Mục lục
[Dịch] Vũ Động Thiên Hà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tĩnh Vương phủ.

Tĩnh Vương phi và Đường Linh Toa mẹ con đoàn tụ, sau một hồi nói truyện, Tĩnh Vương phi biết được nữ nhi sống rất tốt, nên rốt cuộc cũng thấy yên tâm.

Quay sang bên cạnh, đột nhiên thấy Tầm Nguyệt đứng đó, có vẻ rất an tĩnh, Tính Vương Phi lúc này mới lấy lại tinh thần, hỏi Đường Linh Toa.

Nghe mẫu thân hỏi, Đường Linh Toa mới nhớ tới Tầm Nguyệt đi cùng nàng vào phòng, có chút xấu hổ, liền lập tức giới thiệu Tầm Nguyệt với mẫu thân.

Chờ Tầm Nguyệt chào hỏi, Tĩnh Vương Phi lộ ra dáng vẻ tươi cười khó có được trên mặt, để Tầm Nguyệt cũng ngồi vào bên giường, lôi kéo nữ nhi và nàng lại nói chuyện.

Trong lúc cũng nói chuyện với mẫu thân, Đường Linh Toa cũng hỏi thăm tình hình của ca ca, nguyên lai từ sau khi nàng trốn đi, Túc Tĩnh Vương đã đưa Đường Linh Vũ điều đến Đông quân để lịch lãm.

Mà Đường Linh Vũ bởi vì chuyện của muội muội và Vân Thiên Hà, nên cho tới bây giờ quan hệ phụ tử giữa hắn và Túc Tĩnh Vương rất căng thẳng, hàng năm chỉ trở lại một lần để thăm mẫu thân, hỏi một ít tin tức của muội muội, còn với Túc Tĩnh Vương thì một câu cũng không nói, liền lập tức trở lại Đông quân.

Mà từ năm ngoái, Đường Linh Vũ vẫn chưa trở về, chỉ là mỗi lần đều cho người mang thư về, khiến Tĩnh Vương phi vô cùng mong nhớ.

Đường Linh Toa nghe những chuyện này, cũng vì mẫu thân mà thấy buồn, nữ nhi như nàng không có bên người, lại cũng không có người tri tâm để trò chuyện, xác thực rất là cô đơn tịch mịch, mà bây giờ Túc Tĩnh Vương đối với Tĩnh Vương tương đối lãnh đạm, bình thường Tĩnh Vương phi ngoại trừ hai nha hoàn bên người trò chuyện cùng, cũng không còn một ai có thể cùng nàng tâm sự, cho nên mắc bênh thế này, cũng bời vì tâm tình buồn bực không vui mà đến.

Lần này, Đường Linh Toa đột ngột trở về, Tĩnh Vương phi nhìn thấy nữ nhi mà mình bấy lâu mong nhớ, bệnh tình dĩ nhiên cũng chuyển biến tốt hơn nhiều, lôi kéo nữ nhi hàn huyên thật lâu.

Trong khi Đường Linh Toa và mẫu thân nói chuyện, bất tri bất giác thời gian trôi qua rất nhanh, hai nha hoàn đã thay đổi nước trà và điểm tâm tới ba lần.

Bất quá khi Đường Linh Toa quên đi thời gian, vui vẻ trò chuyện cùng mẫu thân, đột nhiên bên ngoài truyền đến âm thanh hành lễ hỏi thăm của nha hoàn:

- Kính chào Vương gia!

Vừa nghe lời này, Đường Linh Toa nhất thời biến sắc, có chút hoảng loạn, Tầm Nguyệt vỗ vai nàng để nàng lấy lại bình tĩnh, lúc này nàng mới trấn định lại.

Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, chỉ thấy Túc Tĩnh vương Đường Túc Ly thân mặc vương phục, ngay cả thụ quan trên đầu cũng chưa gỡ xuống, bên hông vẫn đeo bội kiếm, bước đi vững vàng, mang theo khí phách vương giả, lúc này mặt không biểu tình đi vào phòng.

Chuyện Đường Linh Toa trở về, hiển nhiên Túc Tĩnh Vương đã biết từ lúc đang lâm triều, trên đường trở về, hắn một mực lo lắng nên xử trí nữ nhi bất hiếu này như thế nào.

Nói giết, dù sao đây cũng là nữ nhi của mình, tuy rằng không còn cảm tình, nhưng dù sao truyền ra cũng ảnh hưởng xấu đến thanh danh, cho dù sau này có leo lên đế vị cũng là có chút ảnh hưởng.

Thế nhưng nói không giết, vừa nghĩ đến việc nàng phá hỏng đại sự của hắn, khiến cho hắn như một tiểu hài tử phải thấp giọng nhún nhường, khép nép uốn gối trước mặt những thế lực cường địa mà hắn muốn lôi kéo, làm trong lòng hắn phẫn hận không thôi.

Sự kiêu ngạo của hắn không thể nào chịu nổi việc mình phải ăn nói khép nép, thậm chí là khuất nhục lấy lòng người khác, mà nữ nhi của mình lại cùng cừu địch sinh tử trốn đi, chuyện này giống như giáng cho hắn một cái tát vô cùng nhục nhã, trong lòng Đường Túc Ly hận không thế trừ khử Vân thiên Hà ngay lập tức.

Nên đối với nữ nhi bất hiếu này, trong lòng Đường Túc Ly chỉ còn một mảnh băng lãnh và vô tình, trên đường về, hắn đã nghĩ làm sao có thể đem nàng như con cờ có giá trị lợi dụng, thiết kế một cái lưới, bức tên tiểu tử mà hắn thống hận kia từng bước tiến vào.

Một kế hoạch độc ác đã hình thành trong lòng hắn!

Thế nhưng tạm thời kiềm chế đi vào phòng, thấy Đường Linh Toa, trong mắt vị Vương gia bá đạo này nhất thời hiện lên một đạo tinh mang, trong lòng cũng trở nên kĩnh hãi như sóng lớn.

Hắn khiếp sợ vì nữ nhi mà mình chuẩn bị biến thành quân cờ, chỉ mới ra ngoài một thời gian ngắn như vậy, liền đạt tới tu vi võ đạo cấp bậc Tông Sư như mình.

Hơn nữa càng làm cho hắn cảm thấy quái dị chính là, trên người nữ nhi lại có một cỗ lực lượng hấp dẫn hắn, khiến hắn có một loại xung động cường liệt, khát khao muốn đạt được lực lượng đó.

Trong nháy mắt đó, tâm tư của vị Vương gia bá đạo này nhanh chóng xoay chuyển, lần thứ hai cải biến kế hoạch ban đầu, trong mắt lập tức nổi lên vẻ yêu thương tràn ngập, khóe mắt rơi ra một giọt lệ, ôn nhu nói:

- Nữ nhi, mấy năm nay con đã đi đâu, hại phụ thân nhớ con đến khổ!

Từ nhỏ Đường Linh Toa chỉ sợ mỗi vị phụ vương này, đến này ý niệm sợ hãi đó vẫn chưa tan.

Nhưng lúc này, đột nhiên lại thấy sự thân thiết trên mặt hắn, trong lòng Đường Linh Toa vốn muốn cứng rắn lãnh đạm đối đãi với hắn, đột nhiên bắt đầu có chút đao động, dù sao cũng là người chí thân của nàng, tại giờ khắc này, nàng căn bản nhịn không được đứng dậy, tiến đến hỏi thăm:

- Hài nhi bất hiếu ra mắt phụ thân!

Túc Tĩnh vương làm bộ tiến lại gần để đỡ lấy nữ nhi đang chuẩn bị quì xuống hành lễ, tìm hiểu cỗ lực lượng trong cơ thể nàng, nhưng tại sát na đó, cỗ lực lượng kia lại như một loại độc dược trí mạng, khiến ý niệm chiếm đoạt tham lam trong đầu hắn càng bị phóng đại thêm mấy lần.

Tuy rằng hắn tu luyện Phách Hoàng Thiên Kinh đã đột phá Võ thánh, nhưng phách Phách Hoàng Thiên Kinh này là một phần công pháp không trọn vẹn của Thánh Hoàng Thiên Kinh, nên có nhiều tai hại. Sau khi hắn tiến nhập cảnh giới Võ Thánh, một số tai hại này cũng đã bộc lộ ra.

Thế nhưng nếu có thể hấp thu toàn bộ cỗ lực lượng trong cơ thể nữ nhi, như vậy tai hại trong công pháp hắn tu luyên, có thể giải trừ triệt để, hơn nữa còn có thể càng tiến thêm một bước, khiến thánh thể của hắn đại thành, đạt được tới trạng thái chung cực.

Ý niệm này một khi nảy sinh trong đầu, liền bắt đầu lan tràn không thể ngừng lại, cứ thế hắn cầm lấy tay của nữ nhi, thủy chung không có buông ra, hận không thể lập tứ hút đi cỗ lực lượng kia.

Nhưng hắn biết tình cảnh hiện tại không thích hợp, trong mắt hiện lên tinh quang, liền thả tay nữ nhi ra, vẻ mặt ôn hòa nói chuyện thân thiết một phen, còn nói nữ nhi trở về lần này sẽ không cho nàng rời đi nữa, sẽ bù đắp cho nàng thật tốt, làm một người phụ thân tốt, hi vọng nàng có thể ở lại hiếu kính dưới gối phụ mẫu.

Đường Linh Toa bị mấy lời nói này của phụ thân làm cho cảm thấy hổ thẹn, cũng không dám nhắc tới chuyện tình của nàng và Vân Thiên Hà, thế nhưng Túc Tĩnh Vương muốn để nàng ở lại trong phủ, lại khiến trong lòng nàng trở nên do dự, không đáp ứng ngay.

Cùng nữ nhi nói chuyện một phen, trong lòng Túc Tĩnh Vương đã có kế hoạch, nhưng vẫn bảo trì biểu tình trên mặt, không để lộ ra chút nào.

Bát quá khi hắn quay đầu lại, đột nhiên phát hiện trong phòng còn có một vị nữ tử, tuy rằng nữ tử này hình dạng có chút cảm giác mông lung, nhưng không thể nghi ngờ là một tuyệt sắc giai nhân, trong giây phút ấy đã khiến trong lòng hắn hiện lên ý niệm muốn chiếm giữ nàng, sau khi tia quang mang trong lòng biến mất, liền nhìn Tầm Nguyệt, hỏi:

- Vị cô nương này là...?

Không thể nghi ngờ, lấy thực lực của Túc Tĩnh vương hiện tại, căn bản không thể nhìn thấu tu vi võ đạo của Tầm Nguyệt, nên mới dám dùng loại ánh mắt thẳng tắp này để nhìn nàng.

- Tiểu nữ tử Tầm Nguyệt, ra mắt vương gia!

Loại tu vi như Tầm Nguyệt, lúc nhãn thần của Túc Tĩnh vương nhìn nàng, còn có cỗ tình cảm quái dị ba động kia khiến nàng cảm thấy cực kỳ chán ghét.

Nàng biết hắn đã nổi chủ ý với nàng, nhưng ngại Đường Linh Toa, cũng chỉ nhẹ nhàng khách sáo một câu, lại an tĩnh không nói gì nữa, trong lòng suy nghi nhất định sẽ mang Linh Toa rời khỏi đây, dù sao nam nhân này và phu quân mình cũng là cừu nhân, Linh Toa ở chỗ này có chút không thích hợp.

Tính Vương phi vẫn lo lắng Túc Tĩnh vương thấy nữ nhi sẽ giận dữ, không ngờ tới lại là một kết quả khác, mà kết quả này chính là điều trong lòng nàng hy vọng, khiến nàng rất vui vẻ, thấy thời gian đã tới trưa vì vậy phân phó quản gia chuẩn bị yến tiệc.

Mà Túc Tĩnh Vương âm thầm quan sát Tầm Nguyệt cả nửa ngày, tổng cảm giác thấy đối phương rất thần bí, không để hắn nhìn ra căn nguyên, trong lòng cũng bắt đầu lưu tâm, đến khi Tĩnh Vương phi đề nghị, trong lòng lập tức khẽ động, nhân tiện nói:

- Chuyện này để bản vương đi chuẩn bị, mẹ con các người cứ tâm sự vui vẻ đi, lát nữa Linh Toa con phải bồi tiếp phụ vương vài chén, nói xem mấy năm này con đã trải qua những gì, ha ha!

Cười xong, Túc Tĩnh Vương liền ra ngoài, Tầm Nguyệt nhìn bóng lưng kia, cũng có chút suy nghĩ dâng lên.

Túc Tĩnh Vương ra ngoài, đi thẳng tới một biện viện đãi khách, gọi một tay tâm phúc, liền lập tức phân phó nói:

- Lập tức đi mời Chúc lão và Tác lão tiên sinh đến phủ mau!

Tên tâm phúc kia vâng mệnh liền lập tức ra ngoài đi mời người.

Mà Túc Tĩnh vương trầm tư ngồi xuống, lúc này gọi một tay quản sự tâm phúc, phân phó nói:

- Sau khi trù phòng chuẩn bị xong đồ ăn, ngươi thả Thượng Thiên Hoa vào thức ăn, Thiên Bách Tuyết vào rượu, đừng cho bất kỳ kẻ nào nhìn thấy, lập tức đi làm đi!

Tên tâm phúc kia rời khỏi, trong mắt Túc Tĩnh vương hiện lên một tia tịnh mang, nghĩ thầm:

"Bản vương nếu nhìn không ra thực lực của ngươi, vậy trước tiên kiềm chế công lực của ngươi, đến lúc đó bản vương muốn làm cái gì, sẽ không phải do các ngươi nữa, Tầm Nguyệt a Tầm nguyệt, nếu như là cái tên này, như vậy chỉ có thể đi ra từ một địa phương!

Nghĩ tới đây, nhãn thần Túc Tĩnh vương trở nên lạnh lùng, trong miệng nặng nề nói ra hai từ:

- Nguyệt Môn!

Thanh Long sơn, tại Huấn Luyện doanh của Viêm Hoàng cục.

Vân Thiên Hà vẫn ở phòng luyện công nghiên cứu Tinh Thần Chi Xích và ảo diệu trong đó, vừa tới giờ ngọ, lúc này trình độ lĩnh ngộ của hắn đối với Tinh Thần Chi Xích đã càng sâu thêm.

Tinh Thần Chi Xích này, khi Thiên Hà dùng Tinh Thần Chi Sa dần đạo, bản thân còn dùng lực lượng Tinh Khung Ý Cảnh, lại thêm tinh thần lực tác dụng lên, hắn phát hiện ở mặt bên hai góc cây thước, sẽ hiện ra một vài đồ án cổ xưa, khi hắn lại dùng Tinh Mâu Chi Quang để nhìn kỹ sẽ hiện ra một đoạn mà Vân Thiên hà có thể hiểu được nội dung.

Những nội dung hiện ra này, chính là Tinh Khung Trượng Thiên Thuật mà vị lão giả áo lam kia nói.

Chỉ xích thiên nhai, tinh thần trượng thiên!

Ý tứ của câu này Vân Thiên Hà có thể hiểu được, môn bí thuật này cũng không có tính công kích cùng tính phòng ngự, chỉ là một loại phương pháp mang tính phụ trợ.

Cái gọi là trượng thiên chính là sau khi lĩnh ngộ được môn bí thuật này, có thể khiến ý niệm người đó biết được tinh thần, tiếp cận cùng phóng đại nó lên vô số lần, có thể khiến cho sự tương hỗ hô ứng cùng với tinh trong thương khung càng trở nên rõ ràng trực quan, đạt được một sự liên hệ vi diệu.

Đơn giản mà nói, khi Vân Thiên Hà vận dụng bí thuật này, tinh không vô hạn trên đầu hiện ra trước mắt hắn sẽ bị kéo gần lại vô số lần, mà khi tinh thần ở trước mắt hắn, tựa như đưa tay có thể chạm đến, cũng có thể giúp Vân Thiên Hà nắm giữ lý giải được một chút huyền bí ẩn chứa bên trong tinh khung.

Đó gọi là trên đầu một trượng chính là tinh khung mênh mông.

Đây cũng là chỗ ảo diệu của Tinh Khung Trượng Thiên Thuật. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK