có một điểm khác biệt với đám thích khách của Thiên Minh, bên ngoài áo choàng thích khách còn có một chiếc khăn choàng. Khăn choàng kia do một loại lông vũ màu đen dệt thành, nhìn qua rất dày, lông vũ phất phơ theo gió. Trang phục này nhìn thế nào cũng hơi dư thừa, dường như chỉ có tác dụng trang sức.

- Ngươi là ai?
Adolf hỏi, trong lòng Dzhugashvili cũng có nghi vấn tương tự.

Bọn họ đương nhiên không nhận ra hắn, bởi vì gương mặt này không xuất hiện trong bất kỳ kho dữ liệu nào của đế quốc, nhưng tên của hắn đã sớm nằm trong danh sách nguy hiểm cấp 5 của HL.

Tên của hắn cũng đại biểu cho một truyền kỳ.

- Enzo Duccio.
Duccio trả lời.

Nghe được câu này từ miệng đối phương, Adolf và Dzhugashvili đều giật mình, tâm lý lập tức có phần sợ hãi. Tuy không loại trừ khả năng đối phương mượn danh nghĩa Minh Điệp để phô trương thanh thế, nhưng từ những gì xảy ra vừa rồi, đây rất có thể là chính chủ...

Chắc có người sẽ cảm thấy, nhìn từ góc độ người siêu năng lực, hai vị cục trưởng này đều là người từng trải, nghe được một cái tên lại sợ sệt như vậy có vẻ không hợp lý. Thực ra không phải, người trên giang hồ lăn lộn càng lâu thì lá gan lại càng nhỏ. Nghé vừa sinh mới không sợ hổ, còn người từng trải thấy con hổ giấy sẽ bỏ chạy, bởi vì nhiều năm qua bọn họ đã bị hổ hù dọa rồi. Đương nhiên cũng có ngoại lệ, ví dụ như giả sử Tả Đạo xuyên không đến thế giới võ hiệp, vậy chắc chắn hắn vừa vào giang hồ đã có phong phạm lão luyện của mấy chục năm rèn luyện, những câu như “đối phó với loại tà ma ngoại đạo này mọi người không cần nói đạo nghĩa giang hồ”, hắn khẳng định là không học cũng biết.

Hơi lạc đề rồi, vẫn nên nói một chút về vị thủ lĩnh của Thiên Minh này. Enzo Duccio rốt cuộc mạnh đến đâu trong mắt đám cán bộ đế quốc? Nói đơn giản, vị này quả thật có thân thủ như Deathstroke và tinh thần của Rorschach (hai nhân vật trong DC Comics), cho dù sinh lý hay tâm lý đều có thể xem là siêu nhân. Vô số quyền quý đế quốc, thương nhân bại hoại, kẻ ác dân gian, chỉ cần nằm trong danh sách của hắn thì chỉ có một chữ chết.

Là một tên thích khách, lúc thiếu niên thân thủ của hắn đã không kém hơn các thầy giáo trong tổ chức, đã sớm có người so sánh hắn với đại sư truyền thuyết Wario ở thời kỳ đầu Thiên Minh. Mà hắn cũng nhân tuyển hàng đầu để thừa kế tinh thần của Thiên Minh. Lý giải của hắn đối với chính nghĩa rất khác với quan niệm của Kình Điểu và Paperman. Thích khách hoạt động trong bóng tối, phục vụ cho ánh sáng, gò bó trong chính nghĩa hạn hẹp mà không quan tâm đến phải trái thì không thay đổi được thế giới này. Cho nên hắn và Nghịch Thập Tự có nhiều điểm chung, cho nên hắn mới xuất hiện ở đây vào lúc này.

- Hóa ra Minh Điệp trong truyền thuyết thích nghe ca kịch lúc giết người sao?
Dzhugashvili ra vẻ bình tĩnh nói:
- Ta phải cảnh cáo ngươi, hai mắt của ta có tính năng như máy chụp hình tốc độ cao, trên người ta cũng mang thiết bị truyền tin rất đáng tin cậy. Lúc này ta chỉ cần động ngón tay một chút, hình ảnh tư liệu của ngươi sẽ lập tức được chuyển đến Thiên Đô. Nếu như ngươi ra tay, cho dù cuối cùng có thể giết chết ta, toàn bộ quá trình chiến đấu cũng sẽ bị cao tầng phe ta nhìn thấy.

Hắn muốn bàn điều kiện với đối phương, tránh khỏi trận chém giết rất có khả năng thất bại này:
- Qua nhiều năm, ngươi che dấu thân phận và hành tung có thể nói là không có sơ hở, chắc ngươi sẽ không dễ dàng để thành quả này lãng phí như vậy chứ.

Hắn vừa nói vừa quan sát sắc mặt của Duccio, nhưng đối phương chỉ bình tĩnh nhìn mình, không có bất kỳ biểu hiện nào:
- Ta thấy như vậy, ngươi để ta... chúng ta rời đi...

Hắn do dự một chút, cuối cùng vẫn nói hai chữ “chúng ta”, sau đó nói tiếp:
- Để trao đổi...

- Ngươi không cần nói tiếp, ta không có hứng thú.
Duccio ngắt lời:
- Điều kiện của ngươi không quan trọng, cái chết của các ngươi không thể tránh khỏi. Hơn nữa ta cũng biết rõ, tín hiệu thị giác mà ngươi nhận được khác với tín hiệu video mà bộ phận máy móc trong cơ thể thu được, mắt của ngươi có thể nhìn thấy ta, nhưng hình ảnh mà ngươi truyền đi chỉ là một mảnh sa mạc tối tăm, cùng với một bóng người mơ hồ.

Dzhugashvili rất kinh ngạc, thầm nghĩ chẳng lẽ ngươi đã xem qua bản vẽ cải tạo thân thể ta? Chi tiết này mà ngươi cũng biết?

Lúc này tiếng hát trong khoang máy bay dưới chân dừng lại, theo bài ca chúc rượu kết thúc, hệ thống tự động dẫn đường của máy bay cũng ngừng hoạt động, cỗ máy chậm rãi ngừng lại.

- Vừa rồi ta muốn hỏi ngươi, lúc ngươi đi đến buồng lái không nhìn xem âm nhạc kia từ đâu ra sao?
Lúc này Adolf hỏi Dzhugashvili một câu.

Dzhugashvili trả lời:
- Ta đương nhiên đã kiểm tra, tất cả trong buồng lái đều bình thường, hắn nhất định xâm nhập vào hệ thống từ nơi nào khác.

- Ngón tay máy kia của ngươi dùng để trang trí sao? Hay chỉ có thể dùng để móc tai?
Adolf cũng hiểu rõ một vài kỹ năng của đối thủ lâu năm này, hắn biết ngón tay của Dzhugashvili có thể giống như đầu cắm trực tiếp kết nối với máy tính, kiểm tra tình hình hệ thống.

- Cho dù ngươi chất vấn ta cũng không thể thay đổi được chuyện máy bay dừng lại, huống hồ ngươi cũng không thể đổ hết lên đầu ta.
Dzhugashvili nói:
- Cái tên trước mắt chúng ta, nếu muốn ngừng máy bay thì dùng sức lật nhào cũng được... Cho nên nếu có thời gian nói nhảm với ta như vậy, không bằng nhanh nghĩ biện pháp, ví dụ như tiêm cho ngươi một mũi “phân hoá học của thượng đế” kia, thế nào?

- Nói nhảm, sau vụ việc Đại Tây Dương nào còn có thành phẩm nguyên dịch Proliferation nữa. Ở Thiên Đô càng nghiêm cấm điều chế loại sản phẩm nguy hiểm này, bây giờ ta đi đâu để làm? Hừ... ta thấy, không bằng chính ngươi nghĩ biện pháp, có thiết bị tự nổ gì đó thì xông lên liều mạng với hắn. Ta sẽ báo cáo đầy đủ hành động vĩ đại hi sinh vì nước của ngươi, không chừng còn có thể truy phong cho ngươi tước vị gì đó.
Adolf trả lời.

Enzo Duccio nhìn hai người nói chuyện giống như chó cắn nhau, sắc mặt vẫn rất bình tĩnh. Hắn chờ máy bay vận tải hoàn toàn dừng lại, không còn chuyển động mới lên tiếng:
- Đều là cỏ trên đồng, đừng bàn khô và tươi, ngày sau sương thu đến, đều sẽ hóa bụi trời.

Đang khi nói chuyện, lông vũ màu đen trên khăn choàng ào ào bay lượn, mỗi mảnh lông vũ đều biến thành bươm bướm màu đen ánh sáng lờ mờ.

Vị thích khách đại sư này vừa ngâm thơ vừa mở ca kịch, còn biểu hiện rất cao nhã, nhưng những kẻ chết dưới tay hắn hầu hết đều phàm tục. Adolf và Dzhugashvili hiển nhiên cũng nằm trong số đó, bọn họ thấy chiến đấu không thể tránh khỏi, không hẹn mà đều quyết định chạy trốn một mình.

- Theo ta lên!
Bọn họ đồng thanh nói ra một câu, sau đó không biết xấu hổ trong nháy mắt làm động tác giả xông về phía trước, tiếp đó quay đầu bỏ chạy, một trái một phải chạy về hai hướng. Cảnh tượng này thật sự rất buồn cười, động tác của hai người đồng bộ đến hơn 400%, hơn nữa trong quá trình chạy trốn còn mắng đối phương:
- Đồ tiểu nhân hèn hạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
28 Tháng bảy, 2020 23:13
theo mình hiểu là hình cây thánh giá nhưng lộn ngược, | --|--
Chu Đình Hải
28 Tháng bảy, 2020 18:29
Ta chưa đọc nhưng mà nghịch thập tự thì vẫn là thập tự mà nhỉ
Sơn Dương
21 Tháng sáu, 2020 14:14
chậm như rùa
Hieu Le
15 Tháng sáu, 2020 15:40
cực thích truyện này và các truyện khác của Ba Ngày Ngủ Hai. cảm ơn bạn dịch truyện
PeterZblack
28 Tháng năm, 2020 23:44
Cảm ơn dịch giả Mình rất thích bộ này nhưng ko thấy ai dịch phải nhai tạm bên wikidich
indigestible
02 Tháng tư, 2020 15:57
Truyện dịch còn nhiều chương hơn reconvert
sadboy
29 Tháng mười hai, 2019 19:46
nhìn truyện này lại nhớ hồi xưa đọc đc mỗi truyện dịch nên bị nhóm dịch này bỏ boom mấy bộ liền.
llyn142
26 Tháng mười hai, 2019 17:52
Bộ này full là bao nhiêu chương vậy ad?
doibuon12
16 Tháng mười hai, 2019 22:09
Thanks dịch giả
doibuon12
16 Tháng mười hai, 2019 22:09
Thanks dịch giả
quyet1
04 Tháng mười một, 2019 22:58
lỗi audio đọc không liên tiếp dc vì ko lùi đầu dòng
Alohawow
01 Tháng mười một, 2019 23:30
mê bộ này lâu khổ nỗi đọc cv truyện lão ngủ này thì xoắn não quá đành bỏ.
nqk_96
21 Tháng mười, 2019 22:16
ủng hộ dịch giả
ZzPomzZ
16 Tháng mười, 2019 18:11
ủng hộ tinh thần converter hết mình.mê tác này.
Bàn Ti Đại Lão
06 Tháng mười, 2019 14:37
bộ này khó dịch lắm nè
Hieu Le
27 Tháng chín, 2019 22:06
mới đọc vài dòng. tui tắt tap và nghe nhạc để thư giãn. mấy bộ như này cần dùng não để đọc mới thì hết cài hay được. cơ mà ít chương quá. chắc phải uống từ từ
dacnguyen21099
25 Tháng chín, 2019 06:23
Nếu bạn sống trong 1 nơi cái gì cũng siêu phàm thì nó không còn là siêu phàm nữa mà là bình thường. Giống con người bây giờ có sử dụng máy tính hay có thể gọi điện cách nhau cả ngàn cây số, chuyện đó rất bình thường bây giờ và là điều hiển nhiên. Tuy nhiên, điều này mà xảy ra khoảng 100 năm trước thì đó là 1 chuyện gì rất phi phàm. Do đó, tác giả mới lấy 1 viễn cảnh tưởng lai khi con người có khả năng sinh ra biến dị và 1 nơi các khoa học kĩ thuật vô cùng tiên tiến để mặc sức tưởng tượng đó.
Hieu Le
23 Tháng chín, 2019 18:02
đọc truyện này tui có cảm giác là 1 đám ng siêu mạnh.siêu thông minh.Siêu nguy hiểm.sở hữu khoa học kĩ thuật siêu cao.kiến thức siêu thứ nguyên.tình báo siêu thế giới.có ông boss siêu vũ trụ.mà làm dăm ba cái việc bé tí.âm mưu nhỏ xíu.để thực hiện cái việc siêu dễ so vs sức mạnh của họ.
tuan041
03 Tháng chín, 2019 18:58
bộ này triển vọng lắm dịch giả ơi :v, cố gắng làm đến hết nhé
heoconlangtu
01 Tháng chín, 2019 17:44
dou vị dũng sĩ nào thầu bộ này vậy :v
18thang8
04 Tháng tám, 2019 13:16
Thiếu chương 15 rồi dịch giả ơi
Tuyết Mùa Hạ
24 Tháng bảy, 2019 11:51
suốt ngày mất chương
18thang8
11 Tháng bảy, 2019 12:05
Cám ơn dịch giả, mong bạn đừng drop
iahokra
16 Tháng sáu, 2019 18:47
bộ này viết lâu lắm rồi bạn! lúc đó chưa có nhiều phần về pre để hiểu rõ đâu
kicakicuc
06 Tháng sáu, 2019 08:46
Mình đọc tới chương có nhắc đến predator với lời giải thích mô tả P là chủng tộc hiếu chiến, săn lùng các loài khác để cho vui. Vậy thì bạn chỉ xem phim cho vui, chả biết tẹo j về chủng tộc P cả. Tác giả hư cấu P và Alein nên ko có tư liệu nói nhiều về họ nhưng từ vài bộ phim thì mình chắc chắn P ko đi săn các loài khác vì vui đâu, mà giống 1 nghi thức nào đó (nghi thức trưởng thành chăng hạn). Với trình độ du hành vũ trụ thì họ dễ dàng săn cả trái đất để tìm niềm vui đấy.
BÌNH LUẬN FACEBOOK