Mục lục
[Dịch] Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lam Lan ngắt lời An Vũ Đồng, sau đó nhìn qua Tùy Qua:

- Xem như tôi tin An Vũ Đồng không thể tự chủ, tin tưởng nàng không thể kiểm soát. Nhưng anh thì sao, chẳng lẽ anh không có năng lực tự chủ hay sao, hay là bản tính của anh luôn bụng đói vơ quàng như vậy đây?

- Tôi cũng không thể tự chủ.

Tùy Qua bất đắc dĩ nói:

- Có lẽ tôi giải thích sẽ không được tỉ mỉ như cô muốn. Nhưng sự thật chính là như thế, đêm qua tôi luyện công điều tức trong phòng An Vũ Đồng, kết quả bởi vì nguyệt thực thình lình xảy ra làm tôi bị tẩu hỏa nhập ma. Kỳ thật, nếu không phải khi đó An An đem tôi…khụ, đem tôi đẩy ngã, chỉ sợ tôi đã chết rồi.

- Nói như vậy An Vũ Đồng là ân nhân cứu mạng của anh sao?

- Từ một góc độ nào đó mà nói, chính là như thế.

Tùy Qua khẽ thở dài:

- Tôi biết cô thật khó lý giải. Kỳ thật tôi vốn tưởng rằng người đêm qua vào phòng chính là cô…Nhưng mà, An An đừng tức giận, đó đích thật là ý tưởng của tôi. Nhưng trải qua chuyện đêm qua, tôi biết mình đối với cô là có cảm tình, chỉ là trước kia xem nhẹ mà thôi.

- Được rồi.

Lam Lan nói:

- Hai người xem như giải thích rõ ràng. Chàng hữu tình, thiếp có ý, vậy cũng rất tốt. Nhưng mà Tùy Qua, anh dự định làm sao giải thích với bạn gái chính quy Đường Vũ Khê của anh đây?

Tùy Qua có chút xấu hổ, còn chưa trả lời, An Vũ Đồng đã giành nói trước:

- Tùy Qua, anh không cần lo lắng, tôi cũng thông suốt, sẽ không tranh đoạt tình nhân với ai. Tôi biết đàn ông như anh không thể ràng buộc, cho nên cũng không có ý nghĩ quấn quýt lấy anh.

Tùy Qua không biết có phải do nguyên nhân của Huyền Âm Trấp làm cho An Vũ Đồng biến thành hiểu biết như thế hay không, nhưng nàng đưa ra đáp án thật khiến cho hắn phải thở ra một hơi nhẹ nhõm.

- Được ah, An Vũ Đồng, không nghĩ tới cô còn nhìn thông hơn cả tôi.

Biểu tình Lam Lan thật phức tạp:

- Ở trong sự kiện này, tôi tin tưởng hai người không gạt tôi. Hơn nữa Tùy Qua là bạn của tôi, An Vũ Đồng là em họ của tôi, tôi nghĩ cho dù hai người muốn thương tổn tôi cũng không lựa chọn dùng phương thức vô sỉ như vậy.

- Chị họ, vậy chị không tức giận nữa sao?

An Vũ Đồng nghe được lời của Lam Lan có thể xoay chuyển, vội vàng nói:

- Chị họ, kỳ thật tôi đã nghĩ tới. Nếu chị cũng thích Tùy Qua, rõ ràng cũng không cần gì băn khoăn, theo hắn là được. Dù sao hắn là người tu đạo, không bị pháp luật thế tục hạn chế, chúng ta cũng không cần phải…không cần phải buộc hắn thủy chung. Hơn nữa nhìn hình dạng của hắn, cũng không phải là người chung thủy…

- Được rồi, An Vũ Đồng, cô muốn làm gì tôi không xen vào, nhưng hiện tại đầu óc của tôi thật sự rất loạn.

Lam Lan thở dài:

- An Vũ Đồng, là cô dời ra khỏi đây, hay là tôi chuyển nhà?

- Tôi dời ra đi.

An Vũ Đồng vội vàng nói:

- Chị họ, cầu chị đừng nóng giận.

- Tôi không tức giận.

Lam Lan khẽ thở dài:

- Hiện tại tôi xem như hiểu được cái gì gọi là “hữu duyên vô phận”. Hai người đi thôi, để cho tôi bình tĩnh một lát.

- Được.

Tùy Qua đứng dậy kéo An Vũ Đồng bước đi.

- Tôi muốn đi thu dọn đồ đạc…

An Vũ Đồng nói.

Tùy Qua trừng mắt nhìn nàng, cuối cùng nàng kịp phản ứng, vội vàng biến mất trước mắt Lam Lan.

Sau khi đi vào thang máy, An Vũ Đồng hỏi:

- Tùy Qua, anh nói Lam Lan tỷ sẽ không nghĩ bậy đi?

- Nàng sẽ không có việc gì.

Tùy Qua nói, nhưng hắn cũng có chút không yên lòng:

- Như vậy cũng tốt, tôi sẽ nghĩ biện pháp thăm chừng nàng.

- Anh muốn âm thầm giám thị nàng?

An Vũ Đồng nói:

- Xem ra anh phải vất vả rồi. Ai, thật không nghĩ tới chuyện của chúng ta lại bị chị họ chứng kiến, tôi nghĩ nếu không phải tối qua tôi làm rối, chuyện của anh cùng chị ấy đã thành. Khó trách nàng sẽ hận tôi, ngay tôi cũng cảm thấy mình có chút vô sỉ, trước kia tôi hận nhất người khác làm tiểu tam, không nghĩ tới mình lại trở thành…

- Đừng nói nhảm.

Tùy Qua ôm nàng vào lòng, nhẹ giọng an ủi:

- Đây không phải lỗi của cô. Để Lam Lan bình tĩnh một lát đi, nàng là một cô gái cao ngạo, trong khoảng thời gian ngắn rất khó chấp nhận chuyện của chúng ta.

- Ân.

An Vũ Đồng gật gật đầu:

- Tùy Qua, hiện tại tôi “không nhà để về”, anh dự định đem tôi ổn định ở nơi nào?

- Cô muốn ở trường học cũng được, ở khách sạn cũng không sao.

Tùy Qua nói.

- Tôi đều không muốn.

An Vũ Đồng nói:

- Nếu khi nào tôi muốn cùng anh “xem ngôi sao”, không có địa phương ổn định thì không được đâu.

- Vậy thì không sao.

Tùy Qua đáp:

- Chờ khi cô có thời gian, tự mình đi tìm một căn nhà vừa ý, sau đó tôi mua là được.

- Không phải đâu, tôi chỉ dự định thuê một căn phòng nhỏ mà thôi, không nghĩ tới anh rộng rãi như vậy?

An Vũ Đồng kinh ngạc nói.

- Nếu tiền có thể giải quyết vấn đề cũng không còn là vấn đề.

Tùy Qua cười cười:

- Việc này nói rõ bình thường cô rất ít quan tâm chuyện của tôi, cho nên cô không biết tôi chẳng những có công ty, hơn nữa còn là chủ tịch của một công ty đưa ra thị trường, tài chính không nhiều, nhưng cũng trên tỷ…

- Cái gì!

An Vũ Đồng cả kinh trợn mắt há hốc mồm:

- Tôi đây không phải đã bò lên người giàu có rồi sao?

- Cô muốn cho rằng như vậy thì cũng không xê xích gì nhiều.

Tùy Qua nói:

- Không chỉ như thế, chờ mua nhà, cô chẳng khác gì bị tôi bao nuôi.

- Ai, quả nhiên là chạy không khỏi vận mệnh gây sức ép ah.

An Vũ Đồng cảm thán một tiếng.

- Vận mệnh gây sức ép, là ý tứ gì?

- Anh không biết kể từ khi tôi đoạt giải quán quân, rất nhiều lão bản bất động sản hay nhà giàu mới nổi trực tiếp gián tiếp tới tìm tôi, nói rõ hoặc là ám chỉ muốn bao nuôi tôi. Những người kia nhiều lắm, sau đó nhờ chị họ ra mặt, tìm người cảnh cáo một số người, mới khiến cho họ thu liễm, ít nhất không dám sử dụng âm mưu. Nhưng không nghĩ tới cuối cùng tôi vẫn biến thành vợ bé của người giàu có, làm tiểu tam cho người ta.

- Khác nhau thôi.

- Sao lại khác nhau?

- Tôi không hói đầu, cũng không có bụng phệ hủ bại.

Tùy Qua cười cười, làm cho không khí có vẻ thoải mái hơn một chút.

Nhưng trong dáng tươi cười của hắn mang theo tia chua xót, không biết có phải bát tự của hắn cùng Lam Lan có xung đột, giữa hai người không ngừng có ngăn cách xuất hiện, mỗi lần tiêu trừ lại xuất hiện ngăn cách mới.

Nhưng lần này thật không biết phải đến khi nào mới tiêu tan.

Rời khỏi tiểu khu của Lam Lan, Tùy Qua gọi Hàn Trình âm thầm bảo hộ cho nàng.

Đây là nhiệm vụ đầu tiên Tùy Qua truyền đạt cho Hàn Trình, tuy rằng với tu vi của Hàn Trình mà nói nhiệm vụ này thật sự là không biết trọng nhân tài, nhưng Hàn Trình không hề có chút bất mãn, chính hắn hiểu thật rõ ràng, nếu hắn có ý tưởng bất kính với Tùy Qua, phỏng chừng lão tử Hàn Côn là người đầu tiên ra tay phế bỏ hắn.

Hàn Trình có thể đột phá tiên thiên, kéo dài tuổi thọ đều nhờ Tùy Qua ban ân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK