Gian bí thất này cũng không lớn, chính giữa có một bàn đá, sau bàn đá là ghế dài, trên cạnh có mấy cái tủ đá, trên mỗi tủ đá đều có mấy ngăn kéo.
Vân Thiên Hà kéo mấy ngăn kéo này ra, chỉ thấy bên trong có mấy phong thư, khi mở ra nhìn một chút, đều là mật tín qua lại giữa A Đài Mông và Vu Thần Miếu, nội dung chủ yếu là chuyện tình binh biến và chính biến.
Không có lòng quan tâm tới những chuyện này, Vân Thiên Hà nhét thư trở lại vứt sang bên cạnh, mở phong thư tiếp theo, vẫn là thư của Vu Thần Miếu, vứt qua một bên, tiếp tục mở...
Thẳng cho tới khi nhìn hết toàn bộ thư từ bên trong, đều là liên hệ qua lại giữa A Đài Mông và Vu Thần Miếu, cùng với một ít thư từ qua lại với những thế lực nhân vật khác trong nước, nhưng đều có đề tài chung là phương diện chính trị.
Những thứ này căn bản Vân Thiên Hà không có hứng thú, vì vậy liền tiếp tục mở ngăn kéo, bên trong nếu có phát hiện thư tín bí mật hay là tờ giấy các loại gì đó, Vân Thiên Hà kiên trì tiếp tục mở ra đọc lướt qua, nhưng hắn lại phát hiện ra tin tức quan trọng, thư từ trong ngăn kéo này không phải liên hệ qua lại giữa Vu Thần Miếu, mà là thư tín tương quan với Đại Đường Quốc.
Đại khái nhìn hai phong, trong lòng Vân Thiên Hà đã đại khái suy đoán được những ngăn kéo khác nhau là do A Đài Mông tự mình phân loại, nói vậy toàn bộ ngăn kéo này là quan hệ bí mật với Đại Đường Quốc.
Có suy đoán như vậy, Vân Thiên Hà lại mở ngăn kéo thứ ba ra, bên trong có rất ít thư từ, bất quá nội dung đại thể là danh sách thủ hạ của hắn, Vân Thiên Hà thình lình phát hiện ra trong danh sách có cái tên Da Đồ Mạn, còn có Tà Linh Giáo.
Tiếp thục mở ngăn kéo bên dưới, bên trong chính là những bí mật phương diện thương nghiệp.
Tiếp tục mở ngăn kéo khác, bên trong là danh sách tên những người cần đối phó, còn có một ít danh sách cựu thần có ảnh hưởng lớn tới quân đội, có muốn giết, cũng có mượn hơi, toàn bộ đều được ghi chép rất rõ ràng.
Mở ra ngăn kéo thứ năm, Vân Thiên Hà vẫn chưa phát hiện ra thứ mình cần, bất quá hắn vẫn rất kiên trì, vì vậy mở ra một ngăn kéo cuối cùng.
Khi mở ra ngăn kéo này, Vân Thiên Hà lập tức cảm giác trước mắt sáng ngời.
Chỉ thấy trong ngăn kéo có đặt một ít cổ ngọc, nhìn đồ án và hoa văn, cùng với đồ đằng thì đây chính là Cổ Vu tộc, thậm chí còn có một thứ gì đó thuộc về Linh Tộc, mặt khác bên cạnh những khối cổ ngọc này là vài mảnh da thú có nội dung văn tự, bên trong có một ít địa danh, còn có linh thú thủ hộ, thoạt nhìn giống như địa phương chôn giấu báu vật, nhưng cũng không phải địa phương thuộc Đông Vực.
Không có đầu mối Vân Thiên Hà muốn biết, liền lược qua những thứ này, thẳng cho tới khi Vân Thiên Hà cầm lấy một quyển do cẩm trù thượng đẳng viết chữ, liền bị nội dung bên trong hoàn toàn hấp dẫn.
Đây là một phần bí chỉ của hoàng đế, có nhắc tới công chúa vào một người thanh niên tên là Vân Ly Thương Hải bỏ trốn, đã tra ra được đang ẩn cư tại Hạ Gia Lạp Sơn, đồng thời lúc đó sinh ra một hài tử, liền phái A Đài Mông đang nắm giữ chức vụ thống lĩnh nội vệ bí mật đến bắt về, bắt sống Vân Ly Thương Hải, mang công chúa và hài tử đó trở về Vương Đô.
Vân Thiên Hà liền cầm bí chỉ thu vào trong người, tiếp tục tìm kiếm trong ngăn kéo, từ bên dưới lại tìm được một phần mật tín có vẻ tương đối lâu năm.
Trong phong thư này có nhắc tới tin tức do A Đài Mông hồi báo đã qua thương nghị, sẽ phái cao thủ trong môn tới hội họp với A Đài Mông, tới Hạ Gia Lạp Sơn truy sát phu phụ Vân Ly Thương Hải, cũng nghĩ cách mang hài tử Vân Ly Thương Hải tới một trấn nhỏ tại Tuyết Vực giao cho một thương nhân tên là Thành Tùng Thiên, sau khi hoàn thành, A Đài Mông tùy tiện tìm một tiểu nam hài mang về Vương Đô giao cho hoàng đế phục mệnh là được, hậu duệ của Vân Ly thị, chỉ có thể giết, không thể lưu.
Phía dưới bức thư có ký tên là hai chữ "Chính Trị!"
Lúc nhìn xong phong thư này, trong lòng Vân Thiên Hà đã rõ ràng, người nói trong đó chính là phụ thân Vân Sách, nguyên lai gọi là Vân Ly Thương Hải, mà mẫu thân chính là công chúa Xuất Vân, hoàng đế Xuất Vân muốn bắt sống mang về Vương Đô, nhưng A Đài Mông đã liên lạc với một tổ chức, muốn giết chết hai người, mang tiểu nam hài tới Tuyết Vực, chỉ là giữa đường Vân Sách đã chạy trốn, mà A Lỗ Khắc lúc đó áp giải Vân Sách đi quá sợ hãi, không dám trở lại Vương Đô, gia nhập vào Huyết Yên Môn. Liên hệ tới đây, Vân Thiên Hà nghi hoặc, thế nào lại không nói đến mẫu thân Vân Y của hắn. Vì vậy tiếp tục từ trong ngăn kéo lấy ra một phong thư mật, trong phong thư này quả nhiên nhắc tới tình báo của bọn họ không chính xác, Vân Ly Thương Hải có hai người con, một nam và một nữ, nam hài trên đường tới Tuyết Vực đã trốn thoát, nữ hài bị một lão giả Cổ Vu tộc bí mật mang đi, hạ lạc không rõ, yêu cầu nghiêm tra toàn bộ gia tộc Cổ Vu trong Xuất Vân Quốc, nhất định phải tru sát nữ hài tử kia, khi cần, có thể thực hiện diệt tộc!
Vân Thiên Hà đọc xong, tiếp tục nhìn ký tên, vẫn là hai chữ "Chính Trị". Ngày ghi trong hai bức thư này cách nhau thời gian nửa năm.
Xem xong mấy bức thư, Vân Thiên Hà tiếp tục tìm trong ngăn kéo còn có hai phong thư khác, vì vậy lấy ra xem, thấy là do mười năm trước viết, bên trong nói đã thu được tin tức A Đài Mông hồi báo, yêu cầu hắn phải phối hợp, cấp tốc triển khai hành động, phàm là những Cổ Vu tộc Vân Sách đã từng tiếp xúc, bọn họ sẽ trực tiếp tiến hành diệt tộc, vĩnh viễn trừ hậu hoạn, để phòng ngừa tiết lộ một ít bí mật, ký tên phía sau vẫn là hai chữ "Chính Trị".
Liên tục vài phong thư đều là ký tên Chính Trì, cùng một người. Vân Thiên cầm phong thư cuối cùng, thấy phong thư này không phải là do "Chính Trị" viết, mà là A Lỗ Khắc có nói Vân Sách trải qua hành động truy sát của Huyết Yên Môn đã thụ thương chạy trốn tới Vương Đô, thỉnh A Đài Mông tra sát trong Vương Đô.
Đến tận đây, Vân Thiên Hà mới đọc xong toàn bộ thư tín trong ngăn kéo, tuy rằng hắn cũng không quá hiểu rõ vì sao A Đài Mông lại không thiêu hủy những bức thư này, tất cả đều giữ lại hòa hảo, thế nhưng ý niệm giết chết A Đài Mông trong đầu Vân Thiên Hà càng thêm kiên định.
Thu lại các phong thư mật, cũng không dự định ở lại quá lâu trong bí thất này, thời điểm xoay người định rời đi, thấy toàn thân Á Lỗ Mông đã tím tái, sớm khí tuyệt bỏ mình, phun ra một ngụm nước bọt, trực tiếp ra khỏi bí thất.
Sau đó, toàn phủ đệ lộng lẫy bốc lên lửa lớn hừng hực, giống như địa ngục nhân gian!
Trấn Tát Đặc!
Đêm nay, cả con trấn nhỏ phồn hoa này đều bị một cỗ sát khí bao phủ, máu tanh lan tràn.
Lúc này, trên trấn một mảnh hỗn loạn, thỉnh thoảng sẽ gặp phải một ít chiến sĩ hắc giáp qua lại trong trấn, từ hướng đông chạy đi.
Mà phía đông trấn, phụ cận một khách sạn, lúc này có hơn mười cỗ thi thể vệ binh mặc ngân giáp ngổn ngang tại chỗ.
Thẳng cho tới tận cửa khách sạn, mới thấy một ít thủ vệ mặc ngân giáp càng siết chặt phòng tuyến, lúc này bọn họ đang bị rất nhiều binh lính mặc hắc giáp vây công, rơi vào cảnh khổ chiến.
Trong khách sạn, chỉ thấy một vị tướng quân mặc ngân giáp, râu quai nón rậm rạp, cầm kiếm đứng một chỗ, chăm chú thủ hộ bên người một vị thiếu niên nhìn có vẻ thành thục, mà thần sắc vị thanh niên này thong dong trấn định, không chút rối loạn, chỉ là bàn tay trên mặt bàn đang không ngừng gõ gõ theo tiết tấu nhất định, đang tự suy nghĩ cái gì đó.
Bên cạnh hắn có một vị lão giả khuôn mặt nhỏ gầy, tóc hoa râm, chòm râu dài ba tấc, vẻ mặt vị lão giả này cũng rất bình tĩnh, hình như thế tiến công của đám chiến sĩ mặc hắc giáp bên ngoài không mang đến cho tâm tình của hắn một chút gợn sóng nào.
Chỉ chốc lát, bên ngoài chạy vào một vị giáo quan toàn thân đầy thương tích, bẩm báo nói:
- Kiên vương tử điện hạ, thế tiến công của những binh sĩ hắc giáp này rất mạnh, chúng ta không thể ngăn cản được nữa rồi, thỉnh điện hạ trước tiên rời khỏi, chúng ta ở phía sau yểm hộ điện hạ!
Biểu tình Kiên vương tử giống như đã định trước, cười lạnh nói:
- Nếu A Đài Mông không phái cao thủ tới giết ta, như vậy hiện tại sợ rằng đều đang tụ tập tại Vương Đô, hắn rõ ràng muốn quang minh chính đại phát động chính biến, những binh sĩ này cũng chỉ là đang kéo dài thời gian mà thôi!
Lão giả ngay bên cạnh nói:
- Điện hạ, nếu như chúng ta ở đây thành công hấp dẫn sự chú ý của những cơ sở ngầm do A Đài Mông bố trí, như vậy ba đường binh mã phỏng chừng đã tới dưới thành Vương Đô, nếu như Cát Cố Ô đại nhân không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hẳn cũng đã an bài xong trong Vương Đô, cùng với chúng ta nội ứng ngoại hợp, hiện tại, nếu viện quân không tới, chúng ta phải nghĩ biện pháp đột phá vòng vây mới được!
Đúng lúc này, trong trấn đột nhiên truyền tới tiếng kèn lệnh phát dài, sau khi nghe được thanh âm này, vị tướng quân râu rậm mới thở phào nhẹ nhõm, mở cái miệng rộng nói:
- Viện quân rốt cuộc chạy tới, xem ra chúng ta sau khi giết chết đám binh sĩ hắc giáp này là có thể gióng trống khua chiêng trở lại Vương Đô rồi!
Lúc này vương tử Xuất Vân đứng dậy, nói:
- Chỉ mong lần loạn Vương Đô này có thể thuận lợi thu phục!
Sau đó, vị vương tử này có ý như vô ý, đột nhiên hướng về phía trên lầu khách sạn nhìn thoáng qua, sau đó mới ra khỏi cửa.
Trong một gian phòng lầu hai, sau khi Mộng Ly đóng cửa lại, vẻ mặt Đường Linh Toa lo lắng nói:
- Tỷ tỷ, Thiên Hà đã đi lâu như vậy rồi, sẽ không có việc gì chứ? Chúng ta đi tìm được không?
Mộng Ly trắng mắt liếc nhìn Đường Linh Toa nói:
- Nhìn xem muội cấp bách chưa kìa, nam nhân của muội hiện tại có tu vi gì, hơn nữa tâm tư của hắn giảo hoạt hơn cả hồ ly, nếu như không phải võ giả đã ngoài cảnh giới Võ Thánh Nhân Cảnh, không còn ai giữ được hắn lại, muội yên tâm!
Tầm Nguyệt nói:
- Chúng ta cứ ơ đây chờ đợi tới khi hắn trở về sao?
Mộng Ly lại nói:
- Chuyện đêm nay, ta đến bây giờ mới chân chính hiểu rõ kế hoạch của tên kia, còn có những lời hắn nói trước kia đi, tâm tư của hắn quả thực cẩn thận đáng sợ, nguyên lai trong thời điểm đi lại trong trấn, hắn đã phát hiện ra rất nhiều điều kỳ quái, chúng ta bị thương nhân vây quanh cũng là có người kích động, tại lúc chúng ta vừa mới vào thành thì đã có người tại chỗ bí mật gần đó bố trí, hơn nữa cộng thêm vị Vương tử Xuất Vân Quốc cũng đi qua trấn này, chúng ta bị người ta lợi dụng một lần, trở nên nổi bật gây sự chú ý cho người khác, tự nhiên cũng sẽ gây chú ý đối vơi vị Vương tử kia, nảy sinh hiếu kỳ và ngờ vực vô căn cứ đối với chúng ta, do đó sẽ dừng lại gần đây quan sát!
Đường Linh Toa nghe được, mơ hồ nói:
- Vậy sau đó thế nào đây?
Tầm Nguyệt nói tiếp:
- Nhưng tỷ tỷ người đã quên nói một điểm, vị vương tử kia hình như cũng là người lành nghề bố cục, hắn dừng lại ở đây quan sát cũng là có ý, mà chúng ta bất quá chỉ là cái có nho nhỏ hắn thuận thế mượn dùng mà thôi, đây là một bố cục mưu kế liên hoàn, rất trùng hợp, nhưng cũng rất xảo diệu. Xem ra vị Vương tử điện hạ kia cũng là một người trí tuệ trác tuyệt!
- Ai, không thể trách được Nhân Tộc có thể trong thời gian ngắn như vậy liền phát triển lớn mạnh, cũng thống trị thế giới này, trí tuệ của bọn họ, còn có thủ đoạn, giảo hoạt, quả nhiên các chủng tộc khác không thể nào so sánh được. Ngày hôm nay ta chính thức thể nghiệm rồi, có một số việc, ngoại trừ vũ lực, dùng trí tuệ cũng có thể giải quyết hoàn mỹ!
Mộng Ly không khỏi thở dài nói.
- Hi hi, tỷ tỷ, ngươi hiện tại không nên phản đối Thiên Hà nữa, nên bội phục hắn mới phải!
Đường Linh Toa hài hước nhìn Mộng Ly nói:
- Sau này tỷ tỷ khẳng định sẽ thích hắn!
- Phi phi, muội hiện tại đều đã là vợ có chồng rồi, thế nào còn nói những lời này, muội không ăn giấm? Muội sẽ không sợ nam nhân của muội trong một đêm nào đó bị người ta đoạt mất hay sao?
Mộng Ly trợn mắt nhìn Đường Linh Toa.
- Hừ, đoạt đi thì có làm sao? Tâm tư của hắn, muội so với hai tỷ đều hiểu rõ hơn nhiều!
Đường Linh Toa hiện rõ vẻ mặt hạnh phúc nói.
Vẻ mặt Mộng Ly không có bao nhiêu biểu tình, nhưng ngoại việc lại ê ẩm nói:
- Yêu, xem ra ta cũng nhìn lầm rồi, muội muội ngươi cũng là một tiểu hồ ly giảo hoạt!
Tầm Nguyệt đột nhiên nhìn Đường Linh Toa nói:
- Muội muội, vậy muội nói chúng ta hiện tại nên thế nào?
- Ở chỗ này chờ hắn trở về!
Vẻ mặt Đường Linh Toa có chút mê giai nói.
Thấy biểu tình này, Long nữ tỷ muội triệt để hết chỗ nói. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK