Mục lục
[Dịch] Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiên Viên chân nhân nói:

- Tóm lại sự tình đại khái là như vậy, tuy rằng vi sư chiếm được Hồng Mông Thạch, nhưng không có cơ hội xây dựng trở thành nhất phương chư hầu, nhưng lại có được truyền nhân cường đại như ngươi, xem như thực hiện được nguyện vọng của ta, thần niệm của vi sư rất yếu, không thể nói được nhiều chuyện với ngươi…

- Đợi một chút, sư tôn kiên trì thêm một chút.

Tùy Qua vội vàng nói:

- Đệ tử còn nhiều chuyện cần hỏi thăm ngài đâu.

- Đã có nghi vấn thì nhanh hỏi đi.

- Sư tôn, đệ tử muốn biến chuyện về thiên địa đại kiếp nạn.

Tùy Qua nói.

- Thiên địa đại kiếp nạn là một tai họa thật lớn, nhưng là một cơ hội, đối với ngươi mà nói là một cơ hội rất tốt.

Tiên Viên chân nhân nói.

- Sư tôn, cuối cùng là có ý gì?

Tùy Qua vẫn nghi hoặc:

- Bản chất thiên địa đại kiếp nạn là gì?

- Bản chất chính là thiên đạo tuần hoàn, trở lại ngày trước.

Tiên Viên chân nhân nói.

- Sư tôn, đệ tử không rõ, ngài không thể nói rõ ràng hơn sao.

Tùy Qua buồn bực nói.

- Thiên cơ bất khả lậu.

Tiên Viên chân nhân nói:

- Trận thiên địa đại kiếp nạn này quan hệ đến vận mệnh của ngươi cùng Thần Thảo tông, nếu ta lộ ra quá nhiều chỉ sợ sẽ hoàn toàn ngược lại, ảnh hưởng tới phán đoán của ngươi, cuối cùng không tốt, ngươi chỉ nên nhớ kỹ, kiếp nạn tức là cơ hội.

- Ngô, nếu sư tôn nói vậy đệ tử chỉ có thể từ bỏ.

Tùy Qua nói:

- Nhưng hiện tại đệ tử đắc tội cả Côn Luân lẫn Thục Sơn, đệ tử lo lắng tổ tiên Côn Luân sẽ lưu lại thiên cơ đối phó đệ tử cùng Thần Thảo tông đâu.

- A…việc này có gì đáng để lo lắng.

Tiên Viên chân nhân bình tĩnh nói, trong lời nói có chút khí phách hào hùng:

- Năm đó sư tôn ngay cả người trong tiên giới còn không sợ, huống chi là thiên cơ mà tiên nhân lưu lại. Thử hỏi nếu cường đại có thể so sánh với tiên nhân, ngươi còn cần lo lắng như vậy nữa hay sao?

- Lời của sư tôn thật hữu lý, đệ tử thụ giáo.

- Ngươi đã hiểu được rồi, sư tôn đã có thể yên tâm mà đi, mặt khác, có một gốc Khổng Tước Minh Vương thảo nói vậy cũng đã thành nữ nhân của ngươi đi, tốt lắm, tốt lắm…

Theo sau thần niệm của Tiên Viên chân nhân lưu lại hình dáng của mình trong đầu óc của Tùy Qua, đó chỉ là một lão giả hiền lành như một lão nông phu, lưng đeo một chiếc sọt, tay cầm một cây cuốc, cứ như vậy phiêu nhiên đi xa…

- Sư tôn, đệ tử còn thật nhiều vấn đề ah!

Lúc này Tùy Qua mới ý thức được mình còn nhiều lời chưa hỏi xong, đáng tiếc thần niệm của Tiên Viên chân nhân đã hoàn toàn biến mất.

Mà mộ bia của Tiên Viên chân nhân cũng bắt đầu nhanh chóng tan rã, hóa thành bụi bặm chảy qua kẽ tay của hắn.

Trong lòng Tùy Qua cảm khái ngàn vạn, lúc này chợt nhìn thấy sau khi mộ bia hoàn toàn biến mất, trong lòng bàn tay chỉ lưu lại một kiện đồ vật.

Đó là một hạt mầm móng!

Một hạt mầm móng tử kim sắc, là mầm móng đến từ tiên giới!

Mầm móng linh thảo đến từ tiên giới, chỉ vì linh khí trong tu hành giới quá yếu, có chút linh thảo đã không còn sinh trưởng, nói cách khác cũng không còn cách nào trồng trọt, nhưng trong tiên giới loại linh thảo này vẫn còn sinh trưởng.

Tiên Viên chân nhân lưu lại cho Tùy Qua mầm móng một loại linh thảo, danh xưng: Thiên Binh Thần Đậu.

Thiên Binh Thần Đậu, nghe qua như một loại linh thảo hạt đậu, nhưng trên thực tế là một loại tiên đằng, kết xuất ra “tiên đậu”, Thiên Binh Thần Đậu theo lời đồn sinh sản ở gần thiên binh doanh của thiên đình, là do tiên khí chí tôn tiên giới hấp thu ý chí chiến đấu của thiên binh thần tướng mà hình thành linh thảo, Thiên Binh Thần Đậu là một loại tiên đậu, ngoại trừ có thể bổ sung linh khí, còn có một loại năng lực thật kỳ lạ.

Tát đậu thành binh!

Vô luận là tu hành giới hay thế tục giới, rất nhiều người phi thường quen thuộc với thành ngữ “tát đậu thành binh”, nhưng ở trong thế tục giới, “tát đậu thành binh” thường thường là một loại ảo thuật, thủ thuật che mắt mà thôi. Mà trong tu hành giới, “tát đậu thành binh” cũng chỉ là một loại thủ đoạn cấp thấp, đơn giản là người tu hành lấy ý chí bản thân dung nhập vào pháp bảo hình người, sau đó hình thành biểu hiện “thiên quân vạn mã” giả dối.

Nhưng loại thủ đoạn này hù dọa một chút đạo sĩ vô tri còn tạm được, nhưng sẽ biến khéo thành vụng, bởi vì binh sĩ do tát đậu thành binh lực lượng phi thường có hạn, còn phải hao phí không ít nguyên khí của người tu hành, nếu đối mặt cường giả chân chính, vận dụng loại thuật pháp thấp kém này chỉ tự mình chuốc lấy cực khổ.

Có được Thiên Binh Thần Đậu, sau khi tát đậu thành binh cũng không phải là “phàm binh” bình thường, mà là “thiên binh”, tuy rằng không thể chân chính so sánh với thiên binh thiên tướng nhưng lại có được một bộ phận ý chí của họ, mỗi hạt Thiên Binh Thần Đậu hóa thành thiên binh, phóng thích ra lực lượng ít nhất tu vi nguyên anh hậu kỳ!

Thậm chí còn mạnh hơn!

Tùy Qua hoàn toàn có thể cảm giác được hạt Thiên Binh Thần Đậu trong tay mang theo sinh cơ cùng ý chí cực kỳ cường địa, đây không phải Thiên Binh Thần Đậu “bình thường”, bởi vì Tiên Viên chân nhân đã đem toàn bộ máu huyết cùng ý chí của mình dung nhập vào bên trong.

Hắn thế nhưng đem tính mạng cùng máu huyết của mình hoàn toàn dung nhập vào trong tiên đậu, có lẽ hắn muốn dùng một loại hình thức khác tồn tại trên thế gian này.

Nhưng Tùy Qua cảm giác được ý đồ chân chính của Tiên Viên chân nhân, hơn nữa cảm kích sư tôn đã lưu lại số “của cải” cuối cùng cho hắn, theo hắn xem ra, một viên hạt giống này không chỉ là của cải của sư tôn lưu lại, còn là “thiên cơ” của Tiên Viên chân nhân, “thiên cơ” duy nhất tặng cho hắn.

Bởi vì Thiên Binh Thần Đậu có thể giúp Tùy Qua giải quyết nguy nan.

Nghĩ nghĩ, Tùy Qua không chút do dự đem Thiên Binh Thần Đậu trồng vào trong linh điền.

Trong phút chốc Thiên Binh Thần Đậu đã nảy mầm, mọc ra mầm đậu xanh biếc, linh vũ tràn ngập, nhanh chóng sinh trưởng lên, trong ánh mắt chăm chú của Tùy Qua rất nhanh biến thành một gốc tử đằng thật lớn.

- Tùy Qua, ngươi đã đứng ở nơi này ba ngày.

Chẳng biết lúc nào Khổng Bạch Huyên lại xuất hiện bên cạnh Tùy Qua, thấp giọng nhắc nhở hắn thời gian đang nhanh chóng trôi qua. Nguyên bản đối với người tu hành mà nói thời gian không đáng giá nhất, nhưng hiện tại thì khác, thời gian trôi qua một ngày thiên địa đại kiếp nạn đến gần một ngày. Cho nên theo Khổng Bạch Huyên xem ra, Tùy Qua còn thật nhiều chuyện cần phải làm.

Lãng phí ba ngày thời gian, đây tuyệt đối là hành vi xa xỉ.

- Ta biết.

Tùy Qua khẽ run lên, chấn rơi bông tuyết trên người:

- Sư tỷ, ta dẫn ngươi đi xem vật này.

Khổng Bạch Huyên đi theo Tùy Qua vào trong Hồng Mông Thạch.

Tinh thần lực của hắn hình thành phân thân, luôn ở trong Hồng Mông Thạch nhìn Thiên Binh Thần Đậu sinh trưởng. Hôm nay mặc dù Thiên Binh Thần Đậu là thực vật dây leo, nhưng lại uốn lượn sinh trưởng trên không trung, tựa hồ như có thể bám vào trên hư không mơ hồ.

- Đây là linh thảo gì vậy?

Khổng Bạch Huyên hỏi:

- Linh lực cùng sinh cơ thập phần cường đại, tuy rằng không bằng Hồng Mông Thụ của ngươi nhưng nhất định không phải vật phàm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK