Mục lục
[Dịch] Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đúng vậy a, em vốn có thể cảm ứng được suy nghĩ của anh.

Tùy Qua nói.

- Làm sao cảm ứng?

An Vũ Đồng hỏi.

- Dùng thân thể của em!

"..."

Với người sinh hoạt trong thống khổ mà nói, ban đêm luôn rất dài dằng dặc; đối với người sinh hoạt trong khoái hoạt, ban đêm rất ngắn.

Tùy Qua dẫn dắt An Vũ Đồng, bắt đầu từ Thiên Tinh Tâm Công đệ nhất trọng diễn biến tới cảnh giới thứ bả, mỗi một trọng cảnh giới đều đẩy An Vũ Đồng lên đỉnh phong của dục vọng, cho dù là thân thể hay tâm linh đều sung sướng tới cực điểm, hơn nữa mỗi một trọng cảnh giới đều có nhận thức khác nhau. Theo lý thuyết, An Vũ Đồng sớm nên chống đỡ không nổi, nhưng mà hết lần này tới lần khác khi nàng mệt mỏi tới cực điểm, Tùy Qua lại rót nguyên khí cỏ cây cho nàng, không chỉ bổ sung nguyên khí cho nàng, còn tiến thêm một bước cải thiện thể chất của nàng.

Càng làm cho An Vũ Đồng không ngờ là, nàng xác thực cảm nhận được "Tâm linh tương thông" mà Tùy Qua nói, nàng vô cùng rõ ràng tinh thần Tùy Qua, cảm nhận được trí nhớ, suy nghĩ và suy nghĩ yêu thương của hắn với nàng, thậm chí ý nghĩ yêu thương của Tùy Qua đối với Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng cũng cảm nhận được, Tùy Qua cũng không có che dấu với nàng làm gì.

Sau khi Tùy Qua hoàn thành Thiên Tinh Tâm Công tầng thứ bảy, An Vũ Đồng ngân lên một tiếng, nhưng cũng không có lập tức xụi lơ trên giường như lúc trước, ngược lại cảm thấy thân thể cùng tinh thần dường như đạt tới đỉnh phong.

Hơn nữa An Vũ Đồng lần đầu tiên cảm giác được tinh thần lực của mình không còn là vô hình.

- Như thế nào?

Tùy Qua mỉm cười nhìn qua An Vũ Đồng.

- Cảm giác thực rất tốt!

Trên mặt An Vũ Đồng ửng hồng còn chưa lui bước, mang theo nét mê người, nói:

- Dường như em mới đột phá.

- Không phải dường như, mà là sự thật.

Tùy Qua nói:

- Em đã đạt tới Tiên Thiên kỳ tỏa hồn cảnh, chỉ thiếu chút nữa là Trúc Cơ, sau đó ngự kiếm phi hành!

- Ngự kiếm phi hành? Hình như rất phong cách ah!

An Vũ Đồng rất hướng tới.

- Đương nhiên.

Tùy Qua xoa bóp mũi An Vũ Đồng, nói:

- Rất nhanh em sẽ trở thành nữ hiệp.

- Hừ, nếu em là nữ hiệp, em sẽ chuyên môn đi giết dâm tặc, trực tiếp thả phi kiếm ra, ngoài ngàn dặm chém người như anh thành thái giám.

An Vũ Đồng nói đùa.

- Nếu em chém anh, về sau làm thế nào ‘ cộng đồng tiến bộ ’ chứ?

Tùy Qua cười nói:

- Chẳng lẽ em không cảm nhận được sao, cách này là phương pháp tu hành nhanh nhất sao?

- Ách... Dứt bỏ chuyện xấu của anh ra, đúng là như thế.

An Vũ Đồng nói:

- Người phát minh ra phương pháp này, chắc chắn không phải kẻ đúng đắn.

- Tuy không phải kẻ đứng đắn, nhưng mà chỗ tốt chính thức quá rõ.

Tùy Qua cười cười, nói:

- Trời sắp sáng, em nghỉ ngơi đi.

- Sao, anh định đi à?

- Ahnh xem đây là công thành lui thân nha.

Tùy Qua đứng dậy nói:

- Hôm nay có nhiều chuyện cần làm, anh phải đi giới tu hành xử lý công việc, ứng phó nguy cơ, còn phải song tu tăng tu vị của em lên, đây không phải cũng rất bận sao.

- Như thế nào, anh song tu với em, tăng tu vị lên còn là nhiệm vụ sao?

An Vũ Đồng bất mãn nhìn Tùy Qua.

- Xem như nhiệm vụ, đó là nhiệm vụ anh thích nhất.

Tùy Qua hôn lên trán An Vũ Đồng một cái, sau đó rời đi.

Lúc này ở phương đông có tia sáng hiện ra, Tùy Qua lại đi về phòng ân ái với Đường Vũ Khê, sau đó chui vào trong chăn, khẽ vươn tay, từ phía sau tập kích Đường Vũ Khê, cảm thụ được sóng cả mãnh liệt dưới chăn.

- Cầm thú, nhanh dời bàn tay bẩn của anh ra, nếu không em sẽ thiến anh!

Giọng nói lạnh lẽo vang lên, giọng nói này hiển nhiên không phải là Đường Vũ Khê.

Ba!

Chăn bị đẩy ra, Tùy Qua nhìn rõ.

Tùy Qua xấu hổ thu hồi bàn tay vô sỉ, sau đó dùng ánh mắt người vô tội nhìn qua Trầm Quân Lăng, nói:

- Ồ... Tại sao là em thế, sao em lại ở đây, anh còn nghĩ là Vũ Khê gần đây phát dục đấy...

- Em nhổ vào!

Trầm Quân Lăng mắng một câu, nói:

- Tùy Qua... Anh cố ý, cái gì gọi là phát dục?

Đường Vũ Khê dường như cũng tức giận, nhưng mà nàng nhìn qua bộ ngực của Trầm Quân Lăng, đúng là đầy đặn hơn một ít. Nhưng mà nghe thấy Tùy Qua nói như vậy, nàng đương nhiên sẽ tức giận.

- Vũ Khê, anh sai rồi, anh quá buồn ngủ, mơ mơ màng màng tiến vào đây ngủ, không nghĩ tới Trầm Quân Lăng lại ngủ trên giường của chúng ta, anh không phải thất thủ sao.

Tùy Qua đồng học đúng là giả người vô tội quá giống.

Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng bán tín bán nghi, nhưng mà Trầm Quân Lăng kỳ thật cũng không có ác cảm với tên này, cho hắn chiếm chút tiện nghi cũng không sao cả, nàng đứng dậy nhìn Đường Vũ Khê nói:

- Tính toán, mặc kệ tên cầm thú này thật tâm hay vô tâm, dù sao hôm nay đã sáng rồi, tôi cũng nên rời giường. Về phần hai người muốn tiếp tục giày vò cũng tốt, muốn nói chuyện yêu đương cũng được, dù sao tôi sẽ không can thiệp. Mặt khác, Vũ Khê, tôi làm chủ ký cho cô nghỉ phép, buổi sáng tôi đi công ty thay cô.

- Quân Lăng, em phải làm chủ phê cho Vũ Khê một ngày đấy! Nửa ngày đúng là không đủ!

Tùy Qua nghiêm trang nói.

- Anh đúng là cầm thú mà!

Trầm Quân Lăng hừ một tiếng, cầm quần áo đi ra ngoài.

Cửa gian phòng vừa đóng lại, Đường Vũ Khê lại kéo lỗ tai Tùy Qua:

- Hừ! Đừng cho rằng em không biết, vừa rồi anh nhất định là cố ý, dù sao anh đã thèm thuồng Trầm Quân Lăng cũng lâu rồi, còn dám nói em cái gì phát dục, đây không phải nói rõ em không đủ đầy đặn sao, em hận chết anh!

- Ách... Vũ Khê, em rất đầy đặn, thật không tồi!

Tùy Qua vội vàng giải thích, nói:

- Mặt khác, anh thật không cố ý, anh rất khốn kiếp, em không biết, mấy ngày nay anh trong giới tu hành, chờ đợi lo lắng, mỗi ngày đều trải qua vô số nguy hiểm... Thật vất vả về đến nhà, đương nhiên là buông lỏng tất cả, thầm nghĩ ôm em ngủ, ai biết Trầm Quân Lăng ngủ chung với em, không phải oan uổng cho anh sao.

Nói dối cảnh giới chí cao chính là nói dối bản thân của mình cũng nghĩ là nói thật, như vậy người khác rất khó hoài nghi.

Đường Vũ Khê thấy Tùy Qua nói rất thật như vậy, dường như cũng tiếp nhận cách nói của Tùy Qua, bắt đầu quan tâm tao ngộ của Tùy Qua trong giới tu hành, ân cần hỏi thăm, bộ dáng rất quan tâm.

Trời dần sáng, Đường Vũ Khê lại ý định đứng dậy.

- Trầm Quân Lăng không phải cho em nghỉ sao, em không muốn nghỉ ngơi với anh à?

Tùy Qua nói.

- Em muốn với anh, còn có thời gian nghỉ ngơi mà.

Đường Vũ Khê đỏ mặt nói:

- Mặt khác, gần đây công ty có không ít chuyện, Trầm Quân Lăng một mình em lo không xử lý được.

- Tiên Linh Thảo Đường hôm nay phát triển như thế nào rồi?

Tùy Qua hỏi:

- Đây chính là sự nghiệp của chúng ta, tuy hiện tại em phụ trách quản lý, nhưng mà anh rất để bụng.

- Tình thế cũng không tệ lắm.

Đường Vũ Khê nói:

- Tập đoàn chúng ta xây dựng mấy cái bệnh viện, hiện tại danh tiếng và sinh ý không tồi, hơn nữa đã càng ngày càng tốt. Nhưng mà muốn nhiều người bình thường tiếp nhận, vẫn có chút khó khăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK