Mục lục
[Dịch] Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Oanh long!

Khi hành động của Tùy Qua bị chế ngự, thân pháp chậm chạp, Vương Ngạn Tiên oanh thẳng một quyền lên lồng ngực hắn, cười lạnh:

- Ngu xuẩn! Đến bây giờ còn dám bắt Âm Dương Xích của ta, chết đi! Tiểu súc sinh!

Lực lượng cường đại thông qua một quyền của Vương Ngạn Tiên nháy mắt truyền khắp toàn thân Tùy Qua.

Bị một quyền toàn lực của Vương Ngạn Tiên, Tùy Qua cảm giác giáp trụ không chịu được lực lượng cường đại như vậy xâm nhập, thanh sắc vân gỗ rạn nứt, máu tươi rỉ ra, tựa hồ da thịt đã bị tan vỡ.

Không chỉ như thế, lực lượng cường đại xuyên thấu qua da thịt thẩm thấu đến gân cốt, ngũ tạng, Tùy Qua cảm giác thân thể tựa hồ như bị phân thành bốn năm mảnh, hắn liều mạng muốn thúc giục nguyên khí chống cự lực lượng của đối phương, nhưng thân thể bị càn khôn khí ảnh hưởng, không thể vận chuyển kim đan, đây không phải điềm tốt, hắn biết nếu không hấp thu luyện hóa càn khôn khí của đối phương hắn nhất định sẽ bị Vương Ngạn Tiên đánh chết.

Ngay lập tức Tùy Qua nghĩ ra một biện pháp, phun ra một đoàn hồng mông tử khí bao vây càn khôn khí của đối phương!

Vương Ngạn Tiên đại khái nằm mơ cũng không nghĩ tới Tùy Qua có chiêu thức này, hơn nữa hồng mông tử khí lại có thể vây khốn càn khôn khí của hắn, làm cho nó không cách nào tiếp tục ảnh hưởng tới Tùy Qua.

Nhưng một kích trước đó của Vương Ngạn Tiên đã đánh Tùy Qua trọng thương, lúc này thanh sắc vân gỗ trên thân hắn đã biến thành rướm máu, mỗi vân gỗ nứt ra một đường vết rách, máu tươi không ngừng thẩm thấu tràn ra.

Hơn nữa trong miệng Tùy Qua cũng phun ra một ngụm máu tươi, tình huống thoạt nhìn thật không xong.

Nhưng mặc dù là như thế, Tùy Qua vẫn dùng một bàn tay bắt giữ Âm Dương Xích không chịu thả lỏng!

Thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi!

Đây là đạo lý không hề thay đổi, Vương Ngạn Tiên nhìn thấy Tùy Qua bị trọng thương, không chút do dự vọt tới, chuẩn bị đánh tục hắn, báo thù rửa hận cho cháu của mình. Kỳ thật Vương Bạch không phải cháu ruột của hắn, mà là con riêng của hắn, bởi vậy khi nhận được tin Vương Bạch đã chết hắn đã thề sẽ không tiếc hết thảy đại giới giết chết Tùy Qua.

Nhưng khi Vương Ngạn Tiên lao thẳng về hướng Tùy Qua, Tùy Qua dùng tốc độ càng nhanh hơn vọt tới chỗ hắn.

Mà lúc này nhìn Tùy Qua không giống như đang bị thương nặng, ngược lại kim đan trên đỉnh đầu càng thêm sáng ngời, uy thế lẫn lực lượng gia tăng mãnh liệt, vùng đan điền cùng ba ám huyệt đều toát ra một đoàn kim quang, rõ ràng có kim đan đang nhanh chóng vận chuyển.

Trên mặt Vương Ngạn Tiên hiện lên vẻ kinh hãi, không dám tin, trong lòng chấn động:

- Tiểu súc sinh Tùy Qua kia làm sao có bốn viên kim đan! Điều đó không có khả năng! Không có khả năng! Nhưng nếu không phải thì hắn làm sao mạnh mẽ như thế…

Lúc này trên người Tùy Qua có một ám huyệt phát sáng lên, nằm ở vị trí bên vai trái. Bởi vì lúc đang giao chiến, viên kim đan thứ tư đã thông suốt, hơn nữa nhánh cây Hồng Mông Thụ cũng xuyên suốt, vì vậy hắn lại bắt đầu trùng kích viên kim đan thứ năm. Đối với Tùy Qua mà nói đây là chuyện như nước chảy thành sông, cho dù đang lúc kích chiến cũng không gây ảnh hưởng đối với hắn.

Kiếp vân xuất hiện, thiên kiếp tựa hồ sắp buông xuống nhưng Tùy Qua căn bản không màng tới, ánh mắt vẫn chặt chẽ tập trung Vương Ngạn Tiên, trong phút chốc hai người tới gần ngay lập tức oanh thẳng một quyền lên thân thể Vương Ngạn Tiên, trong miệng lạnh lùng quát:

- Ngũ đan lực! Thảo Mộc Câu Hủ!

Ngay khi một quyền của Tùy Qua oanh lên người Vương Ngạn Tiên, ánh mắt của hắn vẫn tràn đầy nghi hoặc, tựa hồ hắn không cách nào tin tưởng một đạo sĩ kết đan sơ kỳ như Tùy Qua lại có thể đánh ra một quyền khủng bố như thế. Một quyền này không chỉ bao hàm nguyên khí cường đại không thể địch nổi, hơn nữa còn mang theo thần lực như dời non lấp bể, không chút kỹ xảo, chỉ còn có lực lượng.

Dát băng!

Vương Ngạn Tiên nghe được thanh âm như pho tượng bị phá nát, nhưng hắn biết đó là thân thể hắn. Một quyền của Tùy Qua trong khoảnh khắc đã phá hủy kinh mạch của hắn, đánh nát gân cốt, hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ của hắn, cho nên khi một quyền tràn qua thân thể, thân thể Vương Ngạn Tiên lập tức biến thành pho tượng không còn chút sinh mệnh lực.

Một pho tượng mục nát!

Đối với rất nhiều người mà nói, thất bại mang ý nghĩa tử vong!

Nhưng đối với đạo sĩ nguyên anh kỳ mà nói, vẫn còn một cơ hội thứ hai.

Thiên tân vạn khổ tu thành nguyên anh, đó là sinh mạng thứ hai của đạo sĩ nguyên anh kỳ, chỉ cần bảo trụ nguyên anh, dù không còn thân thể cũng còn cơ hội sống lại, Bạch Tê chính là ví dụ tốt nhất.

Cho nên trong nháy mắt thân thể Vương Ngạn Tiên bị Tùy Qua đánh nát, nguyên anh của hắn lập tức triển khai phi độn thuật chạy trốn.

Nhưng Tùy Qua đã sớm biết ý đồ của hắn, trong hai mắt bắn ra đạo điện quang gắt gao bao vây nguyên anh Vương Ngạn Tiên. Nếu Vương Ngạn Tiên còn nắm giữ Âm Dương Xích, có lẽ còn chống đỡ được chiêu thức này của Tùy Qua, sau đó thong dong bỏ chạy. Đáng tiếc Âm Dương Xích bị Tùy Qua giữ chặt, lúc này hắn mới hiểu được Tùy Qua đã sớm hạ quyết tâm cướp đoạt cả nguyên anh của hắn, tính kế quá sâu!

Thiên lôi tù lao!

Tùy Qua nhìn nguyên anh của Vương Ngạn Tiên bị nhốt trong thiên lôi tù lao, cười lạnh:

- Cho ngươi nếm thử mùi vị bị nhốt trong lao cũi! Nhưng bị thiên lôi tù lao của ta vây khốn, ngươi cũng không có cơ hội chạy trốn!

Nói xong Tùy Qua lập tức thu Vương Ngạn Tiên vào trong Hồng Mông Thạch.

Tùy Qua vừa thu xong Vương Ngạn Tiên, liền nhìn thấy Bạch Tê xuất hiện bên cạnh mình.

Tuy Bạch Tê vừa chạy tới, nhưng một màn vừa rồi hắn cũng nhìn thấy không bỏ sót.

Khiếp sợ vô cùng!

Vô cùng khiếp sợ!

Bạch Tê nhìn Tùy Qua với ánh mắt như nhìn quái thai.

Đạo sĩ kết đan sơ kỳ có thể đánh bạo thân thể đạo sĩ nguyên anh sơ kỳ, còn bắt được nguyên anh của đối phương. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Bạch Tê quả thật không dám tin Tùy Qua có được thực lực cường hãn như thế.

Lúc này thương thế trên người Tùy Qua đã tự khôi phục, thậm chí không cần dùng linh dược trị liệu.

- Bạch Tê, ngươi chạy tới nhanh như vậy, có phải đã thủ tiêu hai tạp mao kia?

Tùy Qua thản nhiên hỏi.

Bạch Tê ngây ngẩn cả người, sau một lát mới xấu hổ nói:

- Vì tranh thủ thời gian đến trợ giúp chủ nhân, cho nên ta chỉ đem hai tạp mao kia đuổi chạy mà thôi.

- Nói như vậy ngươi không thể xử lý hai người bọn họ?

Tùy Qua hỏi một câu.

Bạch Tê càng thêm xấu hổ, trong lúc nhất thời không biết làm sao trả lời.

Cũng may Tùy Qua không có ý tứ giễu cợt hắn, chỉ nói:

- Đi thôi.

- Chủ nhân, bây giờ chúng ta đi đâu?

Vẻ mặt Bạch Tê vô cùng cung kính. Bởi vì lực lượng mạnh mẽ của Tùy Qua vừa rồi đã hoàn toàn chấn nhiếp hắn. Hắn thật rõ ràng với thực lực hiện tại của mình, nhiều lắm đánh ngang tay với Vương Ngạn Tiên, thậm chí còn không bằng đối phương, đây cũng mang ý nghĩa Tùy Qua có năng lực diệt sát hắn!

- Đi lĩnh thưởng!

Tùy Qua hừ một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK