Mục lục
[Dịch] Vũ Động Thiên Hà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Thiên Hà trợ giúp Đường Linh Vũ bắt được đầu chim ưng kia, tuy rằng Đường Linh Vũ đã phục tùng, thế nhưng phục tùng xong còn phải huấn luyện nuôi dưỡng như thế nào, dùng cái gì, Đường Linh Vũ đều không biết.

Mỗi lần hắn thấy Vân Thiên Hà đưa cánh tay lên thì chim ưng liền biết được bay tới, ra hiệu liền đi, chim ưng tức thì nghe lời, vô cùng nhu thuận, tuy là không biết mục đích ở đâu, nhưng làm cho hắn cảm thấy cực kỳ ước ao hâm mộ.

Vì sao Vân Thiên Hà có thể chơi chim ưng tới mức xuất thần như vậy, mà hắn thì phục tùng xong chim ưng, mỗi ngày đều giống như đại gia, phải hậu hạ nó đủ kiểu, mấy ngày nay cư nhiên kiêng ăn không nói, hơn nữa mỗi khi tâm tình không tốt, còn có thể tấn công cả hắn, khiến cho Đường Linh Vũ phi thường phiền muộn, lúc này mới quyết định tới tìm Vân Thiên Hà thỉnh giáo cách huấn luyện.

Khi Đường Linh Vũ vừa mới đi tới võ đường, thấy hai mắt Vân Thiên Hà phóng ra quang mang bước về phía mình, đột nhiên trong lòng thình thịnh nhảy vài cái.

Nhất định có âm mưu!

Nhìn thoáng qua đầu chim ưng thản nhiên nhắm mắt đứng trên tay, không làm cách nào nghe lời, Đường Linh Vũ khẽ cắn môi ngầm hạ quyết định, cùng lắm thì hắn muốn như thế nào, sẽ theo hắn là được rồi!

Nghĩ tới đây, trên mặt Đường Linh Vũ liền giữ vẻ mặt u sầu, tiến lên đón:

- Ai nha, Thiên Hà cứu ta!

- Lăng Vũ huynh đệ có chuyện gi cầu cứu vậy?

Vân Thiên Hà đi lên mấy bước, sờ sờ cổ của đầu chim ưng đậu trên cánh tay Đường Linh Vũ, đầu chim ưng bỗng nhiên mở mắt, đôi con ngươi sắc bén trừng mắt đề phòng nhìn Vân Thiên Hà, thế nhưng nó cũng không dùng cái mỏ sắc bén để mổ cánh tay Vân Thiên Hà.

Đường Linh Vũ trừng mắt to, nói:

- Thiên Hà, thế nào mà nó không mổ ngươi?

- Trên người ta có khí tức mà nó thích, tự nhiên nó sẽ không mổ ta!

Vân Thiên Hà thản nhiên cười nói, sau đó giương cánh tay, hét lớn một tiếng Vân Tường, lại giơ lên không trung làm một thủ thế giống như là "OK".

- Tức...

Chỉ nghe thấy trên bầu trời truyền tới tiếng chim ưng kêu, một điểm đen hăng hái phóng về phía này, chỉ trong thời gian mấy cái chớp mắt, Vân Tường đã bay giữa không trung vài vòng, chậm rãi hạ xuống cánh tay Vân Thiên Hà, thản nhiên dùng mỏ chải vuốt lông chim một chút, đề phòng trừng mắt liếc nhìn Đường Linh Vũ, có vẻ kiệt ngạo thần tuấn, uy vũ bất phàm.

Đường Linh Vũ nhìn thấy Vân Thiên Hà chơi đùa tiêu sái như vậy, hai mắt đỏ lên ước ao, cấp thiết nói:

- Thiên Hà, nhanh dạy ta, làm thế nào huấn luyện được Phi Vũ của ta giống như Vân Tường của ngươi, có thể tâm linh tương thông đây?

Vân Thiên Hà không hề trả lời, mà đánh giá Phi Vũ của Đường Linh Vũ một hồi.

Đường Linh Vũ nóng ruột, vội nói:

- Còn có, mấy ngày nay ta không thể nào cho Phi Vũ ăn thịt tươi, ở trong phòng luôn ngủ, ta gọi nó thế nào cũng không có phản ứng, làm sao bây giờ? Ta nên huấn luyện nuôi dưỡng nó như thế nào? Thiên Hà, ngươi dạy cho ta nha?

Vẻ mặt Vân Thiên Hà hơi động nói:

- Chuyện này, gần đây ta tu luyện công pháp, rất khó có đột phá mới, nghe nói có một bộ Thiên Tuyết Ngọc Cơ Thuật rất cao thâm, đáng tiếc không có duyên thử một lần!

Đường Linh Vũ cũng là người thông minh, sao không hiểu ra ý tứ của Vân Thiên Hà, nghĩ thầm:

- Tiểu tử ngươi cư nhiên dám đánh chú ý lên người bản vương gia, tại Đại Đường Quốc này, ngươi coi như độc nhất rồi!

Vân Thiên Hà nhìn vẻ mặt Đường Linh Vũ hơi biến đổi, sờ sờ lông chim trên cổ Vân Tường, Vân Tường thoải mái nhắm mắt hưởng thụ một hồi, Vân Thiên Hà lại nhấc cánh tay lên, nói:

- Đi thôi!

Vân Tường nhận được chỉ thị, vung cánh lên, liền bay đi, rất nhanh liền biến thành một điểm nho nhỏ trên không trung.

Vân Thiên Hà cũng không để ý tới Đường Linh Vũ, xoay người đi về phía hồ nước.

Đường Linh Vũ nóng ruột, sau khi đảo mắt nhìn đầu chim ưng trên cánh tay không thể điều khiển được, cắn răng một cái, liền đuổi theo nói:

- Thiên Hà dừng chân, bộ Thiên Tuyết Ngọc Cơ Thuật kia là do Tuyết tiên sinh truyền thụ, nếu như dạy người khác, phải được tiên sinh đồng ý, bất quá chúng ta là bằng hữu, ta đây lén dạy ngươi ba thức tinh thâm nhất Tuyết Ngọc Tam Thức, ngươi trăm triệu lần không được để cho tiên sinh biết, bằng không tiên sinh sẽ tức giận!

Thấy đã đạt được mục đích, Vân Thiên Hà lúc này mới quay lại, cười nói:

- Vậy cũng không sai biệt lắm, đi thôi!

Nói xong, Vân Thiên Hà liền đi sang một gian nhà gần đó.

Đường Linh Vũ sửng sốt, lập tức nhanh chóng chạy theo, hai người đi vào trong phòng.

...

Sau một canh giờ, cửa gian phòng kia rất nhanh liền mở ra, chỉ thấy Đường Linh Vũ vui vẻ cười tủm tỉm kề sát vai với Vân Thiên Hà bước ra ngoài.

Trên mặt Vân Thiên Hà cũng là bộ dạng đạt được thứ mình muốn.

Tại lúc đi ra, còn dặn Đường Linh Vũ:

- Nhớ kỹ, bón cho ăn tuyệt đối không được quá thường xuyên, Phi Vũ béo quá ngược lại bất lợi, ta nói vài loại thực vật kia, là những loại mà chim ưng thích ăn nhất, ngươi theo phương pháp huấn luyện nuôi dưỡng mà ta đã dạy, có thể dùng đến những thực vật này để tăng thêm độ hưng phấn, bình thường nên giao lưu cảm tình với nó nhiều một chút, ngươi cũng đừng ngại phiền phức, có một số động tác làm cho nó hình thành thói quen, huống hồ phạm vi nhìn của chim ưng cực kỳ rộng lớn, ngay cả nó đang ở trên cao vạn trượng đi nữa, khi ngươi luyện động tác này thành một loại bản năng cho nó thì nó sẽ trong thời gian ngắn nhất nghe theo lời triệu hoán của ngươi, lập tức bay trở về, đợi khi ngươi huấn luyện nó hoàn thành cho dù ngươi có động tác này, cho dù tương lai dù có trở về Kinh Thành, cũng có thể dùng nó để mang thư cho ta, hoặc có thể để Phi Vũ trở về thăm Vân Tường của ta cũng là chuyện rất dễ dàng!

Đường Linh Vũ mạnh mẽ gật đầu giống như gà mổ thóc, có vẻ hưng phấn mười phần, đã nghĩ khẩn cấp trở về tiến hành huấn luyện, bất quá hắn đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, lại hỏi:

- Thiên Hà, Vân Tường của ngươi là chim mái, mà của ta là chim đực, đến tột cùng là mái hay đực lợi hại hơn một chút nha?

- Lời vô ích, đương nhiên là chim mái lợi hại hơn rồi!

Vân Thiên Hà lập tức đáp lại, nói:

- Còn có, sang năm đôi chim này đã thành niên rồi, đợi khi bọn chúng đã được bốn năm tuổi, nhất định phải để cho chúng cùng nhau phối giống, đây là thời kỳ tốt nhất, nếu ta không đi Kinh Thành thì ngươi nhất định phải để Phi Vũ trở về đây nửa năm, để chúng sinh ra chim ưng con!

- A, bình thường không phải là mái mới sinh sản ấp trứng sao, thế nào...

Đường Linh Vũ kinh ngạc nói.

- Ngươi cho là nữ nhân sinh hài tử sao?

Vân Thiên Hà đáp lại.

- Loại phi cầm hầu hết đều là phu đản (đực ấp trứng), chim ưng cũng là như vậy, những lời ta căn dặn nhất định phải nhớ kỹ, phải biết rằng nếu như ngươi chăm sóc phi vũ không tốt, nó sẽ già yếu rất nhanh, cuối cùng chết yểu, hiểu chưa?

Vừa nghe lời này, sắc mặt Đường Linh Vũ ngưng trọng gật đầu.

Sau đó, Vân Thiên Hà nói cho hắn biết một chút chi tiết các loại, lúc này mới đuổi Đường Linh Vũ rời đi.

Vừa nghĩ tới ba thức Tuyết Ngọc Tam Thức tinh diệu nhất trong Thiên Tuyết Ngọc Cơ Thuật, trong lòng Vân Thiên Hà liền cảm thấy vô cùng hưng phấn, hắn lại tỉ mỉ nhớ lại mấy loại công pháp đã học trước kia, quả nhiên là công pháp tu luyện cao thâm, hoàn toàn cao thâm tinh diệu hơn so với Đồ Thị Tinh Ý Quyền ba thức hợp một hắn tu luyện thường xuyên tới mấy lần.

Hiện tại đã có phương pháp tu luyện Tuyết Ngọc Tam Thức, Vân Thiên Hà tin tưởng, qua mùa đông gió rét này, hắn nhất định có thể đột phá bình cảnh Võ Sĩ cấp chín, nhất cư tiến vào cảnh giới Võ Sư.

Có chút cấp bách muốn nhanh chóng tu luyện công pháp cao thâm tinh diệu này, Vân Thiên Hà lập tức gọi Sử Trường Đức tới, sau đó đi vào trong sân luyện công, hắn để Sử Trường Đức tu luyện bên ngoài, còn chính mình đi đi vào bên trong tu luyện Tuyết Ngọc Tam Thức.

Tuy rằng Vân Thiên Hà không biết Tuyết Vực trong lời nói của Đường Linh Vũ rốt cuộc là cái gì, thế nhưng công pháp tu luyện xuất xứ từ Tuyết Vực kia, tuyệt đối là công pháp độc môn thiên hạ hiếm thấy, Thiên Tuyết Ngọc Cơ Thuật là công pháp cơ sở nhất, trong đó có một bộ phương pháp tu luyện ngoại công và một bộ vũ kỹ quyền pháp tương đối tinh diệu.

Tuyết Ngọc Tam Thức chỉ là một bộ phận tinh diệu trong bộ phương pháp tu luyện ngoại công, tổng cộng chỉ có ba thức, nhưng mỗi một thức đều ẩn chứa hơn mười loại biến hóa.

Tinh thần Vân Thiên Hà hưng phấn, cởi áo khoác lại để trần thân trên, lưỡi chạm khớp hàm, thắt lưng hạ mã, song chưởng giữ quyền thế trước người, sau đó làm một động tác bão viên...

Đây là khởi thức biến hóa thứ nhất của Tuyết Ngọc Tam Thức, sau đó Vân Thiên Hà mạnh mẽ vận chuyển kình lực, lần lượt tiến hành loại thứ hai, loại thứ ba...Thẳng cho tới loại biến hóa cuối cùng.

Khi đánh xong hơn mười loại biến hóa Khởi Thức, Vân Thiên Hà rất rõ ràng cảm thụ được thắt lưng, còn có bộ vị ngực bụng giống như da màng bị bóc trần xé rách, đau đớn khó nhịn.

Cũng may, ý chí của Vân Thiên Hà cực kỳ kiên định, sau khi chịu đựng qua được loại đau đớn cực độ này, lại bắt đầu đánh ra thức thứ hai Chuyển Thức, bắt đầu từ biến hóa thứ nhất...

Bất quá trong lúc đánh Chuyển Thức, được mấy loại biến hóa đầu tiên, loại đau đớn giống như xé rách da màng sẽ dần dần giảm bớt từng chút một, nhưng tiếp theo phần cơ cũng truyền tới đau đớn, cho dù là Vân Thiên Hà có ý chí kiên định như sắt thép, nhưng cũng bắt đầu không thể chịu đựng được loại đau đớn kịch liệt này.

Thực sự đau đến không thể tưởng tượng, trán Vân Thiên Hà không ngừng đổ mồ hôi, trong lòng thầm than:

- Loại công pháp này tuy rằng rất cao thâm, thế nhưng cơ bản chính là dùng phương pháp cực đoan ngược đãi người luyện.

Muốn dừng lại, thế nhưng không cam lòng thất bại trong gang tấc, vì vậy hướng ra ngoài hô lớn:

- A Lai, vào đây!

Sử Trường Đức đang luyện công bên ngoài nghe được hô hoán, liền lập tức thu công vội vàng chạy vào, thấy Vân Thiên Hà đang thực hiện một số tư thế vô cùng kỳ quái, nhưng biểu tình trên mặt lại có vẻ cực kỳ thống khổ, cả kinh nói:

- Thiếu gia, làm sao vậy?

- Đánh ta, mau đánh ta dùng toàn bộ kình lực của ngươi đánh mạnh, nhanh!

Vân Thiên Hà nói xong, liều mạng hét lớn một tiếng, tiếp tục tu luyện biến hóa tiếp theo của Chuyển Thức.

Sử Trường Đức nghe vậy ngẩn ngơ, thiếu gia tuy rằng bảo hắn đánh, nhưng hắn làm sao hạ thủ được, nhìn nhãn thần kiên định không được phép nghi ngờ của Vân Thiên Hà, Sử Trường Đức liền nắm tay lại, mạnh mẽ vận chuyển kình lực, hét lớn một tiếng nói:

- Thiếu gia, tiểu nhân đắc tội rồi!

Bịch! Bịch! Bịch!

Dưới tình huống Sử Trường Đức nắm tay lại công kích, lúc này Vân Thiên Hà mới cảm thấy đau đớn trên người giảm đi nhiều, vì vậy giữ nguyên tình trạng này, rốt cuộc đã hoàn toàn luyện xong biến hóa cuối cùng của Chuyển Thức

Thức thứ ba là Lạc Thức, khi Vân Thiên Hà đánh biến hóa thứ nhất, sự đau đớn lúc trước dần dần biến mất, thế nhưng lại chuyển thành cảm giác nóng bức xâm nhập vào tim phổi, truyền khắp toàn thân, Vân Thiên Hà hận không thể kéo luôn cả da thịt của chính mình xuống.

Nhưng ba thức này là phương pháp duy nhất hắn có để nhanh chóng đột phá bình cảnh, khó chịu hơn nữa cũng phải kiên trì, Vân Thiền Hà lại bảo Sử Trường Đức dùng kình lực đánh vào người chính mình, sau đó chuyển hóa quyền kình thành chưởng kình, bắt đầu ma sát toàn thân, dùng loại phương pháp này để áp chế đau đớn khó nhịn trong cơ thể.

Bất quá, mỗi một lần đánh mạnh, lại ma sát một lần, Vân Thiên Hà luyện xong hoàn chỉnh Tuyết Ngọc Tam Thức, liền cảm giác được thân thể gióng như một khối sắt đã trải qua rèn luyện, một bộ phận tạp chất bị rèn luyện đẩy ra ngoài, từng bước tiến vào bước rèn sắt như cương, tiếp tục tiến lên... Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK